Chương 3: Thiếu gia trở nên lợi hại

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Liễu Vân Huệ nghe La Sắc Sắc nói xong, trầm tư suy nghĩ, lẽ nào con trai mình lại bị động kinh ?

Đêm đó sau khi về nhà bà và Đường Sinh nói chuyện một lần nữa, Đường Sinh vẫn kiên quyết muốn đi Giang Lăng , Liễu Vân Huệ mới tin rằng hắn nói thật,bà nói với hắn:

- Vậy mẹ thay mặt con gọi điện cho cha, con thực sự không hối hận chứ ?"

Đường Sinh gật đầu . - - - Mẹ gọi đi, Cha cũng đang chờ cuộc điện thoại này đấy, gọi để cha yên tâm phần nào đi!

Liễu Vân Huệ nghe xong tay run run ấn điện thoại, trong lòng thì lại nghĩ, “Con trai tôi đã trưởng thành thật rồi!"

Kết thúc cuộc nói chuyện với chồng, Liễu Vân Huệ lén lau nước mắt, quay lại thì thấy con trai đã đi rồi, bà thở dài buồn bã, đi vào phòng Đường Sinh, không ngờ Đường Sinh đang đọc sách, trời ơi con trai tôi mà cũng biết đọc sách ư?

- Ngủ sớm đi con, con đi Giang Lăng mẹ cũng phải thu xếp một chút!

Đường Sinh biết mẹ phải sắp xếp thế nào, từ trước đến nay mẹ vẫn không yên tâm, một cậu ấm chưa bao giờ biết sống độc lập, đột nhiên muốn đi xa nhà để học, là bố mẹ ai mà chẳng lo lắng, huống hồ mình từ nhỏ đến giờ chưa xa nhà bao giờ.

Bà sắp xếp cho La Sắc Sắc tới Giang Lăng, Thông qua Nhị Cữu cho cô đến làm ở chi nhánh Ngân Hàng Giang Lăng, mặc dù kinh nghiệm của La Sắc Sắc không đủ để xin được một công việc như vậy, nhưng xét về năng lực quản lý xuất sắc của cô, thì cô thừa khả năng làm việc đó.

Sáng ngày hôm sau, La Sắc Sắc xuất hiện ở nhà họ Đường, Đường Sinh chưa ra khỏi nhà mà ở trong phòng tập của gia đình, hắn có môt thân hình rắn rỏi đầy nam tính, Nhị Thế Tổ vì muốn đánh thắng người ta mà khổ công luyện tập, vui chơi cũng tới võ đường, trung tâm thể hình ... Trong nhà lại càng có nhiều thiết bị chuyên nghiệp, bảo học hành thì dốt nhưng võ công thì hắn quả lợi hại!

Mặc một chiếc quần tập ngắn, La Sắc Sắc đi vào phòng, trông hắn như một pho tượng, thân thể to lớn cường tráng như con trâu khiến tim cô như đập loạn nhịp. Rất nhiều chàng trai khác không có được thân hình cường tráng ấy .

- Tôi cũng đoán cậu đang tập gym ở nhà. Tại sao bây giờ các cô gái đều thích những chàng trai cơ bắp nhỉ?

- Xét về thị giác mà nói thì mang đến cho các cô gái cảm giác an toàn và tràn đầy năng lượng, ... đúng rồi chị muốn uống gì ?

Đường Sinh đợi cô đi đến sô pha ngồi, vừa mở tủ lạnh, vừa hỏi cô .

La Sắc Sắc nhìn chằm chằm vào thân thể rắn rỏi, trong lòng cảm thấy ngạc nhiên, " Uống gì ư ? Tiểu thiếu gia à, cậu rất ít khi đối tốt với tôi như vậy, hôm nay mặt trời mọc đằng tây à? Khiến tôi vừa mừng vừa lo, chắc lại định nhờ tôi đấm lưng cho hả ?

Vài lần Đường Sinh giả bộ bị đau xoay xoay chân và eo để La Sắc Sắc xoa bóp cho, kết quả La Sắc Sắc ra tay rất tàn độc miết thật mạnh vào những chỗ bị đau, về sau Đường Sinh không dám, La Sắc Sắc cũng rất đắc ý .

- Em vốn không bị thương. Chị buổi sáng sớm đến đây có việc gì ?

La Sắc Sắc che miệng cười, Đường Sinh mang đồ uống cho cô, xoa cái thắt lưng đứng trước mặt cô, cũng bởi vì trước mặt hắn là một cô gái xinh đẹp mà hắn lại chỉ mặc quần đùi chất liệu co dãn tập thể dục, nên có vài hình dáng khác lộ rõ ra.

Lướt mắt qua, La Sắc Sắc giả bộ mở đồ uống để bớt xấu hổ.

- Trưởng phòng muốn cử tôi đến Giang Lăng làm việc, không phải tôi đến vì việc này sao?

Đường Sinh cũng thấy vẻ mặt ngượng ngùng của cô, phát hiện đũng quần mình cũng ướt, có một vài thứ không nên lộ đã lộ ra ngoài, khi nghe cô nói chuyện, liền xoay người ngồi xuống sofa, lấy tay che kín chỗ làm cô xấu hổ.

- Tìm em bàn bạc ? Vậy chị thử nói suy nghĩ của mình, em trân trọng ý kiến của Sắc tỷ đây, cứ xem như chị trả công em trong từng ấy năm đi.

Những lời này La Sắc Sắc thật không dám nghĩ đến, cô vốn không muốn đi, đến địa phương để làm một chức nhỏ làm sao so được với ở bên cạnh trưởng phòng Liễu? Nhưng hôm nay đến gặp Đường Sinh mới biết là cô đã nghĩ sai, nghe lời cậu ta nói, lúc này cô càng mơ hồ.

Nhưng cũng có một cảm giác rất rõ ràng đó là sự chín chắn trưởng thành của chàng trai này rất hấp dẫn người khác .

Nghĩ xa một chút, đi cùng Liễu Vân Huệ có thể được mấy năm ? Sau này vẫn phải đối mặt với hiện thực, nhưng gia đình mình không quyền thế, không có khả năng tài chính, tiền đồ liệu có sáng lạn được không? Có một câu nói rất hay, dựa vào cây đại thụ hóng mát, Đường Sinh mới là sự lựa chọn của mình chứ.

Hắn vẫn còn trẻ, đường đời hãy còn dài, gia đình khá giả, nếu có thể thiết lập "tình hữu nghị " thực sự với hắn, thì cả đời mình chắc không lo rồi. Những ý nghĩ này lóe nhanh như điện trong đầu La Sắc Sắc. Trong lòng thì thấy kinh sợ vì những biểu hiện của Đường Sinh trong mấy ngày hôm nay.

-Nếu lần này ... Tôi mời cậu thay tôi làm quyết định ?

- Ha ... Trong mắt chị em chẳng phải là một kẻ lông bông sao ?Tại sao chị lại nhất nhất nghe theo em sắp đặt như vậy?

- Bởi vì .. Hai ngày hôm nay tôi bỗng nhận ra rằng cậu đã trưởng thành rồi, có đúng thế không?

Giọng hơi lưỡng lự, lời nói của cô như tỏa ra hơi ấm, La Sắc Sắc cười tươi như hoa, nhìn chằm chằm vào Đường Sinh.

Đường Sinh vuốt mũi,

– Sắc tỷ à, nói thực lòng, hai ba năm nay em đã quen có chị bên cạnh rồi . Tự nhiên không nhìn thấy chị, cảm thấy không quen, nhưng cũng không thể vì cái sự ích kỷ của mình mà không để ý đến cảm giác của người khác, em nói vậy đúng không?

- Cậu đã lớn thật rồi, không ngờ lại còn nghĩ cả cho tôi nữa.

Những lời ấy khiến La Sắc Sắc ấm lòng mặc dù còn ra vẻ trêu trọc.

-Đúng rồi, ai bảo Sắc tỷ đối xử tốt với em? Không biết quan tâm đến ai nhưng nhất định phải quan tâm chị mà, chị thực sự để vận mệnh cho em quyết định à?

La Sắc Sắc hơi do dự, nhìn thấy ánh mắt đầy ẩn ý của Đường Sinh, cô tự nhiện muốn quyết định, cứ coi như là đánh một ván bài đỏ đen vậy .

- Theo cảm giác của tôi về sự quan tâm của cậu đến tôi, cũng đáng để tôi tin tưởng cậu một lần, cùng lắm thì tôi quay về vậy

Đường Sinh liếc nhìn cô một cái, gật gật đầu

-Được, vậy chị tới Giang Lăng với em nhé !

-Mà ... Tôi có thể đưa ra một điều kiện nho nhỏ không ?

La Sắc Sắc xúc động nói.

- Tất nhiên rồi, xem khả năng của em làm được tới đâu em sẽ cố, làm sao có thể từ chối chị được ?

La Sắc Sắc nói

- Về tình hình công việc cậu có thể không hiểu hết, có ngành có quyên, có ngành…

Đường Sinh xua tay, ngắt lời cô nói,

- Thôi được rồi, Sắc tỷ, em biết rồi, em sẽ nói với mẹ em ...

La Sắc Sắc lúc này không phải là kinh sợ mà là kinh hãi, mở to đôi mắt xinh đẹp.

- Bây giờ tôi mới thấy phục cậu thực sự.

Đường Sinh cười ha hả,

- -Chẳng qua là chị phải đồng ý với em, cái gì cũng có giới hạn của nó, những hành động sai lầm về nguyên tắc và vượt quá giới hạn đều không thể chấp nhận, em cũng không thể trở thành chỗ dựa của chị, mẹ em cũng sẽ bị liên lụy, em nói vậy chị có hiểu không ?

Đột nhiên, La Sắc Sắc toàn thân toát mồ hôi lạnh, trong chớp mắt cô không thể nhận ra nổi đây là chàng trai mà cô đã từng biết. Trước đây anh ta là một kẻ lông bông, bây giờ anh ta nói những lời này làm sao có thể coi anh ta vẫn là một kẻ lông bông được? Thậm chí La Sắc Sắc còn thấy sợ anh ta, lẽ nào từ trước đến giờ mình vẫn khinh thường vị Nhị Thế Tổ không học vị không nghề nghiệp này? Sao hắn lại thay đổi một cách nhanh chóng như vậy?

- Sắc tỷ, chị thông minh chắc sẽ biết phải làm thế nào, em chẳng có gì phải lo lắng về chị, em nói chị có đồng ý không?

- ...Hoàn toàn đồng ý, thiếu gia, nếu chuyện tôi đi Giang Lăng đến tai cha cậu, tôi chỉ sợ sẽ ...

- Đúng vậy, Kế hoạch cũng không đoán trước được, nếu cha em biết sẽ không thực hiện được đến đến lúc ấy hẵng hay.

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 1: Năm 17 tuổi