Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
-Ha ha, cậu Sinh quá khiêm tốn rồi nhỉ? Nghe nói bọn đàn ông chúng ta độ tuổi như cậu đều là những con thú dữ.
-Bác Dục mới là gừng càng già càng cay, cháu nghe anh mắt kính nói bác có phương pháp bí mật rất quý, sớm đã muốn học hỏi. Mấy hôm trước cháu đã đến bệnh viện, lại gặp ngay một bác sĩ trực hôm đó là một mỹ nhân vô cùng xinh đẹp, cháu lúc đó thật xấu hổ chết đi được, ậm ậm ừ ừ nói về tình trạng của mình. Bác sĩ bảo cháu cởi quần, đầu óc chúng ta thực sự có chút ý nghĩ đen tối, nhưng cởi thì cởi, ai sợ ai chứ?
Mọi người bắt đầu phì cười, lại thấy biểu hiện của Đường Sinh coi đó là một chuyện bình thường, nên chỉ nghĩ đó là chuyện có thật, nên đợi hắn kể tiếp.
Đường Sinh lại tiếp tục nói bậy,
-Lại nói người trẻ tuổi thường có tính nóng nảy, quần vừa cởi ra liền dựng lên, thấy mắt người đẹp bác sĩ sáng lên.Trong lòng cháu nghĩ: nếu cô này đồng tình, cháu sẽ cởi luôn quần lót xuống, thể hiện uy phong có một không hai của chúng ta, trong lòng cũng thấy đắc ý vô cùng.
Khi hắn bịa chuyện tới đó, ba bốn mỹ nhân xung quanh bắt đầu thở dồn dập, sắc mặt mơ màng, cô nàng Miêu Tiểu Sảnh còn run lên.
- Bác sĩ cố làm vẻ lạnh lùng, mang bao tay vào rồi nói muốn kiểm tra, lúc đó cháu càng lo lắng lại càng sưng lên, cô ta nắm lấy rồi hỏi: “Thường chống đỡ được bao nhiêu giây?”Lời này vừa nói ra, cháu còn chưa kịp trả lời, thằng nhỏ đã vội vàng trả lời, như súng liên thanh. Rồi bác sĩ nói là do sinh hoạt sớm, nguyên nhân tâm lý và sinh lý đều có vấn đề, chữa không dễ.
Đám người liền cười nghiêng ngả, còn những người đứng xung quanh đó đều nhìn lại, nhưng không dám tiến đến gần, nên trong lòng rất tò mò.
Anh mắt kính rất thông minh, biết Đường Sinh đang bịa chuyện, còn Đường Thiên Minh rõ ràng lộ vẻ khinh miệt, sắc mặt ẩn chứa sự cao ngạo Gã cũng không hoàn toàn tin vào chuyện ma quỷ của Đường Sinh, nhưng gã cũng tự cho rằng về phương diện này gã cũng được Đường Dục truyền thụ bí quyết, nên gã tự tin gã cũng lợi hại hơn thằng nhóc kia.
Ba bốn mỹ nữ đều cúi đầu xuống, cũng cười, nhưng xấu hổ nhiều hơn. Đường Sinh liền biết các cô là gái trinh đang chờ được khai phá.
Chà, lẽ nào Đường Dục muốn dùng họ như những thứ hối lộ? Những chuyện này gã chắc chắn có thể làm được, hơn nữa còn rất thuần thục.
Về phương diện này trong ký ức của Đường Sinh vẫn nhớ, sở dĩ Lý Trọng Phong sau khi đến Giang Lăng chưa lâu liền có thể bao được cô thư ký, hoàn toàn do công lao của Đường Dục. Đường Dục cũng là nhìn người mà tính chuyện, với Bí thư Đường, hắn tuyệt đối không dám dâng mỹ nữ , đó là sự khác biệt giữa người và người.
- Cậu Sinh à, nói thật, giữa chúng ta không có gì là không thể nói, bốn người bọn Sảnh Sảnh tôi đã đăng ký dưới tên công ty, nói khó nghe một chút bọn họ bây giờ đã mang họ Đường. Còn phương thuốc bí truyền kia sau này tôi sẽ dâng lên cho cậu, nó chẳng qua cũng chỉ là một loại rượu thuốc bổ mà thôi, nhưng lại vô cùng quý báu, mới ra đời mấy năm trước đây thôi. Vài năm trước khi mới phát đạt, tôi lên Nga Mi kim đỉnh lễ tạ thần, rồi quyên góp hơn một triệu cho chùa.Sư trụ trì hỏi tôi còn tâm nguyện gì chưa thực hiện được, tôi chỉ nói tuổi đã già, chuyện phòng the không được như ý muốn, sưtrụ trì mới truyền cho tôi phương thuốc bí truyền này. Tương truyền là phương thuốc bí mật trong cung cấm của Vũ Đế đời Đường (Võ Tắc Thiên). Lúc đầu tôi còn không tin, nhưng mấy năm gần đây, tôi không tin cũng không được, anh xem đầu tóc tôi, đen óng, thận khỏe, mười lần mà không ra , đó chính là phương pháp dưỡng sinh rất tốt.
-Mấy năm nay tôi cũng đọc nhiều sách dưỡng sinh, như “Hoàng đến nội kinh” đến “hỏi đáp”, dương dương tự đắc nói hàng vạn từ cũng chỉ tổng kết lại là , ra mà không thừa, thừa mà không ra.Những người trẻ đều không hiểu điều này, vác súng bắn bừa, chỉ tìm sự thỏa mãn trước mắt, mà không biết phát huy tinh hoa của sinh mệnh. AnhSinh nghe bác Dục đi, thân này nên dưỡng thì dưỡng, không cho ra không có nghĩa khó chịu, những thần bí trong đó một lời khó nói hết.
Không ngờ, Đường Dục lại còn có phúc duyên này? Đường Sinh cảm thấy run sợ, nhìn lại những mỹ nữ xung quanh hắn, cứ giày vò mãi như vậy thì cũng theo bước của Tây Môn Khánh mà thôi, liền cười nói:
-Xem ra chắc phải theo học bác Dục về phương pháp dưỡng sinh rồi.
-Ha, vậy là cậu Sinh đã nể mặt tôi rồi. Tối mai chúng ta cùng tụ hợp ở Giang Lăng Nhân, vừa truyền thụ vừa bàn bạc với cậu Sinh về việc đầu tư ở Phượng Thành. Có tài mọi người cùng phát. Tôi luôn kiên trì đi theo bước phát triển của Cẩn Sinh.
-Chiến lược Phượng Thành phải qua năm mới triển khai, đầu tư ở bên đó không hề nhỏ. Nói về nền tảng kinh tế, Phượng Thành vững chắc hơn Giang Lăng, sự hợp tác của tập đoàn Giang Dục và tập đoàn Cẩn Sinh sẽ tiến hành theo nhiều trình tự và nhiều lĩnh vực. Thật ra cháu luôn khâm phục con mắt nhìn người của bácDục .
Từ dưỡng sinh chuyển qua bàn chuyện làm ăn, ba bốn mỹ nữ thật không theo kịp sự chuyển tiếp này. Thật ra bọn họ vì muốn phát triển, nên mới ký hợp đồng với công ty âm nhạc mà Đường Dục mới thành lập. Họ cũng biết đó là khế ước bán thân, Thời đại sau này sẽ càng mở cửa, không ít những mỹ nữ muốn có cuộc sống xa xỉ mà bản thân không có tài hoa gì thì đều đi con đường này. Có lẽ đây là sự bi ai của xã hội hay sự bi ai của con người?
Nhưng mỗi người đều có chí hướng của riêng mình, không ai có thể ngăn trở người khác theo đuổi tiêu chuẩn cuộc sống của họ. Cho dù trả giá lớn hơn, nhưng người ta muốn mình cũng không thể làm gì được. Quyền, dục, tiền luôn là những vũ khí có lực sát thương mạnh nhất, vô số những mỹ nữ danh tiếng đều sinh ra trong những quy tắc ngầm này. Bọn họ phải trả giá bằng tôn nghiêm và thân thể, và thu về được những thói sa đọa xa xỉ, hưởng thụ mộ mặt hoa lệ của đời người, mà không hề tầm thường.
Bao chua xót, máu và nước mắt trong đó, nhưng quy tắc là do kẻ mạnh đặt ra, kẻ yếu chỉ có thể theo đó mà sinh tồn.
Tự cổ chí kim, mấy ngàn năm nay, có mấy nữ nhân mềm yếu tự đứng lên bằng chính đôi chân của mình? Đường triều Vũ Đế oai hùng như vậy, lúc vừa mới lên chẳng phải cũng phải cần phụ thân Lý thị dùng quy tắc ngầm đó sao? Không trải qua những chuyện xấu xa đó, bà ta sao có thể chiếm được thiên hạ của Lý Đường?
Nhị thế tổ của chúng ta đối với những mỹ nữ ái mộ hư vinh, tìm đủ mọi thủ đoạn để phát tài này không mấy hứng thú. Nói trắng ra bọn họ chỉ đáng thương mà thôi, lúc nào cũng xa hoa trụy lạc cùng với đám đàn ông, thật ra đây chỉ là sự phù hoa bên ngoài, bị những gã đàn ông ngang ngược như Đường Dục, Đường Thiên Minh, anh mắt kính chà đạp đủ kiểu, nhẫn nhục chịu đựng, hoặc ở trong sự sa đọa đó cũng tìm thấy một chút khoái lạc.
Đàn ông không thiếu những trò chơi, Đường Sinh cũng vậy, tiếp xúc với những người như Đường Dục phải biết diễn trò, nếu không sẽ sinh rakhoảng cách với bạn.Mà Đường Dục có giá trị lợi dụng, bởi trong tay gã đang nắm một lượng tài chính lớn. Chỉ với ba bốn mỹ nữ đã mang họ Đường này mà nói, anh Sinh không hòa hợp với họ, họ cũng bị bọn Đường Dục làm hỏng, sau đó ném cho Đường Thiên Minh, anh mắt kính chà đạp lần nữa.
Bạn có thể cứu vớt những nữ nhân xung quanh bạn, nhưng liệu bạn có thể cứu hết những cô gái sa đọa trên toàn thế giới không? Bạn có tiền tài như Bill Gates cũng không đủ để chia hết cho bọn họ, bạn có kim thần cứng rắn như của Định Hải cũng không thể đâm thủng. Hiện thực là vậy, trong lòng Đường Sinh rất rõ những điều này.
Rời khỏi chỗ Đường Dục, hắn cầm chiếc ly đế cao đến chỗ bọn La Sắc Sắc, Bích Tú Hinh, Bích Tông Nguyên, Uông Sở Tình, La Kha.
Đường Thiên Minh nhìn bóng dáng Đường Sinh đang lẫn vào trongđám người, rồi nói thầm với Đường Dục:
-Ông chủ, em cảm thấy không nhìn thấu được anh Sinh.
-Nói bậy, tôi còn không nhìn thấu được hắn, an hem bên Phượng Thành nói tôi biết, nghe nói Cẩn Sinh đang chuẩn bị thành lập công ty con, còn muốn làm hạng mục thị trấn Tùng Sơn gì đó. Vừa vặn lần trước Lục Như Hành ở Phượng Thành đi đến thị trấn Tùng Sơn phát biểu, ở đây còn có bài báo, hiểu chưa? Đây chính là cơ hội kiếm tiền, nếu nói Đường Thiên Tắc và Lục Như Hành ở Phượng Thành không có quan hệ gì tôi cũng không tin, đấy mới là mấu chốt vấn đề.
Lại nói anh Sinh lăn lộn ở Phượng Thành, có Bí thư Lục làm chỗ dựa, cũng gần giống như hắn ở Giang Lăng lại có Đường Thiên Tắc làm chỗ dựa vậy.
Đây mới chính là điểm mà Đường Dục coi trọng, gã quay đầu nhìn Sảnh Sảnh
-Sảnh Sảnh, bây giờ tôi bảo mấy người các cô, tầm quan trọng của anh Sinh đối với tôi không nói cũng biết. trong các côai có thể nói giúp tôi trước mặt hắn, mỗi tháng lương sẽ là một trăm ngàn.
Ba bốn mỹ nữ đều mở to đôi mắt đẹp,lại nhìn theo bóng dáng của Đường Sinh không phải là nhìn con người hắn nữa, mà thứ bọn họ nhìn thấy chỉ là Nhân dân tệ.
Đường Dục lại hạ giọng, vỗ vỗ tay Sảnh Sảnh,
-Tôi đã nhìn ra côi, Sảnh Sảnh, côngây thơ nhất, không cần giả vờ cũng có thể mê hoặc lòng người, cũng may tôichưa đụng đến cô, lớp màng đó là minh chứng trung thành nhất của cô., Cho dù là vui chơi sớm tối, cô cũng phải có thủ đoạn để anh Sinh đụng đến cô. Ngày thứ hai tôi sẽ chuyển một trăm ngàn vào tài khoản của cô, đây chỉ là bắt đầu, sau này tôi sẽ nâng cô lên cao hơn.
Sảnh Sảnh cúi đầu, trong lòng mừng thầm, khẽ vâng một tiếng. Cô ta thật sự rất biết diễn xuất, giả bộ hiền thục khiến Đường Dục lại sưng lên.
Đường Sinh thật sự không có ý đồmuốn quan hệ với những người con gái bình thường. Bị Ninh Hân, Sắc Sắc, Mai Chước bọn họ làm hư rồi, khẩu vị quá kén chọn, hắn cũng có chút nuối tiếc khẩu vị kiếp trước của mình, phát hiện khi ý đồnày nảy ra trong đầu, hắn lại dở khóc dở cười..
Vương Tĩnh chợt từ một bên chui ra, cô ta đến chậm là do còn bận tìm tòi tư liệu của buổidạ tiệc thương mại hôm nay. Tinh thần làm việc của Vương Tĩnh rất đáng được khen, cô ta rất thích đánh vào điểm yếu của người khác, moi móc tật xấu của người khác, dường như nó đã thành nghiện.
Kéo Đường Sinh tới một bên, thấp giọng nói:
-Tin tức quan trọng , trên đường tới đây tôi đã chụp trộm được, đoán xem là ai?
-Á, chị đừng nói nữa, người như chị chuyện hiếm lạ gì cũng có thể gặp được. Chuyện quan trọng của em, tám phần là người nổi tiếng?
-Thật phí lời, không phải người nổi tiếng tôi chụp trộm làm gì? Nhà báo phải hành động nhanh, điểm hay của hành động nhanh chính là nắm được những tin nóng.
Cô xoay máy ảnh trong tay, lại kéo Đường Sinh vào trong rèm,
-Chị Tĩnh , không phải muốn thất lễ với em chứ?
-Đoán đúng rồi đó, mỗi lần gặp hưng phấn tôi lại muốn gặm chuối , từ khi có cậu, tôi không muốn gặm chuối nữa, chỉ muốn gặm cậu.
-Đừng đừng, lúc này không được, bị người khác nhìn thấy tôi đâu còn mặt mũi nào nữa? Nói chuyện chính đi, rốt cuộc chị chụp được ai?
-Tự xem đi.
Vương Tĩnh đưa máy ảnh cho hắn,
-Đoạn phim này nếu truyền ra, chắc chắn gây chấn động không nhỏ, cậu nói xem?
Đường Sinh vội vàng mở máy ảnh xem hình, những hình ảnh bên trong dần hiện lên, trong mờ ảo vẫn có thể nhìn thấy một chiếc xe sang trọng, tiếp theo, phía trong cửa kính xe có thể thấy hình người mờ mờ.
Nhưng góc nhìn khá hẹp, nhìn không ra nhân vật bên trong, nhưng cuối cùng nữ nhân vật chính cũng đã lộ diện. Tình cảm được thể hiện bằng miệng, và nữ nhân không nhìn rõ mặt này chính là người trong buổi tiệc thể hiện vẻ cao quý, đoan trang mặc bộ váy đuôi cá -La Kha.
Những hình ảnh cuối cùng là chiếc xe từ từ lái đi, để lộ biển số xe và người lái xe.
ừ, đều rất rõ ràng, nam nhân vật chính là Bích Tông Nguyên, ha ha, xem ra trong sự hợp tác giữa bất động sản Bích thị và Uông thị còn có uẩn khúc.
Đường Sinh quay đầu âm thầm quan sát Uông Sở Tình, nhìn thế nào nữ nhân này cũng rất cao quý, bất luận là khí chất hay thần thái, hay là đôi mắt trong suốt của cô ta. Trong ký ức của hắn, Uông Sở Tình là một nữ nhân có chủ ý sống độc thân, thanh cao, cao ngạo, mang nặng chủ nghĩa nữ giới. Có lẽ cô ta biết muốn tìm được một nam nhân vừa xuất sắc mọi mặt vừa phục tùng mình là quá khó, vì vậy hơn bốn mươi cô ta vẫn còn độc thân.
-Em nghi ngờ Uông Sở Tình đã bày mưu cho La Kha câu kéo Bích Tông Nguyên. Tên này khẩu vị rất độc đáo, La Kha sắp bốn mươi rồi.
Đường Sinh chau mày một lúc, đang định nói thì thấy Ninh Hân từ xa ra dấu với mình, á, đến lúc hành động rồi?
Hắn kéo nhẹ Vương Tĩnh,
-Chịđi phỏng vấn La Kha, kéo bọn họ ra đi, Tôi và Bích Tú Hinh cần bàn chuyện.
Bích Tú Hinh lúc này cũng đang tìm Đường Sinh, thấy hắn đang đi về phía mình liền vẫy tay, trò hay sắp được diễn rồi.
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 1: Năm 17 tuổi