Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
Mỗi ngày đều xem tin tức kinh tế từ báo chí địa phương, tin tức của đài địa phương, cũng như xem đài CCTV, Bích Tú Hinh sống một cuộc sống rất phong phú.
Cô không hoài niệm chút gì khoảng thời gian không hề lãng mạn ở Paris, Pháp, không có một người yêu vừa ý làm bạn, cuộc đời là một màu xám.
Trong lòng Bích Tú Hinh biết, Đại Liên Ny cô nàng người Pháp xinh đẹp nhỏ hơn mình một chút thầm yêu cô, cái chuyện yêu đương này có chút vặn vẹo, thuộc về sự khác biệt về giới tính, không rõ cô chán ghét bọn con trai hay là thấy hứng thú với người đồng tính.
Tóm lại, mỗi lần Đại Liên Ny nhìn cô, sâu trong ánh mắt đều lóe ra một một lưỡi hái sáng lóa, cô là một cô gái ngoan duy mệnh, có một chút kiêu ngạo, một chút lạnh lùng, từ trước tới giờ cũng chưa từng biểu lộ vẻ yêu kiều tươi vui của cô trước mặt đàn ông, bạn chỉ có thể nhìn thấy vẻ lạnh như băng từ cô.
- Cái tên Đường Sinh kia, thật là đáng giận, hắn mới nhỏ vậy, mà giả bộ cái bộ dạng thành thục đáng ghét, chủ nhân, tôi thực sự ghét hắn.
Bích Tú Hinh chỉ mỉm cười, cô có thói quen bắt chéo chân, đôi chân mềm mại trắng trẻo nhẹ nhàng đi tới đi lui, ở nhà, cô thích mặc đồ ở nhà, ví dụ như bộ đồ ngủ mềm mại, bên trong không có gì, có thể không mặc áo ngực, có thể tận lực hưởng thụ cái cảm giác không gì bó buộc.
Chiếc quần bao bọc bộ mông để lộ ra cặp đùi trắng mịn màng, như một chiếc đao hại mắt khiến người khác hồn bay phách tán, mỗi lần ánh mắt của Đại Liên Ny nhìn vào, đều không tự chủ được đưa chiếc lưỡi trắng như phấn của mình ra liếm môi, cô không có cách nào kiềm hãm được sự rung động sâu trong linh hồn của mình, cô ta khát vọng chủ nhân có một ngày sẽ động tay với cô, cho dù là tiên đài, giọt sáp, thậm chí là yêu thương…
- Tên tiểu tử kia rất thú vị, lại có một chút ý tưởng, Đại Liên Ny à, cô vẫn chưa hiểu người Trung Quốc rồi, đặc biệt là đàn ông Trung Quốc, bọn họ có được thứ tình cảm nhẵn nhụi mà dịu dàng, còn có sự thâm thúy vô cùng, có được tình yêu của một người đàn ông, cô sẽ được hạnh phúc cả đời, tôi biết cô không ưa cái tên Đường Sinh, bởi vì tôi có thiện cảm với hắn, đúng không? Tôi không thể bàn luận về xu hướng tính cách của cô, nhưng tôi muốn nói cho cô biết, nữ nhi phải thực sự trở thành nữ nhi, cần phải kiểm nghiệm đàn ông, cho dù bọn họ có liệt dương, sớm xuất tinh, thế nhưng chỉ khi cô tự mình thể nghiệm cái cảm giác bất lực, bàng hoàng, thất vọng, buồn chán thậm chí là tuyệt vọng thì cuộc đời của cô mới thực sự là phấn khích.
- Thế nhưng chủ nhân, tôi thực sự không có chút cảm hứng với đám đàn ông, tôi thừa nhận tôi ghét cái tên tiểu tử đó là bởi chủ nhân có thiện cảm với hắn, chủ nhân, hắn chỉ là một tên tiểu tử, tôi biết hắn một sợi lông mao cũng không có, tin tôi đi, chủ nhân, giả dụ hắn trần truồng đứng trước mặt cô, nhất định cô sẽ không tìm thấy một chút cảm giác gì, thật sự rất tức cười, hắn sợ ‘chim’ to đến như vậy sao?
Đại Liên Ny khoa tay múa chân.
Ngón cái và ngón trỏ của cô mở rộng một khoảng không đến chín cm, lấy sự so sánh đó để khinh miệt Đường Sinh nhỏ yếu, có thể lớn như vậy sao? Thậm chí cô còn hoài nghi, cô tiếp tục thuyết phục Bích Tú Hinh thay đổi cái ấn tượng tốt với Đường Sinh.
- Còn nữa, chủ nhân, hắn là một tên tiểu tử có suy nghĩ không được thuần khiết, nếu như cô chọn được một vị cao to đẹp trai có phong độ, thì tôi sẽ vui cho cô chứ, đúng không?
- Được rồi, Đại Liên Ny, không nói vấn đề này nữa, trước mắt tôi và Đường Sinh có mối quan hệ hợp tác làm ăn, cô không cần thay tôi nghĩ sâu xa như vậy, Trọng Hiền ra đi để lại di nguyện như vậy tôi phải hoàn thành, chỉ giới hạn như vậy, tôi đã đồng ý với Trọng Hiền, sẽ không lấy ai, có lẽ sau này sẽ tìm được người ưng ý thì chỉ làm tình nhân, cô cũng biết di nguyện của tiên sinh Trọng Hiền, đúng không nào?
- Đúng vậy, chủ nhân, tôi vẫn khuyên cô từ hồi ở Pháp, chọn một nam nhân tốt để hoàn thành di nguyện của tiên sinh Trọng Hiền, đàn ông Pháp hình hài tao nhã, hàm súc, lãng mạn, chúng ta có thể chọn một người tuấn tú nhất, có khí chất, học thức, trí tuệ nhất, cơ thể cũng như làn da khỏe mạnh nhất, cái đó dài ngắn vừa phải, hai hòn không có lông, chỉ có người đàn ông như vậy kết hợp với cô mới cho ra được bào thai hoàn mĩ.
- No.
Bích Tú Hinh lắc lắc đầu
- Mặc dù tiên sinh Trọng Hiền không giới hạn quốc tịch của người đàn ông đó, nhưng tôi có thể nhìn thấy từ ánh mắt trước khi qua đời của ông, ông hi vọng tôi tìm một người đàn ông thuần túy phương đông, ngũ quan đoan chính là tất nhiên, trí tuệ là quan trọng nhất, những phương diện khác là thứ yếu, bây giờ tôi không vội, ba hay năm năm gì đó hoàn thành di nguyện đó là được rồi, tôi biết tiên sinh Trọng Hiền còn để lại một chỉ lệnh bí mật, đúng không? Tính cách của ông tôi biết rõ, trong lòng của ông tôi là người hoàn mỹ nhất, người giành được tôi, nhất định phải chết.
Đại Liên Ny không nhìn vào mặt cô trả lời.
- Tiên sinh Trọng Hiền thu nuôi tôi, tôi sẽ tuân thủ chỉ lệnh bí mật, di nguyện của ông để lại, rất xin lỗi chủ nhân, bất luận cô cùng với người đàn ông nào ở cùng nhau, nhiều nhất là một năm, tôi sẽ khiến hắn chết một cách không đau khổ.
Lúc này, điện thoại của La Sắc Sắc gọi đến, nói rằng có chuyện muốn thương lượng với Bích tổng, Bích Tú Hinh liền cho Đại Liên Ny đi tiếp đón bọn họ.
Bước ra khỏi phòng khách xa hoa, khuôn mặt xinh đẹp của Đại Liên Ny lập tức bày ra một màn sương lạnh như băng, chủ nhân, mặc dù rất yêu cô, nhưng tôi đã đồng ý với tiên sinh Trọng Hiền rồi, bất luận tên đàn ông nào khinh nhờn sự thánh khiết cao quí của cô, chỉ có cách lấy cái chết để chuộc tội, Đại Liên Ny tôi mới là người yêu cô nhất.
Dưới sự chỉ dẫn của Đại Liên Ny, Đường Sinh và La Sắc Sắc đã tiến vào phòng khách xa hoa, lúc này Bích Tú Hinh đã mặc đồ rồi, không thể cứ thế trống không, không mặc đồ lót chỉ mặc bồ đồ ngủ mềm mại tiếp khách. Đặc biệt mối quan hệ song phương chưa đến mức độ hòa hợp nhất định, nhất định phải chỉnh trang khi gặp mặt.
Mỗi lần ánh mắt của Đại Liên Ny xoẹt qua khuôn mặt anh tuấn của Đường Sinh đều lộ ra sự thù địch, đã mấy năm qua, cô không thấy Bích Tú Hinh đặc biệt có thiện cảm với tên đàn ông nào, duy chỉ có tên tiểu tử này lại thu hút sự chú ý của chủ nhân, trời ơi, chủ nhân vốn không thích đàn ông, thậm chí tiên sinh Trọng Hiền từ trước tới giờ vấn chưa chạm qua đỉnh đầu cô, chẳng nhẽ cô ta cũng thiên lệch giới tính, thích những chú bé con sao?
Mặc kệ ánh mắt của Đại Liên Ny có bao nhiêu sự căm thù, trong lòng nghĩ như thế nào về việc giết chết Đường Sinh, Nhị thế tổ của chúng ta không ngó qua cô ta.
Khi đã ngồi vào chỗ của mình, Bích Tú Hinh thần sắc bình tĩnh mà thong thả nhìn thẳng vào Đường Sinh, cô biết rõ người thực sự làm chủ là Đường Sinh, chứ không phải là tuyệt sắc La Sắc Sắc, sao hôm nay La Sắc Sắc có chút kì quái, trong đáy mắt của cô ta vẫn chưa hết nhộn nhạo xuân tình.
Trong đầu đột nhiên hiện ra hình ảnh La Sắc Sắc và một thiếu niên lăn lộn cùng nhau, thiếu niên oai hùng mạnh mẽ, nữ nhi uyển chuyển hầu hạ… Tại sao lại nghĩ những điều này chứ? Đột nhiên, Bích Tú Hinh bị chấn động bởi những hình ảnh cổ quái hiện lên trong đầu, mình xa cách đời quá lâu rồi sao?
Nhìn biểu hiện không thể đoán ra được thế giới nội tâm của Bích Tú Hinh, người con gái này quá thâm trầm, Đường Sinh tuy là người tái sinh, tự xưng có ánh mắt cực kỳ độc ác, cũng không thể nhìn thấu Bích Tú Hinh đang nghĩ gì, cô dường như chỉ có vẻ u uất, vô hạn, đây là một đối thủ đáng sợ.
- Ngày hôm qua ở thành phố đưa tin, La Kiên Phó chủ tịch thành phố muốn đến Lô Hồ thị sát, bất động sản trong tỉnh thành Uông Thị và La Thị có chút duyên, La tổng không phải hôm nay cô đến Ủy ban nhân dân quận Lô hồ nói chuyện với Chủ tịch quận Mã sao? Y không nói đến việc Uông Thị muốn tham gia vào hạng mục Lô Hồ sao?
La Sắc Sắc lắc lắc đầu
- Mã Sơn Dân cũng là kẻ quan trường lõi đời cáo thành tinh, một vài điều không cần nói thì sẽ không nói, trong lòng y đã tính toán, y không để bất động sản Trọng Hiền chúng tôi lũng đoạn việc khai phá Lô Hồ, như vậy sẽ khiến Ủy ban nhân dân quận bị hạn chế về nhà đầu tư, thậm chí La Kiên đi thị sát Lô Hồ, hắn một mặt là chỉ thị triển khai công việc khai phá Lô Hồ sắp tới, một mặt là muốn tiến cử bất động sản Uông Thị với Mã Sơn Dân.
Lúc này Đường Sinh lẳng lặng nghe bọn họ nói chuyện, thế nhưng ánh mắt lại dừng ở Đại Liên Ny người đối diện, hắn cố ý xem xét cô nàng tóc vàng ngực to này, lần trước, trước khi ra về, đã được thưởng thức sự tức giận của cô ta, suýt chút nữa khiến cho Đại Liên Ny tức muốn ngất, mặc dù trong lòng Đại Liên Ny không coi thường hắn như vậy, thế nhưng cô tuyệt đối ở vị trí đối lập với hắn, đón tiếp ánh mắt to gan của Đường Sinh, sự tức giận của cô càng cao trào.
Về mặt Đường Sinh, cố ý giang rộng miệng, đôi lông mày kiếm thi thoảng lại nhảy nhót, ánh mắt luân phiên trao đổi với vẻ tức giận của Đại Liên Ny.
To gan vậy chứ, phải làm sao bây giờ? Ngươi cắn ta? Ta sẽ thưởng thức ngươi, vậy ngươi mới không quan tâm Bích Tú Hinh nghĩ gì về mình.
Hắn tin tưởng một điều, trí tuệ của Bích Tú Hinh này vô cùng thâm thúy, cô ta có thể nhìn thấu bản chất của rất nhiều sự việc, trước mặt cô ta tốt hơn hết là hãy biểu hiện ra sự tự nhiên nhất, lời nói giả dối sẽ khiến cô ta khinh miệt trong lòng, ngược lại là như bây giờ, mới là thật tình.
La Sắc Sắc đích thực chưa hoàn toàn khôi phục lại sau sự rung động bởi cái ngón giữa, sự thật là cô đã bị nhào nặn một cách thê thảm, hiện tại ngồi ở đây, hai cổ còn đang run rẩy, các bộ phận khác còn đang trong tình trạng co rút, cô không kìm nổi trong lòng mắng thầm mình, ngươi thấy xấu hổ chưa?
Lúc này, Bích Tú Hinh chuyển ánh mắt đến trên người Đường Sinh.
- Đường tiểu đệ, cậu nói đi, chiến lược Lô Hồ cần điều chỉnh không?
La Sắc Sắc cũng phát hiện ra ánh mắt Đại Liên Ny chằm chằm nhìn Đường Sinh có gì đó không thiện cảm, trong lòng liền mắng, con bé thối tha kia, ngươi đang bới lông tìm vết sao?
Đường Sinh không cùng Đại Liên Ny đấu mắt nữa, cười nói với Bích Tú Hinh:
- Không có gì cần phải sửa nữa đúng không? Ngồi yên xem sự biến đổi.
Chính xác là vậy, ngồi yên xem sự biến đổi là một phương thức hay, đầu tiên Uông Thị không thể chen chân vào cái khoản nhà khách Lô Hồ, bọn họ phải khai phá Lô Hồ, hạng mục mới, cũng như phải được tuyển chọn, thế nhưng vị trí địa lí của khách sạn Lô Hồ có nhiều ưu thế, là chỗ tốt nhất gần hồ, kì thực địa phương cũng không đồng nhất nữa, nếu không phải là khu khuôn viên xanh hóa thì là nơi tụ quần của ngành du lịch, những đặc sắc của những ngành tiểu thương đó đều tập trung ở đây.
Muốn khai phá địa phương này, món tài chính cần đầu tư so với khách sạn Lô Hồ là lớn hơn rất nhiều, hơn nữa những trở ngại gặp phải cũng lớn hơn nhiều.
Uông Thị nhất định là nhìn ra xu thế phát triển trong tương lai của khu Lô Hồ, vì thế mà cũng bày ra thái độ muốn tham dự, lần này còn mời Phó chủ tịch thành phố La Kiên thay họ nói chuyện, quyết tâm rất lớn, chung quy chỉ một, cần phải cải thiện lại toàn bộ bộ mặt Lô Hồ.
Đây là cục diện Bí thư Đường Thiên Tắc muốn thấy nhất, bất luận là ai lập công ở Lô Hồ, kẻ cầm đầu nhất định sẽ được coi như ở trên ông.
Cha mẹ trên hết, bất kỳ là thành tích xuất sắc nào trong nhiệm kỳ tại nhiệm, đều có thể gia tăng quầng sáng chiến tích cho ông, điểm ấy khỏi phải nghi ngờ.
Cho nên Đường Sinh không có ý định hủy đi việc tham gia của Uông Thị, hắn đứng ở một góc độ cao hơn để nhìn ích lợi của cục diện, cho dù phải nhượng bộ với Uông Thị ở phương diện này hắn cũng thấy vui, lần này có thể đạt được trách nhiệm khai phá hạng mục Lô Hồ chủ quản quyền lực của bất động sản Trọng Hiền, đã dự kiến được trước.
Cuối cùng Bích Tú Hinh mời hai người họ cùng ăn trưa, thế nhưng trong bữa ăn lần đầu tiên Đường Sinh nhắc tới “ Lô Hồ sinh thái nhã viên”, cái khái niệm đậm chất nông nghiệp, chỉ có như vậy mới có thể thực hiện được việc theo đuổi lợi ích tối cao của hạng mục Lô Hồ, mặc dù Lô Hồ lấy ngành du lịch làm chính trong việc khai phá khu vực kinh tế mới, thế nhưng không ngần ngại với việc ra đời của một nhã viên nông nghiệp chất lượng cao như vậy, ai không hi vọng mình có thể sống trong một bầu không khí trong lành, quản lí nông nghiệp của tiểu khu hạng nhất, non xanh nước biếc, đông trượt băng, hạ trèo thuyền, đây chẳng phải là một vùng phong thủy bảo địa sao?
Các ngành nghề khác ở xung quanh sẽ được khuấy động lên, vùng Lô Hồ này sẽ trở thành điểm sáng lớn nhất ở thành phố Giang Lăng, có thể nói là sơn trang nhỏ.
Đối với ý tưởng của Đường Sinh, Bích Tú Hinh rất tán thưởng, vừa trùng với điều cô đang nghĩ, khung cảnh cần phải trang nhã, nhất thiết phải nâng tới bậc cao cấp nhất, chứ không phải loại đại chúng, điểm đặc thù của nó phải là nơi thu hút nhiều người nhất, tiểu phú ông cũng sẽ nhìn mà muốn tới.
Thêm một bước nhỏ trong sự biến đổi là các biệt thự độc lập, hình thức ga ra mặt cỏ ngầm lên xuống, trung tâm giải trí của Nhã Viên, con đường buôn bán dành riêng cho người đi bộ, khu vườn sinh thái nhỏ quanh hồ, bố trí cao nhất là sự đóng kín của việc quản lí nông nghiệp và các đoàn đội quản lí tố chất.
Cuộc nói chuyện sôi nổi, Bích Tú Hinh đột nhiên mời La Đường hai người buổi chiều tới suối nước riêng của cô trèo thuyền, nơi tuyệt vời ở trên sân thượng.
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 1: Năm 17 tuổi