Lời nói vừa rơi xuống, toàn bộ Trữ Tú Cung đều lâm vào yên tĩnh.
Tiêu Thần càng là một mặt không thể tin.
Nhìn về phía Liễu Quý Phi, tựa như đang muốn nói ngươi đang đùa ta a?
Mộ Dung Đan Thu —— Chính là Hoàng Hậu đương triều a!
Ngươi muốn ta xxx Hoàng Hậu......?
Là hắn điên rồi hay là Liễu Quý Phi điên rồi?
"Mới vừa rồi không phải ngươi nói vì bản cung lên núi đao xuống biển lửa, muôn lần chết không chối từ a? Làm sao, nhanh như vậy liền muốn đổi ý?" Thấy biểu lộ ngốc trệ của Tiêu Thần, Liễu Quý Phi cười lạnh một tiếng, mặt mũi tràn đầy mỉa mai.
Nghe vậy, sắc mặt Tiêu Thần tối sầm.
Ai nguyện ý vì ngươi lên núi đao xuống biển lửa?
Nếu đó không phải là hành động bất đắc dĩ, sao ta lại nói ra?!
"Ta bất quá chỉ là một cái nô tài thôi, sao có thể lên giường của Hoàng Hậu?"Tiêu Thần một mặt im lặng, thật sự coi hoàng cung là nhà hắn, nói lên là lên a.
Liễu Quý Phi mỉm cười, ra vẻ thâm trường nói "Ngươi thế nhưng là có...... Nô tài, làm sao không thể?"
Mặt Tiêu Thần xạm lại, thấy Liễu Quý Phi một mặt mỉm cười nhìn mình.
Lập tức sinh lòng không vui, hung hăng cắn một ngụm vào trên người Liễu Quý Phi.
Gương mặt xinh đẹp của nàng bỗng nhiên trầm xuống, muốn nổi giận, nhưng lại là nghe được âm thanh không nhanh không chậm của Tiêu Thần, "Nếu ngươi không cho, ta không làm!"
Nghe được câu này, Liễu Quý Phi lập tức phì cười, trợn mắt nhìn Tiêu Thần một chút, lộ ra vẻ quyến rũ.
"Nếu ngươi hoàn thành nhiệm vụ như ta nói, cho dù là bản cung, cũng chưa hẳn không thể để ngươi......" Câu nói này của Liễu Quý Phi có thể nói là ẩn ý nửa che nửa đậy, Tiêu Thần nghe được liền miệng đắng lưỡi khô, dục hỏa trong người đốt phừng phừng.
Trong lúc nhất thời, trong mắt Tiêu Thần dục hỏa đan xen, hai tay càng thêm to gan, Liễu Quý Phi cũng không có phản cảm.
Nhưng, khi Tiêu Thần chuẩn bị muốn xuống lên một bước, Liễu Quý Phi lại vỗ vào tay của hắn.
Một cảm giác nhói nhói truyền đến, Tiêu Thần không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
"Đồ cẩu nô tài, ngươi đúng là vô pháp vô thiên!"Liễu Quý Phi lạnh lùng liếc nhìn Tiêu Thần, bất quá trong giọng nói lại thiếu đi kia phần lạnh lùng đó.
Tiêu Thần lặng lẽ cười một tiếng, vuốt vuốt cánh tay đang đỏ lên của lên "Đây không phải toàn tâm toàn ý phục vụ Liễu Quý Phi người sao!"
"Nô tài đây là một lòng trung thành, toàn tâm toàn ý vì người!"
Nghe được lời của Tiêu Thần, đôi mắt đẹp của Liễu Quý Phi hiện lên một tia sáng, bỗng nhiên khẽ cười một tiếng "Hoàng Hậu đặc biệt yêu thích tài tử thơ văn, ngày mai lại là ngày làm thơ trong cung, ngược lại nên thừa dịp thời cơ này, bổn cung sẽ đưa ngươi ra ngoài, sau đó ngươi tìm cơ hội lên giường với nàng."
Âm thanh Liễu Quý Phi bình tĩnh, tựa như đang lảm nhảm giao việc nhà.
Tiêu Thần vừa nghe được da đầu liền tê dại một hồi.
Nữ nhân này, dáng dấp thì xinh đẹp như vậy, nhưng trong lòng hoàn toàn toàn rắn rết!
Trầm ngâm một lát, Tiêu Thần dò hỏi"Không biết nương nương vì sao lại thù địch Hoàng Hậu như thế?"
Cho dù Liễu Quý Phi được Hoàng Đế sủng ái, nhưng cũng không thể tranh đoạt tình cảm với Hoàng Hậu.
Phải biết, Hoàng Hậu thế nhưng mới là người đứng đầu hậu cung.
Cái này không thể nào nói nổi a!
Đang ở giữa luồng suy nghĩ, Liễu Quý Phi mở miệng nói ra"Nô tài ngươi thật sự là gan to bằng trời."
"Cũng được, bản cung liền nói cho ngươi, Hoàng Hậu kia là vu bà của nước đối địch, Hoàng Triều Đại Chu ta dù đất rộng nhiều của, tinh binh thần tướng tầng tầng lớp lớp, nhưng nếu hậu cung xảy ra vấn đề, vậy lúc đó có nghĩa là bệ hạ đã bị đâm gãy cột sống."
"Dù cho đối phương là Hoàng Hậu, trong khi bản cung thân chỉ là thần thiếp của bệ hạ, bản cung cũng không cho phép có người hủy hoại Hoàng Triều Đại Chu của bệ hạ!"
Liễu Quý Phi nói dõng dạc, trong lời nói đều có thể nghe ra là lòng son dạ sắt với Hoàng Đế và Hoàng Triều Đại Chu.
Nhưng, Tiêu Thần lại không nghĩ như vậy.
Ngươi biết đối phương là vu bà, vậy sao ngươi không vạch trần nàng a!
Để cho ta xxx nàng là ý tứ gì?
Mặt Tiêu Thần xạm lại, Liễu Quý Phi lườm hắn một chút, tựa hồ biết ý nghĩ trong lòng Tiêu Thần.
Nhàn nhạt mở miệng"Ta từng tìm đọc tư liệu, vu bà kia sinh ra một hài tử nửa người nửa không, cho nên vu bà Hoàng Hậu liền suốt ngày tránh mặt không gặp Hoàng Đế."
"Nếu như ngươi vì bệ hạ vạch trần cái bộ mặt thật của Hoàng Hậu kia, vậy chính là đại công thần của Hoàng Triều Đại Chu."
Nghe lời nói của Liễu Quý Phi, Tiêu Thần chỉ là liên tục cười lạnh.
Công thần?
Công thần chôn ở trong đất, công thần bị xử trảm, công thần bị coi là phản quốc a?
"Tốt, bản cung mệt mỏi, ngày mai ngươi lại tới, đến lúc đó đi Khôn Ninh Cung tham gia so đấu thơ ca."Liễu Quý Phi phất phất tay, để Tiêu Thần lui xuống.
Lời nói rơi xuống, Liễu Quý Phi mặc vào cung phủ, y phục hoa lệ càng lên dáng người hoàn mỹ của nàng.
Cộng thêm gương mặt xinh đẹp như nở ra hoa, để cho người ta thèm nhỏ dãi.
Chân ngọc trần trụi, từng bước đi uyển chuyển.
Càng nhìn tim củ Tiêu Thần đập càng nhanh, hô hấp dồn dập.
Thấy Tiêu Thần cũng không rời đi, đôi mi thanh tú của Liễu Quý Phi nhăn lại "Cẩu nô tài kia, vì sao còn không......"
Còn chưa nói xong, Tiêu Thần liền nắm lấy thân thể xinh đẹp của Liễu Quý Phi.