Chương 32: Vân nhi!

"Nghe nói ngươi xuất cung a, làm sao không ở bên ngoài chơi nhiều một lúc, vội vã trở về như vậy?"Trương Tự Phương nhìn thấy Tiêu Thần liền không có khách khí.

"Trương công công của ta a, ngài cứ hay nói giỡn, tiểu nhân thế nhưng là ra ngoài làm việc, nào dám chơi? Bất quá nói đến chơi, tiểu nhân ngược lại là lấy được một vật lẻ tẻ chơi rất vui, mang về cho công công."

Lấy ra một cái Bạch Ngọc Như Ý.

"Nha a! Đồ chơi hay nha, đây chính là thượng đẳng dương chi ngọc, so với cái của Thái Hậu của chúng ta còn tốt hơn rất nhiều."Trong mắt Trương Tự Phương nháy mắt lóe ra hào quang.

Thế là vấn đề tới:"Cái này ở đâu ra?"

"Cái này nói rất dài dòng, để tiểu nhân trình báo cho công công, hắn là như thế như thế, như vậy như vậy......"Tiêu Thần thần bí hề hề ghé vào bên tai hắn mà chít chít ục ục nửa ngày.

"Úc...... Là như thế này a."Trương Tự Phương nghe xong từ chối cho ý kiến, mặt không biểu tình.

"Vậy ngươi định làm như thế nào?"

"Tiêu nhân không phải là tới xin chủ ý của công công sao?"

"Đây là nương nương giao cho ngươi việc phải làm mà, ta sao tiện nhúng tay vào...... Chính ngươi nhìn xem xử lý đi."

"Dạ!"

Lại làm xong một chuyện.

Chỉ cần làm xong hai chuyện này, vậy là xong được một nửa.

Người phải giải quyết sau đó chính là Liễu Quý Phi.

Địa vị của Liễu Quý Phi tại hậu cung gần với Hoàng Hậu cùng Hoàng Quý Phi, mà lại chuyện này khẳng định cũng không gạt được tai mắt của nàng.

Chuyện này nàng là không cách nào làm chủ, nhưng Tiêu Thần không sợ nàng thành được đại sự, liền sợ nàng bại sự có dư.

Vẫn là giải quyết cho tốt trước.

"Nha, đây không phải là đại hồng nhân trước mặt Hoàng Hậu sao? Làm sao lại rảnh rỗi tới gặp ta nha."Liễu Quý Phi nhìn thấy Tiêu Thần cũng có sắc mặt tốt gì.

"Tuy thân nô tài ở Khôn Ninh Cung, nhưng tâm lại một một mực hướng về Như Vân người."Tiêu Thần thực không khách khí, đặt mông ngồi ở trên giường.

Chính là tùy ý như thế.

"Ngươi gọi ta là cái gì!"Liễu Quý Phi lấy làm kinh hãi.

"A a, xin lỗi, nô tài không nên xưng hô tên của quý phi, đây thật là tội đáng chết vạn lần...... Vân nhi a, nàng thế nhưng có nhớ ta không?"

"Cẩu nô tài nhà ngươi to gan!"

Liễu Quý Phi kiêu mặt tạo nên một bộ dáng không biết nên khóc hay cười.

"Nếu không phải lá gan nô tài đủ lớn, làm sao dám ở trên Vân nhi nàng...... Giường."Tiêu Thần nhìn Liễu Quý Phi đang nằm.

"Ngươi muốn làm gì!"Liễu Quý Phi bay lên một cước đá hướng Tiêu Thần.

Lại bị Tiêu Thần bắt lại mắt cá chân, không chút khách khí...... Không thể không nói thân thể Liễu Quý Phi có tính dẻo dai thật là rất tốt, không có chút cứng ngắc nào.

"Không muốn a!"Thanh âm Liễu Quý Phi......

Không giống cự tuyệt.

"Cẩu nhà ngươi......"Liễu Quý Phi mới hé miệng, liền bị Tiêu Thần bịt lại.

Dồn dập......

"Lại bị tiểu nô tài nhà ngươi chiếm tiện nghi!"Cũng không biết qua bao lâu, Liễu Quý Phi mới rốt cục có thể mở miệng nói chuyện, nhưng vẫn là......

"Uy, không phải đâu, vừa rồi gọi người là hảo ca ca, bây giờ lại gọi là tiểu nô tài?"Tiêu Thần giơ tay về Liễu Quý Phi...... Vỗ một cái.

"Tiểu ca ca ngươi là nô tài của ta."Liễu Quý Phi thở nhẹ.

"Tiểu ca ca của nàng so với Hoàng Thượng ai khỏe hơn?"Tay Tiêu Thần......, mà lại nói năng lỗ mãng.

"Vậy ta thì sao, so với Hoàng Hậu ai tốt hơn?"

Mặc dù là nàng để Tiêu Thần đi câu hoàng hậu, nhưng là vừa nghĩ tới cảnh tượng kiều diễm tiểu lang quân động lòng người trong ngực này mây mưa triên miền với Mộ Dung Đan Thu, trong lòng lại nổi lên trận trận ghen tuông.

"Nói đến Hoàng Hậu, có chuyện ta phải nói cho ngươi......"Tiêu Thần thuận thế liền dời đi chủ đề.

"Ngươi nói Trương Diêu Nhi kia thích nữ nhân?"Nữ nhân đều là động vật hiếu kì, Liễu Quý Phi cũng không ngoại lệ, nghe được loại bát quái này, cặp mắt đào hoa đều trừng trừng căng tròn mà.

"Đừng nói cho người khác, được chứ?"Tiêu Thần cười rất tà ác, "Nếu như ngươi không tin, thử đi tìm nàng một chút thì biết."

"Ta thử tìm nàng làm cái gì...... A phi! Tên bại hoại nhà ngươi!"Liễu Quý Phi mãi mới biết trong lòng cẩu vật Tiêu Thần này đang suy nghĩ gì.

Trương Diêu Nhi chỉ là một tiểu tần phi, trong nhà không có bao nhiêu bối cảnh, trong cung cũng không có cái thế lực gì, cho nên Liễu Như Vân căn bản cũng không có để nàng ở trong lòng.

Tiêu Thần là phụng mệnh Hoàng Hậu đi thăm dò việc này, nhưng hắn lại nói cho nàng trước, nói cho cùng Tiêu Thần vẫn là coi mình chủ tử của hắn.

Cái này mới là trọng yếu nhất.

"Rất muộn rồi, ngươi mau trở về đi thôi, nếu là bị Hoàng Thượng gặp được chúng ta như thế, mạng nhỏ của hai người chúng ta đều khó mà đảm bảo được!"

Cùng Tiêu Thần dính vào nhau được chốc lát, Liễu Quý Phi mới lưu luyến không rời đẩy hắn ra.

"Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu!"Tiêu Thần tùy ý xuất khẩu một bài thơ.

Trực tiếp khiến cho Liễu Quý Phi giật mình, một đôi mắt đẹp kinh ngạc nhìn hắn, cũng không biết nên đối đáp tiếp như thế nào?