Trữ Tú Cung.
Thân hình xinh đẹp của Liễu Quý Phi phản chiếu vào trong tầm mắt Tiêu Thần, dáng người có lồi có lõm, khiến cho huyết mạch của hắn bành trướng, gương mặt tinh xảo tựa như tác phẩm nghệ thuật.
Đôi mắt đẹp câu hồn đoạt phách kia, phảng phất chỉ cần nhìn một chút liền có thể trầm luân trong đó, da thịt trắng noãn còn đọng lại những giọt sương, nhất thời Tiêu Thần chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, trong mắt dục hỏa lượn lờ.
Đôi mắt đẹp của Liễu Quý Phi nén giận, âm thanh vô cùng băng lãnh"Nô tài đáng chết, ngươi muốn chết a!"
Nếu không phải cẩu nô tài kia biết ngâm mấy bài thơ văn, để nàng sinh lòng hứng thú.
Liễu Quý Phi đã sớm cho người làm thịt nô tài này từ lâu!
Tiêu Thần nghe vậy, thầm thở dài một hơi, trong lòng tràn đầy bất đắc dĩ.
Trước đây không lâu, thân phận Tiêu Thần vẫn là sinh viên.
Nhưng chẳng biết tại sao, đột nhiên xuyên qua đến Hoàng Triều Đại Chu.
Một cái vương triều cũng không được ghi chép vào trong dòng lịch sử.
Mà lại, căn cứ theo ký ức nguyên chủ, thân phận của hắn còn là một vị Thái Tử, nhưng triều đình đảo chính, trong vòng một đêm, mình liền biến thành thái giám tân triều.
May mắn thay, vẫn còn người của người triều đại trước ở bên trong giúp đỡ, nếu không mình cũng khó thoát một kiếp.
Mà giờ khắc này, người đứng ở trước mặt hắn, chính là Quý Phi của Hoàng Đế Đại Chu, Liễu Như Vân.
Mình bất quá chỉ là vụng trộm nhìn nàng một cái, nàng liền giận tím mặt, nếu không phải là mình trích dẫn một câu thơ cổ thi từ để vỗ cái rắm của nàng, chỉ sợ hiện tại mình đã sớm một mệnh ô hô.
"Còn xin nương nương chuộc tội, nô tài chẳng qua là cảm thấy nương nương xinh đẹp như hoa, cho nên mới nhịn không được nhìn lén một chút."Tiêu Thần thế nhưng rất biết, một khi cơn hung ác của Liễu Quý Phi hứng lên, một ngày giết một tên thái giám là chuyện bình thường.
Hiện tại hắn chỉ muốn tìm một cơ hội nhanh chóng chạy trốn.
Nhưng, hàn ý trên gương mặt xinh đẹp của Liễu Quý Phi không giảm, lạnh lùng mở miệng "Gia hỏa Nhanh mồm nhanh miệng, kéo ra ngoài chém!"
Làm ra mấy bài thơ văn thì như thế nào?
Dám ngẩng đầu nhìn nàng một chút, chính là tội chết!
Lời này vừa rơi xuống, Tiêu Thần có chút ngốc trệ giây lát.
Thật lâu, trên mặt Tiêu Thần lộ ra một vòng lửa giận, âm thanh cũng dần dần lạnh xuống "Ta bất quá chỉ là nhìn có một cái, ngươi liền muốn giết ta?"
Tượng đất còn có ba phần hỏa khí, Tiêu Thần cũng không phải hạng người mềm yếu!
Nếu là mình nhìn nhiều, sẽ còn bị chặt đầu móc mắt.
Khinh người quá đáng!
Ánh mắt Liễu Quý Phi bỗng nhiên lạnh lẽo, sát ý trong lòng nổi lên "Ngươi bất quá là cái nô tài, đã giết thì đã giết, người tới......"
Chỉ là lời còn chưa dứt, Tiêu Thần nhíu mày lại.
Trong đầu đột nhiên hiện lên một cái kế hoạch.
Hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong.
Tiêu Thần liền nắm chặt eo nhỏ của Liễu Quý Phi, đặt xuống một nụ hôn sâu.
"Oanh!"
Đại não tựa như bị sét đánh, đôi mắt đẹp của Liễu Quý Phi trừng lớn, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin.
Sau một hồi lâu, Tiêu Thần buông Liễu Quý Phi ra, sát ý trong mắt nàng lúc này ngập trời, âm thanh gầm thét, càng là muốn khiến hắn thịt nát xương tan"Cẩu nô tài, ngươi dám khinh bạc ta? Ta muốn để ngươi chết không có chỗ chôn!"
Trong mắt Liễu Quý Phi dâng lên sát ý, tên cẩu nô tài này, vậy mà dám khinh bạc mình?
Ngực Liễu Quý Phi chập trùng lên xuống, hận không thể đem Tiêu Thần rút gân nhổ xương.
Chém thành muôn mảnh!
Nhưng, Tiêu Thần nghe vậy, nụ cười trên khuôn mặt không giảm, nhàn nhạt mở miệng"Giết ta?"
"Quý Phi Nương Nương, hiện tại chúng ta thế nhưng là đã bị buộc trên một sợi dây, nếu là nương nương động thủ giết ta, trước khi chết nô tài sẽ hét to, đem chuyện vừa rồi nói ra ngoài, nương nương cảm thấy Hoàng Thượng sẽ nghĩ như thế nào?"
Lời này vừa rơi xuống, gương mặt xinh đẹp của Liễu Quý Phi biến đổi.
Đúng như Tiêu Thần nói, Hoàng Thượng chắc chắn giận dữ, giết sạch Liễu gia!
Thở một hơi thật dài, ép buộc mình tỉnh táo lại, đôi mắt đẹp của Liễu Quý Phi hung hăng nhìn về phía Tiêu Thần, âm thanh băng lãnh, trong giọng nói lại mang theo một tia thỏa hiệp "Đến tột cùng ngươi muốn làm gì?"
Nghe vậy, ánh mắt Tiêu Thần thâm trầm, phun ra mấy chữ ra "Ta muốn sống."
Trong cái hoàng cung to như này, nếu hắn muốn sống nhất định phải tìm tới một cái chỗ dựa.
Một chỗ dựa vững chắc không dễ dàng sụp đổ!
Bởi vì có câu nói là cầu phú quý trong nguy hiểm, làm như vậy không thể nghi ngờ sẽ có nguy hiểm to lớn, nhưng nếu là thành công, Tiêu Thần nhất định có thể chiếm được rất nhiều lợi ích!
Lời này vừa rơi xuống, trong mắt Liễu Quý Phi hiện lên vẻ suy tư.
Sau một hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng "Ta có thể đáp ứng ngươi, bất quá ngươi nhất định phải đáp ứng ta một cái điều kiện......"
"Điều kiện gì?"Tiêu Thần nhíu mày lại, mở miệng nói.
"A."
Nghe vậy, Liễu Quý Phi lại là cười lạnh một tiếng, gương mặt kiều diễm như Tô Đát Kỷ, làm cho dục hỏa trong lòng người liên tục xuất hiện, "Ngươi bây giờ còn chưa có tư cách hỏi thăm, bất quá nếu là ngươi đáp ứng, ta bảo đảm ngươi phú quý cả đời, mà lại ngay cả ta......"
Nói đến đây, âm thanh Liễu Quý Phi câu hồn đoạt phách, đứng dậy từ trong bồn tắm.
Hô hấp Tiêu Thần dồn dập, trong lòng tà niệm, cười xấu xa một tiếng, tay trái lập tức kéo eo nhỏ của Liễu Quý Phi, cảm xúc mềm mại ấm áp như ngọc, mà tay phải cũng không ở yên.
Tiêu Thần tìm tòi một hồi, lập tức khiến cho Liễu Quý Phi cũng phải trở nên thất thường, hô hấp dồn dập, gương mặt xinh đẹp kinh biến, vội vàng gầm thét một tiếng "Cẩu nô tài, ngươi dám!"