Chương 5: Bại gia tử

Macao, một thành phố xa hoa truỵ lạc, ngợp trong thế giới vàng son, phồn hoa đến độ mà rất nhiều người cũng không nghĩ ra. Nếu như ngươi ở trên đường chứng kiến Mercedes-Benz BMW, Lamborghini, Ferrari chạy khắp lối, thì cũng không nên kinh ngạc, bởi vì nơi này là Macao, nếu như ngươi thấy máy bay tư nhân, xin ngươi cũng không nên kinh hoảng, bởi vì nơi này là Macao, nếu như ngươi thấy có người tại trên đường cái đốt tiền, mời còn không nên ngạc nhiên, bởi vì hắn đốt là --- tiền giấy địa phủ!

Sở Thiên nhàn nhã ngồi trong phòng làm việc, chiều rộng ghế xoay lớn, chỗ tựa lưng rất thoải mái, khiến cho hắn buồn ngủ . Vương Tuyết cùng Maria đứng hai bên, hai vị mỹ nữ xinh đẹp làm cho người ta phải lóa mắt. Sở Thiên nhàm chán nhìn màn hình theo dõi trên tường, hai mươi bốn màn hình tinh thể lỏng to lớn hầu như bao trùm toàn bộ mặt tường, từ nơi này có thể thấy rõ mọi hoạt động trong sòng bạc, tất cả nhất cử nhất động mọi người. Cơ bản sòng bạc nào cũng có một nơi như vậy, ngoài nhiệm vụ quản lý ra nơi đây còn dùng để phát hiện gian lận, chơi bẩn, và ẩu đả gây rối. Bất quá đối với Sở Thiên xem ra còn có một cái công dụng lớn hơn, chính là dùng để tìm những người đẹp đang ở trong sòng bạc, kỳ thực lấy thân phận lão bản 'Hào môn sòng bạc' hiện tại của Sở Thiên, muốn kiểu nữ nhân gì đều chỉ cần một câu nói, thế nhưng Sở Thiên lại thích loại cảm giác này vô cùng, mình ở ngoài sáng, người khác ở trong tối! 'Hào môn sòng bạc' tổng cộng chia làm ba tầng, tầng một là địa phương tiêu phí bình thường, tiến nhập không có gì hạn chế, cơ bản ở đó gần như đầy đủ các thể loại người, bất quá là dùng nó tới kéo tới không khí, bởi vì nơi đó một ngày ngạch lưu động cũng chỉ rơi vào mấy triệu USD. Còn lại lầu hai là khu khách quý, chia làm hơn mười phòng nhỏ, bên trong trang trí rất xa hoa, đồng thời mỗi phòng đều bố trí tiểu thư phục vụ chuyên nghiệp, trừ những kẻ có thẻ khách quý chuyên dụng của 'hào môn sòng bạc', hoặc là có người quen giới thiệu, bằng không ngoại nhân rất khó tiến nhập. Ở chỗ này đánh cuộc, đều là một ít chính giới Macao, trùm thương giới, nhân vật nổi tiếng, bọn họ có thể chân chính vung tiền như rác, chút tiền ấy dưới cái nhìn của bọn họ, đây chẳng qua là chín trâu mất sợi lông mà thôi. Lầu ba lại là nơi làm việc, quản lý cao tầng của sòng bạc. Ngay thời điểm Sở Thiên còn đang suy nghĩ lung tung, lầu hai một cái ghế lô khách quý dẫn đến sự chú ý của hắn. Xem một hồi, Sở Thiên quay đầu liếc mắt với Vương Tuyết, phân phó một câu:

- "Tra một chút tư liệu về tên khốn kia!" 

Vương Tuyết lần này ngược lại vô cùng thuận theo, đáp một tiếng xoay người đi ra ngoài, năm phút sau quay lại, trên tay còn cầm theo một xấp tài liệu.

- "Trương Bưu, nam, hai mươi bảy tuổi, cha là Trương Sinh tại Macao nổi danh là trùm buôn bán, đệ nhất danh trên bảng phú hào Macao, thế lực có quy mô rất lớn, gia sản quá trăm tỷ . Trương Bưu là điển hình hoa hoa công tử, mười bốn tuổi bắt đầu chơi nữ nhân, mỗi ngày ăn uống chơi gái đổ bạc, cho tới bây giờ." Nói đến đây, Vương Tuyết ý vị thâm trường liếc mắt Sở Thiên, sau đó mới nói tiếp, "Hắn là khách quen của sòng bạc chúng ta. Hiện tại mỹ nữ bên cạnh hắn là Chu Địch, phụ thân Chu Tiếu Ngạo, gia sản cũng là gần nghìn ức, cùng Trương Sinh có làm ăn qua lại. Trương Bưu cùng Chu Địch hai người hiện tại đang gặp gỡ." 

- "Ha hả . Nguyên lai là một bại gia tử ." Nghe xong Vương Tuyết mà nói, Sở Thiên khẽ cười một tiếng ." Vừa rồi là chuyện gì xảy ra ?" 

- "Vừa rồi thủ hạ báo cáo, Trương Bưu xế chiều hôm nay tổng cộng thua hơn mười triệu, rất tức giận, Chu Địch khuyên hắn không nên đổ nữa, Trương Bưu liền đem lửa giận phát lên người nàng, sở dĩ vừa rồi mới thuận tay tát nàng hai cái!"

- "Hừ hừ ..." Sở Thiên cười nhạt hai tiếng, "Tên tạp chủng này, ngang nhiên động thủ với một nữ nhân, hơn nữa còn là nữ nhân mỹ lệ như thế! Đi, chúng ta đi xuống xem hắn một chút!" 

Anh hùng cứu mỹ nhân sao? Sở Thiên cười khì một tiếng, tình tiết không khỏi quá cũ đi. Thế nhưng ai kêu nữ nhân này xinh đẹp như vậy đây... Nữ nhân như vậy là kiệt tác trời cao, nếu như không biết quý trọng thì cũng đừng lãng phí thế chứ, huống chi là đánh nàng? Đó là hẳn là bị trời phạt! Lúc này Trương Bưu hiển nhiên còn đang tức giận, mẹ kiếp , vận may cũng quá không tốt, một buổi chiều thua mười triệu.

- "Bưu ca, đừng cá cược nữa có được hay không, ta về nhà đi ?" Chu Địch trên mặt của còn ngấn lệ, năm dấu ngón tay rõ rệt trên khuôn mặt tái nhợt của nàng. "Ba ..." Trương Bưu lại tàn bạo một bạt tai phất đi, - "Đều là bởi vì ngươi cái này gái điếm ở nơi này quấy rối ta, xem lão tử hôm nay đánh chết ngươi!" Chứng kiến Trương Bưu lại muốn đánh bản thân, trong đôi mắt Chu Địch để lộ ra khủng hoảng, bản năng quay đầu muốn né tránh, thế nhưng không như trong tưởng tượng bàn tay lại không có rơi xuống. "Ai nha ..." Trương Bưu cảm giác mình lúc ra tay bỗng nhiên bị vật gì giữ đứng im, kế tiếp chỗ cổ tay truyền tới đau đớn kịch liệt khiến cho hắn nhịn không được kêu thành tiếng .