Chương 90: Chuẩn bị đánh nhau!!! ( Mừng giao thừa )

Sau khi gọi cà phê tại quầy xong thì Lâm Thanh Thanh liền dẫn Lâm Tiêu lên tầng trên, khi đến nơi thì Lâm Tiêu nhìn thấy các con gái của hắn đang ngồi quanh một chiếc bàn hình chữ nhật. Lúc này trên bàn có thiếu 2 chỗ trống.

Thấy Lâm Tiêu đi đến thì các con gái của hắn đều rất vui mừng, đợi hắn ngồi xuống rồi thì mọi người nhao nhao hỏi thăm hắn.

“3 quả trứng nở ra tốt chứ phụ thân?” Lâm Chỉ Nhược cười hỏi!

“Rất tốt a! Đứa thứ nhất là thần thể Thái Cực Âm Dương Thể, đứa thứ hai là siêu cấp Ma Thú Tam Ngân Xà, còn đứa thứ 3 thì....!” nói đến đây Lâm Tiêu bỗng nhiên dừng lại!

“Khoan đã! Đứa thứ 3 là gì cơ chứ! Hình như ta quên hỏi mất rồi a!” Lâm Tiêu cười khổ nói!

“Không sao a! Ta dù sao đứa bé cuối cũng là Long Tộc cho nên huyết thống nhất định không bình thường a!” Lâm Gia Hân cười nói!

“Chẳng lẽ con không sợ em gái sau này cưới mất địa vị sao?” Lâm Tiêu xoa đầu nàng cười nói!

“Con không tin phụ thân đại nhân lại tạo ra một người khác để nấu ăn cho mình. Có mình con là đủ!” Lâm Gia Hân cười nói!

“Con a! Lấy đâu ra tự tin đến vậy!” Lâm Tiêu gõ nhẹ vào trán Lâm Gia Hân nói!

Quả thật đúng như Lâm Gia Hân nói đó là Lâm Tiêu không định tạo ra một đứa con gái thay thế địa vị của nàng. Trong nhà này địa vị của Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân khá đặc thù, cũng có thể nói là 2 người con gái được Lâm Tiêu sủng nhất.

Ngay lúc đám người đang thưởng thức bữa trưa thì liền có rắc rối.

“Xin chào vị tiểu thư xinh đẹp! Có thể cho ta làm quen được không?” một tên thanh niên tuấn tú ăn mặc lịch sự hướng về Lâm Lệ Mộc nói!

“Ngươi nói ta sao?” Lâm Lệ Mộc chỉ mình nói!

“Đúng vậy! Chính là vị tiểu thư xinh đẹp này!” thanh niên ôn hòa cười nói!

“Tỷ tỷ! Ngươi nghe không! Người ta là đến đây để làm quen ta a! Chứng tỏ ta có sức hút hơn ngươi a!” Lâm Lệ Mộc hướng về Lâm Lệ Dĩnh cười nói!

“Nhàm chán!” Lâm Lệ Dĩnh nói một câu sau đó không để ý đến nữa.

Lâm Lệ Mộc thấy vậy thì mỉm cười sau đó quay sang nói với người thanh niên kia:

“Ta thấy ngươi cũng là con nhà phú quý! Chẳng lẽ ngươi không biết ta là ai sao mà còn dám đến muốn làm quen?”

Người thanh niên kia nghe vậy thì liền hơi do dự, khi hắn nhìn đến đám người Lâm Chỉ Nhược thì liền cảm thấy không bình thường, nhưng vì hắn quả thật không có nhận biết nên mới đánh bạo đi qua làm quen, bản thân hắn bình thường là một kẻ ăn chơi, cho nên bình thường hắn rất lười để ý các tin tức thương trường. Đó cũng là lí do vì sao hắn không biết đám người Lâm Lệ Mộc.

“Nếu vậy không biết các vị tiểu thư xinh đẹp đây là thuộc gia tộc nào?” thiên niên tuấn tú cười nói!

“Ta là người của Lâm gia a!” Lâm Lệ Mộc cười nói!

Thanh niên nghe Lâm Lệ Mộc nói thì liền nhíu mày, bỗng nhiên hắn liền nghĩ đến một chuyện gì đó vô cùng kinh khủng mà sắc mặc của hắn vô cùng sợ hãi!

“Xin lỗi Lâm tiểu thư! Ta không hề biết là các ngài! Mong các ngài hãy tha lỗi!” thanh niên liền cúi đầu xin lỗi nói!

Hắn mặc dù là một kẻ ăn chơi nhưng hắn không ngốc, hung danh của Lâm gia hắn đã từng nghe qua, từng có người nói ngươi có thể chọc bất cứ nữ nhân nào trong thiên hạ nhưng tuyệt đối không được chọc vào nữ nhân của Lâm gia, nếu không đón nhận ngươi sẽ là cửa nát nhà tan.

“Ồ! Rất biết thức thời! Ngươi đi đi! Hôm nay tâm trạng ta đang vui nên tha cho ngươi một lần!” Lâm Lệ Mộc nói!

“Cám ơn! Cám ơn Lâm tiểu thư đã tha mạng, ta lập tức cút đi ngay!” thanh niên nhanh chóng nói! Sau đó hắn liền ba chân bốn cẳng mà chạy mất.

Lâm Lệ Mộc liền tiếp tục thưởng thức bữa ăn và nói chuyện cùng mọi người. Lúc này Lâm Thanh Thanh lên tiếng nói:

“Lệ Mộc! Ta biết ngươi rất ưa thích đùa bỡn người khác! Nhưng mà ngươi đừng có gặp ai cũng đùa được không, ngươi không biết cảnh tượng ngươi nói chuyện cùng người con trai khác kinh tởm đến dường nào đâu!”

Lâm Lệ Mộc nghe vậy thì phồng má hướng về Lâm Tiêu nói:

“Papa! Có phải con rất xấu không?”

“Không phải rất xấu! Chỉ là đừng nên lúc nào cũng cười nói với nam nhân khác a! Ta không thích điều đó!” Lâm Tiêu vừa ăn thức ăn Lâm Gia Hân đút tới vừa nói!

Lâm Lệ Mộc nghe vậy thì chu mỏ cúi đầu, lúc này trong đầu nàng đã xuất hiện muôn hình muôn vạn kiểu tra tấn dành cho thanh niên lúc nãy và gia đình hắn.

Cả nhà Lâm Tiêu vừa ăn vừa cười nói vô cùng vui vẻ, ngay lúc này liền có thêm một rắc rối khác. Một nhóm người gồm cả nam và nữ vừa đi lên lầu thì liền nhìn thấy Lâm gia chúng nữ, lập tức nhóm người liền tiến về phía đó.

“Ồ! Đây không phải là các nàng tiên nữ của Lâm gia sao! Sao hôm nay không ở nhà tu luyện mà chạy đến đây giải trí cùng mọi người a!” một người nam nhân lên tiếng nói!

Lúc này chúng nữ ngoại trừ Lâm Tiêu cũng dừng việc ăn uống lại mà nhìn về phía nhóm người kia.

“Trình Thế Luân! Hôm nay ta không muốn ra tay vì có việc vui, đừng để tay ta phải nhuốm máu hôm nay!” Lâm Chỉ Nhược lạnh lùng lên tiếng nói!

Lâm Tiêu ngồi bên cạnh nghe vậy thì hơi kinh ngạc, hắn không ngờ người nói ra câu nói này lại là Lâm Chỉ Nhược. Lâm Gian Hân bên cạnh thấy sắc mặt của Lâm Tiêu thì đoán được hắn nghĩ gì, nàng liền giải thích với Lâm Tiêu:

“Phụ thân đại nhân! Trình gia thường hay tranh đấu với Lâm gia chúng ta! Họ đã giết chết vài tác phẩm Chỉ Nhược ưng ý nhất nên Chỉ Nhược rất căm ghét Trình gia.”

“Ồ! Vậy sao các con không phát động chiến tranh?” Lâm Tiêu hỏi!

“Đó là vì Trình gia có thực lực khá mạnh! Trong gia tộc bọn họ có 7 người đã đạt đến Độ Kiếp Kỳ! Hiện nay thực lực của chúng con đều ngang nhau đó là ở Đại Thừa Kỳ! Mặc dù thua Độ Kiếp Kỳ một đại cảnh giới nhưng với những năng lực mà phụ thân đại nhân ban cho chúng con thì chúng con dư sức đánh một trận, nhưng chúng con có thể thắng dễ dàng nhưng mà những người khác có thể tổn thất nặng nề.” Lâm Gia Hân nói!

“Vậy sao! Dù sao đó cũng chỉ là người nhân tạo! Phát động chiến tranh đi! Sau này các con cũng sẽ phi thăng mà thôi! Đừng để lại hậu hoạn! Nên diệt trừ hết tất cả những mỗi nguy hiểm cho ngày sau!” Lâm Tiêu nói!

Câu nói của Lâm Tiêu lập tức khiến cho những đứa con gái của hắn thay đổi sắc mặt. Lâm Chỉ Nhược đặt muỗng xuống sau đó hướng về tên thanh niên Trình Thế Luân kia nói:

“Ngươi nghe nói chưa! Phụ thân của ta muốn phát động chiến tranh! Ngươi nên về Trình gia của mình khi mà còn kịp đi!”

Trình Thế Luân bị tình thế biến hóa mà phản ứng không kịp, sau đó hắn liền phản ứng lại, hắn liền chỉ về phía Lâm Chỉ Nhược nói:

“Lâm Chỉ Nhược! Ngươi biết ngươi đang nói gì không? Ngươi nên nhớ ngươi đánh không phải chỉ riêng Trình gia mà là toàn bộ liên minh người tu luyện ở Á Lục Địa! Các ngươi dám đánh sao?”

Lâm Chỉ Nhược nghe vậy thì mỉm cười hướng về Lâm Tiêu cười nói:

“Phụ thân! Người nghe rồi đó! Chúng ta đánh sao?”

“Đánh!” Lâm Tiêu đơn giản thốt ra một chữ!

“Ngươi nghe rồi đó! Gia chủ Lâm gia đã nói đánh! Ngươi tốt nhất nên về nhà báo tin đi!” Lâm Chỉ Nhược quay sang Trình Thế Luân nói!

“Được! Được! Được! Ta sẽ truyền lời về tới gia chủ của chúng ta! Đi!” Trình Thế Luân tức giận tột điểm nói! Sau đó hắn liễn dẫn theo đám người rời khỏi quán ăn.

“Được rồi! Ta ăn no rồi! Chúng ta cũng về thôi!” Lâm Tiêu đặt dao muỗn xuống nói!

“Vâng!” Lâm gia chúng nữ nói!

Sau đó liền đi thanh toán và về nhà, dĩ nhiên thanh toán là một con số mà người bình thường có khi cả đời đều không đạt được, nhưng nó chỉ là hạt cát trên sa mạc đối với Lâm gia.

“Chỉ Nhược! Tìm giúp ta một cá thể tốt một chút! Ta muốn một đứa con gái nữa!” Lâm Tiêu nói với Lâm Chỉ Nhược.

“Vâng phụ thân!” Lâm Chỉ Nhược gật đầu nói!

Sau đó nàng liền lấy chiếc máy tính ra và bắt đầu tìm kiếm gì đó. Lâm Tiêu và những người khác thì ngồi yên trên xe đi về nhà.