Sáng hôm sau!
Lâm Tiêu cùng với Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân tách nhau ra đi đến các lớp học. Lâm Gia Hân đi đến khu dành cho Năng Lực Giả còn Lâm Tiều và Lâm Chỉ Nhược thì đi đến khu Cơ Giới Sư!
Mặc dù cùng khu cơ giới sư nhưng mà Lâm Tiêu và Lâm Chỉ Nhược vẫn học khác lớp do một người là chế tạo sư còn một người là chiến đấu sư. Lớp học mà Lâm Chỉ Nhược đi đến là thuộc lớp học cao cấp nhất. Còn Lâm Tiêu thì là lớp học trung đẳng mà thôi.
Đi một lúc thì Lâm Tiêu đến được lớp học của mình. Đây là một phòng học lớn. Các dãy ghế ngồi được xếp theo kiểu bậc thang. Bởi vì mới gia nhập vào học viện nên Lâm Tiêu, Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân đều là năm nhất.
Lâm Tiêu vào phòng học thì phát hiện lúc này nơi này đã ngồi đầy người. Hắn nhìn quanh thì phát hiện trong gốc còn có một chỗ trống. Lâm Tiêu liền hướng nơi đó đi đến. Ngồi được một lúc thì Lâm Tiêu thấy bên cạnh hắn có một người ngồi xuống. Hắn quay lại nhìn thì phát hiện là một nữ nhân. Nữ nhân này rất xinh đẹp nhưng mà Lâm Tiêu đã nhìn quen với sắc đẹp của các con gái rồi nên bây giờ nhìn những người khác hắn không quá để tâm.
Một lúc sau có một người đàn ông đi lên bục giảng. Lâm Tiêu đoán người này chính là lão sư của lớp học này. Vị lão sư này liền bắt đầu giảng dạy. Nội dung buổi học là nói về việc phân chia đẳng cấp của các loại chiến giáp gồm: thường giáp, Huyền Giáp, Hoàng Giáp, Địa Giáp, Thiên Giáp, Thần Giáp, Đế Giáp.
Hầu như hiện nay chỉ có duy nhất 5 bộ Đế Giáp mà thôi. Và những người sở hữu Đế Giáp đều là cao thủ một phương hoặc là một siêu cấp gia tộc. Sau đó là đến các kỹ năng chiến đấu khi sử dụng chiến giáp cận chiến hoặc tầm xa và ma pháp. Hầu như chỉ có các Năng Lực Giả mới có thể tạo ra ma pháp giáp.
Lâm Tiêu mặc dù nắm giữ kiến thức cơ bản về thế giới này nhưng vẫn có một số kiến thức hắn không biết nên lúc này Lâm Tiêu tập trung vô cùng chăm chú.
Bên Lâm Tiêu diễn biến rất bình thương nhưng bên Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân không lại như vậy.
Lâm Chỉ Nhược liên tục trả lời các câu hỏi siêu khó của giáo viên hơn nữa còn đặt lại một số câu hỏi khiến cho giáo viên á khẩu không trả lời được. Lâm Gia Hân thì trực tiếp hơn. Nàng khiêu chiến lão sư vì cho rằng lão sư chưa đủ tư cách để dạy nàng và kết quả là nàng đã chiến thắng
Điều này đã gây nên rất nhiều oanh động. Lâm Tiêu mặc dù nói với Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân không cần điệu thấp nhưng hắn vẫn không ngờ cả 2 lại gây nên oanh động thật lớn.
Rengggg!
Chiếc chuông trong phòng học liền vang lên. Điều này báo hiệu cho lớp học đã kết thúc. Tiếp theo chính là lớp đấu tập. Ở lớp này thì chiến đấu sư và chế tạo sư sẽ học cùng với nhau. Lúc này chiến đấu sư sẽ bắt cặp với chế tạo sư. Cặp đôi này có hiệu lực đến khi 2 người muốn đổi đồng bạn.
Lâm Tiêu đi theo đoàn người đến lớp đấu tập. Lớp đấu tập chính là một nhà xưởng khổng lồ gồm hơn 4 tầng lầu. Mỗi tần lầu đều rộng bằng 4 sân bóng đá tiêu chuẩn quốc tế. Mỗi một tầng đều có 2 lôi đài để chiến đấu vô cùng rộng lớn. Trên đường đi Lâm Tiêu nhìn thấy rất nhiều cặp đôi đang lắp rắp chiến giáp.
Đi một lúc thì Lâm Tiêu liền thấy một đoàn người khác. Lập tức hắn liền biết đây là lớp chế tạo sư bởi vì hắn nhìn thấy Lâm Chỉ Nhược đứng phía trước đám người.
2 vị lão sư của 2 lớp học liền tiến lên chào hỏi nhau. Lúc này 2 bên lớp học liền đánh giá nhau. Lập tức tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía Lâm Chỉ Nhược. Điều này cũng khó trách bởi vì nhan sắn của nàng quá vượt trội.
Lúc này tất cả các nam học viên bên lớp chiếc đấu sư đều hi vọng Lâm Chỉ Nhược sẽ chọn mình. Sau một lúc thì 2 vị lão sư liền riêng phần mình trở về nhóm của mình. Sau đó là đến lượt lớp chế tạo sư chọn đồng bạn.
Lúc này mọi người liền trở nên hồi hộp. Bởi vì trong lớp chế tạo sư phần lớn đều là nữ nhân và đều là mỹ nữ. Lượt chọn đầu tiên sẽ được dành cho người ưu tú nhất đó là Lâm Chỉ Nhược. Lâm Chỉ Nhược liền mỉm cười tiến về phía đám người. Nhìn thấy Lâm Chỉ Nhược đi đến thì đám người liền nín thở.
Khi Lâm Chỉ Nhược nhìn về phía Lâm Tiêu thì đám nam nhân xung quanh Lâm Tiêu liền vô cùng mừng rở. Lâm Chỉ Nhược giơ ngón tay lên sau đó chỉ về phía Lâm Tiêu nói:
“Ta chọn hắn!”
Đám nam nhân nhìn thấy Lâm Chỉ Nhược chọn Lâm Tiêu thì một mảnh không cam lòng và ghen ghét. Lâm Tiêu mỉm cười không để ý đến xung quanh mà tiến lên. Khi hắn định nắm lấy tay Lâm Chỉ Nhược thì một tên thanh niên đứng ra lớn tiếng nói:
“Khoan đã!”
Lâm Tiêu và Lâm Chỉ Nhược cùng nhìn về phía thanh niên đó. Hắn là một tên thanh niên tóc dài, khuôn mặt cũng khá tuấn tú.
“Ngươi muốn gì?” Lâm Chỉ Nhược nhíu mày hỏi!
“Ta muốn biết người dựa vào lí do gì mà chọn hắn!” tên thanh niên chỉ về phía Lâm Tiêu nghiên răng nói!
“Ta chọn ai là quyền của ta! Ngươi quản được sao?” Lâm Chỉ Nhược lạnh lùng nói!
“Hừ! Ta muốn biết lí dó. Dựa vào nhan sắc thì hắn thua ta và nhiều người ở đây, dựa vào thực lực thì ta đã có 10 năm kinh nghiệm chiến đấu và đã từng vô số lần chiến đấu với mãnh thú. Dựa vào gia thế thì ta càng là người của Kiên gia một trong 20 gia tộc lớn nhất ở Khu Dân Cư!” thanh niên khinh thường nói!
“Ngươi muốn biết lí do sao?” Lâm Chỉ Nhược cười lạnh nói!
“Đúng vậy! Không chỉ ta mà những người ở đây đều muốn biết!” thanh niên khoanh tay nói!
“Được! Ta nói cho ngươi! Hắn là ca ca của ta, ta là muội muội của hắn. Ta không chọn hắn chẳng lẽ chọn ngươi!” Lâm Chỉ Nhược lạnh lùng nói!
Mọi người nghe xong thì lập tức kinh ngạc. Họ thật không ngờ 2 người lại là huynh muội. Sau một lúc kinh ngạc thì mọi người liền nhìn về phía thanh niên kia với ánh mắt hả hê. Người ta là huynh muội ngươi ở đó xía vào làm gì để phải bị đánh mặt.
Thanh niên kia lúc này cũng đang rất mộng bức. Hắn không ngờ 2 người lại là huynh muội. Sau đó hắn liền nhìn thấy ánh mắt mọi người xung quanh nhìn về phía hắn. Lập tức hắn liền muốn kiếm một cái lỗ để chui xuống cho xong. Khuôn mặt hắn đỏ lên sau đó gào thét:
“Ngươi nói dối! Các ngươi không thể nào huynh muội được!”
“Ngu ngốc!” Lâm Chỉ Nhược nói ra 2 chữ sau đó nắm lấy tay Lâm Tiêu đi qua một bên.
Nhìn cử chỉ thân mật của 2 người thì mọi người đã xác định cả 2 là anh em. Sau đó mọi người liền nhao nhao chọn đồng bạn cho mình. Dĩ nhiên thanh niên đó liền bị các mĩ nữ né tránh để rồi cuối cùng hắn đành phải bắt cặp với một tên mập mạp.
Lâm Tiêu cùng với Lâm Chỉ Nhược đi vào một khu vực riêng. Đây là một khu vực bốn phía là các vách phông chắn lại. Có khoảng 50 khu vực như thế nối tiếp nhau. Bên trong khu vực này đều có rất nhiều phụ kiện chế tạo chiến giáp.
“Phụ thân! Những phụ kiện này đều là hàng chất lượng kém. Con sẽ cải tạo lại sau đó làm ra một chiến giáp cho người.” Lâm Chỉ Nhược nói!
“Được! Con hãy làm đi!” Lâm Tiêu gật đầu nói!
Sau đó bản thân hắn liền đi dạo xung quanh. Bởi vì mỗi khu vực đều không có cửa đóng lại nên người bên ngoài rất có thể nhìn thấy. Cũng có một số người giống như Lâm Tiêu đó là đi quan sát những người khác.
Lâm Tiêu nhìn thấy tất cả mọi người đều dựa trên các linh kiện có sẵn để làm nên một bộ chiến giáp. Bỗng nhiên đi một lúc hắn liền thấy có một người cũng giống với Lâm Chỉ Nhược đó là cải tạo lại các linh kiện.
“Học Viện Đệ Nhất quả nhiên có nhân tài a!” Lâm Tiêu xoa cằm nói!
Bỗng nhiên Lâm Tiêu liền thấy thanh niên lúc nãy. Hắn lúc này đang được một tên mập mạp gắn cho một bộ giáp, bộ giáp này có lớp vỏ rất dày và hình thể to lớn. Các chiến giáp càng dày thì càng cứng cáp nhưng lại rất nặng. Lâm Tiêu thấy tên thanh niên đó mặc bộ giáp dày thì cho rằng tên thanh niên đó cũng là một cao thủ!
Rầm!!
Lâm Tiêu lập tức trợ mắt. Chỉ thấy tên thanh niên đó vừa nhất một chân lên thôi đã ngã xuống.
“Haiz! Hắn quả thật là một tên ngốc a!” Lâm Tiêu thở dài nói!
Hắn đi dạo một lúc nữa thì bắt gặp 2 cô gái. Lâm Tiêu nhận ra một trong 2 người này, đó là cô gái ngồi cạnh hắn lúc trong lớp học. Bên cạnh cô gái đó là một nữ nhân đang cải tạo các linh kiện. Hơn nữa 2 người còn có vẻ như cười nói rất vui vẻ. Lâm Tiêu đoán cả 2 cũng rất có thể là người quen.
Đi dạo một lúc nữa thì Lâm Tiêu quyết định quay về. Khi hắn về đến thì Lâm Chỉ Nhược đã làm xong chiếc giáp và đang đặt một bên. Chiến giáp này toàn thân màu đen, trên người có một chiếc áo choàng màu xanh đậm che 3 phần 4 cơ thể lại, mũ chiến giáp có một ống kính bên mắt trái, Lâm Tiêu lật tấm áo choàng lên xem thì thấy phía sau lưng của chiến giáp là một chiếc hộp hình chữ nhật, trên hộp gỗ có ghi 2 chữ hộp đạn. Cả bộ chiến giáp đều phù hợp với yêu cầu lính bắn tỉa.
Lâm Tiêu đi lại chổ của Lâm Chỉ Nhược thì thấy nàng đang chế tạo vũ khí của chiến giáp. Lâm Tiêu liền cầm lấy ipad bên cạnh lên xem. Lập tức hắn liền thấy mẫu thiết kế của vũ khí lần này. Vũ khí của chiến giáp này được chi ra làm 2 bộ phận, một bộ phận là một khẩu súng ngắn, bộ phận còn lại là một chiếc ống dài. Lâm Tiêu xem không hiểu các chỉ số khác nên định đợi Lâm Chỉ Nhược làm xong thì sẻ hỏi.
Trong lúc này Lâm Tiêu lần nữa lấy ra thẻ thôi miên. Hắn tự thôi miên bản thân sau đó nói:
“Ta là một tay bắn tỉa siêu hạng. Chỉ cần trong tầm ngắm thì ta đều có thể bắn trúng dù mục tiêu đang đứng yên hay di động. Ta còn là một chuyên gia chiến đấu bằng súng ngắn.”
Sau khi dứt lời thì Lâm Tiêu liền cảm thấy cơ thể xảy ra biến hóa. Tầm mắt của hắn trở nên rõ ràng hơn và xa hơn. Lâm Tiêu thử lấy một mảnh kim loại dưới mặt đát lên, hắn ném lên cao sau đó lấy một mảnh kim loại khác cầm trong tay. Khi mảnh kim loại lúc đầu đang rơi xuống thì Lâm Tiêu liền ném đi mảnh kim loại trong tay.
Keng!
Lập tức mảnh kim loại đang rơi xuống liền bị đánh trúng! Lâm Tiêu nhìn thấy vậy thì liền hài lòng.
“Phụ thân! Ta làm xong rồi!” âm thanh của Lâm Chỉ Nhược bên cạnh hắn vang lên.
Lâm Tiêu quay lại thì thấy Lâm Chỉ Nhược lúc này đang cầm một khẩu sung dài trên tay. Khẩu súng này chỉ có một tay cầm, phía sau còn có một bán súng, mặc dù là súng của xạ thủ bắn tỉa nhưng khẩu súng này lại không có ống ngắm.
…....................................................................................................................
Ps: khẩu súng vũ khí của main được làm dựa trên ý tưởng khẩu súng của Jhin trong LoL!
….....................................................................................................................
Lâm Tiêu đưa tay nhận lấy khẩu súng! Lập tức xém chút nữa hắn liền đánh rơi khẩu súng xuống, khẩu súng này vô cùng nặng, thậm chí ít nhất là 20kg.
“Phụ thân! Ngài có thể tháo phần sau của khẩu súng ra!” Lâm Chỉ Nhược nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền xoay phần phía sau của khẩu súng sau đó ghỡ ra. Lập tức khẩu súng liền chi ra thành một khẩu súng ngắn và ống súng.
“Phụ thân! Khẩu súng này bắn ra viên đạn được hình thành từ công nghệ nén không khí. Còn khi ngài muốn bắn tỉa thì lắp vào. Đạn của súng bắn tỉa được chế tạo riêng và đặt ở trong hộp đạn sau lưng của chiến giáp!” Lâm Chỉ Nhược giải thích!
“Ta hiểu rồi!” Lâm Tiêu gật đầu nói!
Sau đó hắn liền đặt khẩu súng xuống và đi đến bộ giáp.
“Phụ thân! Ngài chỉ cần nói ‘Khởi Động’ là được a.” Lâm Chỉ Nhược nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nói 2 chữ khởi động!
Lạch cạch!
Lập tức bộ giáp liền mở ra. Lâm Tiêu thấy vậy thì cảm thấy bộ giáp này vô cùng giống với Iron Man! Lâm Tiêu đi lên sau đó đứng vào trong bộ giáp. Lập tức bộ giáp liền khóa lại. Lâm Tiêu thử cử động thì thấy vô cùng nhẹ nhàng.
“Đúng rồi Chỉ Nhược! Nếu muốn thăng cấp bộ giáp này thì cần những nguyên liệu nào?” Lâm Tiêu hỏi!
“Thưa phụ thân! Trước mắt bộ giáp này chỉ thiếu khuyết phòng ngự mà thôi! Nếu có nguyên liệu ít nhất từ Kim Cương Đen trở lên hoặc là xương cốt của một con Ma Thú cấp Đội Trưởng trở lên mới có thể thăng cấp. Nhưng mà chúng ta cần các dụng cụ của nhà xưởng mới có thể thăng cấp!” Lâm Chỉ Nhược nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì gật đầu. Kim Cương Đen chính là nguyên liệu mà cứng hơn kim cương ở Hải Tinh gấp trăm lần, nhưng với công nghệ hiện nay thì việc xử lí Kim Cương Đen là điều vô cùng dễ dàng. Còn về Ma Thú thì được chia là các cấp như: Thông Thường, Lính, Đội Trưởng, Đại Tướng, Lĩnh Chủ, Bá Vương, Thần Thú. Về phần nhà xưởng thì là một khu vực trong học viện, nhà xưởng chỉ có thể trao cho những chế tạo sư có kỹ thuật vượt bật.
“Bây con hãy giảng giải cho ta về các kỹ năng mà bộ chiến giáp này có đi!” Lâm Tiêu nói!
Lâm Chỉ Nhược nghe vậy thì liền bắt đầu giải thích cho Lâm Tiêu về bộ chiến giáp!