Chương 22: Thế giới mới!!!

Hằng Tinh!

Đây là một hành tinh nằm ở Thiên Hà Alhuyqe! Hằng Tinh là một hành tinh có kích thước lớn nhất trong vũ trụ. Trên hành tinh nhân khẩu đã đạt đến một số lượng mà không thể đo được. Khoa học kỹ thuật trên Hằng Tinh phát triển có thể nói là vượt bậc nhất trong 10 Thiên Hà xung quanh!

Trong một lần tình cờ có một viên thiên thạch khổng lồ bay về phía Hằng Tinh. Người trên Hằng Tinh sau khi phát hiện ra viên thiên thạch này thì liền đem ra vũ khí tối tân nhất và bắn phá viên thiên thạch khi nó cách Hằng Tinh một khoảng cách gần.

Mặc dù viên thiên thạch bị phá hủy nhưng năng lượng trong thiên thạch liền xâm nhập vào Hằng Tinh! Từ đó các sinh vật trên hành tinh bắt đầu xảy ra biến hóa. Nhân loại bị chia ra làm Siêu Năng Lực Giả và Zombie. Còn các loài động vật thì biến thành Ma Thú với sức mạnh kinh người. Nhân loại trên Hằng Tinh nhận sự tấn công từ cả Zombie và Ma Thú khiến nhân loại bị dồn về một phần tư của Hằng Tinh. Mặc dù có sự trợ giúp của Năng Lực Giả nhưng mà Năng Lực Giả phát triển là cần thời gian và hấp thụ năng lượng từ ma thạch của Ma Thú hoặc là năng lượng nguyên từ Zombie!

Hằng Tinh 10,000 năm sau tai họa!

Lúc này các Năng Lực Giả đã bắt đầu lớn mạnh. Con người cũng dần lấy lại được các thành phố đã bị xâm chiếm. Mặc dù vậy Zombie và Ma Thú cũng phát triển theo thời gian cho nên nhân loại lúc này cũng chỉ giành lại được một phần ba diện tích trên Hằng Tinh!

Những Năng Lực Giả mạnh nhất liền tập hợp lại sau đó bắt đầu xây dựng các học viện. Người bình thường đều có thể ghi danh vào các học viện. Ở học viện chia ra làm 2 môn học chính. Một là dành cho các Năng Lực Giả, hai là danh cho các Cơ Giới Sư! Cơ Giới Sư là người mặc vào chiến giáp để chiến đấu với Ma Thú và Zombie.

Hiện nay các thế lực của nhân loại được chia ra làm. Khu Quân Chiến, Khu Học Viện và Khu Dân Cư. Khu Quân Chiến là nơi các tổ chức quân sự tập hợp, nhiệm vụ của Khu Quân Chiến là chiến đấu dể giành lại các thành thị đã mất. Thành Phố là nơi các học viện tập hợp lại để bồi dưỡng các nhân tài. Khu Dân Cư là nơi các người dân bình thường sinh sống.

…...............................................................................................................................

Tại một thành phố ở Khu Dân Cư.

Ở ngoài rìa thành phố có một căn nhà hoang. Lúc này bên trong căn nhà hoang liền xuất hiện một hố đen. Sau đó từ trong hố đen liền có 3 người xuất hiện. 3 người này lần lượt là Lâm Tiêu, Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân!

“Thì ra đây là cảm giác vượt không gian a! Quả thật rất khó chịu!” Lâm Tiêu nói!

“Phụ thân! Ngài cảm thấy khó chịu đó là bởi vì khi vượt không gian thân thể của chúng ta áp lực của khe nứt không gian đè lên nên mới khó chịu a!” Lâm Chỉ Nhược giải thích!

Lâm Tiêu nghe vậy thì liền hiểu ra! Sau đó hắn liền quan sát xung quanh. Hắn liền phát hiện lúc bản thân đang trong một căn nhà hoang. Nhìn thấy như vậy thì Lâm Tiêu liền gật đầu hài lòng. Hắn không muốn xuất hiện ở một nơi dễ gây chú ý bởi vì hắn đến thế giới này là để dạo chơi nên không muốn có rắc rối.

Lâm Tiêu liền lấy ra thẻ thôi miên đặt lên trước mặt và nói:

“Ta nắm giữ những kiến thức cơ bản ở thế giới này!”

Lập tức một luồn tin tức liền truyền vào trong não của Lâm Tiêu. Sau khi tiếp thụ xong luồn tin tức xong thì Lâm Tiêu liền đã hiểu đại khái về thế giới này. Hắn không muốn hiểu rõ vì như vậy sẽ không còn thú vị gì nữa. Sau đó Lâm Tiêu lại nói tiếp:

“Ta nắm giữ tên và nhận dạng của tất cả Ma Thú trên hành tinh này.”

Lại một luồn tin tức nữa truyền vào đầu của Lâm Tiêu. Sau khi xem xong tin tức thì Lâm Tiêu liền gật đầu hài lòng. Sau đó hắn liền cùng với Lâm Gia Hân và Lâm Chỉ Nhược đi ra ngoài. Khi vừa ra ngoài thì Lâm Tiêu liền hít vào một hơi. Lập tức hắn liền phát hiện không khí có mùi lạ. Lâm Tiêu dò xét trí nhớ trong đầu thì biết đây là do nguồn năng lượng từ viên thiên thạch khiến cho không khí trên Hằng Tinh tràn ngập năng lượng.

Sau đó 3 người liền hướng về một bên đi. Trên đường đi Lâm Tiêu gặp được không quá nhiều người. Trang phục mà người ở nơi này khá giống với của người ở Hải Tinh nên Lâm Tiêu 3 người không gây quá nhiều chú ý.

Lâm Tiêu vừa đi vừa quan sát xung quanh. Lập tức hắn liền nhìn thấy một tấm giấy thông báo được dán trên một bức tường. Lâm Tiêu liền tiến lại định xem nội dung ở bên trong. Nội dung bên trong khá là đơn giản. Đó là có một thợ sửa máy cần tìm một trợ thủ, có bao ăn ở. Lâm Tiêu lúc này cần một số nguyên liệu chế tạo chiến giáp nên hắn liền muốn nhận việc này.

Hắn liền xé xuống tờ đơn thông báo. Sau đó Lâm Tiêu liền dò hỏi xung quanh về địa chỉ trên tờ giấy. Sau một lúc tìm kiếm thì Lâm Tiêu liền đi đến trước một tiệm chuyên sửa phương tiện di chuyển. Lúc này cửa đang mở nhưng Lâm Tiêu không nhìn thấy ai cả. Hắn liền tiến lên hô:

“Xin hỏi có ai ở nhà không?”

Không có ai trả lời Lâm Tiêu cả. Khi hắn định gọi thêm một lần nữa thì liền có một người bước ra, người này là một người đàn ông khoảng 60 tuổi, thân cao khoảng 1m5! Người đàn ông nhìn thấy Lâm Tiêu 3 người thì liền lên tiếng hỏi:

“Các ngươi cần sửa gì sao?”

Lâm Tiêu nghe vậy thì đoán người này rất có thể là thợ sửa máy trong giấy thông báo. Hắn liền đưa tờ giấy thông báo ra sau đó nói:

“Ta đến đây vì tờ đơn thông báo này.”

Người đàn ông nhìn thấy tờ giấy trong tay Lâm Tiêu sau đó liền đánh giá Lâm Tiêu 3 người. Khi hắn nhìn đến Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân thì liền bị kinh ngạc bởi sắc đẹp của cả 2. Sau đó hắn liền cắn rắng trấn định lại tâm tình sau đó nói:

“Ta đây cần là một thợ sửa máy chứ không phải là một người mới học sửa máy.”

“Chúng ta quả thật là thợ sửa máy a! Hơn nữa chúng ta còn lại có rất nhiều kinh nghiệm.” Lâm Tiêu nói!

Người đàn ông đó nghe vậy thì liền suy tư. Hắn lúc này muốn suy nghĩ thật cẩn thận nhưng sắc đẹp của Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân lại khiến hắn rối loạn tâm tư. Sau một lúc hắn liền ho khan nói:

“Nếu như vậy thì ta sẽ nhận các ngươi!”

“Đa tạ ngài!” Lâm Tiêu cười nói!

“Vậy bây giờ ngươi hãy giới thiệu cho ta về các ngươi đi nào.” Người đàn ông nói!

“Ta tên Lâm Tiêu, còn 2 người này là muội muội của ta Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân.” Lâm Tiêu cười nói!

“Còn ta thì các ngươi có thể gọi ta Tần Phụ Kinh!” người đàn ông nói!

“Xin chào Tần thúc!” Lâm Tiêu nói!

“Bây giờ các ngươi hãy đi theo ta.” Tần Phụ Kinh nói sau đó liền quay người đi vào trong!

Lâm Tiêu 3 người cũng đi vào theo. Vào bên trong thì Lâm Tiêu liền nhìn thấy khắp nơi là phụ tùng, máy móc và các thiết bị. 4 người đi được một lúc thì đến trước một căn phòng. Lúc này Tần Phụ Kinh quay lại nói:

“Ta chỉ còn lại một phòng trống duy nhất mà thôi! Các ngươi chỉ có thể ở cùng một phòng.”

“Được! Đa tạ Tần thúc.” Lâm Tiêu cười nói!

“Ừm! Nguyên liệu nấu ăn thì có sẵn trong tủ lạnh trong phòng. Nếu các ngươi muốn ăn thì có thể tự lấy nguyên liệu mà nấu. Bếp cũng có sẵn ở trong phòng. Bây giờ ta quay lại làm việc. Khi nào ngươi sắp xếp xong thì có thể ra gặp ta. Lúc đó ta sẽ giao việc cho ngươi.” Tần Phụ Kinh nói sau đó liền quay người đi!

Lâm Tiêu 3 người liền đi vào trong phòng. Mặc dù nói đây là một căn phòng nhưng nó lại có đủ những thức mà một căn nhà cần có như giường ngủ, phòng bếp, phòng vệ sinh. Lâm Tiêu sau khi và phòng thì liền ngã lưng xuống giường.

Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân cũng ngồi xuống 2 bên của Lâm Tiêu. Lúc này Lâm Chỉ Nhược lấy ra ipad và hướng về Lâm Tiêu nói:

“Phụ thân! Vừa rồi ta đã nhìn kỹ qua rồi. Những nguyên liệu tại nơi này đủ để tạo ra một bộ chiến giáp.”

“Ừm! Ta sẽ hỏi Tần Phụ Kinh xem có thể cho chúng ta những nguyên liệu đó hay không. Đúng rồi Chỉ Nhược. Con biết nguyên lí chế tạo chiến giáp ở thế giới này sao?” Lâm Tiêu hỏi!

“Con biết thưa phụ thân!” Lâm Chỉ Nhược gật đầu nói!

“Vậy thì tốt lắm. Khi mà có đủ các phụ tùng rồi thì ta cần con chế tạo ra một bộ chiến giáp có thể tăng sức mạnh cận chiến.” Lâm Tiêu nói!

“Con hiểu rồi phụ thân!” Lâm Chỉ Nhược nói!

Sau đó Lâm Tiêu lần nữa lấy ra thẻ thôi miên và nói:

“Ta nắm giữa một ít tri thức về sửa chửa phương tiện ở thế giới này.”

Nói xong thì trong đầu Lâm Tiêu liền xuất hiện rất nhiều tri thức. Hắn hài lòng mỉm cười sau đó đứng lên đi ra ngoài. Hắn dặn Lâm Gia Hân và Lâm Chỉ Nhược cứ ở lại trong phòng nghỉ ngơi.

Lâm Tiêu đi ra ngoài sau đó hướng nhà xưởng đi đến. Thấy Lâm Tiêu đi đến thì Tần Phụ Kinh liền chỉ về một chiếc xe bay gần đó nói:

“Chiếc xe đó bị hỏng bộ phận giữ thăng bằng. Ngươi hãy sửa chửa nó đi!”

Lâm Tiêu nghe vậy thì mỉm cười sau đó hắn liền lấy dụng cụ và đi đến chổ chiếc xe bay đó. Hắn bật nắp xe lên sau đó xem xét và bắt đầu sửa chửa. Tần Phụ Kinh lúc này đang quan sát Lâm Tiêu. Hắn thấy động tác của Lâm Tiêu như người có kinh nghiệm nên hắn liền hài lòng gật đầu sau đó tiếp tục việc trong tay.

Sau một lúc lâu thì Lâm Tiêu liền sửa xong. Hắn quay lại thì thấy Tần Phụ Kinh đang ngồi nghỉ ngơi. Lâm Tiêu tiến lại cười nói:

“Tần thúc! Cần ta làm việc gì nữa không?”

“Trước mắt thì không cần. Bây giờ ngươi có thể ngồi thư giản a.” Tần Phụ Kinh nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì đi đến ngồi bên cạnh Tần Phụ Kinh. Hắn lấy một miếng vải và lau đi vết bẩn dính vào tay. Lúc này Tần Phụ Kinh lên tiếng:

“Lâm Tiêu, ngươi không có phụ mẫu sao?”

Lâm Tiêu nghe vậy thì nói:

“Ta và 2 em gái từ nhỏ đã mất đi phụ mẫu. Bởi vì nhà chúng ta cũng nghèo khó hơn nữa lúc đó ta còn rất trẻ nên không thể làm gì khác hơn là bán đi căn nhà mà phụ mẫu ta để lại sau đó lang thang khắp nơi tìm việc làm và sống qua ngày. 2 em gái của ta cũng đi theo ta lang thang khắp nơi.”

“Vậy sao.” Tần Phụ Kinh nói sau đó hắn liền tiếp tục thư giản mà không hỏi nữa.

Lúc này Lâm Tiêu lên tiếng:

“Tần thúc, ngài có cần những thứ đó hay không?”

Tần Phụ Kinh nhìn theo hướng Lâm Tiêu chỉ thì thấy Lâm Tiêu đang chỉ về đống phụ tùng nằm ở trong gốc. Hắn liền nói:

“Đó chỉ là những đồ bỏ đi! Nếu các ngươi muốn thì ta có thể cho ngươi.”

“Đa tạ Tần thúc!” Lâm Tiêu mỉm cười nói!

Tần Phụ Kinh không để ý lắm mà liền nhắm mắt dưỡng thần. Lâm Tiêu liền đi về phía phòng của hắn để thông báo với Lâm Chỉ Nhược.