Lâm Tiêu đi đến nhà của Ngô Cầm thì liền gõ cửa.
Lạch cạch!!
Không bao lâu sau đó thì cánh cửa mở ra. Một người đàn ông trung niên dáng người mập mạp liền hiện ra.
“Ngươi tìm ai sao?” người đàn ông trung niên nhìn thấy Lâm Tiêu thì hỏi!
Hắn có công việc riêng nên các người thuê nhà hắn vẫn không nhận biết! Lâm Tiêu liền lấy ra thẻ thôi miên sau đó đưa lên trước mặt người đàn ông trung niên. Người đàn ông trung niên liền 2 mắt đờ ra sau đó đứng yên bất động!
“Lập tức rời khỏi thành phố này! Ta không muốn gặp lại ngươi nữa.” Lâm Tiêu ra lệnh!
Người đàn ông trung niên liền lấy lại tinh thần sau đó không hề quay đầu lại mà tiến ra ngoài. Hắn đi vào xe sau đó liền lái đi mất. Lâm Tiêu không quan tâm đến sống chết của hắn nữa mà liền đi vào phòng sau đó đóng cửa lại và khóa trái.
Hắn đi vào bên trong thì thấy lúc này trong phòng khác đang tắt đèn và chỉ ánh sáng yếu ớt từ TV phát ra. Lâm Tiêu liền bỏ qua phòng khách sau đó liền bắt đầu đi tìm từng phòng. Căn nhà này khá nhỏ và chỉ có 3 phòng ngủ mà thôi.
Lâm Tiêu đi đến phòng thứ nhất thì mở cửa ra. Bên trong căn phòng không có ai cả. Lâm Tiêu đoán đây có lẽ là phòng của vợ chồng Ngô Cầm. Hắn liền bỏ qua sau đó đi đến căn phòng ngủ tiếp theo. Lâm Tiêu thử mở cửa thì phát hiện cửa đã khóa trái.
Lâm Tiêu cầm sẵn thẻ thôi miên sau đó liền gõ cửa. Hắn gõ cửa vài lần thì nghe bên trong có tiếng bước chân. Lâm Tiêu cầm thẻ thôi miên sau đó đưa lên phía trước.
Lạch cạch!
Cửa liền chậm rãi mở ra. Khi người bên trong nhìn thấy tấm thẻ thôi miên thì lập tức bị trấn trụ. Người này là một cô gái khoảng 25 tuổi, khuôn mặt nàng có vài phần giống với Ngô Cầm khá xinh đẹp, làn da nàng cũng rất trắng. Nàng tên Hàn Lệ, là co gái lớn của Ngô Cầm!
Lúc này Hàn Lệ đang đứng ở nơi đó bất động. Lâm Tiêu liền bỏ qua nàng và đi vào bên trong. Bên trong căn phòng có 2 chiếc giường. Lúc này một bên giường khác là một cô bé khoảng 13 tuổi. Nàng chính là con gái út của Ngô Cầm, nàng gọi là Hàn Diệp.
“Tiểu Diệp! Mau tỉnh dậy!” Lâm Tiêu đi đến sau đó lay nhẹ Hàn Diệp.
Hàn Diệp đang ngủ thì bị người đánh thức. Nàng chậm rãi xoay người lại sau đó mở mắt ra. Nàng đưa tay lên dụi nhẹ mắt. Khi nàng hạ tay xuống thì thấy một tấm thẻ bài liền hiện ra trước mặt nàng, lập tức Hàn Diệp liền ngốc trệ ở nơi đó.
Sau khi thôi miên Hàn Diệp thì Lâm Tiêu liền quay lại ra lệnh cho Hàn Lệ:
“Ngươi mau cởi hết quần áo ra sau đó lại đây.”
Hàn Lệ nghe lệnh liền chậm rãi cởi bộ áo ngủ ra. Phải nói thân thể nàng là kế thừa từ mẹ của nàng, vô cùng hoàn mỹ. Sau đó Lâm Tiêu lại quay lại nói với Hàn Diệp:
“Ngươi cũng cởi ra đi!”
Hàn Diệp xong cũng bắt đầu cởi quần áo. Phải nói gien của Ngô Cầm là vô cùng tốt. Không chỉ Hàn Lệ mà thân hình của Hàn Diệp cũng vô cùng tốt, hiện nay bộ ngực của Hàn Diệp đã có thể sánh ngang với Hàn Lệ trong khi đó Hàn Lệ đã 25 còn Hàn Diệp thì chỉ mới 13 –14 tuổi mà thôi.
Lâm Tiêu ra lệnh cho Hàn Diệp ngồi đợi ở trên giường sau đó đi đến ôm lấy Hàn Lệ và nói:
“Ngươi là lão bà của ta! Hơn nữa hôm này là ngày ngươi rụng trứng. Sau khi quan hệ đêm nay thì ngươi sẽ có con của ta!”
Hàn Lệ nghe xong thì liền tiến lên ôm lấy cổ Lâm Tiêu sau đó liền gọi 2 tiếng lão công! Lâm Tiêu liền cho Hàn Lệ quay người lại sau đó cuối xuống. Hắn liền cởi quần ra sau đó lấy ra năm căn. Lúc này phía dưới của hắn đã căn cứng. Lâm Tiêu liền hướng thẳng âm đạo của Hàn Lệ mà đẩy mạnh đến!
“A~!” Hàn Lệ kêu lên một tiếng đầy đau đớn.
Một dòng máu liền từ âm đạo của Hàn Lệ liền chảy ra!
“Thật không ngờ ngươi lại là còn trinh a!” Lâm Tiêu cười dâm đãng!
Sau đó hắn liền không vì Hàn Lệ là lần đầu mà nhẹ tay. Phía dưới của hắn di chuyển vô cùng nhanh. Hàn Lệ liên tục kêu rên. Hàn Diệp bên cạnh im lặng nhìn 2 người. Lâm Tiêu nâng Hàn Lệ đến sát vách tường sau đó cho nàng bám vào tường. Hắn nâng một chân của Hàn Lệ lên sau đó đặt lên vai của hắn. Sau đó hắn liền bắt đầu trùng kích.
Trong căn phòng liền vang lên tiếng xác thịt va chạm.
1 giờ sau!
Lúc này Hàn Lệ đã hoàn toàn không chịu nổi. Lâm Tiêu cũng bắn thêm một phát sau đó buông ra thả Hàn Lệ nằm xuống đất. Bản thân hắn liền tiếng về phía Hàn Diệp. Lâm Tiêu lúc này đang suy nghĩ nên đối đãi như thế nào Hàn Diệp. Bỗng nhiên trong đầu hắn liền nghĩ đến một chuyện. Lâm Tiêu liền nở một nụ cười ác độc!
Hắn hướng về Hàn Diệp ra lệnh:
“Hàn Diệp! Đối với ngươi ta là một ác độc thúc thúc ngươi rất sợ hãi ta!”
Hàn Diệp nghe xong thì trong mắt liền toát lên vẻ sợ hãi. Nàng lui lại phía sau sau đó la lên:
“Ác độc thúc thúc! Ngươi không được lại đây! Ta sẽ la lên!” lúc này 2 mắt nàng đã đỏ lên. Có thể nói lúc này nàng đang vô cùng sợ hãi!
Lâm Tiêu liền chậm rãi đi đến. Lâm Tiêu càng tiến đến gần thì Hàn Diệp càng sợ hãi. Nàng liên tục la lớn, nhưng vì đây là trong phòng ngủ nên cho dù nàng la như thế nào người bên ngoài vẫn không nghe được.
Lâm Tiêu liền tiến lên sau đó nắm lấy chân của Hàn Diệp! Hàn Diệp liền hoảng sợ sau đó liên tục giảy giụa! Lâm Tiêu liền kéo mạnh, Hàn Diệp liền bị kéo lại dưới thân hắn. Hàn Diệp liên tục vẩy đạp nhưng nàng hiện nay mới 13 tuổi sao là đối thủ của Lâm Tiêu được!
Lâm Tiêu nắm lấy 2 chân của Hàn Diệp sau đó tách ra. Hắn tiến lên phía trước để Hàn Diệp không khép chân lại được. Sau đó hắn liền nắm lấy 2 tay của Hàn Diệp và đặt lên đầu. Một tay của hắn khóa chặt 2 tay của Hàn Diệp còn tay còn lại của hắn đang đưa xuống sau đó nắm lấy bộ ngực của Hàn Diệp. Thân thể của Hàn Diệp vô cùng run rẩy. Lâm Tiêu liền cúi xuống sau đó ngậm lấy một bên ngực của Hàn Diệp.
Hàn Diệp liên tục giảy giụa và la lên. Trên khóe mắt của nàng đã chảy xuống 2 hàng nước mắt. Sau một lúc mút lấy bộ ngực của Hàn Diệp thì Lâm Tiêu liền nhả ra! Hắn nở một nụ cười dâm đãng, hắn cầm lấy nhục bỗng của mình sau đó đưa đến trước âm đạo của Hàn Diệp mà cạ nhẹ. Thân thể Hàn Diệp càng run rẩy dữ dội hơn!
Lâm Tiêu nhìn Hàn Diệp cười sau đó liền chậm rãi tiếng vào bên trong! Hàn Diệp đã đau đớn đến mức hét lên. Lúc này Lâm Tiêu đã thả 2 tay Hàn Diệp ra, hắn nắm lấy eo của Hàn Diệp sau đó đẩy mạnh.
Lập tức toàn bộ nhục bổng của hắn liền tiến vào bên trong!
“AA!” Hàn Diệp đau đến mức hét lên!
2 tay của nàng liên tục đập và cào xé lồng ngực của Lâm Tiêu. Lâm Tiêu không để ý đến mà kéo nhục bỗng ra sau đó lại tiến vào. Ban đầu hắn làm vô cùng chậm rãi. Hàn Diệp ban đầu là điên cuồng phản kháng nhưng sau đó 2 tay của nàng cũng đã chậm lại. Không biết lúc này nàng đã mất hết sức lực hay là đã vô cùng tuyệt vọng.
Dần dần Lâm Tiêu liền tăng tốc độ lên. Hàn Diệp lúc này 2 tay đang bấu chặt lấy tay của của Lâm Tiêu. Trong miệng nàng liên tục thở gấp, nước mắt của nàng tràn ra khắp khuôn mặt.
Sau một lúc trùng kích thì Lâm Tiêu liền xoay Hàn Diệp lại. Hắn đứng liên sau đó lui lại, tay của hắn vẫn ôm lấy eo của Hàn Diệp. Bởi vì chiều cao vấn đến nên lúc này Hàn Diệp giống như đang treo lơ lững trên cơ thể Lâm Tiêu vậy. Sau đó Lâm Tiêu lại bắt đầu động eo.
Lần này lại qua 1 giờ. Hàn Diệp lúc này đã không còn phản kháng gì nữa mà là liên tục rên rỉ. Lâm Tiêu sau khi bắn ra một lần cúi thì thả ra Ngô Diệp sau đó liền đặt lên giường. Lần này hắn lại ra lệnh:
“Sau này bên ngoài ngươi sẽ gọi ta là ca ca. Còn khi về nhà và vào phòng ngủ thì đối với ngươi ta là một ác độc đại thúc! Bây giờ ngủ đi!”
Hàn Diệp nghe xong thì liền tiến vào giấc ngủ. Lâm Tiêu đi đến chỗ Hàn Lệ đang nằm dưới đất sau đó ôm ngang lấy nàng và đặt lên giường! Lâm Tiêu liền đưa nhục bổng vào trong âm đạo đã sưng đỏ của Hàn Lệ, còn tay của hắn thì nắm lấy bộ ngực của Hàn Lệ sau đó chìm vào giấc ngủ.