Chương 128: Không tên!!!

Trong những ngày tiếp theo Gray đã cùng luyện tập với Lâm Tiêu và Erza, Erza vẫn đang hoàn thiện chiêu thức mà Lâm Tiêu đã dạy nàng còn Gray thì vẫn cố gắng đóng băng dòng sông!

Lâm Tiêu thì tiếp tục tăng lên sức chứa ma lực, hiện nay hắn đã không quá tập trung vào việc tăng cường độ thân thể nữa mà chỉ có mở rộng sức chứa ma lực mà thôi. Bởi vì Lâm Tiêu biết cho dù hắn tốn cả đời cũng không thể khiến cơ thể này mạnh bằng thân thể cũ của hắn được.

Mặc dù hiện nay ma lực của Lâm Tiêu đã rất lớn nhưng hắn chỉ có thể sử dụng tối đa Tam Tầng Ma Pháp mà thôi! Từ Tứ Tầng đến Thập Tầng còn lâu lắm, càng không thể nói đến Nhị Thập Tầng, Cổ Đại Ma Pháp, Thần Pháp hay Cấm Chú!

Hôm nay đã là ngày thứ 6 của thời hạn Lâm Tiêu cho Gray. Khi chiều đến trước khi về nhà thì Lâm Tiêu ghé qua chổ của Gray để kiểm tra.

Khi đến nơi thì hắn thấy được Gray hiện nay đã có thể mở rộng gần đến chiều ngang của con sông, nhưng như vậy còn cách rất xa với mục tiêu mà Lâm Tiêu giao cho Gray!

“Đáng ghét! Rốt cuộc là làm như thế nào mới được chứ!” Gray đập mạnh tay xuống lớp băng cắn răng nói!

“Sao vậy! Như vậy đã là giới hạn của cậu rồi sao?” Lâm Tiêu cười nói!

“Còn lâu! Ta nhất định sẽ hoàn thành đúng thời hạn!” Gray lớn tiếng nói!

“Được rồi được rồi! Bình tĩnh đi!” Lâm Tiêu cười nói!

Sau đó hắn bước tới bờ sông và nói:

“Gray! Theo cậu nghĩ thì băng và nước khác nhau như thế nào?”

“Cái đó còn phải hỏi sao! Băng thì cứng còn nước thì lỏng!” Gray ngay lập tức nói!

“Còn gì nữa không?” Lâm Tiêu cười hỏi!

Gray nghe vậy thì liền suy nghĩ, thấy Gray suy nghĩ một lúc lâu vẫn không có trả lời thì Lâm Tiêu liền cười nói:

“Sự khác biệt lớn nhất đó là băng sẽ chỉ lạnh nhưng nước thì có thể nóng hoặc lạnh! Đó là bởi vì băng mang thuộc tính âm! Còn nước là vô thuộc tính, cho nên cậu phải tìm cách biến cho thuộc tính của nước trở thành thuộc tính âm, bởi vì vô thuộc tính sẽ có thể trở thành bất cứ thuộc tính nào!”

Nói xong hắn liền quay người đi, Gray nhìn theo bóng lưng của Lâm Tiêu sau đó nhìn xuống mặt nước!

“Chuyển đổi thuộc tính sao!” Gray lẩm bẩm!

Sau đó cậu liền đặt 2 tay xuống nước và bắt đầu cảm nhận, nhưng ngoại trừ không cảm nhận được gì ra thì Gray không còn cảm nhận gì khác!

“Rốt cuộc là như thế nào a!” Gray ôm đầu khó chịu nói!

Lâm Tiêu và Erza lúc này đã về đến công hội. Khi nhìn thấy thiếu vắng Gray thì Makarov liền hiếu kỳ hỏi:

“Gray đâu? Hôm nay ta thấy cậu ta vẫn đi chung với cả 2 mà!”

“Hiện giờ Gray đang ở trong một giai đoạn rất quan trọng! Đừng ai làm phiền cậu ấy! Sau ngày hôm nay sẽ quyết định xem tương lai cả đại lục này sẽ xuất hiện một một đóa hoa tuyết nở rộ ra cả thế giới hay một hạt tuyết tan chảy trong mùa đông ngắn ngủi!” Lâm Tiêu cười nói!

“Vậy sao! Vậy cậu đoán Gray sẽ như thế nào?” Makarov cười hỏi!

“Ai biết a! Nhưng mà....mùa đông năm nay sẽ không có hạt tuyết nào đâu!” Lâm Tiêu thâm ý nói!

Sau đó cậu liền cùng với Erza đi ăn tối, Makarov nhìn theo bóng lưng của Lâm Tiêu thì mỉm cười:

“Có lẽ cậu ta rất thích hợp để dẫn dắt tương lai của bọn trẻ a!”

Tối khuya!

Lúc này Gray vẫn còn ở lại dòng sông! Cậu chỉ có thể quan sát xung quanh nhờ ánh sáng của mặt trăng chiếu xuống mà thôi.

Gray lúc này nhắm 2 mắt, 2 tay đặt dưới nước, toàn thân đứng yên bất động. Dòng nước xung quanh Gray liên tục bị đóng băng lại, mặc dù vẫn bị dòng chảy phá hủy nhưng rất nhau mặt băng lại lần nữa đông kết lại.

Lúc này Gray thay vì thay đổi thuộc tính của dòng nước thì cậu lại làm quen với thuộc tính của lớp băng. Gray cảm nhận được băng cứng như thế nào và hơi lạnh của băng như thế nào. Nhưng khi cậu cố cảm nhận dòng nước thì kết quả vẫn là không có gì cả.

“Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu!” Gray mở mắt ra nói!

Lúc này cậu đã không còn xúc động nữa mà vô cùng bình tĩnh suy nghĩ về những câu nói của Lâm Tiêu.

“Nước là vô thuộc tính! Nó có thể chuyển đổi thành bất cứ thuộc tính nào! Như vậy đáng lẽ ra mình phải dễ dàng cảm nhận được thuộc tính của nước mới đúng chứ!” Gray lẩm bẩm!

“Vô thuộc tính...vô thuộc tính...vô thuộc tính...vô tức không có gì cả...không có gì cả! Khoan đã!” Gray bỗng giật mình nhận ra!

“Nước là ‘Vô’ tức là ‘Không có’! Băng là ‘Âm’ tức là ‘Có’! Nó cũng giống 2 chiếc thùng giấy vậy, nước là thùng giấy trống rỗng, băng là thùng giấy đầy ấp hàng hóa. Như vậy việc mình không cảm nhận được nước là vì nước không có gì cả.” Gray càng nói càng hưng phấn.

Sau đó cậu lần nữa đặt 2 tay xuống nước. Vẫn như cũ là không cảm nhận được gì, nhưng lần này Gray lại nhếch mép cười. 2 tay của Gray tỏa ra một luồn hàn khí! Gray mở trừng mắt ra sau đó hét lên!

“Đóng băng!!!”

Răng rắc!!

Lập tức lấy Gray làm tâm điểm, dòng nước xung quanh Gray liền đóng băng lại sau đó kéo dài ra. Lớp băng lấy thế vô cùng mạnh mẽ mà xâm chiếm cả dòng sông. Đến khi đạt đến độ dài 10km thì mới dừng lại.

Ngay lúc này những ánh nắng đầu tiên của ngày mới cũng xuất hiện chiếu thẳng xuống phía Gray.

“Ôooo!!! Hahaha! Thành công rồi! Thành công rồi! Hahaha!” Gray hưng phấn la lên!

Đang hưng phấn thì Gray liền ngã ra sau, nhưng một cánh tay liền đở lấy Gray, Lâm Tiêu nhìn đã bất tỉnh Gray thì nở nụ cười, sau đó hắn liền vác Gray lên lưng và đi về phía hội.

Khi Lâm Tiêu về đến thì liền nhìn thấy Makarov đang đứng trước cửa hội, Makarov cũng nhìn thấy cả 2, khi Lâm Tiêu đi đến thì Makarov liền cười nói:

“Kết quả thế nào?”

“Tôi đã nói rồi! Mùa đông năm nay sẽ không có hạt tuyết nào! Mà thay vào đó là một đóa hoa tuyết nở rộ toàn thế gian.” Lâm Tiêu cười nói!

Sau đó Lâm Tiêu liền mang theo Gray đi vào trong hội và đặt xuống ghế. Sau đó hắn liền đi lên lầu lại. Makarov đi đến bên cạnh Gray quan sát một lúc rồi cũng mỉm cười đi ra chỗ khác.

Chiều đến!

Gray chậm rãi mở mắt ra, khi cậu thấy trần nhà quen thuộc thì liền nhanh chóng ngồi dậy. Gray nhìn xung quanh thì thấy bản thân quả thật đang ở trong công hội.

“Mình về hội khi nào vậy?” Gray lẩm bẩm!

Sau đó Gray liền xuống ghế sau đó vươn người một lát, hôm nay kì lạ là Gray cảm nhận được bản thân tinh thần sảng khoái hơn bao giờ hết hơn, hỡn nữa ma lực trong cơ thể có vẻ trở nên mạnh mẽ hơn.

“Này, ông có thấy Hayase đâu không?” Gray tìm một người hỏi!

“Hayase sao? Nãy ta thấy cậu ta cùng với Erza đi ra bờ biển rồi hình như là để....!”

“Cám ơn!” người kia chưa nói hết câu thì Gray đã chạy đi mất!

Lúc này Lâm Tiêu và Erza đang ngồi dưới bờ biển và ngắm hoàng hôn, Erza đang dựa vào lòng của Lâm Tiêu. Mấy ngày nay Erza và Lâm Tiêu tình cảm càng ngày càng tăng tiến. Tay của cả 2 đan vào nhau và nắm chặt lấy nhau.

“Hayase này! Ước mơ của anh là gì?” Erza vừa ngắm hoàng hôn vừa hỏi!

“Ước mơ sao?” Lâm Tiêu suy nghĩ!

Bỗng nhiên hắn nhớ đến thời kỳ mà hắn còn là một người bình thường không có thẻ thôi miên, khi đó hắn chỉ có một ước mơ duy nhất!

“Ta ước mơ cưới được 10 người vợ đẹp nhất thế gian sau đó sinh cho ta một bầy con! Chúng ta sẽ sống hạnh phúc trọn đời!” Lâm Tiêu cười nói!

“Cái gì!? 10 người vợ!?” Erza kinh ngạc nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì mỉm cười, hầu như cô gái nào nghe xong đều có thái độ tương tự vậy, hắn định nói là hắn nói đùa nhưng câu nói tiếp theo của Erza khiến hắn im lặng!

“Như vậy có phải là quá nhiều không? Anh không sợ kiệt sức sao?” Erza ‘ngây thơ’ nói!

Lâm Tiêu không nói đến vấn đề đó nữa nên đành đổi sang chủ đề khác:

“Đúng rồi Erza! Em có biết ai hay thứ gì mà hắc ám hay độc ác nhất trên thế giới này không?”

“À! Cái này thì em biết! Em đã từng nghe ông Rob kể qua rồi! Có một người được mệnh danh là hắc pháp sư tàn ác nhất trong lịch sử, người đó được gọi là Hắc Pháp Sư Zeref!” Erza nói!

“Zeref sao! Nói vậy là hắn rất mạnh! Có lẽ hắn sẽ có liên quan đến Quỷ Tâm! Một ngày nào đó ta phải tìm đến hắn mới được! Cho dù kẻ đó đã chết thì ta cũng phải đào mộ lên!” Lâm Tiêu thầm nghĩ!

2 người tiếp tục ngắm hoàng hôn trong không gian riêng tư của cả 2. Nhưng khoảng thời gian yên tĩnh không kéo dài được bao lâu!

“Hayase!!!!” một tiếng hét vang lên!

Lâm Tiêu và Erza quay lại thì liền thấy Gray đang chạy đến. Gray chạy đến gần chỗ của Lâm Tiêu và Erza sau đó hưng phấn nói:

“Hayase! Ta làm được rồi! Ta đã đóng băng được cả con sông rồi!”

“Ta đã thấy rồi! Ta cũng không ngờ chỉ sau một đêm mà cậu có thể hoàn thành được nó!” Lâm Tiêu cười nói!

“Đương nhiên! Vì ta là thiên tài và sẽ là người trở thành pháp sư mạnh nhất thế giới!” Gray kiêu ngạo nói!

“Được! Đã vậy thì ta sẽ dạy cho cậu một chiêu thức ứng dụng từ nguyên lý cậu đã học được!” Lâm Tiêu cười nói!

Sau đó hắn liền đứng lên và tiến đến gần bờ biển, Gray nghe vậy thì liền hưng phấn chạy đến bên cạnh Lâm Tiêu quan sát!

“Chiêu này là một chiêu sát thương diện rộng! Nếu cậu có đủ ma lực thì việc càn quét cả một đội quân hùng hậu chỉ là chuyện nhỏ!” Lâm Tiêu cười nói!

“Thật sao!” Gray 2 mắt sáng lên nói!

Lâm Tiêu mỉm cười gật đầu, sau đó hắn xòe bàn tay phải ra, trên bàn tay phải hắn liền xuất hiện một ma pháp trận màu xanh, từ ma pháp trận này liền xuất hiện một đóa hoa tuyết.

“Thứ này là ma pháp mạnh mẽ đó sao?” Gray nghi ngờ nói!

Lâm Tiêu không trả lời mà thổi nhẹ, đóa hoa tuyết liền bị thổi bay ra xa!

“Chân Băng Ma Pháp - Băng Phong Thiên Lý!” Lâm Tiêu chậm rãi đọc lên!

Lập tức đóa hoa tuyết liền phát sáng sau đó tạo thành một cơn bão tuyết thổi ra xung quanh! Gray liền che mặt của mình lại do cơn gió mạnh, một lúc sau cơn gió biến mất, Gray liền cảm nhận được một cơn lạnh chạy khắp cơ thể, đây là lần đầu tiên Gray cảm thấy lạnh kể từ khi học được băng ma pháp!

Gray buông tay xuống và nhìn về phía trước, lập tức cậu liền trợn mắt, toàn bộ mặt biển kéo dài đến đường chân trời và các hòn đảo gần đó đều bị bao phủ trong một lớp băng.

“Đây...đây...đây!” Gray thốt không nên lời!

“Sao vậy? Mới đó đã bị kinh sợ rồi sao?” Lâm Tiêu cười trêu nói!

Gray nghe vậy thì từ khuôn mặt kinh ngạc dần chuyển sang khuôn mặt tươi cười đầy hưng phấn!

“Tuyệt quá!!!” Gray hét lên!

“Có lợi hại hay không?” Lâm Tiêu hỏi!

“Rất lợi hại! Ta muốn học! Ta muốn học!” Gray nhanh chóng nói!

“Thực ra ma pháp này vô cùng đơn giản! Cậu chỉ việc tụ ma lực lại sau đó giải phóng nó ra, ma lực cậu đưa vào càng nhiều thì diện tích đóng băng sẽ càng rộng!” Lâm Tiêu cười nói!

“Mau dạy cho ta đi!” Gray cầu xin nói!

“Được thôi!” Lâm Tiêu cười nói!

Sau đó hắn liền vung tay, lớp băng liền bắt đầu tan ra sau đó biến mất. Lâm Tiêu không muốn gây nên phiền phức không cần thiết. Mặc dù vậy nhưng ngoài 3 người ra vẫn cố người nhìn thấy, người này không ai khác chính là cháu trai của Makarov, Laxus Dreyar!

Vừa rồi Laxus do buồn chán nên cậu muốn ra bờ biển đi dạo, nhưng khi cậu vừa ra đến thì liền chứng kiến khoảng khắc Lâm Tiêu sử xuất ma pháp, vừa rồi Laxus cũng bị kinh sợ không kém, sau đó cậu liền nắm chặt tay và quay trở lại trong hội.