ps: tác không rành viết về tình cảm nên diễn biến có hơi nhanh! mong mọi người thông cảm!
..................................
Ngày hôm sau!
Lúc này Lâm Tiêu và Elsa đang tại bãi đất trống bên cạnh bờ hồ. Elsa lúc này mặc một bộ trang phục của người Northuldra và đang ngồi xếp bằng xuống đất, Lâm Tiêu thì đứng bên cạnh!
“Muốn hiểu rõ hơn về về ma thuật thì đầu tiên cô cần phải học cách kết nối với ma thuật!” Lâm Tiêu lên tiếng nói!
“Vậy tôi cần chính xác phải làm gì?” Elsa hỏi!
“Đầu tiên cô cần phải cảm nhận được các hạt tinh thể ma thuật trong không khí! Trong khu rừng này có mật độ ma thuật cao nên cô rất dễ cảm nhận được! Đầu tiên hãy nhắm mắt lại!” Lâm Tiêu nói!
Elsa nghe theo và nhắm mắt lại!
“Hãy thả lỏng cơ thể, sau đó cố gắng cảm nhận nguồn năng lượng trong cơ thể!”
Elsa bắt đầu tập trung cảm nhận, ban đầu nàng không thấy gì cả, mãi một lúc lâu sau nàng vẫn không cảm thấy gì!
“Đừng nóng nảy mà hãy kiên nhẫn! Quá trình này là tùy thuộc vào mỗi người!”
Elsa bắt đầu bình tĩnh lại và tiếp tục cảm nhận, sau một lúc nữa thì nàng bỗng nhiên cảm nhận được một hơi lạnh, Elsa lập tức mừng rỡ, sau đó nàng liền lần theo hơi lạnh đó. Hơi lạnh được phát ra theo một đường thẳng chạy khắp nơi, Elsa lần theo hơi lạnh đó một lúc lâu thì liền nhìn thấy một tia sáng.
Ngay lúc này trên lồng ngực nơi trái tim của nàng liền phát sáng lên, Lâm Tiêu thấy vậy thì liền nói:
“Được lắm! Bây giờ hãy cố gắng khống chế nguồn năng lượng của mình sau đó bộc phát ra ngoài!”
Elsa liền làm theo, nàng bắt đầu dần hòa vào trong tia sáng đó, lần này Elsa không cảm nhận thấy cơn lạnh nào nữa mà là cảm thấy một tia quen thuộc. Nàng thử nghiệm thì phát hiện tia sáng có thể cử động theo ý của mình. Nàng liền làm theo lời Lâm Tiêu đó là bộc phát ra.
Vù!!
Từ người Elsa liền phóng ra một cơi gió băng giá thổi ra xung quanh, mọi vật xung quanh nàng trong vòng bán kính 100m đều bị đóng băng lại, Lâm Tiêu đứng trong một lớp màn chắn nên không bị ảnh hưởng!
Cảnh tượng trước mắt Elsa lúc này chính là hoàn cảnh xung quanh, mặc dù nàng không mở mắt ra nhưng nàng vẫn thấy vô cùng rõ ràng. Ngoài Lâm Tiêu và cảnh vật ra thì nàng còn nhìn thấy các hạt sáng li ti trong không khí.
“Bây giờ cô đã nhìn thấy các hạt tinh thể rồi, tiếp theo hãy tưởng tượng cô đang sở hữu những sợi dây vô hình và thả chúng ra ngoài.”
Elsa liền bắt đầu tưởng tượng, nàng liền nhìn thấy trong cơ thể nàng liền bắt đầu xuất hiện rất nhiều sợi chỉ, nàng làm theo lời Lâm Tiêu đó là thả chúng ra ngoài.
“Sau khi thả ra thì cô hãy để cho những sợi dây đó tiếp xúc với các hạt tinh thể và hấp thu chúng!”
Những sợi chỉ sau khi thoát ra thì liền bắt đầu hướng về các hạt tinh thể, khi cả 2 tiếp xúc nhau thì những hạt tinh thể liền bị hấp thụ vào trong những sợi chỉ đó, điều này khiến cho Elsa cảm nhận được một cảm giác vô cùng thoải mái, tinh thần của nàng cũng trở nên tươi tắn hơn, trong đầu nàng cũng liền xuất hiện rất nhiều hình ảnh, trong đó là hình ảnh của một hạt tinh thể và quãng đời của nó, cách nó xuất hiện và biến mất.
Elsa càng thêm ra sức hấp thu các hạt tinh thể đó, nàng không hề biết đã trải qua bao lâu mà vẫn tiếp tục hấp thu các hạt tinh thể đó!
“Được rồi! Dừng lại ở đây thôi!”
Elsa nghe vậy thì liền dừng lại, nàng thu lại những sợi chỉ đó sau đó mở mắt ra, xuất hiện trước mặt nàng là Lâm Tiêu với nụ cười hiền lành trên mặt!
“Tôi đã ngồi ở đây bao lâu rồi?” Elsa đứng lên cười hỏi!
Lâm Tiêu không trả lời mà mỉm cười chỉ về phía sau, Elsa thấy vậy liền quay đầu nhìn lại, lập tức nàng liền nhìn thấy lúc này mặt trời đã gần xuống núi!
“Đã trễ như vậy rồi!” Elsa kinh ngạc nói!
“Vậy bây giờ chúng ta về chứ hay cô muốn ngồi đây ngắm hoàng hôn và thưởng thức một ít bánh trái?” Lâm Tiêu cười nói!
“Hưm! Dù sao cũng đã trễ rồi! Chúng ta ngồi đây ngắm hoàng hôn vậy!” Elsa cười nói!
“Được! Vậy đi thôi! Tôi đã chuẩn bị chỗ ngồi rồi!” Lâm Tiêu cười nói!
“Vậy ngay từ đầu là anh đã không có ý định quay về rồi!” Elsa cười nói!
Sau đó 2 người liền tiến về chỗ thác nước, lúc này tơi nơi đó đã có sẵn một bộ bàn ghế, trên bàn là một bộ trà và một mâm trái cây!
“Có vẻ đầy đủ nhỉ?” Elsa cười nói!
“Dù sao đây cũng là khoảng thời gian của riêng 2 ta! Tôi phải chuẩn bị chu đáo chứ!” Lâm Tiêu cười nói!
Hắn đi đến một bên kéo ghế ra, đợi Elsa đi vào thì hắn liền giúp nàng ngồi xuống sau đó chạy qua đối diện ngồi!
“Đây là loại trà cực thơm tôi thu thập được trong lúc đi phiêu lưu! Cô hãy nếm thử xem!” Lâm Tiêu rót trà ra sau đó nói!
Elsa chậm rãi cầm ly trà lên và nếm thử, một mùi hương thơm ngát nhẹ nhàng liền truyền vào mũi của nàng, Elsa liền nhắm mắt lại cảm nhận mùi hương đó! Một lúc sau nàng liền mở mắt ra và cười nói:
“Quả thật là rất thơm a!”
“Ta đã nói mà!” Lâm Tiêu kiêu ngạo nói!
2 người vừa uống trà, vừa trò chuyện và vừa ngắm hoàng hôn! Mãi đến khi mặt trời hoàn toàn lặn xuống thì 2 người mới quyết định trở về.
Lúc này Lâm Tiêu cầm một chiếc đèn dầu trong tay và dẫn đường, Elsa thì đi bên cạnh hắn!
“Elsa! Cô đối với một nữa của mình có yêu cầu như thế nào không?” Lâm Tiêu hỏi!
“Tôi đã nói là tạm thời vẫn chưa nghỉ đến chuyện đó a!” Elsa cười khổ nói!
“Tôi không nói là phải kết hôn ngay! Chả lẽ cô không có yêu cầu gì đối với người yêu tương lai của mình sao?” Lâm Tiêu nói!
“Đối với tôi thì những chuyện khác đều không quan trọng, chỉ cần đó là người tốt là được!” Elsa cười nói!
“Vậy là cô yêu thích một kẻ ngốc!” Lâm Tiêu nói!
“Là người tốt, không phải kẻ ngốc!” Elsa vỗ nhẹ vào vai hắn nói!
“Chẳng phải giống nhau sao! Những người tốt đều là kẻ ngốc cả, chỉ biết suy nghĩ cho người khác mà không lo cho bản thân mình!” Lâm Tiêu nói!
“Điều đó cho thấy họ vô cùng cao thượng!” Elsa nói!
“Tôi thì không thấy vậy! Chẵng lẽ cô cũng không để ý đến nhan sắc sao?” Lâm Tiêu hỏi!
“Nhan sắc không quan trọng! Chỉ cần yêu nhau thì xấu xí đến đâu vẫn là vô cùng xinh đẹp trong mắt người yêu mình! Anh không thấy em gái tôi và Kristoff sao! Mặc dù Kristoff không đẹp trai và cũng không giàu có gì, hơn nữa chỉ ăn mặc đò da, nhưng em gái tôi vẫn vô cùng yêu cậu ấy đấy thôi!” Elsa cười nói!
“Đó là bởi vì em gái cô cũng đâu xinh đẹp, mặt còn có tàn nhang nữa!” Lâm Tiêu nói!
“Này! Đó là em gái tôi đấy!” Elsa đấm vào vai Lâm Tiêu nói!
“Thì sao chứ! Mặc dù là chị em nhưng tôi thấy 2 người chả giống nhau gì cả!” Lâm Tiêu không để ý nói!
“Vậy sao! Tôi thì nghe rất nhiều người nói chúng tôi giống nhau đấy!” Elsa nói!
“Giống chỗ nào chứ! Nói về mái tóc đã khác màu rồi, cô trông xinh đẹp hơn, quý phái hơn, trưởng thành hơn. Còn em giá cô thì không xinh đẹp, đã vậy còn giống như trẻ con!” Lâm Tiêu nói!
“Hiện nay em ấy đã là nữ hoàng rồi! Không còn là trẻ con nữa đâu!” Elsa nói!
“Chỉ đến khi nào cô ấy có gia đình rồi thì mới trưởng thành thôi!” Lâm Tiêu nói!
Elsa nghe vậy thì ngẫm nghĩ lại cũng thấy đúng!
“Đúng rồi Mark! Tôi hỏi một chuyện được không?” Elsa bỗng nhiên hỏi!
“Cô hỏi đi!” Lâm Tiêu nói!
“Vì sao anh lại cứ khăng khăng muốn cưới tôi! Tôi không tin là trong lúc anh đi lang thang khắp nơi sẽ không gặp được người phụ nữ nào xinh đẹp hơn tôi!” Elsa nói!
“Tôi có thể trả lời nhưng chỉ sợ cô không tin thôi!” Lâm Tiêu nói!
“Anh cứ nói đi!” Elsa nói!
“Là như vậy! Lần đầu tiên nhìn thấy cô tim của tôi đã đập liên hồi, lúc đó suy nghĩ đầu tiên của tôi là do cô quá xinh đẹp, nhưng rồi tôi liền nhận ra đó không phải là cảm xúc khi nhìn thấy cái đẹp mà là cảm xúc muốn nắm lấy và muốn bảo vệ lấy, quả thật tôi đã từng gặp nhiều người phụ nữ xinh đẹp rồi, xinh đẹp hơn cô cũng có rất nhiều, trong đó cũng có một người phụ nữ khiến tôi yêu thích nữa, nhưng mà cảm giác lúc đó không mãnh liệt giống như lúc tôi nhìn thấy cô! Cho nên tôi đã thề với lòng rằng sẽ không để cô vuột mất khỏi tay tôi! Nếu không tôi sẽ hối hận cả một đời mất!” Lâm Tiêu đứng lại nói!
Elsa bị câu nói của Lâm Tiêu khiến cho hơi kinh ngạc, mặc dù quen biết không bao lâu nhưng Elsa đoán Lâm Tiêu có vẻ là một người thích cười đùa nhưng đây là lần đầu nàng thấy hắn nghiêm túc đến vậy.
“Cho nên! Cô đừng có suy nghĩ sẽ chạy thoát được tôi! Tôi nhất định sẽ kéo cô vào được trong vòng tay này!” Lâm Tiêu cười nói!
Không sao khi nghe câu nói này và nhìn thấy nụ cười của Lâm Tiêu, thì lòng luôn bình tĩnh của Elsa bỗng nhiên xuất hiện gợn sóng, nàng liền cảm thấy mặt của mình nóng lên, Elsa liền cấp tốc xoay người lại nói:
“Chuyện...chuyện đó để...để sau này tính!” nói xong nàng liền tăng tốc bước chân và chạy về phía trước.
Lâm Tiêu thấy vậy thì hơi kinh ngạc, chuyện này nằm ngoài dự tính của hắn!
“Có lẽ cuộc đời như vậy mới thú vị a!” Lâm Tiêu cười nói!