Thần Phong nhanh chóng đi ra, ra khỏi phòng hắn nghe được tiếng bát đũa vang lên. Trong lòng Thần Phong cảm thấy cực kì ấm áp. Từ phía sau ôm lấy thân thể người đẹp, Ilumia chỉ thoáng giật mình, rất nhanh mỉm cười mà nói:
- Chàng mau đi vệ sinh cá nhân, chút ăn điểm tâm còn đi học!
- Rõ, thưa phu nhân!
Thần Phóng đánh ra một động tác chào làn Ilumia phì cười, ngay sau đó tiến hành vệ sinh cá nhân. Sáng hôm nay thần phong là có hai tiết học đấy. Sau khi ăn sáng cùng Ilumia chia tay, Thần Phong tiến về phía lớp học năm nhất của hắn. Hôm nay hai tiết học của hắn là về phần chiến sĩ chức nghiệp. Thần Phong tiến vào lớp đã phát hiện không khí có chút quỷ dị.
- Phong ca! Buổi sáng tốt lành!
- Phong ca, ngày mới vui vẻ a!
Toàn bộ lớp học hôm nay đối với hắn vô cùng khách khí a. Thần Phong mang theo bộ dáng kì quái tiến về chỗ ngồi. Annette vẫn với bộ trang phục kì quái đã ngồi yên vị trên bàn rồi. Trước mặt nàng là một quyển sách ma pháp thủy hệ. Thần Phong ngồi xuống bàn, lên tiếng chào hỏi:
- Buổi sáng tốt lành ha, người đẹp!
Annette run lên, có chút nghi hoặc nhìn về phía Thần Phong. Thần Phong thấy ánh mắt nàng nhìn qua thù cười cười:
- Có gì mà nhìn ta như vậy?
Annette lên tiếng hỏi:
- Ngươi vì sao gọi ta là người đẹp?
Thần Phong mỉm cười nói:
- Tuy ta không biết tại sao ngươi lại ăn mặc thế này. Nhưng ta tin chắc ngươi là một mĩ nữ số một số hai đấy.
Annette hai mắt có chút nghi ngờ, thế nhưng cũng không nói gì thêm. Một lát sau lại lấy ra từ trong ngăn bàn một hộp gỗ, đẩy sang cho Thần Phong.
- Đây là?
Thần Phong nghi ngờ, hai mắt nhìn về cái hộp gỗ màu đen trước mắt.
- Điểm tâm buổi sáng đấy, ta chỉ muốn cảm ơn ngươi chuyện hôm qua!
Ồ, Thần Phong ngạc nhiên, không ngờ là người đẹp làm ra đồ ăn cho ta. Thế thì không thể bỏ qua. Mặc dù sáng nay đã ăn điểm tâm, thế nhưng Thần Phong vẫn một mực ăn hết bốn tâm bánh bên trong. Phải nói là hương vị vô cùng tốt.
- Thế nào?
Annette lên tiếng hỏi, ánh mắt đầy vẻ chờ mong.
- Ngon, vô cùng ngon, thật là ngươi có tay nghề . Nhất định sau này ngươi sẽ là một người vợ hiền đấy!
Lời Thần Phong nói khiến Annette ngẩn ra, không ngờ hai má lại ửng hồng, chỉ là Thần Phong không có thấy được.
Hắn ăn xong thấy tâm trạng rất vui vẻ lặng lẽ huýt sao vang trời. Annette mỉm cười thu lại hộp đựng sau đó cất vào trong cặp sách. Thần Phong cũng bất quá không có nói chuyện thêm. Hắn đi học chỉ có hai quyển sách, hiện tại mở ra giết thời gian vậy. Chỉ là mở ra, đọc được một lát thì bên cạnh Annette cũng nhịn không nổi mà lên tiếng:
- Ngươi có học qua ma pháp rồi sao?
Nàng mặc dù đã nhẫn nhịn nhưng thật sự vẫn không chịu được tò mò muốn hỏi. Bởi vì hôm qua, thật sự Thần Phong mang tới cho nàng quá nhiều bất ngờ cùng kinh phục.
Thần Phong ngẩng đầu lên, hai con mắt đen láy của hắn làm cho Annette rung động. Một đôi mắt đen thật khác biệt. Có thông minh, cơ trí lại có chút phòng túng lãng tử. Bốn mắt chạm nhau, Annette quay đi không dám tiếp tục nhìn. Thần Phong thấy nàng như vậy liền cười ha hả mà nói:
- Nếu ta nói hôm qua là buổi đầu ta học thì sao, nàng có tin không?
Annette hừ một tiếng, đáp:
- Có quỷ mới tin!
Nàng cứng miệng mà nói, dẫu sao từ trước tới nay chẳng có ai mà vừa học đã lập tức sử dụng ma pháp cao cấp thành thục như vậy. Hắn nói ngày hôm qua mới học, làm sao có thể tin đây!
- Đó, ta nói thật nàng cũng không tin, vậy ta nói dối nàng, nàng mới chịu tin sao?
Annette không nói , cúi xuống bàn không hiểu đang suy nghĩ chuyện gì. Một lát nàng ngẩng đầu lên, cái mũ rộng vành vốn che toàn bộ khuôn mặt lại hơi lộ ra. Một cái cổ trắng ngần không tì vết làm Thần Phong trong lòng tự cảm thán.
- Ngươi dạy ta ma pháp được không?
Annette lập tức đưa ra đề nghị. Nàng tới đây chính là muốn học ma pháp. Hiện tại nếu cứ theo đà học như học viện, chỉ sợ sẽ không kịp. Nàng không có thời gian, vì hạnh phúc của chính mình, nàng không có thời gian học lâu như vậy. Nàng đã hứa với phụ thân, chỉ một năm, nàng sẽ trở thành pháp sư cấp sáu. Một khi nàng thành công, việc hạnh phúc cả đời của nàng sẽ do chính nàng nắm giữ.
Thần Phong ngẩn ra, không nghĩ nàng ta sẽ đưa ra yêu cầu này đối với hắn. Nhờ môt tên mới học pháp thuật một ngày như hắn dạy ư? Đây cũng quá là khó có thể tiếp nhận rồi. Thần phong còn chưa biết trả lời thế nào, nhận hay không nhận đây. Annette thấy hắn do dự, hàm răng sớm đã lo lắng mà cắn xuống môi dưới thật chặt. Chỉ sợ môi nàng sẽ chảy máu mất. Thân hình hơi run rẩy, bộ trường bào thùng thình kia cũng rung lên. Thần Phong thấy biểu cảm của nàng như vậy, nội tâm như nhũn ra. Hắn có thể từ chối sao? Nếu từ chối thì còn có mặt mũi không? Thần Phong chợt nghĩ tới cái điện thoại của hắn xuất hiện trong buổi tối ngày hôm kia. Hơn nữa bản thân hắn cũng là biến hoá nghiêng trời lệch đất. Một cỗ tự tin bỗng nhiên từ đâu xuất phát. Thần Phong nghiêm túc nhìn Annette mà nói:
- Được, ta đồng ý!