Chương 11: Quảng Trường Chuông Vàng

Thời gian gần tới trưa khiến khí trời bắt đầu nóng bức, dù sao cũng là trời mùa hạ, mặc dù là tận thế thế nhưng khí hậu và nhiệt độ vẫn như cũ, đây cũng là điều mà Tương Sơn cảm thấy rất may mắn một chút, bằng không trời mùa hạ mà cho 1 cơn bão tuyết và vân vân, hắn cảm giác mình cũng rất khó sống sót.

Tương Sơn xoa xoa trán toát ra mồ hôi, cái thời tiết mắc toi này quả thật nóng cộng thêm "Việc chân tay" đang làm, không trách hắn chảy mồ hôi, áo 3 lỗ cũng đã hơi ướt đẫm, đá một bay thùng giấy kế bên chân ra ngoài, Tương Sơn hướng một tiệm trái cây ven đường đi đến.

Lúc này đã tới xung quanh Phụng Huyện, coi như là thành thị kết hợp nông thôn, bên lề đường bắt đầu xuất hiện lẻ tẻ cư xá cùng với một số cửa hàng. Mặc dù hầu hết là tiệm sửa chữa ô tô và máy móc nhà máy thế nhưng cũng có ít nhà hàng nhỏ và tiệm trái cây.

Ven đường zombie bắt đầu nhiều, Tương Sơn cũng không biết bản thân đã giết bao nhiêu con zombie, hắn vừa lái xe vừa nghỉ, nhìn thấy xe liền xuống càn quét hoặc nhìn thấy zombie lạc đàn liền đi lên nổ súng, lúc này bảng dẫn đường trên xe cho thấy khoảng cách đến bến xe Phụng Huyện chỉ có hơn 2 km.

Tương Sơn nhìn vào bên trong tiệm trái cây, trong ánh mặt trời chiếu xuống vẫn có thể thấy rõ ràng tình huống bên trong, không có zombie, chỉ là bên trong có vẻ hơi hỗn độn.

Cầm M4 trên tay và ngậm lấy điếu thuốc, Tương Sơn híp mắt nhìn cư xá sau lưng cửa hàng, hơi trầm tư, "Cmn nếu để cho zombie trong cư xá nghe được tiếng súng thì ta cảm giác phải chạy trốn lấy mạng a." Tương Sơn hơi do dự, mặc dù là ở ngoại ô người cũng không nhiều lắm, thế nhưng người trong cư xá vẫn rất lớn, từ bên lề đường bắt đầu có nhiều xe cộ nên có thể cảm thụ được.

Lấy điện thoại di động ra nhìn, tiền tài sắp tới hơn 1 chục ngàn và số zombie giết chết cũng vượt lên trước một trăm, "Ha ha, cái này có phải biểu thị ta giết nhiều hơn một trăm người hay không" Tương Sơn tự giễu đi, "Chết đói thì người nhát gan cũng miễn cưỡng biến thành gan lớn." Nói xong hướng tiệm trái cây đi đến.

Cửa cuốn của tiệm trái cây mở sẵn và hoa quả rơi đầy đất, có chút hoa quả đã nát, mùi hơi thối rữa lại xen lẫn một mùi thi thể zombie tanh tưởi làm Tương Sơn phải che mũi.

Không đi quản hoa quả có thể ăn được hay không, Tương Sơn ghìm súng kiểm tra cẩn thận trong cửa hàng, thấy không có zombie liền đi thẳng đến quầy hàng, quầy tiền không có khóa, trực tiếp giật ra, lần lượt từng tờ nhân dân tệ màu đỏ đập vào mi mắt, "Oa ah!" Tương Sơn trong nháy mắt vẻ mặt tươi cười, để súng xuống rồi đi lấy tiền của hắn.

Tiền mặc dù không nhiều thế nhưng dù sao cũng hơn nhiều những xe ở trên đường, thu hoạch được trăm nghìn khối để hắn rất vui vẻ, đi vào sâu bên trong tiệm trái cây liền thấy một tủ lạnh, bên trong có rất nhiều đồ uống, Tương Sơn không nói hai lời, cầm lấy balo bỏ vào một chút, tiện tay lại mở ra một lon Red Bull ngửa đầu uống, "Thoải mái a!" Mặc dù không lạnh nhưng vẫn để hắn rất mãn nguyện, "Còn lại ta đây sẽ không cầm, lưu cho người có thể còn sống đi." Tương Sơn nhỏ giọng nói, đi ra khỏi tiệm trái cây.

Bên cạnh là một siêu thị nhỏ, Tương Sơn nhìn rồi đi thẳng vào, siêu thị không lớn, Tương Sơn dựa vào cửa liếc nhìn phát hiện không dị thường gì, trực tiếp vượt đến trong quầy, mở quầy hàng, từ bên trong lấy tiền, hiển nhiên siêu thị nhỏ tiền mặt không bằng tiệm trái cây, "Ôi, tiệm trái cây vẫn kiếm được nhiều tiền hơn siêu thị nhỏ a." Tương Sơn oán trách một tiếng, xem trong quầy không có tiền.

Siêu thị rất nhỏ, thật ra chính là tiểu điếm ven đường, mấy cái giá hàng bày biện đủ loại đồ ăn vặt và đồ dùng hằng ngày, thế nhưng lúc này dường như bị người càn quét qua nên vô cùng loạn, trên mặt đất còn rớt một đống, Tương Sơn nhìn, cũng bỏ chút đồ ăn vặt vào trong ba lô rồi xoay người ra cửa.

"Rầm" một tiếng súng, "ĐM hù lão tử giật cả mình!" Tiếp theo chính là thanh âm kinh hách của Tương Sơn, mới ra cửa tiệm liền gặp phải một con zombie từ một góc bên cạnh đi ra, Tương Sơn không nói hai lời một súng bắn qua, âm thanh của M1911A1 vô cùng thanh thúy, vừa lúc trúng ngực mục tiêu đối diện, zombie lui về phía sau ngã xuống, Tương Sơn không nói hai lời tiếp theo đi qua, hướng về phía đầu "Rầm" "Rầm" hai phát sạch sẽ headshot, biết mình tỉ lệ chính xác kém nên Tương Sơn vẫn nã nhiều hơn một phát súng, an toàn là số một.

Nhìn một chút khúc quanh đường nhỏ.

Phát hiện bên trong không zombie nhưng hắn cũng không có ý định đi vào, ba lô đã đầy hơn nữa M4 đã không còn đạn, sáng sớm đến bây giờ đạn dùng hơi vượt qua tưởng tượng của hắn nên hắn dự định quay về trong xe tiếp tế thuận tiện ăn cơm trưa luôn.

Trên đường đủ loại thi thể zombie đều là thành quả của hắn, nhìn hết thảy, Tương Sơn rất hài lòng gật đầu sau đó đi lên xe.

. . . .

. . . .

Nhìn vào bảng điều hướng được hiển thị trên màn hình, Tương Sơn dùng ngón tay thao tác, "Thuận theo đường Kim Hải, đi hơn hai cây số về phía trước chính là chợ Phụng Huyện, chẳng qua bây giờ không có cân nhắc đi chỗ đó, chợ Phụng Huyện vẫn là khu vực nhân khẩu dày đặc còn có kẹt xe trọng điểm, hiện tại đi ta sợ là muốn tìm chết."

"Chưa đầy một km về phía trước sau đó quẹo phải, lại đi thẳng hơn một km chính là Chuông Vàng quảng trường, nơi đó là mục tiêu của ta. Chuông Vàng quảng trường ở Phụng Huyện có khu vực ẩm thực nổi tiếng, hơn nữa bình thường đều là buổi tối ăn cơm xem biểu diễn, phụ cận còn có rạp chiếu phim KTV, casino, nhà tắm hơi và quán ăn, không gian rộng lớn lại không dày đặc, tận thế tới là buổi trưa mà nơi ấy vào buổi trưa bình thường đều không có người nào, đều là buổi tối mới bắt đầu nhộn nhịp, hơn nữa ngày hôm trước trời mưa và mất điện nên nơi đó hẳn là không có nhiều người."

"Phố ẩm thực và quầy hàng ăn tối nhiều như vậy còn có đủ loại quán cà phê và cửa hàng, ta nghĩ sẽ phải có rất nhiều tiền a." Tương Sơn nhìn màn hình suy nghĩ, "Chỉ là có một chút không tốt, bến xe cách Chuông Vàng quảng trường chưa đầy một km, bến xe vẫn là nơi dân số đông đảo nhất, tuy rằng Phụng Huyện đã mở dịch vụ xe lửa và xe buýt tốc độ cao khiến cho bến xe đóng cửa phân nửa, thế nhưng người cũng còn rất nhiều, cho nên phải cẩn thận."

"Về phần trường tiểu học Nhạc Lâm không xa sẽ không có chuyện gì, hiện tại tháng 8 đúng lúc nghỉ hè nên trẻ con cũng không ở trường học, điểm ấy có thể yên tâm." Tương Sơn gật đầu, vẫn cảm thấy lựa chọn của mình không sai, Chuông Vàng quảng trường là nơi mà hắn phát triển được chút.

Nghĩ đi nghĩ lại, Tương Sơn liếc nhìn rada thấy tất cả đều bình thường liền đi quay về không gian chung sau đó tiến vào phòng bếp, dự định bắt đầu nấu cơm, cơm đã chín và hâm lại hai món đồ ăn, không ngừng nổ súng giết zombie cũng làm cho Tương Sơn cảm thấy đây không phải là cuộc sống đơn giản, đòi hỏi tinh thần và thể lực rất lớn.

Rửa tay rồi lấy một khối thịt ba chỉ lớn duy nhất còn ở trong tủ lạnh sau đó cầm chút hành, hành xào thịt, món ăn này Tương Sơn rất thích ăn, bởi vì nó siêu cấp ngon khi ăn chung với cơm.

Thịt heo thuần thục cắt thành từng mảnh giống nhau, sau đó lấy ra một chén nhỏ để xì dầu và rượu gia vị vào, lấy tay cầm lấy gia vị ướp một chút, không sai biệt lắm, nồi cũng bật xong, dầu mỡ cũng thích hợp, đem bát thịt đổ vào trong nồi trộn xào, xào nửa chín rồi đem thịt ra, lại để vào một chút dầu mỡ, mở lửa nhỏ, đem ớt và hành cắt gọn để vào trong nồi còn thêm một số củ tỏi, những thứ đồ gia vị này Tương Sơn đều mang theo chút thế nhưng số lượng cũng không nhiều, làm tiếp vài lần cơm dường như là hết.

Hành tây mềm dần sau đó lại đem thịt heo cắt nhỏ đổ vào, để chút đường phèn trộn xào lên, đợi gần chín lại thêm vào chút nước, nấu nhỏ lửa và cho vào một chút muối là có thể bắt đầu dọn thức ăn lên.

Món ăn đặt vào trên bàn vuông, Tương Sơn đi trở về phòng bếp mở nồi cơm, từ bên trong phần đỉnh lấy ra một cái mâm nhỏ đựng cá, là cá chim chưng thông thường, trên cá tươi ngon là hành lá xanh biếc xanh khiến người nhìn rất có cảm giác muốn ăn, bưng lên bàn ăn, Tương Sơn từ nồi cơm bới cơm ra bắt đầu ăn.

Kẹp lên một miếng thịt cá để vào trong miệng, mặc dù để tủ lạnh thêm hai ngày nhưng vẫn rất tươi ngon và rất mềm, Tương Sơn bới cơm nhai liền nuốt xuống bụng, thịt heo cắt nhỏ trong trong mâm, Tương Sơn không nói hai lời kẹp lên một tảng lớn, kẹp chung với hành rồi để vào trong miệng, thịt heo hơi già nhưng dù sao cũng để lâu mấy ngày rồi, ở trên xe 2 ngày và ở nhà cũng có mấy ngày, hành vẫn là rất giòn, mùi hành lá chuyển động giữa môi và răng khiến Tương Sơn híp mắt hưởng thụ, vội vội vàng vàng dùng chiếc đũa lùa cơm ăn.

"A, ta đã nói thịt heo xào hành ăn với cơm là nhất." Tương Sơn trong miệng vừa ăn cơm vừa hô mơ hồ không nói rõ được một câu, vội vội vàng vàng tiếp tục gắp thức ăn, trong lúc ăn thiếu chút nữa nghẹn liền chạy ra tủ lạnh cầm bình cocacola uống mới khiến cho hắn hết bị nghẹn chết, hắn đem hai món ăn ăn sạch, cơm nấu vào buổi trưa một chút cũng không dư thừa.

Hút điếu thuốc sau khi ăn xong, Tương Sơn rất thỏa mãn, đầu óc nghĩ "Thịt heo và cá đều sắp hết, không biết có thể từ Chuông Vàng quảng trường lấy một ít hay không, không biết đã trôi qua 2 ngày có bị hư mất hay không. Dù sao thì cũng đi xem thử." Nghĩ xong liền đứng lên sửa sang lại bàn ăn, dự định rửa chén.

Hắn rất có quy luật và dự định, dù sao lúc sống với cha thì hắn đều là tự chăm sóc bản thân mình, không kể rằng hắn luôn sống một mình, quy cũ trong lòng hắn là sáng sớm và buổi trưa không uống rượu, buổi tối có thể uống chút, mỗi bữa hai ba món đồ ăn, có tình huống đặc biệt lại nói, gạo tuy rằng mang rất nhiều thế nhưng cũng phải tiết kiệm đồ ăn, vì tiết kiệm tiền.

Tranh thủ rửa bát nhanh chóng, Tương Sơn đứng ở trong xe dự định tiêu cơm một chút, lấy điện thoại di động ra xem nội dung bên trong di động.

"Ai u, có thể mua súng ống nhập môn được rồi." Tương Sơn không nói hai lời ấn vào mua, trong nháy mắt cả người run lên, trong đầu đủ loại tin tức lộn xộn dũng mãnh vào, qua không được một phút đồng hồ thì hắn mở hai mắt ra hơi híp lại.

Tay phải nhanh chóng rút Colt dưới xương sườn trái cầm trong tay, tay trái nâng bàn tay phải, cả người hơi nghiêng về phía trước, cúi đầu dùng súng ngắm chuẩn lấy một cái nút ở vách tường, "Thật sự thần kỳ, nhanh như vậy ta đã cảm giác cả người đối súng ống hiểu sâu thật nhiều, vuốt súng cũng cảm giác cũng quen thuộc." Tương Sơn đứng thẳng rồi sờ soạng súng trong tay, nhỏ giọng nói.

"Tiền còn lại mua một tý đạn đi, buổi chiều ta dự định đi đâu đó thăm dò một chút, đạn tiếp tế trong rương đạn còn không nhiều lắm."

Đạn M4 và súng shotgun sáng sớm đến hiện tại Tương Sơn dùng tương đối nhiều, trái lại đạn M1911 còn phong phú, dù sao khi đó kỹ thuật bắn súng của hắn không được tốt lắm.

Ấn vào mua mấy cái băng đạn M4 và đạn súng shotgun, trong nháy mắt trên bàn liền xuất hiện một hộp đạn và băng đạn, "Ôi, tiền lại hết, thật sự không nhịn được a, cũng may đạn không cần số zombie giết chết." Tương Sơn lắc đầu, bất đắc dĩ nói.