Một tay Kỳ Sâm chống cằm, lặng lẽ nhìn cô thật lâu, không nhịn được hỏi: "Cô có hiểu không?”
Lộ Dao gật đầu, nghĩ đến hiện tại chỉ có hai người bọn họ, là một cơ hội tốt để trò chuyện kỹ.
Vì Kỳ Sâm đã gặp cô ở thế giới hiện thực, dù sao cũng phải cởi bỏ nút thắt này.
Lộ Dao đang chuẩn bị nói chuyện, bỗng nhiên hai tay Kỳ Sâm ôm lấy cánh tay, mặt lộ ra vẻ ghét bỏ: "Rốt cuộc cô là cái gì? Quái vật, oán linh, phù thủy hay người ngoài hành tinh?”
"..." Đột nhiên không muốn nói chuyện với hắn ta, cô còn không ghét bỏ hắn ta là một quỷ mới mà hắn ta đã ghét bỏ cô trước rồi.
Ngoài cửa sổ sắc trời dần tối, Lộ Dao không muốn qua đêm ở trong cửa hàng, trả lại "Sổ tay hướng dẫn sinh hoạt" cho Kỳ Sâm, đuổi hắn ta ra ngoài: "Làm cậu thất vọng rồi, tôi chỉ là một người bình thường. Tôi sẽ đóng cửa hàng.”
Lộ Dao trở lại căn hộ nhỏ thuê, sau khi tắm rửa nằm trên giường, dùng điện thoại di động tìm kiếm “khu vui chơi", hiện lên không ít thông tin, nhưng đều không phải là "khu vui chơi" mà cô muốn tìm – trò chơi mà Trang Lương nói.
Cô còn không rõ đó là trò chơi gì, nhưng mà có loại trực giác, những tin tức được tìm thấy đều không đúng.
Lộ Dao ngồi dậy, cầm lấy tấm danh thiếp Trang Lương đưa, do dự một chút, ném vào thùng rác.
Có đôi khi lòng hiếu kỳ cũng cần phải dừng lại, trên người cô cõng một hệ thống hiện thực hóa giấc mơ, bản thân còn chưa lo xong, thì không nên đi rước thêm phiền toái.
Ngày hôm sau, Lộ Dao đến cửa hàng chuẩn bị nhân thịt trước, hôm nay phải lên món sủi cảo mới.
Mở cửa tiệm ra, Kỳ Sâm đứng ở ngoài cửa, Lộ Dao có hơi bất ngờ: "Sao anh vẫn còn ở đây?”
Kỳ Sâm bình tĩnh nhìn cô: "Tôi muốn làm việc trong cửa hàng của cô.”
Lộ Dao: "Hả?”
Kỳ Sâm: "Đổi lại, tôi sẽ không nói bí mật của cô ra ngoài.”
Lộ Dao: "..."
Buổi sáng Lộ Dao đi từ chỗ ở tới, xem điện thoại di động thấy được tin tức.
Thi thể Kỳ Sâm được tìm thấy tại một công trường bỏ hoang ở ngoại ô, được chia làm nhiều mảnh ném ở các khu vực khác nhau, hiện tại vẫn chưa tìm được hung thủ.
Lộ Dao nhíu mày: "Anh có thể làm cái gì?”
Kỳ Sâm: "Ban đầu tôi kinh doanh công viên giải trí, rất hiểu tâm lý của khách hàng, đối với việc quản lý nhân viên, lập kế hoạch dự án mới cũng rất có tốt. Nếu cô muốn học quản lý kinh doanh, tôi có thể dạy cho cô mà không cần phải trả phí.”
Lộ Dao: "Được rồi, thời gian thử việc bảy ngày. Anh đến trộn nhân sủi cảo giúp tôi, sắp mở cửa.”
Kỳ Sâm: "..."
Việc này không giống như hắn ta nghĩ.
Trong phòng bếp, Kỳ Sâm cởi âu phục, xắn tay áo lên, ra sức nâng khối thịt đang đông ra.
Hơn tám giờ, Bạch Minh và Hạnh Tử đến.
Đến cùng với Hạnh Tử còn có một thiếu niên tóc tím, ước chừng mười lăm, mười sáu tuổi.
Hạnh Tử đẩy thiếu niên đến trước mặt Lộ Dao: "Quản lý cửa hàng, đây là Tiểu Gia.”
Ban đầu Tiểu Gia là một nhân viên soát vé trong rạp chiếu phim và là đồng nghiệp của Hạnh Tử.
Nghe nói cửa hàng đồ ăn nhanh tuyển người, liền chạy tới ứng tuyển.
Lộ Dao đè lương tâm xuống thu nhận Tiểu Gia, trong lòng tự nhủ cũng may buổi sáng chiêu mộ Kỳ Sâm, nếu không nhân viên trong bếp đều được cô lấy từ phòng bên cạnh, thật ngại quá.
Buổi sáng vừa đến văn phòng, bảo vệ trưởng Bạch Giản nhìn thấy một lá thư xin từ chức quen thuộc nằm trên bàn, đây đã là bức thứ ba trong tháng này.
Trầm mặc đọc xong nội dung thư, Bạch Giản đi đến bên cửa sổ, nhân viên soát vé vừa từ chức ở chỗ hắn, đã thấy một mái tóc tím tung bay ở cửa hàng đồ ăn nhanh vội vàng ra ngoài chào hỏi người khác.
“......”
Bạch Giản bóp nát thư từ chức, sắp tức chết.
Cửa hàng đồ ăn nhanh chết tiệt này!!!
Trong cửa hàng có thêm hai người, quả nhiên thoải mái không ít.
Lộ Dao đoán được Tiểu Gia có năng lực, không nghĩ tới Kỳ Sâm cũng không kém.