Chương 23: Livestream cùng hoành thánh 3

Lộ Dao lấy ra một cái mâm sạch sẽ, rồi lấy vỏ hoành thánh đã mua trước từ trong tủ lạnh ra, sau đó là chén nước trong và bắt đầu gói hoành thánh.

Động tác của cô trôi chảy, gói vừa nhanh vừa đẹp.

Dù sao là cho mình ăn, cô thích hoành thánh có nhiều thịt heo, gói hoành thánh trông giống như thỏi vàng nhỏ nằm ở trong mâm.

"Má ơi, đúng là bậc thầy!"

"Không ngờ tôi sẽ xem người ta gói hoành thánh đến mê mẩn, thật sự chữa lành rất tốt!"

"Tôi tuyên bố, đây là trò chơi có nội dung tốt nhất mà tôi từng xem trong năm nay! A a a a a, muốn ăn quá!"

Động tác của Lộ Dao rất nhanh, phần ăn cho ba người đã chuẩn bị xong chỉ trong vòng chưa đến mười phút.

Bắc nồi đun nước, rửa sạch một bó rau cải to, khi Lộ Dao nêm gia vị thì Bạch Minh và Hạnh Tử đến.

Hai người gặp nhau ở cửa, gật đầu với nhau xem như chào hỏi.

Bạch Minh ở đằng trước đẩy cửa đi vào cửa hàng, bỗng nhiên đứng ở cửa không động đậy, Hạnh Tử đẩy nhẹ cậu ta: "Sao vậy?"

Bạch Minh lặng lẽ nhường ra một khe hở, Hạnh Tử cũng thấy sự thay đổi ở trong cửa hàng: "Trời ơi!"

Chỉ một buổi tối mà sao trong cửa hàng lại biến thành như vậy.

Lộ Dao nghe thấy âm thanh, ngẩng đầu chào hỏi: "Hai người tới rồi, tôi đang làm bữa sáng, xong ngay đây."

Hạnh Tử và Bạch Minh đi tới, trong mắt tràn đầy sự tò mò: "Chủ quán, cô đang làm gì vậy?"

Đột nhiên Lộ Dao nghĩ đến cái gì đó, nhỏ giọng nói: "Bây giờ tôi đang livestream, hai người có thấy phiền khi lọt vào ống kính không? Có thể không quay mặt."

Livestream?

Hạnh Tử và Bạch Minh càng kinh ngạc, vậy mà chủ quán đang livestream.

Nước sôi, Lộ Dao thả hành lá vào luộc chín, vớt lên bỏ vào trong chén rồi cho hoành thánh vào.

Hoành thánh ở trong nước sôi, không qua bao lâu liền nổi lên. Phần vỏ mỏng nhân to, tròn vo trông cực kỳ đáng yêu.

Vớt lên cho vào chén đựng nước canh, rắc bột tiêu trắng và hành đã thái lên trên, lại kết hợp với một chén dầu ớt nhỏ thì thơm miễn bàn.

"Sững sờ cái gì, ăn sáng đi." Lộ Dao cầm đôi đũa và thìa đặt ở mép chén, thúc giục Bạch Minh và Hạnh Tử.

Hai người như vừa mới tỉnh lại từ trong mộng, bưng phần của mình lên đi theo sau Lộ Dao, ba người ngồi xuống ở bên cửa sổ.

Ngoài cửa sổ là khung cảnh se lạnh đầu xuân, trước mặt là một chén hoành thánh nóng hổi, trông thơm đến mức không chịu được.

Lúc này người xem livestream đã hơn năm trăm, có người bắt đầu tặng quà một cách điên cuồng.

[Nhận được một cái dây chuyền đầu lâu từ đại nhân "Tiểu Soái Soái"]

[Nhận được một đóa hoa bỉ ngạn từ đại nhân “Tiểu Thêu Hoa"]

[Nhận được chín mươi chín đóa hoa bỉ ngạn từ đại nhân “Mèo tương thích ăn cá”]

...

"Đậu má, hoành thánh bốc hơi kìa! Trông thật ngon."

"Chủ quán, tôi lập tức đến cửa hàng của cô, tôi cũng muốn ăn hoành thánh nước!"

"Mấy người mau ăn đi! Tôi chỉ đợi miếng này thôi, mau ăn đi!"

Lộ Dao múc một miếng hoành thánh, thổi thổi, là người đầu tiên ăn sạch miệng, không dính dầu ớt.

【Thời gian livestream sắp hết, tốn một trăm điểm giá trị nhân khí có thể kéo dài thời gian livestream, có kéo dài không?】

Lộ Dao nghĩ phải lập tức mở cửa tiếp đón khách hàng, có lẽ sẽ không rảnh để chú ý đến livestream: "Không kéo dài, lần sau rồi tính."

Ở phòng chiếu nhỏ của rạp chiếu phim, mấy trăm người xem mở to hai mắt nhìn Lộ Dao ăn hoành thánh, giống như nhìn cô ăn là mình cũng có thể ăn vậy.

"Phụt..." Bỗng chốc màn hình tối đen.

Người xem suy sụp.

"Này, nhân viên quản lý mau đến đây xem, livestream có vấn đề!"

"Xin hãy nhanh lên, tôi sắp được ăn hoành thánh nóng hổi rồi!"

"A... sao lại thế này! Nhân viên quản lý ở đâu, sửa lại nó nhanh lên, tôi muốn ăn hoành thánh!"

...

Những người xem còn tưởng rằng đó là livestream trò chơi đang kêu rên, còn những người từng đi đến cửa hàng đồ ăn nhanh Lộ Dao ở khu A đã âm thầm rời khỏi rạp chiếu phim, phi nhanh tới cửa hàng đồ ăn nhanh trên tầng chín mươi chín.

Chén hoành thánh nước kia đúng là muốn mạng!

Trong cửa hàng đồ ăn nhanh, Lộ Dao ăn hoành thánh, khi băm nhân thịt cô bỏ thêm đá, rồi bỏ thêm tôm, gừng, hành đã thái, cắn một miếng mềm mềm dai dai, giữ lại hương thơm trên môi và răng, uống hết nước canh rắc rất nhiều bột tiêu, cả người đều trở nên ấm áp.

Ăn liên tiếp ba miếng hoành thánh với nước, Lộ Dao bỏ thìa xuống, dùng đũa gắp một miếng hoành thánh, chấm vào dầu ớt, cho vào miệng đầu tiên là hương vị của dầu ớt, cay cay và ấm áp, đây lại là một hương vị khác.

Bạch Minh và Hạnh Tử một trái một phải ngồi ở hai bên cạnh Lộ Dao, mắt khẽ động đậy, bắt chước bộ dáng ăn hoành thánh của cô.

Chén này có hương vị nhẹ, đối với họ thì không kích thích giống như cánh gà nướng cay hay giò heo quay, nhưng lại có một dư vị khác, ăn một miếng là không dừng lại được.

Ăn tới giữa chừng, cuối cùng Hạnh Tử nhớ ra, hỏi: "Chủ quán, sao trong cửa hàng lại biến thành như vậy?"

Lộ Dao: "Chẳng phải khách hàng đều thích cái cửa sổ này sao, tôi nghĩ nên mở rộng thêm một chút. Làm cả đêm thì biến thành như vậy. Ảo thuật của tôi có ích không? Mọi người không cần tranh giành cửa sổ nữa."

Lộ Dao rất cố gắng thiết lập hình tượng "Bậc thầy ảo thuật", Bạch Minh và Hạnh Tử nhìn nhau, trong lòng thầm nói cô đã vô cùng cố gắng rồi, không cần phải vạch trần.

Hai người ăn ý chấp nhận cách nói của Lộ Dao, gặp khách hàng hỏi cũng định giải thích như thế.

Lộ Dao livestream được một nửa thì chạy trốn, mọi người xem livestream này ở rạp chiếu phim khu B và khu D cảm thấy suy sụp.

Đầu óc hoàn toàn bị một chén hoành thánh nóng hổi có rắc bột tiêu trắng và hành lá xanh biếc chiếm giữ, cứ nhắm mắt lại là dường như có thể ngửi được mùi, nhưng làm thế nào cũng không ăn được.

Đúng rồi!

Tầng chín mươi chín ở khu A, trên bình luận có nói cửa hàng này ở chỗ đó!