Chương 2: Cửa hàng đầu tiên 2

Thanh niên nhanh chóng đưa ra quyết định, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên thực đơn: "Cho tôi một cặp cánh nướng cay địa ngục."

Lộ Dao hoàn hồn: "Có ngay."

Cô chọn một cặp cánh gà có lớp da đã được nướng vàng ruộm, dầu mỡ đang kêu xèo xèo từ trên bếp nướng than lên, quét thêm một lớp dầu cay đỏ rực rồi đặt lên lửa lật qua lật lại nướng tiếp. Vừa nướng cô vừa rắc thì là, bột tiêu và bột ớt tự chế lên.

Sau khi lặp lại động tác quét dầu ớt và rắc gia vị ba lần, Lộ Dao lấy cánh gà ra khỏi lửa, đặt lên đĩa rồi lại quét thêm một lớp dầu ớt nữa, sau đó rắc hành thái xanh biếc và vừng trắng lên. Sau đó cô hỏi: "Anh ăn ở đây hay đóng gói mang về?"

Thanh niên liếc nhìn cái bàn bên cạnh rồi thoáng trầm ngâm: "Ăn ở đây đi."

"Được." Lộ Dao đưa cánh gà nướng cho khách rồi rót cho anh ta một cốc nước đá.

【Bán thành công một cặp cánh gà nướng. Nhiệm vụ đầu tiên đã hoàn thành! Giá trị nhân khí +1, chất lượng đồ ăn trong cửa hàng +1 】

Một màn hình nửa trong suốt xuất hiện trước mặt Lộ Dao. Bên trên đang hiển thị một thực đơn trống. Phía dưới cánh gà nướng có thêm một cột chất lượng đồ ăn trống không.

Cô suy nghĩ một chút. Bởi vì vừa rồi không có đồ uống nên cô đã đưa cho khách một cốc nước. Món ăn mà được tăng thêm một loại đồ uống thì hay rồi.

Sữa đá vừa giải cay vừa đỡ ngán, ăn cùng với cánh gà nướng cay thì đúng là cực kỳ hợp.

Lộ Dao điền thêm hai chữ "Sữa đá" vào trong thực đơn.

Sau khi xác nhận, không cần Lộ Dao phải lo nghĩ nhiều. Thực đơn đặt trước cửa và trong cửa hàng đều tự động điền thêm món mới là "Sữa đá".

【Ngài có nhiệm vụ mới! Bán được mười cặp cánh gà nướng và mười hộp sữa đá. Phần thưởng là mười điểm giá trị nhân khí và món ăn mới 1*】

Sữa thì cô có nhập hàng, nhưng mà đồ ăn không có trong thực đơn thì không thể bán thể nào bán ở dị giới được. Chúng vẫn còn đang nằm trong tủ lạnh.

Lộ Dao xoay người quay vào trong cửa hàng bưng sữa ra.

Tên của thanh niên kia là Thanh. Anh ta nhìn nhìn cánh gà trước mặt, trong đôi mắt toàn màu đen kia tràn ngập hoang mang.

Cánh gà đang bốc khói nghi ngút. Mấy hạt vừng màu trắng và hành lá màu xanh rơi trên cái cánh trông cực kỳ bắt mắt, mùi cũng rất thơm. Trông cứ như hàng thật vậy.

Thanh biết khu vui chơi tầng chín mươi chín của khu A được nhận xét là có cấp bậc cao nên hôm nay anh ta đã cố tình tìm tới đây để khảo sát học tập. Không ngờ rằng ngay cả quán ăn vặt bên ngoài khu vui chơi cũng chân thực chuyên nghiệp như vậy, ngay cả mùi vị mà cũng có thể bắt chước được.

Tiếc rằng dù có chân thực đến mấy thì cũng chỉ là mặt ngoài mà thôi, ăn vào miệng toàn là không khí, vô hình vô vị cả.

Nghĩ vậy nên Thanh không muốn động đậy nữa, chi bằng để vậy nhìn cho đẹp mắt.

Lô Dao ôm sữa ra thấy khách ngồi nhìn chằm chằm cánh gà nướng không nhúc nhích thì tưởng anh ta sợ cay: "Nhân lúc đang nóng ăn ngon hơn đó. Nếu anh sợ cay thì trong cửa hàng mới phục vụ thêm sữa đá chữa cay này."

Trong lòng Thanh nghĩ rằng bà chủ cũng chuyên nghiệp quá nhỉ. Biết rõ đều là giả rồi sao còn phải sợ anh ta cay nữa chứ.

Anh ta cúi đầu cười một cái rồi cầm một cái cánh gà lên, há miệng ra để lộ hai chiếc răng nanh dạng răng cưa đều đặn sắc bén rồi nhẹ nhàng cắn một cái.

Vốn tưởng rằng lại là cảm giác răng trên răng dưới va vào nhau. Thế nhưng lần này lớp da gà mềm mềm béo ngậy dễ dàng bị cắn ra, nước dùng beo béo tràn ra ngoài, vị cay cứ như lưỡi dao đâm thẳng vào đầu lưỡi anh ta.

Vừa kích thích vừa mới mẻ.

Con ngươi của Thanh trợn trừng lên, mí mắt nhấc lên để lộ một chút tròng mắt trắng, đôi mắt tối tăm đờ đẫn trong nháy mắt đã có thêm thần thái, toát ra ánh sáng hưng phấn.

Anh ta dùng hai miếng ăn hết cái cánh gà cay trong tay, que trúc và xương cũng cắn nhai rôm rốp. Không thèm để ý đến nước mắt và nước mũi đang ào ào chảy ra, anh ta nhanh chóng cầm cái cánh thứ hai lên.

Thấy vậy, da đầu Lộ Dao run lên, nhất là khi thanh niên há miệng để lộ hàm răng cá mập kia, nhìn là biết không phải người bình thường rồi.

Rốt cuộc đây là thế giới gì vậy? Chẳng lẽ những sinh vật sinh hoạt ở nơi này là quái vật trông giống người sao?