Chương 54: Chương 54:Nhặt được một tiểu Sherry

Chương 54: Nhặt được một tiểu Sherry

Nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng lúc này, lại lộ ra một cổ tuyệt vọng cùng với nụ cười giống như được giải thoát.

Nàng tên là Miyano Shiho, là một thành viên của một tổ chức.

Tổ chức này lấy rượu vì danh hiệu.

Sherry

Là danh hiệu của nàng.

Ngày hôm qua, nàng nhận được tin tức, tỷ tỷ của nàng, Miyano Akemi bị Gin khử.

Nàng liền tâm như tro tàn, không muốn lại vì tổ chức xuất lực, liền bị Gin cho nhốt vào trong căn phong này.

Sherry không biết từ chỗ nào lấy ra một viên thuốc màu đỏ.

Đây là tác phẩm mà nàng đang nghiên cứu, một loại độc dược có thể độc chết người không để lại dấu vét.

APTX 4869.

Đây là tên của viên thuốc này.

Nàng nở nụ cười giải thoát, khi nãy là muốn uống vào loại độc dược này.

Mặc dù nàng biết, mình có không tới 1% có thể bị teo nhỏ, giống như một con chuột bạch, nhưng lại vô cùng nhỏ.

Nhưng nàng lại không có nghĩ nhiều như thế, nàng lúc này chỉ muốn chết, đi tìm tỷ tỷ của mình.

Nhưng thiên diễn 49, quả nhiên vẫn còn một chút phần trăm còn lại ngoài ý muốn xảy ra.

Thu nhỏ Sherry chỉ cảm thấy cả người thân thể đều không tốt, nàng nhìn bàn tay rồi mình cánh tay nhỏ nhắn của mình.

Ý niệm đầu tiên trong đầu hiện ra là.

Trốn

Trốn thoát khỏi chỗ quỷ quái này.

Thu nhỏ Sherry nhìn quanh một vòng, phát hiện một cái rào cảng, chỗ này là bỏ rác vận chuyển tới thùng rác.

Thu nhỏ Sherry dùng cả thân thể của mình bò tới, rỡ rả rào cảng, chui vào.

Trước khi rời đi, nàng còn không quên đống lại rào cảng, rất tri kỷ nha.

Theo đường ống rơi vào một cái thùng rác về sau, thu nhỏ Sherry cũng không quan tâm trên người dơ bẩn, liền từ trong thùng rác leo ra.

Trong đầu của thu nhỏ Sherry vậy mà hiện lên khuôn mặt của Sukawaki Moya, kẻ mà là vật thí nghiệm của mình, sau đó lại khi dễ mình ở trong mộng.

Nàng bây giờ rất muốn đi tìm hắn.

Nhưng nàng lại không biết người đó ngoài đời có tồn tại hay không.

Nàng chỉ có thể trước hết tìm kiếm giống loài cùng mình, chúa cứu thế Kudo Shinichi.

Khi nàng đi kiểm tra nhà của Kudo Shinichi, phát hiện trong tủ quần áo của hắn khí nhỏ vậy mà biến mất không thấy.

Cho nên nàng nghi ngờ Kudo Shinichi đã bị teo nhỏ giống mình.

Nếu là lúc trước chỉ là nghi ngờ, bây giờ nàng liền chắc chắn 90%, Kudo Shinichi đã bị teo nhỏ.

Thu nhỏ Sherry liền hường về một phương hướng khác chạy đi.

Trong đêm mưa, một thân ảnh nho nhỏ, trên thân mặc một bộ y phục màu trắng, chạy trong đêm mưa.

Hình ảnh này, người ta nhìn mà đau lòng.

Tiểu Sherry không biết mình chạy bao lâu, nàng cảm thấy thân thể của mình càng ngày càng nặng, tầm mắt cũng trở nên mơ hồ.

Bịch.

Vì là trời mưa, cho nên tiểu Sherry lại không cẩn thận trượt chân ngã xuống đất, cũng may có y phục che lại cánh tay, nếu không sẽ bị trầy da.

Tiểu Sherry muốn ngẩng đầu lên đứng dậy đi tiếp.

Nhưng lúc này..

Đạp đạp đạp ~

Âm thanh tiếng bước chân càng ngày càng tới gần, tiểu Sherry chỉ cảm thấy tuyệt vọng từ đấy lòng dân lên.

Đã đuổi tới sao.

Tiểu Sherry nhắm mắt lại, nàng đã không còn sức phản kháng, kết cục của nàng sau khi bị mang về tổ chức...

Nghĩ tới đây, tiểu Sherry hi vọng mình chết đi còn hơn.

Sukawaki Moya nhìn xem Sherry thê thảm như thế, hắn khuôn mặt chứa ý cười.

Cũng không uổng công hắn đợi ở đây hơn hai tiếng.

Quả nhiên trời không phụ lòng người.

"Tiểu bằng hữu, ngươi có sao không a."

Sukawaki Moya ngồi xuống đỡ lên tiểu Sherry lo lắng mở miệng hỏi, âm thanh của hắn vang lên.

Tiểu Sherry vậy mà cảm giác có một chút quen thuộc, nàng lúc này còn cho là thành viên của tổ chức đang trêu đùa nàng.

"Ta sẽ chết sao."

Nàng rất muốn nghe mình sẽ chết đáp án, nhưng Sukawaki Moya lại một mặt cổ quái mở miệng hỏi," Tiểu bằng hữu, ngươi chỉ là bị cảm mà thôi, chết không được nha."

Tiểu Sherry lúc này cảm giác có gì đó không đúng, nàng cố mở ra hai mắt của mình nhìn xem người trước mắt.

Đập vào trong mắt của nàng là một gương mặt vô cùng đẹp trai, lại vô cùng quen thuộc.

Sukawaki Moya?

Trong đầu tiểu Sherry đã hỗn loạn, giờ càng thêm mơ hồ.

Giống như vì vừa thu nhỏ, lại chạy trong mưa, tiểu Sherry khóe miệng muốn nói gì, nhưng lại vô lực nói ra tiếng, nghiên đầu một cái, ngất đi.

Sukawaki Moya nhìn xem ngất xỉu tiểu Sherry thì cũng không ngoài ý muốn, hắn cũng không để ý trên người nàng dơ bẩn, liền ôm nàng leo lên Maserati.

Cách nhà Kudo Shinichi tới quán cà phê cũng không xa, Sukawaki Moya ôm trong ngực tiểu Sherry, chân gã liền dẫm xuống chạy đi.

Bây giờ trời sắp tối, còn trời mưa, cho nên quán cà phê hôm nay không có khách nhân nào.

Enomoto Azusa cùng Asou Seiji đang ngồi trên ghế đang xem trong điện thoại các loại hàng hiệu túi sách.

Sukawaki Moya Maserati dừng lại trước quán cà phê, nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, hai nữ liền bỏ điện thoại xuống đưa mắt nhìn ra cửa.

Sukawaki Moya ôm tiểu Sherry từ trong Maserati, chạy vào trong quán cà phê.

Nhìn xem Sukawaki Moya trong ngực tiểu nữ hài, hai nữ đều có chút kinh ngạc, Enomoto Azusa liền mở miệng hỏi," Moya, tiểu nữ hài này là chuyện gì xảy ra."

Tinh tế như Asou Seiji, ngay lập tức từ trong tay Sukawaki Moya tiếp nhận tiểu Sherry, đừng quên, nàng còn là một bác sĩ.

Sukawaki Moya giao tiểu Sherry cho Asou Seiji, vừa đi vào trong phòng khách mở miệng nói," Ta trên đường về nhà liền nhìn thấy nàng nằm trên mặt đất, ta liền xuống xe kiểm tra, thấy nàng ngất đi liền đem nàng ôm trở về."

Enomoto Azusa cùng Asou Seiji nghe nhẹ gật đầu, các nàng cũng không có hoài nghi gì.

Ngay lập tức, Asou Seiji liền dùng biện pháp giúp tiểu Sherry hạ sốt, Enomoto Azusa thì ở một bên giúp nàng lao chùi thân thể.

Còn Sukawaki Moya??

Hắn cũng không có súc sinh tới mức đó, mặc dù hắn rất muốn.

Enomoto Azusa liền đẩy hắn ra ngoài phòng, trong phòng khách giờ chỉ còn lại Sukawaki Moya ngồi trên ghế sa lon uống trà.

Hắn cảm giác trà này hương vị rất ngon, cho nên Enomoto Azusa đều sẽ pha sẵn cho hắn.

Thật là nữ hài chu đáo.

Không bao lâu, cửa phòng liền được mở ra, hai nữ từ bên trong đi ra ngoài.

Sukawaki Moya nhìn xem Asou Seiji mở miệng hỏi," Seiji, tiểu nữ hài đó có sao không."

Enomoto Azusa cầm thao nước đi vào trong nhà tắm, còn Asou Seiji đi tới ngồi xuống bên cạnh hắn mở miệng nói," Không có chuyện gì quá lớn, chỉ là bị cảm một chút mà thôi."

"Ta bây giờ đi ra ngoài mua một chút thuốc giảm sốt, còn phải mua cho nàng một bộ y phục."

Sukawaki Moya nhẹ gật đầu, trên người nàng mặc là y phục của người lớn, cho nên không thể để tiểu Sherry mặc nó nữa.

Sukawaki Moya nhẹ gật đầu mở miệng nói," Ừm, đi nhớ cẩn thận."

Hắn hôn nàng một ngụm mở miệng dặn dò, Asou Seiji nở nụ cười cầm áo khoát trên ghế mặc lên người, rồi cầm cây dù đi ra ngoài.

Trời có vẻ như mưa vẫn không có dấu hiệu yếu bớt.

Cũng may hiệu thuộc cũng gần đây.

Bên trong phòng.

Tiểu Sherry xác nhận cửa phòng đống lại, nàng lúc này mới mở mắt ra.

Nàng trong đầu loáng thoáng nhìn thấy gương mặt của nam nhân kia, nàng xác định là mình không nhìn lầm.

Nhưng mọi chuyện có vẻ quá trùng hợp.

Không ngờ ý nghĩ của nàng vậy mà thành sự thật, Sukawaki Moya vậy mà cứu mình trở về.

Thật ra khi hai nữ giúp tiểu Sherry xem bệnh, lau thân thể, nàng cũng đã mơ hồ tĩnh lại, nghe được hai nữ nói chuyện với nhau.

Liền biết nam nhân kia tên là Sukawaki Moya.

Mặc dù chỉ là mơ gặp hắn chỉ có một lần, nhưng giấc mơ đó lại là đối với nàng rất là hạnh phúc.