Chương 44: Chương 44:Tam nữ vậy quanh

Conan lúc này rời vào trầm tư, hắn một tay chống cằm," Băng vãi quái nhân, vì sao lại tập kích ta, mục đích của hắn đến tột cùng là cái gì a."

"Thật là một đề toán khó nha."

Mà lúc này mọi người cũng đã bình tĩnh trở lại, Takahashi Ryouichi liền đi tu sửa nóc nhà, mọi người còn lại thì ngồi ở trong phòng khách trầm mặt.

Suzuki Ayako lúc này từ trong phòng bếp bưng ra mọi chút nước uống.

Suzuki Ayako lúc này có chút ấy náy nhìn xem mọi người ủ rũ nói," Xin lỗi mọi người, coi bộ lần tụ hội lần này có chút thất bại."

Suzuki Sonoko lúc này cắn một cái bánh ngọt không nhịn được nhổ nước bọt mở miệng nói," Cũng tại tỷ tỷ ngươi, không có việc gì nói chuyện kia làm gì a."

Sukawaki Moya nhìn quá Suzuki Sonoko, coi bộ cô nàng này cũng biết chút gì a.

Conan lúc này ngẩng đầu lên tò mò hỏi," Ayako tỷ tỷ, là chuyện của Atsuko sao."

Mori Ran cũng nhịn không được mở miệng hỏi," Ayako tỷ tỷ, đến cùng là chuyện gì xảy ra."

Suzuki Ayako nhìn xem các bạn học của mình ở bên kia không có ở chỗ này, liền nhỏ giọng mở miệng nói," Atsuko thật ra cũng là một thành viên của câu lạc bộ điện ảnh."

"Cảm tình của chúng ta rất tốt, nhưng tại hai năm trước, không biết bởi vì nguyên nhân gì, nàng lại đột nhiên treo cổ từ sát.”

“Ngay tại chúng ta câu lạc bộ trong phòng.”

"Cho nên chúng ta thành viên câu lạc bộ mới không còn liên lạc nữa."

"Nhưng mọi chuyện đã cách hai năm, ta nghĩ mọi người đều quên chuyện này, cho nên mới gọi điện cho mọi người, muốn mọi người tụ họp một lần."

Sau khi Suzuki Ayako nói xong, hai người Oota Masaru cùng Sumiya Hiroki liền đi tới.

Sumiya Hiroki trong tay còn không ngừng thao tác máy quay phim, đang không ngừng thu hình.

Oota Masamu ngồi xuống ghế, mỉm cười cầm lên một cái bánh bỏ vào miệng mở miệng nói," các ngươi yên tâm đi, ta đã đi khắp biệt thự kiểm tra cửa sổ hết rồi, đảm bảo băng vãi quái nhân vào không được đâu."

Sumiya Hiroki cũng ngồi xuống cầm phần bánh của mình, hắn hiếu kỳ nhìn mọi người mở miệng hỏi," Chikako đâu, trán miệng là món nàng thích nhất, sao không thấy tâm tích a."

Suzuki Ayako mở miệng nói," Chikako nàng nói khi nào trời tạnh mưa hả kêu nàng."

Oota Masamu gật đầu mở miệng nói," Không nói tới nàng, Takahashi, ngươi nóc nhà sửa xong chưa, bánh đều muốn hết ngon rồi này."

Lầu hai ngoài cửa sổ, Takahashi Ryouichi mặc áo mưa từ từ đi xuống.

"Xong rồi, xong rồi, bánh của ta."

Nhưng ngay sau đó, Takahashi Ryouichi đột nhiên quát to lên," Mọi người, các ngươi nhìn ngoài cửa sổ, giống như có thứ gì."

Mọi người nghe thế đều quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Liền nhìn thấy một màu u lam áo choàng, băng vãi quái nhân kẹp lấy Ikeda Chikako lóe lên, sau đó biến mất hướng sâu trong rừng chạy.

Sukawaki Moya đương nhiên biết chuyện gì đang xảy ra, hắn nhìn thấy Conan cùng những người khác nhau nhau cầm đèn pin phóng ra ngoài truy.

Sukawaki Moya đương nhiên là lựa chọn lưu lại rồi.

Mori Ran nhìn xem tất cả nam sinh đều chạy mất thì có chút sợ hãi.

Không riêng gì nàng, Suzuki Ayako cùng Suzuki Sonoko đều không tự chủ được tới gần Sukawaki Moya.

Sukawaki Moya thấy thế sắc mặt làm ra vẻ đề phòng, hắn quanh người lúc này ba nữ đã ép lại.

"Không sao, có ta ở đây."

Nghe được hắn âm thanh, ba nữ lúc này mới nhẹ nhàn yên tâm lại, Suzuki Ayako nhìn xem mình vậy mà bị cánh tay hữu lực của Sukawaki Moya ôm lấy, làm nàng có chút bối rối.

Còn Suzuki Sonoko mới đầu cảm thấy có chút sợ, còn bây giờ không biết nàng có sợ hay không, nhưng vòng eo của hắn đã bị nàng ôm chặt lại.

Quả nhiên không hổ là Suzuki Sonoko nha, Sukawaki Moya cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Mori Ran chính chính xác xác sợ nhất, nàng cũng không ý thức được tư thế của bốn người lúc này lúng túng tới mức nào.

Không lâu sao, bốn nam nhân chạy ra ngoài lúc này đã trở về, nhưng bọn họ người nào người náy sắc mặt đều rất không tốt.

Takahashi Ryouichi diễn rất thật, hắn một mặt còn có chút trắng bệch, ai cũng sẽ không hoài nghi lên trên người hắn.

Sukawaki Moya nhìn một cái liền biết bọn họ tại sao lại như thế.

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, Ikeda Chikako đã bị phanh thây.

Mà khu rừng trước mắt, chính là hiện trường phát hiện án roài.

Khi mọi người đem mọi chuyện kể lại cho bốn người không có chạy ra ngoài nghe, Suzuki Ayako thì hai mắt lệ quang lấp lóe, nàng cả người có chút chống đỡ không được xụi lơ xuống.

Nếu không phải Sukawaki Moya nhanh tay ôm lại nàng, có lẽ nàng đã ngồi liệt xuống mặt đất.

Suzuki Ayako hai tay che mặt, nước mắt từ trong mắt chảy ra.

"Đều tại ta, đều tại ta."

"Ta không nên tổ chức lần tụ hội lần này này."

Sukawaki Moya là người duy nhất biết Suzuki Ayako tại sao lại khóc thảm thương như thế, Oota Masamu ngồi xuống ghế, cái bánh trên bàn cũng ăn không trôi.

"Việc này cũng không trách ngươi."

"Ai mà biết ở đây lại có băng vãi quái nhân giết người."

"Chikako bây giờ đã chết, chúng ta cũng không thể xảy ra chuyện được."

Takahashi Ryouichi nhanh chân chạy vào trong biệt thự mở miệng nói," Đúng thế, chúng ta phải mau đống hết cửa của biệt thự lại, ai trở về phòng náy."

"Sau đó đợi đến trời sáng, mưa tạnh, sau đó chúng ta báo cảnh sát, để cảnh sát tìm băng vãi quái nhân."

Nghe hắn nói như thế, mọi người đều không có ý kiến gì, lần lượt đi làm việc.

Sukawaki Moya biết cũng đến lúc mình đăng tràng, hắn trong lòng đã nhịn không được muốn sử khô Takahashi Ryouichi.

Hắn có thể cho Takahashi Ryouichi giết chết Ikeda Chikako cũng đã quá là nhân từ, bây giờ Takahashi Ryouichi cũng nên cống một chút cống hiến soát độ tồn tại cảm của mình sâu khắc hơn trong lòng của ba nữ.

"Chờ đã."

Lúc này tất cả mọi người nhìn xem đã làm xong công việc muốn trở về phòng của mình.

Thì đột nhiên nghe Sukawaki Moya hét lên làm cho mọi người giật mình.

Takahashi Ryouichi trong lòng lộp bộp một cái, bước chân không tự chủ được dừng lại trên không trung.

Ikeda Chikako chết để cho Sumiya Hiroki vô cùng thương tâm, bây giờ lại nghe tiểu bạch kiểm này lại quát lớn tiếng như thế, hắn hỏa khí liền ép không được giận dữ mắng mỏ.

"Cái tên kia, làm gì đột nhiên nói lớn tiếng như thế."

"Đúng vậy a, nếu không nói ra được cái gì, thì cũng đừng trách ta."

Oota Masamu cũng khó chịu Sukawaki Moya rất lâu, liền mở miệng nói.

Chỉ có Takahashi Ryouichi câm như hến đứng ở chỗ bật thang.

Sukawaki Moya bây giờ đã thành bóng ma của hắn, hắn làm gì có dũng khí cùng Sukawaki Moya tiếp lời.

Sukawaki Moya nhìn cũng không nhìn hai người này một mắt, hắn nhíu mày nhìn về phía Takahashi Ryouichi mở miệng hỏi," Ngươi, trên người ngươi làm gì có mùi máu."

Conan lúc này nhớ tới, ở hiện trường mật thất giết người, Sukawaki Moya nói mình cái mũi rất nhạy bén, cho dù đứng ở ngoài cửa cũng có thể ngửi được mùi máu tươi ở trong phòng.

Hắn trong đầu lúc này xẹt qua một đạo tia sáng.

Hắn lúc này trong đầu ký ức không ngừng tua nhanh.

Conan biết mình ngay từ đầu đã biết cái gì sai sai.

Ánh mắt hắn dưới mắt kính phản quang hiện ra, hợp với Sukawaki Moya nói trên người Takahashi Ryouichi có mùi máu tươi.

"Ngươi người này nói hưu nói vượn cái gì, đừng có mà nói lung tung."

Oota Masamu mở miệng lắc đầu bật cười nói, bọn hắn mặt dù tìm thấy được từng bộ kiện thi thể của Ikeda Chikako, nhưng bọn họ lại không có đụng vào, lấy đâu ra mùi máu tươi.

Conan lúc này mở miệng nói," Moya ca ca cái mũi rất là nhạy bén, phải không Ran-onesan."

Conan đại khái đã biết đáp án, liền hiệp trợ Sukawaki Moya phá án.

Nghe Conan nói như thế, Mori Ran lúc này gật đầu xác nhận.

PS/ cầu nha a