Lúc này một người khá là quen thuộc với Kuroiwa Tatsuji và Nishimoto Ken nhìn một lượt không phát hiện thân ảnh của hai người bọn họ đâu, liền nói với đứng một bên Hirata thư ký.
"Các ngươi nhìn, trên bãi biển giống như đang nằm Kuroiwa Tatsuji và Nishimoto Ken."
Lúc này không biết ai lớn tiếng mở miệng nói liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người, Hirata thư ký nhìn xem hai thân ảnh nằm trên bãi các liền kinh ngạc mở miệng nói," Hai người bọn họ làm sao lại nằm ở đó."
Thanh tra Megure nhìn xem hai thân ảnh trên người chỉ mặt một cái quần cụt, ôm nhau nằm trên bãi các thì chỉ cảm thấy cay con mắt.
Sukawaki Moya không biết lúc nào đã che lại con mắt của Mori Ran, Asou Seiji thì trong lòng rất là nghi hoặc nhìn Sukawaki Moya.
Sukawaki Moya chỉ cho nàng một nụ cười không hiểu, lúc này Hirata thư ký mang dép vào chạy tới chỗ hai người Kuroiwa Tatsuji và Nishimoto Ken đang nằm.
"Ây ui."
Đột nhiên Hirata thư ký đang đi thì dưới chân đột nhiên giống như bị thứ gì cầm cố lại, một tên nhìn xem Hirata thư ký hậu đậu như thế thì cười nhạo đi tới mở rộng nói," Hirata, ngươi đi đứng kiểu gì, ta...ây ui...
Lời của hắn cong chưa nói xong, hắn vậy mà phản khoa học hướng về phía Hirata thư ký bổ nhào tới, hai người liền dính chung cùng một chỗ.
Mori Kogoro nhìn xem hai người như thế thì có chút nghi hoặc, Conan lúc này cảm thấy có chút không đúng.
Thanh tra Megure lúc này nhìn không nổi nữa liền mở miệng nói," Các ngươi mao đi đánh thức Kuroiwa Tatsuji và Nishimoto Ken, đừng có lãng phí thời gian."
Mấy tên cảnh sát nghe liền hướng về phía bãi các chạy tới, nhưng lúc này Sukawaki Moya thao túng băng vãi tạo thành từng giây xích khóa chân bọn họ lại.
"Cái gì thế này."
"Thưa thanh tra, ta..ta đứng lên không được."
Lúc này tất cả mọi người đều nhìn thấy, mọi người vừa đi xuống bãi các những người đó giống như bị vật gì cầm cố lại cái chân, hiện trường ngay lập tức xôn xao.
"Các ngươi chuyện gì xảy ra, mau mau đứng lên cho ta."
Thanh tra Megure nhìn thấy cấp dưới của mình mất mặt như thế liền gầm thét lên tiếng.
"Nhưng thanh tra, ta đứng lên không được a."
Lúc này hai người Kuroiwa Tatsuji và Nishimoto Ken cũng bị tiếng ồn ào làm cho đánh thức.
Nhưng bọn họ lúc này phát hiện mình vậy mà không tự chủ được hướng về phía ngoài biển đi tới.
"A a a có chuyện gì, Ken, ngươi đối với ta làm cái gì."
Kuroiwa Tatsuji tức giận hướng Nishimoto Ken quát ầm lên, Nishimoto Ken hoảng hốt mở miệng nói," Ta làm gì, có ai không cứu mạng."
Hai người bọn họ lúc này đã bước xuống biển, mọi người ở trên bờ nhìn xem hành động của hai người đều một mặt không hiểu.
"Nishimoto Ken, ngươi làm gì, mau mau đi lên, cảnh sát Tokyo muốn hỏi ngươi vài vấn đề."
"Không đúng, nhìn bọn họ giống như không đúng."
Mori Kogoro lúc này nhìn xem hai người càng ngày càng đi xa liền phi thân nhảy xuống bở cát, Conan cũng vội vàng đuổi theo.
Sukawaki Moya nhìn xem hai người gần tới bờ biển liền thao túng băng vải cố định lại thân thể của bọn họ.
"Chuyện gì xảy ra, sao di chuyển không được."
Mori Kogoro một mặt thất sắc nhìn xem thân thể của mình, Conan lúc này cảm giác cả người mình giống như bị một thứ gì đó trối lại, hai tay hai chân đều không cử động được.
"Không tốt thúc thúc, hai người bọn họ vậy mà cúi đầu xuống dưới nước."
Conan một mặt hoang mang mở miệng nói, Mori Kogoro tức giận mở lớn tiến nói," các ngươi còn đứng đó nhìn cái gì, mau đi cứu người a."
Lúc này mọi người lấy lại tinh thần, hai tên cao to ngay lập tức hướng bờ biển chạy tới.
Sukawaki Moya lần này không khách khí như thế, hai băng vải buộc chặt lại chân của hai tên to con, sau đó ném bọn hắn ra phía sau.
Phanh
Mọi người khiếp sợ nhìn xem một màn này.
"Quỷ, có quỷ nha."
Không biết người nào khiếp sợ kêu lên, lúc này mọi người không có ai lại dám bước xuống dưới, một màn này quá quỷ dị.
Thanh tra Megure sắc mặt ngưng trọng dị thường, hắn cảm giác được, chân của mình chính xác bị một vật vô hình cho nắm chặt lại, động cũng động không được.
Thời gian trôi qua, ngoài biển hai thân ảnh đã không còn giẫy giụa, Sukawaki Moya biết hai tên này đã bị ngạt thở chết rồi, cho nên cũng thu hồi băng vải, dù sao dùng băng vải cũng tốn năng lượng.
Mọi người lúc này đã động đậy được, Mori Kogoro cùng Conan ở gần nhất, cho nên liền chạy tới xem xét.
"Chết rồi, chết tiệc, chuyện này rốt cuộc là sao."
Mori Kogoro tức giận đập mặt nước một cái, Conan sắc mặt dị thường khó coi.
Mà nói ai khiếp sợ nhất, đương nhiên là Asou Seiji, nàng biết tất cả mọi chuyện đều là do Sukawaki Moya làm ra, nhưng làm bằng cách nào nha.
Cuộc điều tra cuối cùng cũng bị cưỡng ép kết thúc, việc này cấp trên ngay lập tức biết được và phong tỏa tin tức, Mori Kogoro bọn người cũng trở về Tokyo, đi theo còn có Asai Narumi.
Conan cũng không có thời gian điều tra thân phận thật của nàng, cho nên nàng bây giờ lấy danh làm Asai Narumi, vào quán cà phê của Sukawaki Moya làm việc.
Đêm, tối, trong phòng nào đó của quán cà phê.
Asou Seiji một mặt phức tạp nhìn xem một mặt hưởng thụ Sukawaki Moya, nàng thân thể ở trong ngực hắn tìm một ví trí thoải mái mở miệng hỏi," Ngươi..chuyện hồi sáng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra."
Sukawaki Moya nhìn xem Asou Seiji khuôn mặt nhỏ ngẩng đầu nhìn mình, hắn mỉm cười nói," Seiji, ngươi là muốn hỏi cái này sao."
Sukawaki Moya một mặt xấu xa nhìn xem Asou Seiji, thao túng băng vải thi triển đi ra, ngay lập tức một đầu băng vải hiện ra, hướng một bộ vị nào đó của nàng quấn tới.
Asou Seiji khuôn mặt bá một cái liền đỏ lên, nàng cảm nhân được, có một thứ gì đó vô hình kẹp chặt hai bọn chúng lại, nàng một mặt khó có thể tin nhìn xem Sukawaki Moya.
"Đây..đây rốt cuộc là cái gì..A a đừng.."
Sukawaki Moya cười thần bí mở miệng nói," Nó là một trong những năng lực của ta, rất lợi hại phải không."
Asou Seiji khuôn mặt đỏ bừng, cảm giác tê tê dại dại truyền khắp cả người làm nàng thích thú không thôi.
Qua một hồi lâu, Sukawaki Moya cũng thu hồi băng vải, Asou Seiji lúc này mới thở nhẹ ra một hơi, nàng bây giờ còn khó có thể tin, trên đời này còn có người có năng lực thao túng vật vô hình như thế.
"Moya, cảm ơn ngươi."
Asou Seiji nhỏ giọng mở miệng nói, nàng cảm giác cuộc đời còn lại trôi qua như thế này cũng không tệ, cũng có thể báo đáp hắn giúp nàng báo thù.
Sukawaki Moya bưng lấy khuôn mặt nàng ôn nhu nói," nới gì lời ngốc lời nói, ngươi đã là nữ nhân của ta, ta sẽ không để ngươi chịu ủy khuất."
Asou Seiji nhẹ gật đầu, Sukawaki Moya hiếm thấy không tác quái.
Sáng sớm hôm sau.
Emonoto Azusa hai tay ôm gấu nhìn xem đứng trước mặt Asou Seiji, Asou Seiji nàng lúc này cúi thấp đầu không dám nói lời nào, giống như tiểu tam đứng trước mặt chính thê thấp thỏm.
Không khí yên lặng làm cho Sukawaki Moya âm thầm chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, hắn không ngờ nhìn ngày thường ôn nhu Enomoto Azusa cũng có một mặt uy nghiêm như thế, làm cho hắn cũng không dám hú hé nửa câu.
"Azusa, có gì từ từ nói, ngươi trước hết bỏ dao xuống, được không."
Enomoto Azusa ánh mắt liết nhìn quỳ trên giường Sukawaki Moya hừ lạnh một tiếng, sáng sớm nàng vào bếp nấu đồ ăn chào mừng nhân viên mới, nhưng không ngờ vừa đẩy cửa vào, đã thấy thanh mai trúc mã của mình cùng nhân viên mới hoạt động buổi sáng, lúc đó nàng vừa xấu hổ, vừa tức giận, cây dao cầm trong tay cũng cầm chặt trắng bệch.
Mọi người trong nhà ai hiểu a, mắt thấy nước sắp chảy vào con sông rồi, nhưng giữa chừng bị một cái đê chen chân ra, làm cho nước cứ như thế sinh sinh nghẹn lại, Sukawaki Moya sắc mặt lúc này một hồi thanh, một hồi đỏ, cảm giác rất là khó chịu.
"Moya, một hồi ta sẽ tính sổ với ngươi sau."
Ps/ cầu nha