Chương 12: THOÁT CHẾT

Trước dị biến của Hỏa Hùm đoàn người như chết lặng, không gian phút chốc trở nên yên lặng lạ thường, sâu bên trong mỗi người tiếng tim đập thình thịch như muốn vỡ tung, hơi thở trở nên gối loạn.

Lúc này đây con yêu thú gầm lên một tiếng thật to như phá vỡ không gian " là không gian hệ " Lý Đức vừa thốt lên đoàn người gương mặt vốn đã xanh giờ trở nên trắng bệch, Lý Đức tuy là sở trường là hỏa hệ nhưng gã lại biết khá là nhiều những thuộc tính khác thế nên vừa nhìn sơ qua là biết ngay, ma thú ( yêu thú cũng nó mà ma thú cũng là nó viết ra luôn đễ đọc khỏi thắc mắc ) thông thường chỉ có một hệ rất hiếm trường hợp xuất hiện hai hệ thuộc tính thế này, chỉ trừ một số ma thú đã đạt cấp vương thì có một tỷ lệ nhất định đối với giống loài hỏa hùm có hai hệ đây là con đầu tiên.

Chúc Lôi hai tay nắm chặt trường kiếm thủ thế, những cơn gió nhỏ, gió lớn xung quanh bắt đầu nhưng tụ lại tạo thành một trận tiểu cuồng phong quanh thanh kiếm

" cuồng phong trảm "

Chúc lôi vừa thét lên mũi kiếm đã chém về phía hỏa hùm tạo thành một trận kình lực đẩy lui con ma thú về phía sau ( từ giờ 0 viết hoa tên nv nữa tốn tg quá )

" tất cả mau chạy ta sẽ cản bước nó " tuy mới gặp không lâu nhưng chúc lôi rất có hảo cảm với những người này, chúc lôi hét lớn tay lại liên tục vận cuồng phong trảm đánh về phía hỏa hùm, bụi bay mù mịt không nhìn rõ đường đi, như có cảm giác đây mới chính là bản thân hắn, chính hắn mới thật sự là chúc lôi còn hắn của kiếp trước chỉ là một giấc mơ thật dài, những gì chúc lôi biết hắn đều sử dụng được giống như thể đó là chính hắn.

Hỏa hùm gầm lên giận dữ vẻ mặt hung tợn như muốn nghiền nát con kiến hôi trước mắt, miệng nó tạo ra một quả cầu hỏa hệ to đùng sau đó từ từ thu nhỏ lại rồi nuốt vào trong bụng, bất thình lình con yêu thú hóa miệng ra một luồng sáng màu tím yêu dị bắn về phía hắn, luồng sáng đi đến đâu hoa cỏ xung quanh trở nên héo úa không còn bất kì một sự sống nào nữa, không gian phút chốc vặn vẹo liên hồi như muốn bóp chết con tim đang nhảy loạn nhịp của hắn, trước tình huống bất lợi như thế này chúc lôi vận toàn bộ sức mạnh vốn liến của mình để chống đỡ, đôi tay chúc lôi không biết từ khi nào đã nổi đầy vẩy, móng vuốt cũng dần lộ ra, đôi tay của hắn giờ đã trở thành một đôi tay rồng uy lực vô cùng, chống đỡ được một lần hai tay hắn trở nên tê rần lại, toàn thân rung rung, đôi chân ngã khụy xuống như chấp nhận thất bại của chính bản thân mình, xung quanh hắn bây giờ đã không còn ai, hắn thở phào nhẹ nhõm vì đã cầm chân con ma thú đũ lâu, một nụ cười hiện lên trên gương mặt lem lúa của hắn nụ cười của sự thỏa mãn, ánh mắt hắn chăm chú nhìn về phía con ma thú đang lao đến

- Xoạt....

Tiếng xé gió cất ngang qua " ta, ta vẫn còn sống, là ai? Ai đã cứu ta " chúc lôi vừa định mở miệng hỏi nhưng toàn thân tê nhức, đôi mi hắn trỡ nên nặng trĩu rơi vào trạng thái hôn mê, lúc này đây con ma thú lại lao đến lần nữa, kỹ yên vốn đã bị thương vừa rồi vì cứu hắn mà đã bị ma trảo của con thú đánh trúng vào lưng, giờ đây nàng không còn sức đễ né một lần nữa, nhắm chặt đôi mắt lại như để cảm nhận cái chết đang đến gần

- Ầm... một cái, tảng đã nơi kỹ yên và chúc lôi bỗng dưng sập xuống hai người rơi nhanh xuống vực sâu của đoạn trường cốc.

Bóng đen bao phủ bầu trời đâu đâu cũng đầy rẩy tiếng kêu rào thảm thiết của những hồn ma cùng với vong linh, khắp nơi đầy rẫy cương thi cảnh tượng chết chóc lan tỏa khắp nơi, đây có phải chăng là địa ngục của trần gian, lách.. cách... lách... cách, trong cảnh địa ngục đó một thân hắc giáp tay cầm hắc kiếm phía sau có một đôi cánh kì lạ, toàn thân hắc giáp được bao bọc bởi hắc ám khí tức, sát khí của hắc giáp lan tỏa tứ phương, hắc giáp đi đến đâu hắc ám sinh vật dạt ra đến đó, trong khung cảnh địa ngục đó bỗng có một giọng nói ôn nhu lôi kéo hắn tỉnh lại ' vừa rồi là mơ? Tại sao trong mơ ta lại bá đến như vậy ' vừa nghĩ vừa cười thầm trong đầu " ngươi đang nghĩ gì vậy " kỹ yên nghi hoặc hỏi. cung đã một tuần trôi qua, sau khi kỹ yên và hắn rơi xuống đáy sâu bất ngờ thay phía bên dưới là một cái hồ.