Chương 2: Phần Mạnh

6) Hôn

Tối đó về tôi vẫn sẻ kể truyện cho Tào nghe nếu nó không nói vài câu làm tôi tức đi người .

-Sao anh lại chơi với con nắng .Tào nhau mày hỏi .

-Sao không chơi .

-Tại vì Ba nó .....

Tôi nhìn Tào cái lý do của nó làm tôi hơi tức điên người .

-Mày biết gì ba nó ăn cắp chứ nó ăn cắp à .

Tôi nói xong leo lên giường ngủ đến kẹ thằng Tào .

Trưa hôm sau tôi ra ngoài chỗ của ngồi chờ .

Con Nắng vẫn đến sớm hơn tôi nhiều .

-Anh đến rồi à , mình đi thôi ....

Con Nắng nhảy xuống khỏi tảng đá nhìn tôi cười nói .

-Đi đâu .... tôi ngơ ngơ hỏi .

-Thì đi chơi chứ đi đâu , anh nói kỳ .

Song con bé nhảy chân sáo đi lên tôi đi theo con bé mà chả biết đi đâu .

Đi đến nơi tôi mới biết ra mình đi qua nghĩa đại , nhưng lở đi rồi tôi đành cắn răng đi tiếp tôi trèo lên cái đồi khá dốc , đi theo con nắng xuyên qua các ngôi mộ mà lạnh run người , nhưng ngay sau đó con bé lại băng hết dải một làmtôi bất ngờ là một con suối nhỏ xuất hiện .

Con suối trong veo tôi có thể thấy mấy hòn cuội tròn đẹp ở dưới đáy tôi nhìn qua con Nắng nó đã ngồi xuống , tôi cũng lót dép ngồi theo .

Tôi kể nốt câu truyện hôm qua cho nó nghe .

khi kể hết nó bất thần nó làm một câu cho tôi cảm thấy bất ngờ

-Biết bao giờ em mới được như chị nhân vật chính trong truyện anh nhỉ .

Tôi cảm thấy buồn buồn sau đó cả hai im lặng ngắm nhìn buổi chiều kéo đến , hoàng hôn đập xuống , ngồi nghe tiếng róc rách nhìn mặt trời màu đỏ tôi có cảm giác yên bình hẳn , nhưng cảm giác này tôi cũng cảm thấy khi ở bên Nắng , tôi nhìn Nắng bằng ánh mắt gì tôi không rỏ .

Sau đó cả hai bọn tôi đều rủ nhau về nhà , tôi đi lên ngọn đồi , trời đã nhá nhem , không hiểu tôi làm sao mà vấp té trúng đoạn dốc đi xuống bên kia , tôi đi sau nên té bé Nắng cũng bị tôi va trúng té theo , đồi dõ nên tôi lăn như chong chóng , tôi ôm chặt bé Nắng hành đônng này như vô thức , tôi ôm nó vào rồi .Để mặt mình lăn tôi chỉ sợ va đầu vào Mộ đá bể đầu là chết tươi

Nhưng có vẻ tôi rất hên chỉ có chân bị va thôi đầu không bị gì cả .

Tôi lăn mãi xuống tận chân đồi lăn vài vòng nữa mới ngừng được .

Tôi lúc này lăn nằm ngay trên người con né Nắng tôi chống hai tay lại nhìn con bé còn nhắm chặt mắt , chả hiểu sao tôi chồm người xuống hôn phớt qua môi con bé .

Tôi gật nảy người đẩy mạnh mình té qua bên kia .

Trong lòng thấp thỏm , sao mình có thể hôn con bé được hành động này rỏ ràng là tôi cố ý , tôi khó hiểu chính mình , tôi không biết con Nắng biết không , tôi đành im lặng một lúc sau thấy con bé ngồi dậy nhìn tôi nằm trên đất , tôi vẫn đang hoang mang , nó hỏi .

-Nãy anh ôm em chặt cứng đến ngạt thở à .

Tôi nhìn con bé cps vẻ nó không biết tôi hôn nó .

-Anh sợ em té đau .

Con bé xui xui nhìn tôi nó bảo tôi có va ở đâu không .

Tôi bảo không muốn đứng dậy nhưng vừa chống chân tôi lại ngã bệt ra .

Đau cơn đau xông lên nảo làm tôi cảm thấy muốn chết .Nắng vạch chân tôi lên xem , sau đó nó hốt hoảng hỏi lung tung .

Tôi bảo :

-Em về nói con bé Hồng kêu thằng Tào đến đây .để nó khiêng anh về .

Con Nắng biết mình nó không làm gì được nó chỉ khóc rồi chạy đi .

-Tại sao mình hôn nó cố ý , không lẻ mình dao động ư .....?

7) Ngất

Câu hỏi nó bám theo tôi suốt một tháng nằm giường , Nắmg và bé Hồng xuống thăm tkoi miết Thằng Tào có vẻ đã hết lạnh với con Nắng nó để con bé vào nhà .

Con bé kể tôi nghe về cha mẹ nó , tôi chỉ biết mẹ nó rất ham tiền còn ba nó vì gia đình quá túng thiếu nên mới bước trộm cắp .

Tôi an ủi con bé rồi thôi .

Một tháng sáng nào con bé cũng xuống rồi trưa rồi tối ngày nó xuống ba bữa .

Làm cho tôi thành một thói quen hôm nay nó bất chợt không xuống chờ tới trưa tôi đã xôn sao , muốn đếm thăm nó .

-Nguy rồi Anh Hưng .... Thằng Tào hớt hải chạy vào , nhìn nó mà tôi lo lo .

-Sao vụ gì.

Tôi hỏi

-Mẹ ... Mẹ con Nắng đòi bắt con Nắng bán Tình Dục .....

Thằng Tào nói ra .

Tôi nhìn nó trợn mắt .

-Mày đừng đùa nghe mậy .

Tôi nói lại .

-Không đùa em không đùa em theo con Hồng lên chơi thì thấy mẹ Nắng chỉ vào Mặt nó nói vậy .

Tôui nhìn Tào , nhưng chỉ một giây như quên cả chân , tôi lao ra nhà lấy cái xe nó leo lên .

Thằng Tào ở trong nhà cũng chạy ra nó leo lên yên sau .

Tôi không cấm đạp nhanh lên nhà con Nắng .

Đúng như thằng Tào nói có người đàn bà đang nắm tóc đánh vào mặt con Nắng nói .

-Mày bán có cái Trinh tiết mẹ mày lụm bề hai trăm triệu mà mày không chịu hả nói mày có chịu không .

Bà ta nói như gào vào mặt con bé .

Tôi nhìn cảnh này điên cả người nhảy xuống xe bất chấp thằng Tào ngồi trên xe , tôi lại đống củi vơ lấy cây gậy vừa tay mà cứng nhắc , tôi không nói gì , chỉ lụm thêm một cục gạch , bước vào nhà , có lẻ bà ta rất bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của người lạ , tôi nhìn qua một lượt thấy một lão trung niên bụng phệ ngồi nhìn vào mông con Nắng ánh mắt dâm đãng tôi không nói nhìn bà kia .

-Mày là thằng nào mà vào nhà tao .

Mụ kia nó tay vẫn nắm tóc con nắng .

Tôi không hề bình thường , tôi từng học võ lúc cha mẹ mất ,từng đánh nát bét cái tay của một thằng côn đồ cướp giật .

Nhưng hôm nay tôi cảm giác đứng trước bà này tôi nên làm gì , trong đầu tôi chỉ có cái chử đập chết nó là hiện lên .

Tôi không hề máu lạnh nhưng tôi không muốn cho loại cặn bã này tồn tại .

Tôi như con thú hùng hổ lao vào bà ta cây gậy đập mạnh vào lưng bà ta , bị bất ngờ bà rút tay ra đỡ lấy nên thả Nắng ra tôi ôm chặt bé Nắng lại không đánh nữa , và đòn chưa xuất ra , tôi dìu bé Nắng núp trong lòng tôi lại chỗ bà ngoại nó , chắc nó hoảng lắm nó ôm tôi chặt cứng .

Ông trung niên ngồi trên ghế bây giờ đã đứng dậy , ông nhíu mày nhìn tôi .

Ông nhìn có vẻ giàu có nhưng không giàu đến nổi sai khiến được ai , nên nhìn ông tôi chướng mắt thế nào ấy .

Một hòn gạch bay vút từ tay tôi ra nhắm thẳng vào bunng ông ta , ông không đỡ được lãnh trọn hòn gạch có lẻ đau lắm ông ta ngã xuống đất , rên hừ hừ không thể la được tôi nhìn qua mẹ Nắng thấy bà tay không bằng cầm thú , cây gậy trên tay tôi không niết bay ra khi nào , nhắm ngay chân bà ta bay đi .

Trúng bà ta khuy xuống .

Tôi chạy nhanh lại bóp cái cổ bà ta vật xuống đất .gào

-Mẹ ... mà ham tiền bán cả con mày thú vật cũng không làm được.

Tôi lụm bên cạnh cái gậy vừa đập chân bả quất mạnh vào chân bà tay tầm vài chục cái .

Rồi nhắm tới hai tay bà .

Tôi đánh hết sức, bà không nằm viện gần năm thì đừng mong cử động được .

Tôi đứng lên đá bà ta một cái .

Rồi nhìn qua ông trung niên kia .

-Mày có lẻ là người đòi quan hệ với Nắng nhỉ tôi nói .

Cánh tay nắm cái cây đánh mạnh vào hạ bộ nơi đàn ông dùng để làm việc tiểu , đạh một cái chỉ nghe ông ta la lớn hét to , tôi đánh vài cái nữa cam đoan bể trứng rồi tôi nhìn ông ta .

-Tao cho mày biết cảm giác mất , sau này khỏi mà làm hại con người ta .

-Cút ... tôi la lên trợn trắng mắt nhìn ông .

Ông sợ quên đau dìu lấy mẹ Nắng đi ra ngoài .

Ông ta ra ngoài xong tôi đứng thêm vài giây nữa sau đó choáng váng đầu óc ngã xuống sàn nhà .

8)

Tôi đang nhìn thấy Nắng nàng đứng đối diện tôi , tôi nhìn nàng , nàng cười nụ cười hồn nhiên với tôi .

Nhưmg sao tôi thấy nàng càng xa ngày càng xa , tôi giật thóp tim tỉnh ngay dậy

Bật đứng lên .

-Á .....

Giọng Nắng hét lớn làm tôi giạt mình tĩnh lại chút , nhìn qua thấy Nắng , trong lòng tôi cảm xúc dâng trào lên , không hiểu sao tôi sợ mất Nắng kinh khủng , tôi có thể xác đinh tôi đã yêu .

Tôi nhìn Nắng tôi quàng tay không cho nó né ôm chặt nó vào lòng .

Nhưng ôm được một lúc con bé cũng không phản đối .

Nhưng tôi lại ngại dần mặt tôi nóng ran .

Bây giờ là ban đêm nhưng tôi có cảm tưởng mặt mình sáng còn hơn cái điện phòng .

Nhìn Nắng tôi lại càng xiết mạnh tay .

-Nghộp em.

Nắng nói ra nhưng không vùng ra , tôi thả nắng ra nhưng có lẻ da mặt tôi dày hơn rồi tôi nhìn thẳng nó sau đó bảo .

-Này .... em giúp anh ra ngoài sau nhà em nhé .

Tôi biết đây là nhà Nắng vì căn phòng này không phải phòng tôi với lại tôi ngất ai rảnh mà rinh tôi về nhà Cô Ba .

Nắng nhìn tôi sau đó đưa tôi ra ngoài .

Tóc nắmg sao tháng này nhìn có vẻ dài thêm chút nhìn cũng đẹp hơn chút nhưng tôi thấy Nắng rất đẹp .

Từ những lần tâm sự trước tôi có thể thấy con bé nó vui tươi hồn nhiên cở nào .

ra đến bên ngoài .

Tôi ngồi xuống , Nắng ngồi bên cạnh tôi .

-Em cảm ơn anh về hôm qua .

Tôi nhìn nó .Im lặng không nói .

-Hôm qua em sợ lắm ... sau đó nó khóc thút thích rồi tôi đặt tay lên vai nó kéo đầu nó úp vào ngực tôi .

Con bé như có chỗ tựa nó khóc lớn hơn .

Tôi nhìn nó .

Cho nó khóc đã bất ngờ con bé hỏi .

-Anh này .

-Hả . tôi đang im lặng bất ngờ bin hỏi vẫn theo tự nhiên nói .

-Anh có thích em không .

Con Nắng nói ra tiếp .

Tôi như đứng người ..... tôi không ngờ con bé lại hỏi ra câu này ngay lúc này .

Con bé ngồi dậy sau đó ra trước người tôi mở đôi mắt to tròn như hai quả nhãn nhìn tôi .

Tôi nhìn nó , lúng túng nhưng tôi gạt phắt đi .

Tôi nhắm chặt mắt sau đó mở ra nói .

-Anh thích em lắm .

Nói xong tôi cảm thấy lòng mình nhẹ nhìu lắm .

-Em cũng thích anh ... từ ngày anh đến chơi với em em đã thích anh rồi .

Con bé nói sau đó gật gù cười mỉm kể lại .

Tôi nghe mà nước mắt ròng khi con né bị cô lặp , ttooi nâng mặt con bé lên muốn đặt lên mội nó một nụ hôn .

Nhưng con bé lại đặt tay lên mội tôi .

-Anh .... chờ em lớn chút nữa nghe .

Con bé nói một câu làm tôi choáng cả mặt nhưng sau đó tôi ôm chầm lấy nó .

-Anh chờ lớn nhanh lên nha cô bé .

Tôi nói xong .

-Em sẻ lớn ... lớn nhanh mà ....anh chờ em nhé ....

con bé nói thêm sau đó nó ngủ thiếp đi, tôi ẵm nó vào nhà bất chấp đau đớn , rồi tôi về nhà cô Ba nhưnv khuya rồi nên tôi chỉ có thể nằm ở ngoài hè , tôi nghĩ về con bé nhiều lắm tôi yêu con bé thật rồi , tôi yêu nó mà bây giờ tôi mới biết , tôi yêu cái hồn nhiên của nó tôi yêu cả tâm hồn của nó .tôi yêu mái tóc ngắn , tôi yêu đôi mắt long lanh tôi yêu cái miệng anh đào tôi ywwu cái mũi thon nhỏ tôi yêu nước da ngăm đen của nó tôi yêu cả những gì nó nói .

Nhưng tôi nhận tin hai hôm nữa phải lên thành phố khai giảng , tôi dành thời gian cho thằng Tào cả một ngày sau đó tôi lại qua nhà con Hồng chơi thêm ban đêm , tất nhiên tối đó tôi cũng qua nhà Nắng hai đứa chỉ nhìn nhau tay nắm tay không nói gì .

Tôi lại quay về chuẩn bị đồ để hôm kia đi , sau đón ngủ một giấc trong giấc mơ tôi mơ Nắng lớn lên trở thành thiếu nữ không đẹp , nhưng cũng chả xấu đứng cạnh tôi với mái tóc ngắn dài tới vai , khi sau vài năm mọc lại , tôi đang cùng nắng nắm tay đứng trước một nơi nào đó không rỏ .

Hôm sau tôi vẫn thế vẫn chơi với Tào thật lâu , có lẻ thằng nhỏ vui lắm tối tôi qua tôi chào Nắng khi tôi về Nắng nhìn theo tôi .

Tôi vẫn nghe tiếng lẩm nhẩm trong gió của em .

"Em sẻ lớn anh chờ em nhé ... nhanh thôi ....

nó nói tôi lại quay nhìn thấy hai giọt nước mắt lăn trên má nó tôi cũng cười nhưng mắt vẫn có hai giọt nước chảy ra .

Sau đó hôm sau tôi lên thành phố .

Tôi hứa với Nắng sẻ về sớm thô i.

Trước kia sau ba mẹ tôi mất tôi bán đi ngôi nhà gần vài trăm triệu lại đi ở nhà trọ đi làm thêm tiền bán nhà và đất lên đến bảy tám trăm triệu mặt đường phố mà tôi gửi hết vào ngân hàng Tám nưm nay đủ hạn sau hai năm tôi thi cử vào đại học tất nhiên tôi ăn may vẫn lọt vào trường tôi là trường kỹ sư tôi biệt tích bốn năm , tiền kia tôi xây quán cà phê sang trọng thue sau mấy tháng làm khó khăn tôi lại gục ngã nhưng không sao tôi dành còn lại đi thuê nhân viên làm ăn ngon , tôi thuê đến từ đó khách đến ùn ùn , quán làm ăn rất tốt mỗi tháng gần ba bốn mươi triệu chả ít .

Trả lương hết chỉ còn bảy tám triệu nhưng với tôi nó chả sao cả .thậm chí còn rất tốt.

Mọi thứ sẻ như vậy mãi nếu tôi không ngất và đưa lên bệnh viện .

Hôm đó lên viênn tôi nghe bác sĩ kiểm tra máu , sau đó một tin xấu đến với tôi đó là có thể tôi bị ung thư máu , chuẩn đoán bác sĩnosi vậy vì lượng bạch cầu của tôi tăng lên bất thường

Tôi như mất hồn có thể họ sẻ chữa khỏi bằng công nghê mới , tôi nhớ Nắng lắm thậm chí trong mơ tôi gặp em mãi , tôi nói bác sĩ giúp tôi với cái giá trên trời tỷ lệ chữa được chỉ có 25% tôi nvhix chắc chắn phải thử tôi còn chưa quay về gặp nắng , tôi đã là sinh viên năm ba một năm nữa ra trường tôi còn đang có tương lai mà .

Tôi khảo nghiệm và để tìm bình yên , tôi quyết quay về quê xem sao sẵn gặp nắng luôn.

Tôi về quê lòng suy nghĩ ra nàng sau bốn năm thế nào , tôi sẻ nói gì , tôi sẻ giấu đi mình có thể là bị ung thư máu , rồi sẻ kể về quán cà phê của mình .

Tôi xuống xe đò nhà cô Ba cô mừng khi tôi quay về .

-Học hành mệt lắm hả con .

Cô hỏi vài câu quan tâm tôi trả lời gọn gàn , thằng Tào , quay quanh tôi mãi tôi đưa cho nó mấy món qua mua cho nó đó là mấy bộ áo đẹp. nó mừng quýnh tôi bảo nó .

-Mày lên nói với bé Hồng là tao về rồi nha .

Tào đồng ý ngay nó lên hà bé Hồng .

Tôi thì đi băng qua ngọn đồi rồi đến con suối nhỏ nó vẫn vậy vẫn róc rách trống trãi .

-Anh Hưng ...... một tiếng hét to , tôi nhận ra tiếng hét rất vui sướng hạnh phúc tôi biết chủ nhân là ai , giọng vẫn trong trẻo như ngày nào , tôi quay lại nhìn qua .

Thấy là một thiếu nữ vó dáng mảnh khảnh tóc dài xõa ngang lưng da trắng bóc đang lao như ngựa từ trên đồi xuống , còn đang mang áo dài đi học .

Tôi ngớ người tới khi , nàng đến bên tôi tôi mới ngớ ngẩn hỏi .

-Nắng à .

Nàng nhìn tôi rồi nói .

-Hem lẻ là ai .

Tôi nhận ra Nắng rồi nàng thật đẹp màu da tóc đã thay đổi nhìn nàng giờ sánh ngang cả hoa khôi của trường tôi đại học đó .

Tuy trên mặt vẫn còn non nớt của tuổi mười tám .

Tôi nhìn mà lòng bất chợt quặng thắtkhoogn hiểu tôi lại nghĩ tới máu bệnh ung thiw máu của mình có lẻ tôi chỉ sống sau vài tháng nữa , tôi nhìn Nắng ôm nàng vào lòng , cái ôm của tôi quá bất chợt .

Làm nàng không kịp chối vẫn thế .

-Em nhớ anh lắm .... nàng nói nhi nhí một câu nhưng toii vẫn nghe rỏ như chuông đồng .

Tồi đáp .

-Anh cũng vậy em à .

Xong tôi thả ra trên mắt Nắng đã có hai Hòn nước long lanh chảy xuống .

-Em lớn rồi nè anh ..... Nắng nói ra làm tôi giật thóp tim.

-ờm chờ em lớn chút nữa anh sẻ hỏi cưới .

Tôi nói sau đó hai bọn tôi tâm sự về việc sảy ra tất nhiên tôi giấu nhẹm chuyện tôi bị ung thư máu và nhìn Nắng âu yếm , hôm sau tôi làm một quyết định táo bạo .

Tôi đi vào nhà Nắng .

Thì thấy bà của Nắng đang quét nhà , bà nhìn tôi .

-Đi chơi hả con.

Tôi dạ rồi nhìn bà im lặng chờ bà quét xong nhà tôi cũng lẽo đẽo theo sau sau đó lấy hết cam đảm tôi thưa.

-Thưa bà con thương em Nắng thật....

Tôi chưa nố hết bà đã cắt ngang tôi bằng nụ cười hiền hòa .

-Bà biết mà bà đâu có cấm .

-Nhưng bà ơi.....

-Con chờ nó lớn lên chút bà sẻ cho nó đính hôn với cin nhé , bà nói là bà làm con yên tâm .

Hôm đó tôi chả có diệp thưa gì cả nên đành về khi bà đã cho Nắng cho tôi .

Tôi về và tôi không muốn ở thêm tôi muốn mau về thành phố chữa trị để về lấy Nắng .

Tôiddi không từ biệt , tôi biết Nắng sẻ buồn nhưng tôi muốn mau gặp lại nàn trong lần tới .