“Tốt rồi…”
Tiên tự dưng lại không biết nói gì hơn nữa.. Nàng chỉ vô tình đáp lại.. Thế là hết câu chuyện để nói… Một tràng im lặng kéo dài..
Và rồi.. Người giải vây cho cái khung im lặng này vẫn là Ngọc..
“Àhh. Sao im ru hết rồi.. Hồi nãy vui lắm mà.. Àk đúng rồi, sao chồng lại tới đây sớm thế..”
“Tại chồng lo cho vợ đó.. Sợ vợ.. Humm. Sợ vợ ngoại tình.. Ai ngờ đâu.. Vợ đã “vợ” người ta thật rồi…” – Tiên..khoanh tay dựa vào tường nói một cách bình tĩnh.. Rồi lại liếc sang hắn.. Kẽ đang ngồi chung với Ngọc.. Hai đứa cứ chọc giỡn nhau.. Xem như rằng nàng tàng hình không có mặt ở đây.. Hơi bực tức nhưng nàng cũng nói hết những lời của mình.. Và trong đó lại có những con dao đang rình để chém thẳng vào mặt hắn..
“Hì hì.. Dù như thế nào thì vợ vẫn sẽ là vợ của chồng.. Ha.. Anh ha..” – Ngọc mỉm cười.. Vui vẻ.. Khuôn mặt dễ thương.. Cứ nhìn nàng rồi lại quay sang hắn.. Thật không thể nào nổi giận với nàng được… chắc có lẽ độ dễ thương đó lại làm mềm lòng Tiên….
“Ờ..ờ..” – Hắn cũng chả biết nói gì với hai cô nàng này.. Cứ gặp nhau là chiếm hết vai diễn của hắn.. Đéo cho hắn nói câu nào…
“Thôi hôm nay chồng tới đây là vụ của Tuấn đó.. Người của chồng sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ cho “Chị 2” của mình.. Chỉ cần vợ muốn…” – Tiên chuyển sang nghiêm túc hẳn.. Khi nói vào việc chính.. Nàng lôi chiếc ghế tựa sang rồi ngồi xuống.. Nhưng cũng đâu giống như đứa con gái bình thường.. Nàng banh chân ra ngồi ngược với chiếc ghế.. Hai tay dựa vào thành ghế rồi để cằm nàng lên.. Bầu ngực ép vào vô tình để lộ một chút “đồi núi chập chùng”.. Và điều đặc biệt hơn.. Là nàng đang mặc váy ngắn… nhưng có lẽ nàng cũng không quan tâm tới chúng (vì còn có cái quần khác mà hihi)..
“Chị 2?” – Hắn hơi ngu nhẹ.. Khá là bất ngờ với đều Tiên nói.. Và điều hắn muốn nhất ngay bây giờ chính là lời giải thích..
“Không có gì đâu anh.. Chẳng qua là những “Đàn em” của hai vợ chồng em thôi.. Hihi.. Nếu giải thích thì sẽ dài dòng lắm.. Nếu muốn thì anh hãy xin thằng tác giả 1 cháp để giải thích ik” – Ngọc mỉm cười.. Nói ra thì khá là ngại.. Thật khó tin nếu như Nàng lại làm Chị đại giang hồ nhưng thật ra là vậy.. Và cái băng này chính là nàng và Tiên cùng đánh lộn mà ra.. Cụ thể thì tác giả làm biến ghi..
“Thôi ik chồng ơi.. Chắc thằng Tuấn nó không dám chơi lớn vậy đâu.. Chồng cứ gọi các anh ý làm việc của mình .. Rửa đôi tay máu còn chưa xong mà cứ gọi thế này các anh ý sao trở lại lương thiện được..” – Ngọc quay sang nói với Tiên.. Vẻ mặt của nàng cũng rất là thoải mái.. Không quá nghiêm trọng như Tiên hồi nãy..
“Nhưng mà…” – Tiên vẫn còn hơi lo…
“Không sao âu mà.. Nhưng hoài àk” – Ngọc lại lần nữa ngắt ngang câu nói của Tiên..
“Thôi.. Chồng sợ kiểu vợ lại chủ quan rồi giống cái đêm hôm qua.. Ngoại tình.. Giờ thì chồng phải chia sẻ tình yêu của mình cho một người khác” – Tiên với ánh mắt đầy thâm ý.. Bĩu môi nhắc khéo ai đó..
“Chồng này..” – Ngọc thừa biết đó là gì.. Nên bối rối.. Trên tay cầm cái gì đó mềm mềm nên rút ra chọi thẳng vào mặt Tiên..
“Vợ dám ám sát chồng àk? Chết này” – Tiên nhanh chóng bắt được cái thứ đó.. Miệng cười nhưng mặt lại nổi giận.. Liền chọi lại.. Nàng còn tìm thêm cái gì đó liền bắt gặp cái gì đó mềm mềm.. Dài dài.. Liền cằm lấy quăn về phía Ngọc.. Và xin bật mí chút về hai vật thể đó là cái gối và cái mền..
“Này chết này”
“Haha hụt rồi nhé”
“Nữa đây này”
“Vẫn hụt nhé”
Cả hai như hai đứa con nít liên tục cằm thấy thứ gì thì chọi thứ đó.. Bất chấp cái đó là gì.. Và món đồ như mưa cứ bay qua lại trên đầu hai người và.. Có một sự cảm thấy ức chế nhẹ dành cho một người.. Và cái đó tự dưng lại biến thành cảm giác…
“Úhm.. Uh” – Tiếng rên thảm thương vang lên.. Nhưng nó lại bị một thứ khác che mất..
“Ủa sao không chọi được vậy ta” – Người nói ấy chẳng ai khác ngoài Tiên.. Nàng hiện tại đang dần áp sát kẻ địch.. Để tăng tốc độ cùng độ chính xác cao.. Hiện giờ nàng đã cầm được vũ khí khá là mềm.. Hơi có chút nhiệt.. Và dài.. Có lẽ sẽ rất tốt cho việc headshot đối thủ.. Nàng cầm nó liền quăn luôn không cần thủ thế.. Nhưng có gì đó vướng.. Đến khi nàng nhìn cái vũ khí ấy hình dạng thế nào thì…
“Ák…” – Tiếng hét vang lên.. Tiên vội buông cái vũ khí đó ra, khuôn mặt bàng hoàng thất thần lui nhanh về phía sau.. Vấp phải cái ghế rồi nàng nằm thẳng xuống nhưng hụt đi.. Rồi nàng ngồi bẹp trên nền nhà..
“Chuyện gì thế?… Ák anh.. Sao anh thế này” – Ngọc đang chơi vui thì thấy thái độ của Tiên khác hẳn nên nàng rời khỏi chỗ núp.. Ngồi lên cái giường để nhìn Tiên hỏi kỹ.. Ai ngờ đâu có một thứ khác làm nàng để tâm hơn.. Chẳng thứ gì khác.. ‘KHÔNG’..
Hiện tại hắn đang nằm một cục.. Éo có vãi để che.. Hai tay đang ôm cái gì đó dưới hán với vẻ mặt như sắp “Tiễn một người đi”.. Đau đớn.. Nhưng chịu đựng..
“Anh.. Anh không sao chứ.. Àk còn cái gối, mền đâu hết rồi.. Anh bị gì vậy?..” – Ngọc hơi rối lên.. Một là vì Tiên đang sợ hãi cái gì đó.. Hai là hắn đang ôm hán mà như chia lìa người bạn.. Hồi nãy nàng đang trốn nên mọi chuyện nàng không thấy rõ.
“Ahh.. Không.. Ak.. Không sao” – Hắn cố gắng hít đều từng hơi.. Cố lấy bình tĩnh.. Nhưng có lẽ, nó cũng hơi quá sức với hắn..
“Không sao gì? Em thấy anh đau đến xanh cả mặt luôn này… Đâu đưa cho em coi” – Ngọc lo lắng nhưng cũng giận hắn vì đã cố tình giấu đi.. Mặc dù ai bị bóp dái kiểu này có gái mới giấu nổi cơn đau (gái đéo có dái) . Ngọc càng nhìn càng thấy xót cho hắn.. Muốn nhìn xem chỗ đau.. Nàng nhẹ nhàng xoa nhẹ bàn tay hắn.. Rồi nhấc nó ra.. Cái cơn đau khủng khiếp dần lộ mặt
“Ah.. Không ngờ nó bị nặng như thế.. Sưng lên lun rồi này.. Bầm tím nữa.. Chỗ này sao giống.. Ák.. Không lẽ gãy luôn rồi… Anh.. Anh có đau lắm không anh” – Sau khi đã lấy tay hắn ra.. Ngọc nhẹ nhàng cầm lên mà xem xét.. Ban đầu thấy hơi ngại nhưng nghĩ lại thì nàng đã cầm cậu bé cả đêm qua.. Nó cũng tung hoành trên người nàng rồi, nên nàng cũng không cảm thấy xấu hổ nữa chỉ chú tâm vào việc chính.. Sau 1 hồi kiểm tra tỉ mỉ, nàng cũng không biết mình nên làm gì.. Rồi nàng thật sự hoảng khi nghĩ tới cậu bé của hắn bị gãy đi….
“Gãy ák? Không thể nào.. Hồi nãy chồng chỉ cầm và chọi nhẹ thôi mà.. Có cần đến mức gãy không hả?” – Tiên nhìn cả hai nãy giờ.. Nàng còn nhớ lại cái nóng dài mà nàng cầm hồi nãy khẽ rùng mình nhưng lại có phần kích thích kì lạ.. Đang trong cái mơ hồ về cái “Đó” thì thấy Ngọc tỉnh bơ lấy tay hắn ra mà xem xét cậu nhỏ… bây giờ nàng mới có thể nhìn thấy cậu bé của hắn rõ hơn.. Và trong vài lược nhìn nàng cũng đại khái hiểu rõ và càng biết được cái hậu quả mà nàng gây ra.. Nhưng có một điều là nàng nghĩ hắn cũng không đến nỗi bị “Cũ gay”…
“Không.. Không phải đâu.. Cái này không giống bị gãy.. Chẳng qua là bị sưng lên mà thôi” – Ngọc cũng sợ nhưng cũng cố gắng tìm hiểu.. Và kết quả nhận lại thật tốt..
“Thế àk…” – Tiên thở phào nhẹ nhõm.. Cái tay vuốt vuốt nhẹ lòng ngực.. Ngồi xuống ghế..
“Ahh…” – Tuy không bị gãy nhưng đau thì vẫn còn đó.. Hắn cố gắng chịu đựng.. Cố im lặng không phát ra âm thanh.. Nhưng có những lúc hắn lại mất tự chủ khẽ rên 1 tiếng..
“Anh không sao đâu anh.. Cố 1 chút sẽ hết thôi.. Anh àk..” – Ngọc nhìn thấy đau đớn trong lòng cứ rạo rực không yên.. Khẽ cầm lấy cậu bé xoa nhẹ, mong nó giảm bớt đi phần nào..
Cứ thế rồi 10 phút.. 30 phút.. Trôi qua..
Cơn đau cũng giảm bớt.. Tuy được xoa nắn nhưng cu hắn vẫn không cương lên được.. Chắc là cơn đau hồi nãy.. Khiến cậu bé bị tê liệt 1 khoảng thời gian.. Giờ thì hắn có thể làm việc bình thường miễn không động chạm phần dưới là được.. Hắn được Ngọc đưa vào phòng tắm.. Rồi được nàng chăm sóc như một người vợ.. Giúp hắn thay đồ.. Tất nhiên Tiên đã chạy sang chỗ khác để không làm gián đoạn hai người…
– .. DDurex.. Mỏng hơn bao giờ hết..
m thanh của cái Tivi phát ra khi quảng cáo cái gì đó có nhãn hiệu là DDurex.. Có một người đang ngồi xem cái đó.. Chính là Tiên…
“Công nhận anh mặc bộ đồ này đẹp thật” – Tiếng của Tiên phát ra sau khi cánh cửa phòng tắm mở.. Bên cạnh nàng có một thằng chàng trai.. Tướng đi của nó hơi lạ.. Cả người hơi cúi xuống đất nhưng nhìn kỹ mới thấy..
“Ờ..” – Hắn có lẽ vẫn còn hơi thốn nơi ấy nên có phần khó chịu trên khuôn mặt.. Chỉ đáp gọn rồi đi tới chiếc mà ngồi xuống chứ đứng lâu cảm giác nó tê tê hoài..
“Cả hai người ra rồi àk.. Này Không.. Việc hồi nãy cho tôi xin lỗi nha” – Tiên đang xem Tivi nghe tiếng nói thì ngoái đầu lại nhìn.. Được một chút nàng mới ngỏ lời xin lỗi.. Trông nàng hối hận vô cùng..
“Thôi đi.. Tôi quên rồi” – Hắn nhìn thấy con gái với vẻ mặt buồn thì hắn không cầm lòng cho được.. Cũng chỉ.. Đau một chút cũng không gây tổn thất gì nhiều nên hắn cũng thật lòng bỏ qua..
“Cảm ơn” – Với người giàu như Tiên thì toàn là gặp những hạng người ăn vạ.. Để vòi tiền ra từ nàng.. Trước giờ đều là như vậy.. Lúc đầu nàng còn cầm trên tay 1 thẻ Card trong đó chứa 5 tỷ đồng.. Nhưng thấy thái độ của hắn như vậy đâm ra nàng nghĩ hắn bị đau quá nên bất bình thường.. Và khi nhận ra đôi mắt hắn, nàng mới biết sự thật.. Trên đời này vẫn còn rất nhiều người tốt.. Nàng thầm cảm ơn hắn vì điều đó
“Này chồng bị say nắng với bạn trai vợ sao mà nhìn dữ thế” – Ngọc chen vào cuộc nói chuyện.. Vừa nhìn hắn lại nhìn Tiên.. Đôi mắt nàng chớp chớp nhìn qua lại.. Nàng còn mỉm cười..
“Đâu… Đâu có” – Như ăn cắp bị bắt quả tang, Tiên mặt hồng xinh xinh.. Cố nhìn quân quơ để bớt đi cơn xấu hổ..
“Đâu.. Có âu àk” – Ngọc thích chí nhắc lại lời nói của Tiên nhưng nhấn mạnh từng chữ, từng chữ.. Khiến Tiên cảm thấy bối rối hơn.. Kết quả nàng chọn kế sách “Bỏ của chạy lấy người”
“Thôi.. Ở đây không còn chuyện gì rồi.. Chồng về trước đây.. Còn về việc của Tuấn.. Chắc hắn không dám phá nữa đâu.. nên tụi đàn em của mình cũng sẽ không can thiệp.. Vậy càng tốt cho tụi nó” – Tiên nghĩ ra kế thì làm ngay và luôn.. Vừa nói nàng lấy đồ đạc để trên bàn rồi rút lẹ ra ngoài..
“Này khoang.. Chồng còn..” – Thấy Tiên chạy ra ngoài nàng cũng cố níu chân lại nhưng bị Tiên ngắt ngang lời nói..
“Không còn gì hết.. Chồng đi đây.. Nhớ chăm sóc cho chồng mới nhé haha” – Tiên cười rồi bước ra.. Đi nhanh về phía thang máy.. Vào trong.. Không còn gặp mặt..
“Àk.. Mà.. Àiii đi rồi.” – Ngọc còn vài lời muốn “tám” thêm nhưng rồi thôi.. Tiên đã đi mất..
“Giờ mình làm gì?” – Hắn ngồi trên ghế.. Nhìn Ngọc.. Với nàng hắn tin tưởng tuyệt đối.. Nên tất cả hắn đều muốn nàng quyết định..
“Giờ chúng ta cũng về thôi.. Ở đây thật cũng không tốt” – Ngọc xoa cằm suy nghĩ.. Được một chút thì nàng nghĩ ra liền nói với hắn
“Oh..”
“Anh chắc vẫn còn đau.. thui anh ở đó đi.. Em dọn một chút rồi mìn đi”
“Ohh..” – Hắn lại chỉ gật đầu nhẹ.. Rồi nhìn vào cái Tivi đang chiếu gì đó
10 phút sau..
Nàng đang dọn đồ đạc.. Đi qua lại bên cạnh hắn.. Hắn cũng chả xem Tivi gì nhiều.. Chỉ dựa vào chiếc ghế mà nhìn Ngọc làm việc.. Lâu lâu Cả hai đôi mắt nhìn nhau.. Rồi lại tủm tỉm cười..không biết lí do.. Và rồi âm thanh..
– .. Khi các cặp đôi trẻ họ thường quan hệ với nhau.. Nhưng do thiếu hiểu biết hoặc họ quá chủ quan không đeo bao cao su hoặc vật dụng tránh thai khác nên thường xuyên có thai rất nhiều.. Hiện tại cả nước có tới xxxx ca phá thai… là một hiện tượng đáng báo động cho Việt Nam chúng ta…
Cuộc đối thoại đó làm cho hắn đột nhiên tò mò về nó.. Nhìn vào Tivi.. Một chút hắn lại nhìn sang Ngọc.. Vừa lúc nàng dọn đồ xong và đang đi về phía hắn..
“Anh yên tâm đi.. Hôm qua và hôm nay là ngày an toàn sẽ không có con đâu.. Anh đừng lo” – Như hiểu được ý hắn.. Nàng nói luôn cho hắn bớt lo lắng nhưng ai ngờ..
“Không.. Anh lại muốn em có con với anh cơ” – Hắn nghĩ gì là nói đấy vẫn chưa ý thức được câu nói của mình nặng tới đâu.. Hắn mỉ cười.. Tay xoa xoa bụng nàng.. Khi nàng đã nép vào lồng ngực hắn
“Anh bị điên àk.. Em chỉ vừa 17 thôi đó.. Anh nghĩ sao lại muốn thế hả.. Anh thật xấu xa và biến thái” – Nàng kinh ngạc trước lời nói của hắn, thật quá táo bạo.. Nhưng nàng cũng đủ thông minh để biết đó là điều sai lầm..
“Haha.. Chỉ cần anh muốn.. Anh sẽ có con với em” – Hắn vẫn không quên cái sự ngu người đó.. Vỗ ngực như chắc chắn lời của mình..
“Ai thèm có con với anh chứ.. Loè.. Xấu xa bặm trợn” – Ngọc vẫn không ngừng tuôn những lời chửi đó dành cho hắn.. Nhưng nàng lại đang ôm chính người mà nàng chửi đó, thậm chí trên khuôn mặt nàng có nét ửng hồng hạnh phúc..
Cả hai ôm nhau được một lúc.. Rồi nàng tự ngồi dậy.. Sắp xếp đồ đạc đeo lên vai.nhưng không có nhiều lắm, rồi nàng nói với hắn : “Thôi trễ rồi mình đi thôi, ở đây lạ chỗ em ngủ không quen”
Hắn cũng bật dậy : “Đi đâu?”
“Em cũng không biết nữa.. Chắc là về nhà em”
“Uk”
Rồi cả hai quyết định về nhà Ngọc.. Họ đem hành lý xuống phòng.. Ra khỏi khách sạn ngàn sao để đi về nhà của Ngọc.. Đứng trước cỗng.. Nàng nhìn trước nhìn lui trong dòng người xe chạy.. Và rồi.. Một chiếc taxi chạy tới.. Nàng mừng rỡ ngoắc tay.. Ra hiệu.. Chiếc xe đó dừng lại.. Mở cửa.. Tên tài xế nhanh chóng giúp khách hàng của mình đem những hành lí vào trong xe.. Được một chút.. Khi tất cả đã vào trong xe.. Tên tài xế nghiên người quay đầu xuống hỏi
“Xin hỏi. Hai cô cậu đi đâu?”
“Đưa chúng tôi về….”
“Dạ được”
Tiếng xe khởi động.. Di chuyển bánh.. Chiếc xe dần gia nhập vào dòng người…
Tại nơi khác..
Có một băng nhóm đang rình mò gì đó.. Khi chiếc taxi chở hai người 1 nam và 1 nữ ấy di chuyển.. Thì một thằng ngồi yên trên ghế đang hút cạn điếu thuốc của mình..
Và cũng tại nơi khác
Có một đống người và hàng chục chiếc xe tải chứa đầy người trong đó.. Một ông già nhưng mặc bộ đồ uy phong trên vẫn đang cầm 1 điều thuốc
Rồi cả hai nhân vật ấy chợt cùng lúc quăn bỏ điếu thuốc của mình..
“Con mồi đã di chuyển lập tức hành động” – cả hai như cùng 1 lúc nói ra.. Và hàng trăm trên đàn em cũng như lính cơ động nhanh chóng lên xe hướng theo chiếc xe taxi.. Nhưng có chăng là vậy.. Chỉ duy nhất cảnh sát theo đuôi taxi.. Còn băng của Tuấn lại đi một con đường khác…
Trở lại trên chiếc xe.. Tên tài xế đang chạy bỗng dưng nở một nụ cười bí ẩn..