Hãng truyền thông KMC (KMC Media) muốn môt cuộc hẹn càng sớm càng tốt, do đó một chiếc xe được điều đi ngay lập tức.
Chiếc xe đó là hàng nhập.
Lee Huyn mở cửa với cả hai tay và bước lên xe một cách lịch thiệp. Đây là lần đầu cậu được ngồi lên một chiếc xe nhập ngoại.
Cánh cửa được đóng lại cẩn thận để tránh bị bất kỳ vết xước nào. Ngay khi vừa đến, giám đốc Kang đã đợi cậu sẵn ngay tại lối vào.
“Hân hạnh được gặp cậu. Tôi là Kang Han Seo.”
“Tôi là Lee Huyn.”
Đó là một người đàn trung niên đầu hói. Đôi mắt ông ấy sáng lên khi nhận ra Lee Huyn.
“Cậu trông trẻ hơn nhiều so với tôi tưởng tượng.”
Đoạn video trên Hall of Fame thật tuyệt vời, thú vị và sôi động. Chắc đó phải là một người đàn ông tầm 30 tuổi, ông ấy nghĩ vậy, nhưng không ngờ, lại là chàng trai trẻ chỉ khoảng 20.
Giám đốc Kang gác bỏ nghi ngờ về Lee huyn sang 1 bên.
“Chúng ta sẽ tiếp tục cuộc trò truyện ở Phòng Kế hoạch. Ngay lối này.”
“Vâng.”
Khi họ bước vào đài truyền hình, Giám đốc Kang bắt đầu kể những câu chuyện về sự ra đời của KMC Media và nỗ lực của mình để thiết lập kênh truyền hình trực tiếp về trò chơi.
Ngày càng nhiều người tham gia trò chơi, và càng nhiều thông tin được yêu cầu. Sự thành công của Royal Road không chỉ ở việc tạo nên một lục địa rộng lớn mà còn vì sự đa dạng của hơn 10 ngàn nghề nghiệp khác nhau.
Có những thông tin không có sẵn trên internet như một số class hiếm và class ẩn, chỉ nhận được thông qua những nỗ lực phi thường. Vì vậy, một lẽ tự nhiên, người chơi có được những thông tin đó sẽ không muốn chia sẻ cho bất kỳ ai. Như vậy, những class thông dụng được lựa chọn bởi những người nổi tiếng sẽ được số đông người chơi chọn theo.
Thông qua các phần thưởng nhiệm vụ và truyền hình, vài class mới được mong đợi đã dần hé lộ.
Không chỉ có những class mới.
Những vùng đất chưa được khám phá trên lục địa Versailles rộng lớn này, nơi mà bạn có thể tìm được những nhiệm vụ với phần thưởng đặc biệt. Bằng cách đó, người chơi sẽ có những trải nghiệm mới lạ trong Royal Road.
Giám đốc Kang nói chắc nịch:
“Một trong những cách để thông báo cho người chơi là thông qua truyền hình. Nói chung, điều này mang đến nhiều lợi ích. Nó đạt được nhựng thành tựu to lớn thông qua việc cho phép những người chơi cấp 2 hay cấp 3 tận hưởng trò chơi này với nhau. Royal Road và truyền hình là không thể tách rời”
Giám đốc Kang tiếp tục cuộc nói chuyện với vai trò của truyền hình và những khái niệm của nó, những thứ mà Lee Huyn không quan tâm lắm. Buổi phát sóng tăng vọt số lượng người xem nhờ vào những độc giả trung thành.
Cuối cùng, ông đi đến kết luận:
“Truyền hình kiếm được tiền qua những câu chuyện.”
Chỗ họ đứng là một núi tiền.
Các chương trình truyền hình phát sóng Royal Road rất phổ biến ở Hàn Quốc và nước ngoài. Nó không chỉ giới hạn trên truyền hình mà còn mở rộng trên các ngành công nghiệp khác, chẳng hạn như phim ảnh, truyện tranh, tiểu thuyết, và đồ chơi dựa trên những nhân vật nổi tiếng. Lee Hyun cũng vậy, cũng là một phần của ngành công nghiệp này, bằng cách bán đồ trong game để kiếm tiền.
"Đây là phòng Kế hoạch."
Giám đốc Kang dẫn Lee Hyun vào phòng riêng.
Lee Hyun chắc chắn rằng mắt những nhân viên ở đây đã sáng lên khi cậu bước vào căn phòng riêng trong phòng Kế hoạch bởi vì cậu là nhân vật chính ở đây, chủ của tài khoản Weed, và cậu còn rất trẻ.
Căn phòng có bộ ghế sa-lông thoải mái nơi Giám đốc có thể trò chuyện với những vị khách. Lee Hyun ngồi ở phía đối diện của Giám đốc phòng kế hoạch Kang và nhân viên của ông ấy. Giám đốc Kang lập tức bắt đầu hỏi cậu một số câu hỏi.
"Xin lỗi vì đã hỏi, Lee Hyun, nhưng cậu có thể cho chúng tôi biết level của cậu?"
"Tôi có cần phải nói không?”
"Cậu không cần phải cho chúng tôi biết, nhưng tôi mong cậu hãy nói vì điều đó có thể có lợi."
"Ừm, là 306."
"306, hả?"
Giám đốc Kang và nhân viên của ông nhìn cậu với đôi mắt hoài nghi.
"Cậu có chắc chắn level của cậu là 306? Nếu cậu không muốn tiết lộ điều đó, cậu có thể nói riêng cho chúng tôi biết. "
"Thực sự là 306. Bằng cách hoàn thành nhiệm vụ gần đây nhất, tôi đã lên được tổng cộng 20 level để đạt mức đó."
"Không thể nào!"
"Có gì không đúng à?"
"Không, tôi chỉ là hơi ngạc nhiên một chút."
Giám đốc kế hoạch Kang và nhân viên của ông ấy đã choáng váng.
Tập đoàn KMC Media đã từng thấy rất nhiều người chơi cấp cao, trong khi làm việc trong ngành công nghiệp này. Đa số người chơi đều có level trên 370! Tất nhiên, điều đó thật sự bất ngờ khi Lee Hyun, với nhân vật level 306 của mình, lại có thể hoàn thành một nhiệm vụ khó khăn cấp A.
'Không. Trước đó, tất cả các nhiệm vụ được đưa ra là để phản ánh trình độ của người chơi ...!'
Giám đốc Kang và nhân viên còn lại của ông lắc đầu, tính toán xác suất của tình huống này bởi vì điều đó quá vô lý.
“Dù có thế nào đi chăng nữa, chỉ huy được Orc và Dark Elf, và cả hoàn thành được nhiệm vụ này thì thật không thể tin được.'
Sau khi uống một ly nước, giám đốc Kang nói.
"Dù sao. Chúng tôi có thể được biết nghề nghiệp của cậu là gì không?"
"Nghề à..."
Lee Hyun ngập ngừng. Thật đáng xấu hổ khi tiết lộ rằng nghề nghiệp của mình là một nhà điêu khắc!
Giám đốc Kang và các nhân viên hoàn toàn hiểu lầm ngập ngừng của cậu.
'Oh, cậu ấy chắc phải có một nghề rất tốt!'
'Yeah! Là do nghề nghiệp của cậu ta, nguyên nhân cậu ấy có thể hoàn thành được quest đó!'
'Một Adventurer ( nhà thám hiểm ), có lẽ vậy? Nhiệm vụ ấy đòi hỏi những năng lực đặc thù của một nhà thám hiểm.'
Lee Hyun ngập ngừng một lúc trước khi nói.
"Tôi là một nhà điêu khắc."
"What the hợi?"
"Nghề nghiệp của tôi là nhà điêu khắc ánh trăng."
"......"
Phòng kế hoạch chìm trong sự im lặng.
Một nhà điêu khắc!
Đó là một nghề thủ công mà mọi người đã quên mất đã từng tồn tại, lại còn hoàn thành nhiệm vụ? Giám đốc dự án Kang hầu như không thể nén nổi tiếng cười của mình.
"Cool. Không thể tin nổi. Thật tuyệt vời khi biết rằng cậu là một nhà điêu khắc. Thời gian gần đây, nghề sản xuất và thủ công đang trở nên phổ biến hơn trong Royal Road. "
"Tôi sẽ phải đồng ý với điều này. Nghề nghiệp của một nhà điêu khắc có vẻ thực sự được ưa chuộng. "
Những người khác sẽ phải cảm thấy xấu hổ. Họ không nghĩ rằng một nhà điêu khắc có thể thực hiện được kỳ tích đó.
Quá trình phát triển rất đa dạng.
Nhiều ngành nghề thủ công, chẳng hạn như một nhà điêu khắc, có kỹ năng chiến đấu thấp; do đó cần tham gia những tổ đội săn quái và có những kỹ năng sống sót. Nếu trực tiếp tham gia vào trận chiến, những người có chỉ số cao hơn sẽ có lợi thế hơn. Với sức chịu đựng cao, nó cho phép họ chiến đấu trong một thời gian dài mà không cảm thấy mệt mỏi.
Như có một điều gì đó chợt xuất hiện trong đầu, Giám đốc Kang nói.
"Oh! Nhớ lại thì một thời gian trước, có một nhà điêu khắc đã trơ trẽn bóc lột sức lao động của người chơi trong vương quốc Rosenheim. Xây dựng một kim tự tháp và trả công bằng súp rau. "
"Điều đó thực sự xảy ra ư? Thế giới quả là một nơi kỳ lạ."
Lee Hyun thốt lên ngạc nhiên.
"Vâng, nhờ đó, đã có một sự tăng nhẹ lượng người xem. Vậy, cậu đã chơi Royal Road bao lâu rồi? "
"Hơn một năm"
"......"
Lần này sự im lặng kéo dài lâu hơn.
Royal Road đã được phát hành hơn 2 năm rưỡi. Hầu hết người chơi có tiếng bắt đầu chơi trong giai đoạn đầu.
'1 năm, trong một khoảng thời gian ngắn, cậu ta đã phát triển đến mức hoàn thành các nhiệm vụ cấp A?'
'Làm thế nào mà, cậu ấy làm gì để có thể đạt được hơn 300 level trong một năm?'
Hình tượng của Lee Huyn trong mắt giám đốc Kang và các nhân viên của phòng Kế hoạch đang sụp đổ.
'Thật tuyệt, một kẻ lừa đảo hoàn hảo là những gì chúng ta cần. "
'Cháu anh Quảng Nổ đây mà. "
"Đúng trẩu tre.”
Việc một người chơi 18 - 20 giờ một ngày dẫn đến nhiều hiểu lầm.
Không phải là điều dễ dàng để đạt được tốc độ lên level như Lee Hyun. Mặc dù điều này có thể mất một khoảng thời gian nhưng cách tốt nhất để lên cấp là tăng cường kĩ năng bản thân.
Chỉ những người với sự kiên nhẫn tuyệt vời mới có thể cố gắng để trở thành một nhà điêu khắc và đạt đến 1 level vừa đủ. Dành một tháng để may, một tháng để rèn và ba tháng để câu cá. Và phải có khả năng chịu đựng sự chán nản!
Đôi khi phải săn quái mà không được nghỉ ngơi. Tạo ra các tác phẩm điêu khắc những lúc rảnh rỗi. Điều này hầu như là bất khả thi để chịu đựng việc lao động nặng nhọc và đạt thành công.
Sau khi hỏi thêm vài câu hỏi tầm thường, giám đốc Kang đi vào công việc.
"Thực ra Lee Hyun, lý do tại sao chúng tôi mời cậu đến Đài truyền hình là để cậu ký hợp đồng với chúng tôi."
"Hợp đồng?"
"Vâng, một hợp đồng phát sóng ngắn hạn."
"Một hợp đồng phát sóng. Cụ thể hơn, nó bao gồm những gì?"
"Đó là cậu, người tham gia lực lượng chiến đấu với bọn Orc chống lại quân đoàn Undead, phải không?"
Lee Hyun gật đầu đồng ý.
"Tôi đã hình dung ra."
Từ trước đến nay, có nhiều người đã đến kí hợp đồng với các đài truyền hình. Họ sẽ được hỏi về level và class, và điều chắc chắn là họ sẽ không giấu nó.
Giám đốc Kang vui vẻ nói.
"Tôi thấy video đã được đăng trong Hall of Fame. Nhiệm vụ của cậu đủ khiến rất nhiều người chơi bị cuốn hút. Cậu có nghĩ rằng đài truyền hình của chúng tôi có thể phát sóng nhiệm vụ của cậu? Thật ra mà nói, thu nhập và lợi nhuận của chúng tôi, tất cả dựa trên đánh giá xếp hạng và số lượt người xem chương trình. Khi nhiệm vụ của Lee Hyun được công chiếu trên một trong các chương trình phát sóng, số lượng người xem sẽ tăng."
"Và trong trường hợp rating thấp?"
"Mặc dù điều đó chưa chắc sẽ xảy ra, nhưng chúng tôi sẽ sẵn lòng trả cho cậu mức lương cơ bản."
Sau khi cân nhắc, ông kết luận rằng nó sẽ không gây ra bất kỳ tác hại cho cậu. Bằng việc đưa ra những quyền lợi với nhà đài, cậu sẽ kiếm được nhiều tiền hơn so với đăng nó trên Hall of Fame.
"Tôi hiểu. Điều đó rất tốt. "
"Thật tuyệt vời. Nếu cậu sẵn sàng, chúng tôi sẽ cho cậu ký hợp đồng độc quyền với đài chúng tôi. "
"Hợp đồng độc quyền thì có gì khác? Tôi có phải đi xuống đài và xuất hiện trước công chúng. Trò chuyện với những khách mời xinh đẹp như những cô ca sĩ ? Hay đi đến những buổi meeting để tăng lượt người xem?"
Mọi người trong phòng mắt chữ a mồm chữ o khi nghe Lee Hyun nói xong.
‘Thử hỏi cậu ta có nhìn vào gương không?'
'Những người nổi tiếng có thể thu hút hàng triệu fan nữ ít như mưa sa mạc í ...'
'Làm tất cả để tăng lượng người xem à!'
Giám đốc Kang lau mồ hôi trên trán bằng một chiếc khăn.
"Không đâu. Chúng tôi không cần để cậu phải xuất hiện trong các chương trình phát sóng. Lee Hyun, cậu có quay film lại quest của cậu phải không? Chúng tôi muốn cậu để gửi nó đến đài. "
"À, ra là vậy"
"Lee Hyun, khi có một hợp đồng độc quyền với chúng tôi, tiến độ làm quest của cậu có thể được nhìn thấy ở đây, tại đài truyền hình này và được phát sóng ngay lập tức."
"Ah, đó là những gì ông muốn nói."
Lee Hyun mỉm cười với vận may của mình.
Có thể hiểu thế này, mỗi khi khán giả vui vẻ và thưởng thức show truyền hình của chúng ta, đó là lúc công việc khó khăn này được đền đáp. Giám đốc Kang và nhân viên của phòng Kế hoạch thở phào nhẹ nhõm.
"Phù, đó là một sự hiểu lầm."
"Thật nhẹ nhõm."
"Bằng cách nào đó, chúng ta đã vượt qua giai đoạn quan trọng."
Giám đốc Kang đã lấy ra các tập tài liệu.
"Đây là hợp đồng. Vui lòng kí vào đây nếu cậu đồng ý để phát sóng các nhiệm vụ của cậu trên đài chúng tôi. Cậu nên biết rằng chúng tôi sẽ không phát sóng tất cả các nhiệm vụ của cậu. Và chúng tôi cũng có thể điều chỉnh thời gian phát sóng nếu cần thiết. "
"Tại sao lại như vậy?"
"Khá là vất vả để giữ kín một nhiệm vụ quan trọng. Trong lúc đó, đài truyền hình sẽ điều chỉnh lịch trình của họ để đưa ra cách phát sóng các nhiệm vụ."
"Vậy rating của chương trình sẽ quan trọng."
"Đó không chỉ là vấn đề duy nhất để cậu xem xét. Như cậu đã biết, các đài truyền hình được coi là một công ty. Ngay cả khi nhiệm vụ thành công, chương trình phát sóng các nhiệm vụ sẽ cố tình trì hoãn để có lợi cho cả hai bên. Tùy thuộc vào quyết định của Lee Hyun, những phần thưởng của quest sẽ được tiết lộ. "
"Điều này không tệ lắm."
"Để biết thêm thông tin, trước tiên cậu nên đọc hợp đồng. Và nếu có bất kỳ câu hỏi khác, xin hãy hỏi tôi. "
Lee Hyun suy nghĩ rồi đọc bản hợp đồng.
Từ một nguồn tin bí mật, các đài truyền hình thường có thể tìm thấy thông tin của quest hiếm, quest ẩn, và quest với độ khó cấp B. Các chương trình được phát sóng dựa trên thông tin đó. Trở nên nổi bật trên truyền hình sẽ được trả thù lao tương đương như rating của các chương trình.
‘Nghe được đấy.’
Cho đến bây giờ, cậu chỉ tập trung vào nhặt loot. Nếu cậu vốn đã có những gì mình muốn, thì phần thưởng cậu nhận được từ nhiệm vụ sẽ trở nên vô nghĩa.
Nếu bạn đã tìm được một nhiệm vụ phức tạp, hãy dành nhiều thời gian cho nó, dù có khả năng nhiệm vụ đó thất bại. Nhưng bạn lại có thể kiếm được tiền thông qua các loại nhiệm vụ như vậy.
"Tôi đã sẵn sàng ký hợp đồng."
"Cậu phải trả lời một số thông tin cá nhân và ký tên."
Lee Hyun đã ký văn bản hợp đồng.
***
Giám đốc phòng Kế hoạch nhìn Lee Hyun bước ra.
Các nhân viên đồng thanh nói.
"Giám đốc".
"Hả?"
"Có một vấn đề nho nhỏ ở đây."
"Chuyện gì vậy?"
Các nhân viên chìa ra hợp đồng đã ký của Lee Hyun và nhìn chữ viết tay tệ hại của cậu vô cùng khó đọc.
Giám đốc Kang nheo mắt lại.
"Chữ viết tay của người này khó đọc thật."
"Tôi cũng không nhìn nổi."
Trong mọi trường hợp, sau khi ký kết, hợp đồng được thành lập.
Bỏ vài ngày để kiểm tra Hall of Fame và các trang web đấu giá, Giám đốc Kang ngồi trên ghế của mình, kiệt sức.
"Bây giờ tôi có thể thả lỏng người được rồi."
"Xin chúc mừng, giám đốc."
Tương tự như vậy, phòng Kế hoạch cũng thấy thoải mái. Bởi vì họ đã luôn vô cùng bận rộn với công việc của mình, nếu không nghĩ về mục đích hoàn thành, có lẽ họ sẽ bỏ cuộc.
"Giám đốc. Bao giờ các đoạn video sẽ gửi đến? "
"Có lẽ khoảng 1 giờ? Mất 1 chút thời gian để đưa cậu ta về nhà từ đây và khi đến nhà, cậu ấy sẽ gửi đoạn video "
"Sẽ tốt hơn nếu nó đến sớm hơn 1 chút."
Cả phòng Kế hoạch đều đang chờ Lee Hyun gửi video. Ngay sau khi Lee Hyun tới nhà, cậu đã gửi cho họ những đoạn video gameplay của mình và các nhiệm vụ.
Khi đến giờ ăn trưa, Giám đốc Kang kêu tất cả các nhân viên của phòng Kế hoạch làm việc của riêng họ và đừng chỉ chờ đợi đoạn video gửi đến.
Ngay sau đó, một trong những nhân viên bỗng nhìn vào máy tính của mình, hét lên.
"Hàng về!"
"Thật không?"
Giám đốc Kang vui mừng khôn xiết. Các nhân viên phòng Kế hoạch nhẹ cả lòng.
“Chiếu nó trên màn hình chính để chúng tôi xem."
"Vâng, giám đốc."
Một trong những nhân viên của phòng Kế hoạch điều khiển chiếc máy tính để phát đoạn video trên màn hình, nhưng Giám đốc Kang cảm thấy bụng của ông cồn cào.
"Nhưng chúng ta nên ăn trưa trước chứ?"
"Giám đốc, chúng tôi có thể vừa xem và ăn cùng một lúc?"
Các nhân viên biết rằng video của Lee Hyun là một điều gì đó họ sẽ không muốn bỏ lỡ. Giám đốc Kang háo hức muốn biết kết quả về nhiệm vụ quân đoàn Undead có đúng hay không.
"Chơi luôn. Hãy đặt thức ăn nhanh đến đây."
"Vâng. Tôi sẽ đặt ngay lập tức. "
Giám đốc Kang ngồi xuống với các nhân viên.
Khi đoạn video chiếu trên màn hình, cánh cửa mở ra và Tổng giám đốc bước vào.
"Giám đốc Kang, tôi tin rằng ông đã có được hợp đồng?"
Ông ta nghe rằng Lee Hyun đã đến đài.
"Vâng. Nó diễn ra khá suôn sẻ."
"Ông sẽ tổ chức buổi phát sóng ấy?"
"Tôi cũng muốn chỉnh sửa cả video và âm thanh, nếu cần thiết, nó sẽ phù hợp với tiến độ của các chương trình phát sóng."
"Điều này không tốt nếu trì hoãn quá lâu. Tôi muốn thực hiện càng sớm càng tốt."
"Vâng. Chúng tôi sẽ làm như ngài yêu cầu, Tổng giám đốc."
Giám đốc Kang cúi đầu. Đó là tác phong của một nhân viên chuẩn mực.
"Nhưng điều gì lại làm giám đốc Kang vội như vậy? Sao các nhân viên đều đã tập hợp ở đây trong khi đáng lẽ họ cần đi ăn trưa? "
"Thực ra, đoạn video đó đã đến. Tôi đã nói với các nhân viên rằng chúng tôi sẽ vừa xem vừa ăn. "
"Thật vậy sao?"
Giám đốc Kang tiết lộ nội dung của video. Đó là về lũ Orc và Dark Elf chiến đấu với nhau, và ông đang rất háo hức để xem nó.
"Giám đốc Kang, có thể cho tôi xem cùng được không?"
"Sẽ vô cùng vinh dự nếu Tổng giám đốc xem nó với chúng tôi."
"Được, nhân tiện tôi cũng sẽ gọi Giám đốc Chương trình. Hay thậm chí, trừ những người đang bận rộn, chúng ta hãy gọi tất cả những người tham dự cuộc họp vừa rồi đến phòng hội nghị đi. "
Không ai phản đối đề nghị của ngài Tổng giám đốc. Thật tốt khi xem đoạn video trong phòng hội nghị với dàn âm thanh vòm và màn hình thay vì xem nó trong phòng Kế hoạch.
Tổng giám đốc, Giám đốc Kang, và các nhân viên của phòng Kế hoạch đi đến phòng hội nghị, đặt các bữa ăn, và ngồi xuống. Giám đốc Chương trình cũng đã đến và ngồi xuống, cùng chờ đợi đoạn video trình chiếu.
Ngay khi đèn tắt và âm thanh từ video bắt đầu vang lên. Với âm thanh vòm, đem lại cảm giác vô cùng chân thực.
- Khói đen che phủ mặt trời đỏ. Chwiik! Trên mảnh đất của sự tối tăm, nơi những con chim không cất tiếng ca. Chwikchwik!
Một con Orc xấu xí - Karichwi xuất hiện.
"Ohhhh!"
"Karichwi!"
Một số fan nữ trong các nhân viên lặng lẽ cổ vũ.
Hành vi của họ là dễ hiểu vì cậu ta khá là quyến rũ nhưng thật khó hiểu khi cậu ấy có một khuôn mặt kém hấp dẫn.
Qua đêm nay, Karichwi sẽ trở nên nổi tiếng với phụ nữ ở khắp mọi nơi.
Giám đốc cười thoả mãn.
‘Thật tốt khi Karichwi đã nổi tiếng với ngay cả các nhân viên của mình.’
Thật không thể chấp nhận nếu các nhân viên và Tổng giám đốc không thích đoạn video. Họ giống như hệ thống miễn dịch của con người. Khỏi phải nói, nếu nó không được lòng các nhân viên, người xem có thể sẽ không thích nó.
"Giám đốc Kang."
"Vâng, tổng giám đốc.”
"Ông có thể cho tôi biết thời lượng của video này?"
Khi Tổng giám đốc hỏi, Karichwi đang bắt đầu hát. Giám đốc Kang mất một chút thời gian để kiểm tra và sau đó trả lời bằng một giọng nói nhỏ.
"Nó dài hai mươi mốt giờ."
"......"
"Cậu ta đã gửi cho chúng tôi bản gốc của video. Dường như nó không được chỉnh sửa. Cậu ta muốn chúng ta phải làm gì? Cậu ấy có muốn chúng ta bỏ qua những phần quan trọng hay muốn phát nó nhanh hơn một chút? "
"Chúng ta cứ xem những gì sắp xảy ra."
Thanh đoản kiếm phát ra một ánh sáng màu đỏ u sầu làm lu mờ cả bầu trời và
Karichwi.
Một bầu không khí thật tuyệt vời!
- Kukwakwakwa! *
Những con Burning Skeletons và Zombies bắt đầu tràn lên từ các thung lũng.
"Kyaa!"
Một số nhân viên nữ bắt đầu la hét khi thấy thân thể đẫm máu của bọn Undead, nhưng đó là một tiếng thét kinh ngạc thôi. Mắt họ dán vào màn hình, nhưng đôi môi của họ nở 1 nụ cười tò mò.
Khi cuộc chiến của bọn Orc và Dark Elf với đội quân Undead bắt đầu, giám đốc Kang thở hổn hển và nắm chặt tay lại vài lần.
Tám bức tường thành có vẻ không chắc chắn và sự lo lắng phản chiếu trong mắt họ. Dựa vào những bức tường đó trong một trận đánh quan trọng như vậy là quả là cân não.
Bữa trưa họ đặt đã đến.
Tuy nhiên, do video quá mãnh liệt, chỉ có một người đặt tay lên hộp thức ăn.
Cuộc chiến bắt đầu khi bọn Burning Skeleton và Zombie kéo đến. Và sau đó là lính cấp 2, cấp 3 của quân đoàn Undead xuất hiện cho một cuộc phục kích!
Hàng ngàn mũi tên bạc được bắn ra khỏi những chiếc cung Elastic.
"Cậu ta đã tốn bao nhiêu tiền cho tất cả số đó ?!"
"Cậu ấy nhất định là một người giàu có!"
Họ đã hiểu sai về sự yếu đuối của các bức tường.
Theo lệnh của Karichwi, Dark Elf bảo vệ các bức tường với sự giúp đỡ của các Wyvern, bằng cách bay xung quanh bầu trời trong khi rưới nước thánh mà không cần quan tâm đến việc bị ướt.
Chưa nói đến sự dũng cảm của các Orc.
Những con Ancient Giant Monster đã chiến đấu với những người lính - những người đã sát cánh với lũ Orc!
Không để một ai bị giết, những Necromancer đóng vai trò to lớn.
Ngay cả khi không thấy sức mạnh thật sự của họ, các Necromancer là đối thủ đáng gờm, đó là điều hiển nhiên từ khả năng mà họ triệu hồi được Undead.
Và rồi cuối cùng là Lich Shire xuất hiện!
Sức mạnh của Lich quá áp đảo. Bắn phá liên tục không ngừng nghỉ và tàn phá hoàn toàn vùng bị phép thuật ảnh hưởng.
Giữa biển Orc, Dark Elf và Undead, một mệnh lệnh vang lên.
Vampire và Death Knight xuất hiện.
Đó là một cảnh tượng tuyệt vời.
Lich Shire vồ vập chống lại kẻ thù của hắn như hổ, tạo ra sức hủy diệt tuyệt đối. Là một con boss quái lv 400, sức mạnh áp đảo của hắn là điều hiển nhiên.
Lich Shire thét gào, hắn đang phải đối mặt với vô số kẻ thù!
Vùng ảnh hưởng ma thuật lan rộng.
Wyvern liều mạng tưới nước thánh lên mặt đất.
Sức mạnh to lớn mà Lich Shire đang thể hiện dần dần suy yếu.
Lich Shire cám dỗ Vampire Lord.
Chỉ khi đó Karichwi mới tham gia cuộc chiến. Không nghi ngờ gì, tình hình trở nên chua chát và Lich Shire đã không chết trong tay của Karichwi. Dark Elf dùng 1 lượng lớn ma thuật lên toàn chiến trường và kết thúc cuộc chiến.
Tổng giám đốc vô tình lẩm bẩm.
"Đó có phải là một chiến thắng? Hay thất bại? "
Giám đốc Kang trả lời.
"Một nguồn tin cho biết nhiệm vụ đã thành công."
"Ra vậy."
Tổng giám đốc nhìn xung quanh.
Đồng hồ treo trên tường dừng đúng 9 giờ sáng. Họ đã ở lại cả đêm xem video. Điều này khiến đôi mắt họ đỏ ngầu.
Cũng không đáng ngạc nhiên là không ai muốn đi vệ sinh ở giữa các video. Nếu họ làm vậy, họ sẽ đi rất nhanh. Đây là lần đầu tiên trong nhiều thập kỷ mà họ phải nhịn.
Tổng giám đốc và Giám đốc Kang mở bữa trưa ngày hôm qua, nó đã nguội lạnh, và bắt đầu trò chuyện.
"Giám đốc Kang. Lịch phát sóng của chúng ta như thế nào? "
"Hôm nay, có một số chương trình phát sóng quan trọng theo lịch trình."
"Chúng ta có thể hủy bỏ không?"
"Để tôi xem điều đó có khả thi không."
Giám đốc Kang kiểm tra vấn đề này.
Tổng giám đốc đồng ý rằng chúng ta nên phát sóng bộ phim này càng sớm càng tốt!
Giám đốc nói thêm.
"Sẽ không đủ thời gian để giới thiệu chỉ trong một thời lượng ngắn giữa các chương trình phát thanh truyền hình khác của chúng ta."
"Vâng. Chương trình đặc biệt phải được tổ chức một cách đặc biệt. "
"Sớm nhất có thể đi."
Thật không may, Giám đốc Kang bực mình nói.
"Nếu có thể, tôi muốn nó phát sóng trước khi ăn tối. Các âm thanh và hình ảnh sẽ chỉ cần một số điều chỉnh nhỏ. Chúng ta chắc chắn thiếu thời gian. Tôi bảo đảm là nó đáng để phát trước khi ăn tối và chiếu xuyên đêm. "
"Hãy chỉnh sửa video ở mức tối thiểu. Ông không cần phải cắt giảm giờ. Phát sóng một đoạn ngắn của video, và sau đó gửi thông tin trên trang web của đài phát thanh truyền hình của chúng ta. "
"Tôi sẽ làm điều đó. Mặc dù tôi nghĩ rằng chúng ta có thể phát sóng bản gốc của video. "
"Không một khoảnh khắc nào là nhàm chán."
Tổng giám đốc và Giám đốc Kang mỉm cười một cách thỏa mãn.
Lee Hyun hạnh phúc viết trên sổ chi tiêu gia đình.
"Kiếm tiền quá đơn giản. Mình vẫn chưa tính toán kĩ các khoản, nhưng tiền lại tiếp tục đẻ ra tiền! "
Một hợp đồng hời từ đài truyền hình!
Số tiền cậu sẽ nhận được phụ thuộc vào lượng khán giả. Tuy nhiên, cậu đã nhận được tiền đặt cọc của công ty truyền thông từ việc bán đấu giá Minotaurus Claws.
"Tuy nhiên, mình vẫn cần phải kiếm được nhiều hơn. Điều này sẽ chỉ kéo dài trong một thời gian nữa. "
Bây giờ, không cần phải lo lắng về chi phí y tế của bà nội và chi phí sinh hoạt.
Vấn đề là tương lai của em gái mình.
Học phí Đại học đang tăng lên hàng năm. Một năm ở trường Đại học, nó có giá 10.000.000 Won. Vì vậy trong 4 năm, là tăng gấp bốn lần số tiền, 40.000.000 Won!
Ngoài ra, hội Sinh viên chỉ định rằng sinh viên phải tự trả tiền cho sách giáo khoa của mình.
Tiền có thể được sử dụng vào những việc khác ngoài tiền chi cho trường. Tiền cho Đào tạo hội viên và Festival Đại học. Bạn cũng sẽ cần tiền để tham gia các câu lạc bộ, mỹ phẩm, quần áo để giữ phẩm giá cơ bản của sinh viên trường Đại học.
Mọi người không muốn sống với cảm giác có ai đó địa vị cao hơn họ.
Sẽ tốn tiền để gặp mặt bạn bè, nhưng còn tốn tiền nhiều hơn để theo đuổi tri thức và giáo dục trong trường.
"Mình có thể mua một chiếc máy tính mới với số tiền này."
Một chiếc máy tính xách tay rất nhỏ.
Chữ viết tay của Lee Hyun khác với trên máy tính vì nó quá nhỏ mà nó hầu như không đọc được. Nhiều bài học và câu lạc bộ của trường phụ thuộc vào máy tính.
Giá hay thay đổi. Một chiếc máy tính thực sự tốt, nó có thể tốn hàng tỷ won, và cái giá rẻ phải ít nhất 5 triệu won. Nó là một món đồ cần thiết cho sinh viên Đại học.
"Vẫn chưa hết."
Cậu đã bỏ học để tìm việc làm. Ngày nay, nếu muốn tìm một công việc và sống trong giàu sang, bạn phải tốt nghiệp từ trường Đại học. Cũng bõ công hy sinh để phát triển năng lực bản thân.
"Nếu mình không học, mình không thể kiếm được tiền trong thế giới này."
Lee Hyun nhớ lại một ký ức đau đớn.
Cậu đã cố gắng để quên đi những cay đắng thuở thơ ấu. Khâu quần áo trong một xưởng may trong khi nghe vô số bài giảng. Dù cậu có cố gắng làm việc cách mấy, vài sai lầm vẫn xảy ra, đi cùng với những lời lăng mạ về sự bất tài của cậu.
Cậu cũng phải làm việc muộn đến tận đêm, nhận một số công việc lặt vặt, trong khi không được trả lương làm thêm giờ.
Cậu đã có lương cố định hàng tháng !
Ngay cả khi cậu làm việc chăm chỉ, cậu vẫn nhận được ít tiền hơn so với những người ngủ trong khi đang làm việc, Lee Hyun nói trong nước mắt.
Mặc dù việc tố cáo các trường hợp ngược đãi rất phổ biến trong xã hội, nhưng cậu không thể. Phó giám đốc công ty đã khéo léo sử dụng độ tuổi bất hợp pháp của cậu để chống chế lại và đe dọa sẽ tố cáo cậu với Bộ Lao động.
Nếu bạn bị tố cáo với Bộ Lao động, bạn sẽ không nhận được tiền lương của mình.
Hơn nữa, bạn sẽ bị đưa vào danh sách đen và từ đó về sau, bạn sẽ không thể tìm được một công việc mới.
Bởi vì cậu phải tự mình kiếm tiền trong điều kiện khắc nghiệt, nên cậu muốn em gái của mình sẽ tìm được một công việc thích hợp trong một doanh nghiệp bình thường, tốt nhất là một công việc trong công ty.
"Để học tốt ở trường và tiếp thu tất cả mọi thứ. Máy tính xách tay là cái nhất định phải có. "
Lee Hyun quyết định rằng tất cả mọi thứ cậu ta kiếm được sẽ phục vụ cho việc học của em gái mình. Có rất nhiều thứ cần thiết với một sinh viên đại học. Trong trường hợp như thế, một khoản tiền khẩn cấp là cần thiết.
"Ah,hôm nay mình sẽ đến bệnh viện thăm bà."
Lee Hyun cân nhắc chi tiêu của gia đình mình và giữ cuốn sổ.
Cậu đã rất bận khi cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, nên không có thời gian để đến thăm bà. Nhưng hôm nay là ngày cậu đã hứa sẽ đến thăm bà ngoại.
Lee Hyun ra khỏi nhà và đến thăm bà mình.
Bà nội và Hayan đang ở cùng nhau.
"Đây thực sự là thư chấp nhận của trường đại học? Cháu không lừa bà chứ? "
"Acha! Cháu sẽ không bao giờ nói dối bà đâu ạ. Tên người viết rõ ràng ở đây mà "
"Dù vậy, bà vẫn không thể tin nổi."
Bà không thể giấu được sự ngạc nhiên khi thấy lá thư chấp nhận vào trường Đại học Hàn Quốc. Lee Hyun đã được nhận vào Đại học!
Đây là một điều ngoài sức tưởng tượng của bà.
Dù rất bất ngờ nhưng bà và Hayan vô cùng vui mừng vì điều này đã xảy ra.
‘Mình không bao giờ nghĩ rằng nó sẽ tiến xa đến vậy khi tham gia cuộc phỏng vấn ... '
Ai có thể nghĩ rằng cậu được chấp nhận.
Lee Hayan không vui mừng, thay vào đó cô nghĩ.
‘Ah, nếu anh hai biết sự thật, sẽ có chuyện lớn mất.’
“Anh ấy sẽ giận cháu nếu phát hiện ra cháu nói dối ảnh. Vấn đề thực sự là Lee Hyun sẽ nghiến chặt hàm răng của ảnh nếu ảnh dành 100 won hàng ngày để đi đến Đại học.”
Bà mỉm cười rồi cười phá lên.
"Không phức tạp như cháu nghĩ đâu, cháu yêu."
"Thật không bà?"
"Không có gì phải lo lắng, bà có ý này."
"Vậy thì cháu sẽ tin tưởng bà ạ."
Khi Lee Hyun đến phòng bệnh của bà nội, Lee Hayan đang cúi gằm mặt xuống.
Bà ngoại của cậu đang định nói gì đó, nhưng dừng lại.
Lee Hyun nhanh chóng đi đến bên cạnh bà.
"Bà ơi, bà muốn nói gì ạ?"
"Không có gì đâu cháu."
Từ thái độ của bà ngoại, Lee Hyun cảm thấy có chuyện khác thường. Thêm vào đó, em gái nhỏ của cậu vẫn đang cúi đầu.
"Bà đang mắng Hayan ư? Nhưng mà cháu biết em ấy đã học hành rất chăm chỉ và không giao du với bất kỳ người xấu nào."
"Không phải chuyện đó."
"Vậy, có chuyện gì ..."
"Sao cháu không đi học Đại học?"
Bà hỏi như thể vấn đề ấy đã được quyết định rồi.
"Dạ? Bà vừa nói gì?"
"Đúng vậy. Cháu nên đi đến trường đại học để có một cuộc sống tốt hơn. Cháu đã không có thu nhập tốt kể từ khi cháu bỏ học cao trung. "
“Không sao bà ạ! Không có sự khác biệt gì đâu, bây giờ cháu đã vượt qua GED và tốt nghiệp cao trung rồi. "
Lee Hyun đã cố gắng thuyết phục bà ngoại với những lời nói nhẹ nhàng và ngọt ngào nhưng bà không phản ứng.
"Cháu đã làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, sao cháu không xài số tiền đó? Là người trụ cột của gia đình, sẽ rất khó khăn để kiếm tiền nếu cháu không theo học Đại học và đạt được một một tấm bằng. "
"Đại học là vô ích, bà ơi. Nếu khi nào cháu muốn tìm hiểu về một cái gì đó, cháu luôn luôn có thể học về nó trong tương lai. "
"Hyun – à, giả sử, nếu ta nói rằng cháu không cần phải chăm sóc và bảo vệ em gái của cháu, thì cháu có đi học Đại học không? "
Lee Hyun ném ý nghĩ sang một bên và gật đầu ngay lập tức.
"Rõ ràng là như vậy. Nhưng bà vẫn nghĩ cháu nên đi học Đại học. "
"Sao ạ?"
"Như lời bà đã nói."
Bạn không thể có được tất cả mọi thứ bạn muốn.
Bà ngoại và Hayan nhìn nhau. Nhưng Hayan lắc đầu nhẹ.
'Còn thiếu 1 chút nữa bà ơi.'
Điều này chắc chắn không đủ để thuyết phục Lee Hyun. Cần phải thực hiện đúng cách, mà không để lại bất kỳ sơ hở nào để bị phát hiện.
Bà dừng lại một chút.
Gương mặt tràn đầy sự chán nản.
Lee Hyun là một chuyên gia nịnh hót, vậy làm thế nào để bà thuyết phục cậu ta.
Với kinh nghiệm đời sống chợ đêm trong mấy chục năm, bà đã là một cựu chiến binh trên trong cuộc chiến này. Bà có vô vàn kinh nghiệm trong việc nịnh hót, để làm mọi người mua hàng của mình.
Với thái độ bướng bỉnh cố chấp, bà nói.
"Đó là những chuyện khác nhau, nếu em gái cháu đã được nhận vào Đại học. Ngay bây giờ, cháu không còn cần phải tiết kiệm cho việc học của em cháu nữa. Bà đã giải thích cho Hayan và nó hiểu điều này."
"Bà!"
Lee Hyun giật mình.
Bà ngoại của cậu có vẻ không thích việc em gái mình được chấp thuận vào Đại học.
"Bà đang nói gì vậy? Hayan học đại học là một điều tốt. "
"Cháu có thực sự nghĩ rằng đây là một điều tốt?"
"Tất nhiên. Nếu em ấy đi đến Đại học, em ấy có thể học ở khoa xã hội nhân văn. "
"Nhưng cháu sẽ phải chi rất nhiều tiền."
"Cháu không quan tâm nếu cháu phải tiêu rất nhiều tiền. Bởi vì nếu em cháu học hành chăm chỉ ở đại học, nó sẽ gặt hái được nhiều thành quả từ đó. "
"Sau đó, nếu cháu cũng được nhận vào Đại học, cháu chắc chắn sẽ đi chứ?"
"Việc đó ..."
Thật kỳ lạ, Lee Hyun không có bất kỳ lời nào để nói. Cậu cảm thấy bất an nhưng đã quá muộn để rút lui bây giờ.
'Chuyện gì đang xảy ra vậy trời? ’
Như lẽ tự nhiên, Lee Hyun nói lại.
"Tất nhiên. Nếu cháu được nhận vào Đại học, cháu có lẽ sẽ đi. Vì vậy, cháu sẽ dành tiền cho em gái của cháu trước. Hayan rất tài năng trong học tập. Điểm của em ấy luôn cao ở mọi kỳ thi. "
"Thật vậy sao? Cháu sẽ đi đến Đại học nếu cháu có cơ hội đúng không. Tuy nhiên, những lời nói của cháu sẽ là vô nghĩa nếu cháu không được nhận vào Đại học. "
"Vâng?"
Môi bà nở một nụ cười hài lòng. Bà đưa cho cậu một văn bản thông báo.
"Đây là lá thư chấp nhận vào Đại học QG Hàn Quốc."
"Đây thực sự là ..!"
Tay của Lee Hyun run rẩy.
Một lá thư chấp nhận vào Đại học QG Hàn Quốc!
‘Cuối cùng, Hayan đã nhận vào Đại học QG Hàn Quốc!'
Cậu nén lại hồi hộp và vui mừng vì nó khiến cậu không nói được câu nào.
Bà nói.
"Hyun-ah, chúc mừng cháu đã chấp nhận vào Đại học QG Hàn Quốc. Cháu sẽ là một sinh viên đại học năm tới. "
Diễn đàn của các đài truyền hình đang phát điên vì đoạn video của quân đoàn Undead. Mặc dù nhiệm vụ đã thành công, mọi người vẫn tự hỏi tại sao họ vẫn chưa phát hành video.
KMC Media không sử dụng bất kỳ chương trình nào khác. Tuy nhiên, có tin đồn rằng một hợp đồng đã được ký kết liên quan đến việc quân đoàn Undead. Chỉ giữa Giám đốc nhà đài, Giám đốc Kế hoạch, và các nhân viên khác đã làm những tin tức này lan truyền nhanh chóng.
- Xin hãy chiếu đoạn video đó nhanh lên
- Tại sao vẫn chưa cho phát sóng nó nữa?
Những người tham gia diễn đàn đã khá lo lắng.
KMC Media đang làm việc này càng nhanh càng tốt. Nhưng để sửa đoạn video từ chiều dài ban đầu rồi cắt nó xuống còn 1 giờ trước khi phát sóng sẽ mất vài ngày để hoàn thành.
Vì vậy, họ đã buộc phải đưa ra quyết định mà không có Giám đốc Chương trình.
"Hãy phát sóng nó."
"Tôi sẽ chịu trách nhiệm về điều đó."
Trên thực tế, vốn không cần phải làm gì với đoạn video.
Họ không can thiệp bất kỳ cảnh nào bằng những hiệu ứng đặc biệt hoặc phụ đề trên các đoạn video gốc. Vì vậy, họ phải từ bỏ ý tưởng.
"Vậy nó sẽ được phát sóng."
"Tuy nhiên, một số người có thể mất hứng thú nhanh chóng."
Họ rất thích xem đoạn video. Họ đã không hối tiếc khi xem nó. Họ nghĩ rằng
khán giả cũng sẽ thấy nó thú vị, và họ bắt đầu phát sóng.
Việc phát sóng bắt đầu mà không có bất kỳ thông báo.
Bởi vì không có lịch, người xem không biết rằng nó sẽ được chiếu lúc nào và thời lượng ra sao. Việc phát sóng đột nhiên bắt đầu. Tuy nhiên, bằng cách nào đó họ biết. Thông tin này đã nhanh chóng lan rộng khắp Internet.
Số lượng người xem tăng theo cấp số nhân. Và khi buổi phát sóng kết thúc, số lượng người xem nhiều hơn gấp hai lần bình thường.
Một lần nữa, các diễn đàn ngập tràn các bài viết.
- Tôi không thể xem từ đầu. Hãy chiếu một lần nữa đi.
- Khi nào có thể xem lại lần nữa?
Những người làm truyền hình quan sát thấy và nở một nụ cười lạnh lùng.
Điều này mang lại lợi nhuận rất lớn cho hãng truyền thông KMC vì sự chú ý của mọi người tương đương với số tiền mà họ kiếm được. Đã có rất nhiều người muốn biết thêm thông tin về Orc Karichwi và Weed.
"Mình phải thoát ra khỏi rắc rối này."
Lee Hyun đang gặp rắc rối. Cậu không bao giờ nghĩ điều này sẽ xảy ra. Loại trường đại học nào sẽ chấp nhận một người chỉ giỏi chơi game?
"Phải bọn lừa đảo không trời? Những tên khốn không biết xấu hổ đi tống tiền học phí của sinh viên? "
Trong thời đại ngày nay, hàng triệu doanh nghiệp chỉ tìm nhận các sinh viên đến từ các trường Đại học tốt nhất. Trung thực mà nói, Lee Hyun chẳng có lợi gì từ việc nhập học này. Nó sẽ tương tự như việc tống tiền cậu.
"Có lẽ họ đang lẩn trốn đâu đó quanh đây chờ đợi cơ hội để lấy tiền."
Không gì trên thế giới có thể xoá đi sự hối tiếc.
Bà ngoại của cậu đã nói rằng cậu sẽ đi học Đại học. Em gái của cậu cũng đã ở đó lắng nghe.
Có rất nhiều điều mà Lee Hyun phải từ bỏ vì cậu tự hứa với mình rằng cậu sẽ làm bất cứ điều gì để em gái mình được nhận vào Đại học. Lee Hyun không muốn đi đến Đại học vì tiền, và cậu ta đã không còn bất cứ điều gì bản thân muốn theo đuổi.
Đây là năm thứ ba của em ấy ở cao trung. Đó là thời điểm quan trọng nhất của cuộc đời, nhưng cậu không thể đoán được em ấy đang nghĩ gì.
Lee Hyun không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc thỏa hiệp.
"Ngay cả khi cháu đã được nhận vào Đại học, không có nghĩa là cháu phải học.
Tuy nhiên, nếu cháu từ bỏ việc chấp nhận vào Đại học, Hayan cũng sẽ không học. Nhưng chỉ khi Hayan được nhận vào một trường đại học với học bổng toàn phần, cháu sẽ theo học Đại học. Đó là một thỏa hiệp tốt đẹp phải không. "
Cậu đã nghĩ ra một tối hậu thư.
Bà ngoại và Hayan bị thuyết phục bởi ý tưởng đó. Họ dành một chút thời gian để suy nghĩ và sau đó đồng ý.
‘Nếu con bé thực sự học hành chăm chỉ, sẽ đủ khả năng để có được một suất học bổng.’
Lee Hayan là khá thông minh, không giống như cậu. Tuy nhiên, ngay cả khi cô học thật nghiêm túc và có được sự chấp nhận vào Đại học, không chắc chắn rằng cô ấy có thể nhận được học bổng vì còn có những yếu tố khác. Nhưng ngày nay, học bổng được dựa trên điểm số. Điều này sẽ không quá bất ngờ để nhận được học bổng.
'Khoan đã! Thật tốt khi Hayan sẽ học tập chăm chỉ để có được một suất học bổng, nhưng không có nghĩa rằng mình sẽ được nhập học Đại học trong năm tới? '
Còn chưa đến 1 năm cho đến ngày nhập học. Chỉ bảy tháng nữa trước khi cậu nhận được thư nhập học, không có nhiều thời gian nữa.
Khuôn mặt của Lee Hyun cứng đơ
Đại học, tràn ngập sức trẻ và tình yêu!
Giấc mơ này là một cái gì đó cậu từ lâu đã quên mất.
"Anh trai và em gái học cùng nhau."
Tuổi của Lee Hyun hiện giờ 22 tuổi, và sẽ là 23 vào năm sau.
Chi phí sẽ rất lớn để học Đại học và hơn nữa, Lee Hyun đã bắt đầu lo lắng. Trong tất cả mọi thứ, Đại học là một trong những nơi định hướng những chàng trai cô gái thành người lớn và làm việc như những người trưởng thành.
Các bữa ăn trong nhà ăn sẽ rất đắt tiền và còn có vị kinh tởm trái ngược với thức ăn mà cậu nấu với các nguyên liệu giá rẻ.
"Có lẽ vấn đề là tuổi tác."
Lee Hyun chắc chắn không phải ở nhóm tuổi bình thường để theo học Đại học.