Chương 341: Sa mạc tĩnh lặng.

Weed cảm thấy chóng mặt khi bước qua cánh cổng. Cảm giác cứ như một cái chăn bông bị nhồi trong máy giặt vậy.

“Đừng nói là đã thất bại vì tôi đi qua cánh cổng không hoàn thiện chứ?”

Nó cùng cảm giác với việc cậu không phải là người trúng số. Weed ôm Seoyoon chặt hơn để chắc chắn là mình không đánh mất cô.

Lý do thực chất chỉ là để có thể tiếp tục nhiệm vụ nhưng cậu cũng muốn ôm cô vì cô đã chịu đựng rất nhiều.

Có một điều lạ là cô vẫn chưa thức tỉnh dù cho nhiệm vụ đã kết thúc.

‘Đã chuẩn bị…’

Tình huống này vô cùng khẩn cấp khi cậu thậm chí không thể gửi một lời chat thầm. Seoyoon vẫn chưa tỉnh lại. Nhưng Weed vẫn đặt cô trên lưng và phóng đi. Đó là nguyên nhân cậu có cảm giác cấp bách trong suốt trận chiến.

‘Giá như chúng ta có thể hoàn toàn thư giãn…”

Cậu đào thoát thông qua cảnh cổng và rơi xuống một nơi nào đó. Một tiếng rên thống khổ phát ra từ miệng Weed.

“Aaaaack!”

Tay chân cậu vùng vẫy nhưng không trúng bất cứ thứ gì cả. Họ đang ở trong không trung! Nói cách khác, đó là bầu trời.

“Mình chẳng bao giờ gặp may mắn cả!”

Weed lẩm bẩm trong sự oán giận khi bị rơi xuống đất. Hp của cậu đang rất thấp nên rất có thể bị ngã chết.

‘Mình có sống được không khi rơi xuống đất nhanh chóng nhỉ?’

Cậu đã có suy nghĩ vậy khi rơi xuống trong giây đầu tiên.

‘Hẳn là có một chút nguy hiểm. Sẽ tốt hơn nếu mình có thể nhìn xuống đất.’

Và 1 đến 2 giây trôi qua.

‘Còn khá xa, tiếp tục như vậy mình sẽ chết mất. Nhìn xuống đất chỉ gây thêm thất vọng thôi.

Giờ thì cậu đã sẵn sàng rồi.

‘Mình sẽ chết như thế này sao.”

Chỉ sau 4 giây sống trong suy nghĩ bản thân sẽ chết! Cơ thể Weed cuối cùng cũng rớt xuống đất. Tuy nhiên đó không phải là một mảnh đất rắn mà là một đống cát.

Cậu trượt dài trên dốc của một ngọn đồi hình thành từ cát. Cậu lăn 10 mét trước khi dừng lại an toàn.

“Ah!”

Niềm vui của cậu tồn tại ngắn ngủi. Weed lại tiếp tục thất vọng khi leo lên đống cát và nhìn xung quanh. Thứ duy nhất cậu có thể nhìn thấy trong toàn bộ khu vực là cát đỏ. Gió khô còn mặt trời thì rất nóng.

“Mình đã nghe về nơi này. Sa mạc tĩnh lặng.”

Một trong mười khu vực cấm của lục địa. Họ đã đến một vùng đất sa mạc nắng nóng mà không hề có bất kỳ sự chuẩn bị nào.


Lafaye và những người lãnh đạo của Guild Hermes đang ngồi trong Cung điện Hoàng gia của Đế chế Haven bàn luận về chiến lược.

“Vũ khí công thành không đủ hiệu quả để tiêu diệt các pháo đài trong khu vực Chepen.”

“Có lực lượng nào gần đó không?”

“Họ một là đang được sử dụng không thì cũng đang sửa chữa. Địa hình cũng khó khăn cho việc vận chuyển.”

“Vậy hãy phái đội quân ma thuật từ thủ đô. Họ cần nhanh chóng nắm quyền kiểm soát khu vực Aberdeen.”

“Kẻ thù đã rút lui ngay sau khi chiếm được bức tường của Mosulli.”

“Ra lệnh cho kỵ binh đừng đuổi chúng vượt qua ngọn đồi. Đội kỵ binh số 14 sẽ đuổi theo từ đó.”

Họ chỉ huy nhiều trận đánh diễn ra cùng lúc trên khắp lục địa. Lãnh thổ của Đế chế Haven đã được mở rộng nên những kẻ đứng đầu phải làm việc hết sức để có thể chỉ huy quân đội một cách hiệu quả.

“Sự kháng cự quá yếu.”

Trong những ngày đầu của cuộc xâm lược, kẻ thù đã phải dâng tặng thành phố cho họ và rút lui. Kế hoạch Săn Sư Tử.

Đó là một âm mưu mà Đế chế Haven là mục tiêu.

Cụ thể thế nào thì rất phức tạp nhưng cơ bản là dựa trên việc sử dụng NPC binh lính để thực hiện các cuộc tấn công mãnh liệt chia cắt chúng thành từng khu vực cụ thể.

‘Kế hoạch dù tốt thế nào mà nếu không được thực hiện thì cũng chỉ là đồ bỏ đi mà thôi. Chiến tranh không phải là thứ chỉ đánh trong trí óc.’

Mặc dù các Guid đã tham gia phe đồng minh nhưng họ vẫn dễ bị lợi dụng cho những mục đích riêng. Có những sự kháng cự mãnh mẽ. Nếu Đế chế Haven suy yếu họ sẽ kiếm được lợi nhuận tối đa nên họ cũng không quan tâm lắm đến số lượng NPC binh lính mất đi.

Lafaye lập tức tận dụng cơ hội này để có thể thu về lợi nhuận.

Sự chống cự của kẻ thù rất kém nên những người lãnh đạo Guild Hermes mạnh dạn đánh chiếm càng nhiều lãnh thổ càng tốt và sử dụng sức mạnh to lớn của mình để chống lại những cuộc tấn công. Họ tấn công Black Sword Mercenary trên cả hai phía và giáng những cú công kích nặng nề.

“Nếu lực lượng đồng minh kết hợp lại chúng có thể gây tổn thất lớn cho chúng ta.”

“Chúng ta nên bắt đầu ở đâu?”

“Chúng có lẽ sẽ chọn Bardray làm mục tiêu đầu tiên. Nếu hắn ta không bị đánh bại trước nhất, bọn chúng sẽ không thể chạm đến Cung điện Hoàng gia.”

BardRay, Quân đội Hoàng gia và quân đội của họ đã tập trung ở Vương quốc Gradian. Họ là lực lượng mạnh nhất của Đế chế Haven.

Lực lượng đồng minh không thể cưỡng lại sự cám dỗ của việc tấn công BardRay.

‘Họ sẽ làm như vậy cho dù có kế hoạch khác.’

Lafaye điều động quân trên khắp lục địa tùy vào tình hình. Hắn điều chỉnh nhân số của mỗi lực lượng quân sự, cân nhắc địa hình và phạm vi các khu vực chiến đóng.

Các lực lượng đồng minh có cơ hội đánh chiếm các pháo đài mạnh mẽ bằng yếu tố bất ngờ nhưng không thể. BardRay bắt buộc phải là mục tiêu của họ.

‘Các thành viên sẽ sẵn sàng trong vòng một tuần. Đây là trận chiến quyết định.’

Lafaye ra lệnh với tư cách là một chủ Guild.

“Bí mật điều động các Magician và Ranger đến khu vực núi Rubidom. Và ra lệnh hướng dẫn cho tất cả các Knight trong khu vực chuẩn bị di chuyển.”

“Đã hiểu.”

“Quân đội của BardRay cần phải có mặt ở khu vực núi Rubidom sau 6 ngày nữa nên hãy gửi một đề nghị đường đi đến Vương quốc sáp nhập Norton.”

“Núi Rubidom? Có rất nhiều cây nên có vẻ đó không phải là một nơi thuận lợi để quân đội hành quân. Đi đường đó sẽ mất rất nhiều thời gian.”

“Đó là nguyên nhân tại sao chiến đấu ở vùng núi Rubidom rất có lợi thế. Sau đó chúng ta có thể nhanh chóng đánh chiếm lục địa trung tâm.”

“Chuyện gì vậy?”

“Tôi nhận được liên lạc từ Palma. Mọi thứ đang tiến triển nhanh hơn so với dự định.”


Palma!

Palma là vũ khí bí mật của Guild Hermes. Guild Hermes là một tổ chức ban đầu được thành lập để thống nhất lục địa Versailles. Họ là nhóm những người chơi hàng đầu cùng tập họp dưới một ngọn cờ duy nhất.

Ngay từ đầu họ đã có tiềm năng rất lớn trong việc chinh phục Royal Road.

‘Hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn người tham gia trò chơi này. Chắc chắn con số đó sẽ lên đến hàng triệu.’

Đây là trò chơi thực tế ảo đầu tiên nên nó sở hữu rất nhiều lợi thế. Vậy mà sự phổ biến mạnh như vũ bão của Royal Road thậm chí còn vượt xa hơn cả mong đợi của họ.

Guild Hermes chủ tâm phân bố theo như kế hoạch chinh phục lục địa. Vương quốc Haven đặt dưới quyền cai trị của Guild Hermes và đã được giải thoát khỏi những thế lực thù địch. Họ nắm quyền kiểm soát Vương quốc Haven để có thể che giấu những công việc mà Guild đang làm.

Palma và đội quân bóng tối nhận nhiệm vụ ở nhiều nơi khác nhau trên lục địa.

- Sẽ có rất nhiều Guild được thành lập trên khắp lục địa và chúng sẽ phát triển vương quốc của riêng mình. Công việc của chúng ta là đập tan điều đó.

Theo như ghi chép trong các sách lịch sử, có rất nhiều yếu tố nguy hiểm trên lục địa. Vào các giai đoạn đầu khi Royal Road chỉ vừa bắt đầu!

Các Magician độc ác cùng những sinh vật khác tấn công và phá hủy các thành phố và pháo đài. Thành tựu lớn nhất của đội quân bóng đêm là góp phần khiến Giáo hội Embinyu gia tăng nhanh hơn cả dự đoán.

“Giáo hội Embinyu. Nhìn vào lịch sử lục địa, đó thật sự là một mối đe dọa lớn đối với nên hòa bình.”

“Vậy sao? Chúng ta hay tìm một phương pháp nào đó tận dụng chúng.”

Palma và những người chơi khác chính thức gia nhập Giáo hội Embinyu. Họ làm các nhịệm vụ liên quan, tìm thấy những vật phẩm cần thiết và làm tăng thêm nhiều người mới cho Giáo hội Embinyu.

“Giáo hội Embinyu to lớn hơn so với những gì tôi tưởng tượng.”

“Thật sự như vậy sao? Hãy đảm bảo rằng chúng sẽ xâm chiếm những vương quốc khác trừ Haven ra.”

Phát triển các lực lượng của Giáo hội Embinyu! Họ sử sụng Giáo hội Embinyu để làm suy yếu các đối thủ cạnh tranh và sự xáo trộn đó cho phép Guild Hermes phát triển ổn định. Giáo hội Embinyu đóng một vai trò quan trọng cho phép Đế chế Haven không bị cản trở bởi bất kì đối thủ nào.

Nhưng gần đây sự phát triển của Giáo hội Embinyu thật sự rất khủng khiếp.

Một khi lục địa trung tâm trở nên hỗn loạn bởi chiến tranh, Giáo hội Embinyu sẽ bành trướng ở mọi mặt. Palma không thể ngăn chặn sự ảnh hưởng của các Priest đến Đế chế Haven.

‘Embinyu. Chúng quá nguy hiểm!’

Palma kinh hoàng khi nhìn thấy các hoạt động của Giáo hội Embinyu. Chúng đang lan tỏa sự tà ác trên khắp các mảnh đất đã được gieo trồng.

Đất đai bị ô nhiễm và những con quỷ được sinh ra từ các thi thể. Cư dân ngày càng trở nên cuồng tín còn những kẻ bị nắm giữ linh hồn thì trở thành một Dark Knight. Các con quái vật bị Giáo hội Embinyu tẩy não và trồi lên từ nơi chúng sinh sống và các ngục tối.

Lãnh thổ của Giáo hội Embinyu được mở rộng với một tốc độ chóng mặt nhờ bầu khí tà ác và các khu vực xung quanh thì bị phá hủy.

Các con sông chảy lây lan sự ô nhiễm và thực vật cũng nhuốm màu tà ác. Các bụi và rễ cây trong rừng bắt đầu tấn công người dân. Những cái cây tràn trề sức mạnh độc ác di chuyển hướng về các pháo đài và được sử dụng trong cuộc chiến vây hãm.

‘Giáo hội Embinyu phát triển chóng mặt trong một thời gian ngắn.’

Palma đi lang thang qua những khu vực bị Giáo hội chiếm đóng. Sự huy động quân đội của Giáo hội Embinyu không hề có dấu hiệu kết thúc.

Các trận chiến trở nên rộng lớn hơn khi những kẻ cuồng tín thực hiện những cuộc tấn công điên cuồng. Và giờ chúng đang tiến về phía Đế chế Haven.

‘Bây giờ mình khó lòng mà giải quyết được vụ này. Mình cần phải báo cáo sự thật cho tổ chức.’

Theo như kế hoạch chinh phục ban đầu của Guild Hermes, Giáo hội Embinyu phải tồn tại đến cuối cùng. Sau đó họ sẽ thống nhất châu lục và khôi phục hòa bình dưới vỏ bọc thanh trừng Giáo hội Embinyu.

Không một ai có thể đứng lên chống lại sức mạnh của họ và thời đại cai trị mới của Đế chế Haven sẽ mở ra.


Seoyoon tỉnh dậy lúc Weed đang đợi đám đệ tử của mình.

“Chúng không đến.”

Iron 1 và 5. Lũ tượng sống đã không xuất hiện.

“Chắc chúng đã bỏ lỡ cơ hội trốn thoát?”

Zahab là người đến đầu tiên nhưng cũng không thấy đâu cả.

“Có thể họ đã đến một nơi khác.”

“Anh cũng nghĩ vậy. Đúng như dự đoán, cánh cửa không hoạt động đúng cách.”

Trong lúc hoàn thành nhiệm vụ kĩ thuật điêu khắc bí mật cuối cùng, cậu học được rằng cảm giác lo ngại của mình luôn đúng. Cậu cũng bị vướng vào số phận hỗn độn của Nodulle!

Ddiring!

Vượt qua Sa mạc tĩnh lặng.

Đây là nơi chỉ có cát và mặt trời đỏ rực.

Một nơi mà nước là cuộc sống. Sống sót là mục tiêu duy nhất.

Băng qua sa mạc trong lúc khắc phục việc thiếu nước để đi đến các ốc đảo của bộ tộc Brukan.

Độ khó: Nhiệm vụ kĩ thuật điêu khắc bí mật cuối cùng.

Hạn chế: Nếu đồng đội của bạn bị thương nặng ở sa mạc thì con quỷ trong cơ thể cô ấy sẽ thức tỉnh.

Hơi nóng của sa mạc đốt cháy tất cả mana nên không thể sử dụng kỹ năng.

Nhiệm vụ đã được giao.

Không thể từ chối.

“Hrmmm.”

Có cảm giác như là vượt qua ngọn núi này lại tiếp tục thấy ngọn núi khác vậy. Weed cảm thấy kính trọng những người leo núi.

“Nó giống như vượt qua ngọn núi Seorak rồi chỉ thấy ngọn Everest. Có lẽ Nam Cực sẽ xuất hiện sau khi mình băng qua đó.”

Không giống với Las Phananx.

Sa mạc tĩnh lặng y như nghĩa đen là một sa mạc yên tĩnh. Đó là một nơi mà con người cũng như những sinh vật sống không thể tồn tại, là một khu vực mà cát trải dài bất tận khắp lục địa phía Nam.

Trong những ngày đầu của Royal Road, rất nhiều người đã hướng đến phía nam của lục địa trung tâm để thám hiểm. Những người đến từ lục địa trung tâm chỉ tìm thấy một sa mạc rộng lớn. Không hề có điểm kết thúc. Các bộ tộc sa mạc sống ở những vùng lận cận các ốc đảo nhưng xung quanh cũng chỉ toàn là những cồn cát.

Sa mạc tĩnh lặng! Những người lang thang sẽ trở nên mệt mỏi và chết vì cơn khát.

Rất hiếm có người có thể rời khỏi sa mạc tĩnh lặng. Weed và Seoyoon hiện đang ở quá khứ nên không thể gặp những người khác.

“Kỹ năng không thể sử dụng ở sa mạc tĩnh lặng.”

“Em có nhận được nhiệm vụ không?”

“Có. Nhiệm vụ yêu cầu chúng ta phải sống sót.”

Seoyoon đi theo cậu cũng được giao nhiệm vụ tương tự.

“Chúng ta không còn nhiều thức ăn.”

Weed thở dài khi nhìn ba lô của mình. Cậu nhận nhiệm vụ giải cứu Seoyoon nên không muốn mang theo quá nhiều thứ.

Hiện ba lô của cậu chỉ chứa thức ăn và nước uống cho một ngày và còn lại toàn là những chiến lợi phẩm.

“Đây là lý do tại sao con người không nên tham lam. Dù sao thì chúng ta hãy cố gắng đi đến các ốc đảo của bộ tộc Brukan.”

“Nhưng bằng cách nào đây?”

Weed nhìn các rặng núi cát xuất hiện khắp mọi nơi. Cho dù có nhìn đâu đi chăng nữa cũng chỉ có duy nhất một thứ là cát. Nơi đây nhuốm màu không khí khô nóng và hoang vắng.

“Đường này!”

“Thật sao?”

“Chúng ta không thể chắc chắn cho đến khi đêm xuống. Ban đêm ở sa mạc có rất nhiều sao. Chúng ta có thể sử dụng nó để xác định nếu bị sai hướng.”

Weed nhớ lại kinh nghiệm của mình khi băng qua sa mạc ở châu Phi. Lúc đi du lịch ở nước ngoài, họ vừa ở trong các nhà nghỉ vừa cắm trại ở sa mạc. Cậu không bao giờ nghĩ rằng những kinh nghiệm đó sẽ có ích cho cậu ở hiện tại.

“Mình nên bỏ việc luyện tập nhặt các chai rỗng và thu thập phế liệu.”

“Hả?”

“Không có gì.”


Weed và Seyoon đi không ngừng nghỉ. Gió thổi mang theo cát bay tứ tung khiến mọi thứ càng thêm khó khăn. Họ cũng không biết khoảng cách đến đích còn bao nhiêu. May mắn thay cả hai đều có những loại quần áo cơ bản cho chuyến đi.

Weed mặc quần áo mới lấy được từ lâu đài Serabourg, làng Baran và Lavias. Những chiếc áo choàng cũ rất dễ bị rách nhưng cậu có thể sử dụng nó để che phủ khuôn mặt mình khỏi cát.

“Không vứt bỏ bất cứ thứ gì rất hữu ích trong những lúc này.”

“Có mùi gì đó.”

“Bình thường thôi. Anh chưa từng tắm một lần nào cả.”

“…….”

Mọi thứ lại im lặng. Họ không hề gặp bất kì con quái vật nào nên chỉ đi về phía trước.

‘Có 2 bình đầy nước. Cho dù chỉ uống ít thì nó cũng chỉ duy trì được trong một ngày. Sau đó sẽ rất khó tìm thấy nước.’

Và rồi một tình huống tuyệt vọng sẽ xảy ra. Bây giờ đã là ban đêm. May mắn là cậu có thể nhìn thấy những ngôi sao nhưng việc di chuyển trong đêm lạnh vất vả hơn nhiều lúc trời nóng.

“Lạnh quá!”

“Buổi tối ở sa mạc thật ra rất lạnh.”

Weed và Seoyoon ngồi gần lại với nhau dưới một ngọn đồi cát. Còn một khoảng cách khá xa nên họ cần phải có một vài kinh nghiệm trải qua các đêm lạnh. Vì vậy họ tận dụng lúc này để hồi phục Vitality trước khi tiếp tục di chuyển.

“Em nhớ những ngày vui vẻ trong quá khứ khi em băng qua những lớp băng ở phía Bắc. Lúc đó còn có Alveron và Bingryong nữa.”

“Lúc đó thực sự rất lạnh. Cả em cũng bị nhiễm lạnh nặng nữa.”

“Lúc đó anh bị bảo phủ bởi sương trắng trong lúc ở trên lưng Bingryong. Em thật sự đã rất cố gắng kiềm chế không phì cười khi nhìn thấy tình trạng của anh lúc đó.”

Đó là một sự cố liên quan đến nguyên nhân trái tim băng giá của Seoyoon tan chảy. Cô cảm nhận được sự ấm áp của chuyến phiêu lưu chống lại con Dragon Bone ở phía Bắc.

Trớ trêu thay, chuyến phiêu lưu đó đã gieo trồng những hạt mầm ấm áp trong trái tim Seoyoon.

“Hôm nay cũng sẽ trở thành một kỷ niệm đáng nhớ sau này phải không?”

“Có lẽ vậy.”

“Em hy vọng sẽ có nhiều kỷ niệm đẹp hơn nữa.”

“Nếu đó là những kỉ niệm quý giá thì nó sẽ tốt hơn cho căn bệnh mau quên của em.”

Weed và Seoyoon siết chặt lại chiếc áo đang choàng trên vai và duy trì nhiệt độ cơ thể. Và họ lại bắt đầu hành trình băng qua sa mạc lúc bình minh!

Bạn đang thiếu nước.

Do nhiệt độ quá cao, Vitality của bạn bị suy yếu và cơ thể trở nên thiếu nước.

Một cửa sổ thông báo hiện lên khi độ ẩm trong người cậu bị giảm. Cậu rất khát nước nhưng cần phải tiết kiệm.

Weed có cảm giác như miệng và cổ họng mình bị lấp đầy cát.

“Ngọn cỏ đó có vẻ như đến từ một khu vực nhiệt đới.”

“Làm sao mà có một khu vực nhiệt đới ở sa mạc được?”

“Đúng vậy, đây là nơi không hề có mưa rơi trong suốt một năm.”

“Chúng ta không thể mong đợi sự may mắn tốt đến vậy được.”

Còn cả một chặng đường dài nên họ cần phải giữ gìn Vitality. Cậu không biết điều gì sẽ xảy ra nếu họ gục ngã vì mệt mỏi.

“Tạm biệt những đứa con của ta. Chúng ta sẽ gặp lại ở một nơi tốt hơn.”

Để làm giảm gánh nặng, Weed ném bớt đi những vật phẩm cậu nhặt được ở Pháo đài Hoàng gia của Portu. Đó không phải là một quyết định mà cậu có thể dễ dàng thực hiện. Nỗi đau đó giống như bị xé toạc từ bên trong vậy.

“Ăn chỗ muối này đi.”

“Em ăn trước đi.”

“May mắn là có rất nhiều muối. Đó là một tin tốt.”

“Anh sẽ ăn sau.”

Lượng muối rất quan trọng trong sa mạc. Độ mặn trong cơ thể cậu liên tục giảm nên nếu không ăn muối thì rất dễ bị say nắng. Kỹ năng nấu nướng cao cấp cho phép cậu ăn thịt bò khô chứa lượng muối dồi dào.

“Đi tiếp thôi. Chúng ta nên đi được càng xa càng tốt trước khi tiêu hóa hết chỗ đồ ăn.”

Weed chậm chạp di chuyển đôi chân của mình. Việc đi bộ rất đau đớn nhưng cậu lo sợ mình sẽ gục ngã trên bãi cát trong sa mạc. Thật sự rất vất vả nhưng cậu không thể bộc lộ ra trước mặt Seoyoon.

Và thời gian trôi qua vô tận. Weed cảm thấy như mình đang đi bộ dưới ánh nắng thiêu đốt trong một thời gian dài.

Weed chia sẻ các chai nước với Seoyoon. Cô đã bị giam giữ như một tù nhân chiến tranh nên không có bất kỳ nguồn nước nào.”

“Có khát không? Hãy uống trước đi.”

“Vâng.”

Seoyoon trả lại chai nước sau khi uống. Weed khẽ lắc chai nước.

Challang challang.

Trọng lượng của chai không giảm bao nhiêu. Họ quý nhau nên mỗi người đều uống càng ít càng tốt nên lượng nước đã không giảm. Trái tim Weed trở nên ấm áp hơn khi nghĩ về điều đó.

‘Nodule và Hiderun cũng đã trải qua sự vất vả này. Oke, thật vui khi mình không phải sinh ra trong sa mạc.’

Và họ tiếp tục băng qua sa mạc cho tới khi trời tối. Sau khi nghỉ ngơi một chút ngày hôm sau họ lại đi.

Họ cần phải đi càng xa càng tốt trước khi dùng hết nước. Họ không thể uống nhiều hơn một ngụm và lượng nước trong chai giảm từng chút từng chút một.

‘Nóng, thật là nóng..”

Weed và Seoyoon không còn trò chuyện với nhau. Họ dành hết toàn bộ sức lực cho việc đi bộ. Mặt trời đỏ rực và cát nóng bức.

Sau đó một thành phố màu trắng bí ẩn thấp thoáng trước mặt cậu.

“Có thể nhìn thấy một thành phố.”

“Thật không? Gắng sức chút. Có thể sẽ có nước ở dó.”

Weed và Seoyoon ngập tràn niềm vui, họ vui vẻ uống nước và đi nhanh hơn.

“Chỉ có thể thấy một phần của thành phố nhưng có vẻ kì lạ. Anh nghĩ đó là một ảo ảnh.”

“Không thể nào.”

Weed tiếp tục đi về phía thành phố nhưng không thể tiếp cận nó. Nó trở nên mờ đi khi cậu đến gần.

Ddiring!

Bạn đã nhìn thấy một ảo ảnh sa mạc.

Persecerance (kiên trì) tăng một điểm.

“Nó đã tạo niềm vui cho chúng ta…”

Weed cúi đầu bước đi. Và giọng nói của Seoyoon vang lên sau một khoảng thời gian.

“Lần này là một hồ nước.”

“Có vẻ như vậy.”

Cậu sẽ không để bị lừa lần thứ hai. Không thể có một hồ nước giữa sa mạc được.

Không hề ngạc nhiên khi hồ nước dần dần biến mất.

Ddiring!

Bạn đã nhìn thấy một ảo ảnh sa mạc.

Sự ảnh hưởng đến tự nhiên tăng 2 điểm.

Weed cảm thấy mệt mỏi và cổ họng thì khô khốc nên cậu thấy mình như chết đi sau khi nhìn thấy những ảo ảnh. Họ vẫn tiếp tục đi về phía trước nhưng chỉ có một sa mạc cát vô tận.

Tốc độ của Weed và Seoyoon chậm lại vì họ đã trở nên mệt mỏi.

“Chúng ta nên đi đâu bây giờ.”

“Thật là khó khăn.”

“Có vẻ ngày mai cũng vẫn sẽ như vậy.”

“Chúng ta còn lại bao nhiêu nước?”

“Nếu tiếp tục tiết kiệm thì ít nhất nó có thể kéo dài đến sáng ngày mai.”


Ngày tiếp theo.

Weed và Seoyoon một lần nữa bắt đầu đi vào lúc bình minh. Chỉ còn một ít nước trong chai nên họ cố gắng không uống nước càng lâu càng tốt.

Và họ chia sẻ số nước khi không thể chịu được nữa. Lúc nước đã cạn kiệt, Weed đặt chiếc chai rỗng vào túi của mình.

“Hết nước rồi.”

“Chúng ta sẽ tiếp tục.”

Seoyoon trở nên hốc hác hơn vì mệt mỏi. Vẻ đẹp rũ rượi của Seoyoon khiến Weed chỉ muốn ôm chầm lấy cô.

‘Cô ấy đã gặp rắc rối sau khi gặp lầm người. Sẽ rất tốt nếu mình ghi nhớ hình ảnh này để thực hiện một tác phẩm điêu khắc.’

Hy vọng ngu ngốc của Weed khi cứ đi về phía Bắc đã biến mất. Bị bao quanh bởi sa mạc khiến cậu không thể có bất kỳ suy nghĩ tích cực nào.

Weed và Seoyoon lê bước trên những hạt cát nhỏ. Gió thổi chúng về phía họ. Không hề có bất kỳ hy vọng nào để có thể tìm thấy một khu vực nhiệt đới giữa sa mạc.

Môi Weed khô nứt.

“Anh xin lỗi.”

“Tại sao?”

“Vì đã mang em đến đây để giúp đỡ cho nhiệm vụ.”

“Chuyện đó không sao cả. Đừng bỏ cuộc mà hãy tiếp tục đi. Nếu chúng ta từ bỏ thì tất cả sẽ kết thúc.”

“Nhưng bây giờ mọi thứ đã kết thúc rồi.”

Ddiring!

Bạn đang bị sốt cao do khát nước nghiêm trọng.

Bạn đang nhìn thấy ảo giác và Vitality không được phục hồi.

HP đang giảm.

HP sẽ tiếp tục giảm trừ khi nhiệt độ cơ thể hạ xuống.

“Anh chưa bao giờ tưởng tượng ra việc sẽ bị chết trong sa mạc vì thiếu nước.”

Weed yếu đến nỗi không thể bước thêm một bước nào nữa. Seoyoon sử dụng tất cả nỗ lực của mình để có thể di chuyển nên không thể giúp Weed. Cô uống nhiều nước hơn một chút nên có nhiều sức mạnh hơn.

‘Chắc chắn rằng sự thành công hay thất bại của nhiệm vụ này không phụ thuộc vào số nước được mang theo phải không?’

Những suy nghĩ đó của cậu cũng rất dễ hiểu. Cậu không hề lo đến lượng nước khi cứu Seoyoon.

Weed thực sự không thể đi được nữa. Cậu bị ảo giác trầm trọng và không thể đi theo đường thẳng. Họ leo qua một sườn núi cát. Cát cao đến tận mắt cá chân khiến việc di chuyển của họ càng khó hơn.

“Ở đó có một cái cây.”

“Cũng chỉ là ảo ảnh mà thôi.”

“Không, đó là một cái cây thật.”

Weed ngẩng đầu lên khi nghe tiếng kêu của Seoyoon. Có những cái cây thật. Đây là một sa mạc cát nhưng thỉnh thoảng vẫn bắt gặp một và cái cây phát triển với lá nhỏ và độ ẩm.

“Đó thực sự là những cái cây sao?”

“Có lẽ là vậy.”

Weed đã chạm đến giới hạn. Cậu và Seoyoon khó khăn đến gần cái cây.

Ddiring!

Bạn đã vượt qua được sa mạc tĩnh lặng.

Đạt được danh hiệu “ Người du hành sa mạc”

Lượng Vitality mất đi khi đi trong sa mạc sẽ được giảm.

Độ kiên trì tăng 45 điểm.

“Cuối cùng chúng ta cũng đến nơi.”

Weed nằm xuống bên cạnh cái cây rồi rút con dao điêu khắc của mình. Chủ đề là cơn mưa và cầu vồng đơn giản. Sau đó cậu sử dụng kĩ năng.

“Cloud Sculpting!”

Một kĩ năng triệu hồi những đám mây trên bầu trời. Bây giờ cậu đã có thể tạo ra một tác phẩm nghệ thuật khi đã thoát khỏi sa mạc tĩnh lặng.

“Cloud Sculpting, Cloud Sculpting, Cloud Sculpting, mưa hãy rơi xuống từ những đám mây.”

Mây đen tụ lại như một phép lạ trên sa mạc.

Swaaaaaaaang!

Và mưa rơi xuống sa mạc. Weed và Seoyoon ngắm nhìn bầu trời và nằm xuống há miệng ra uống những giọt nước mưa.

Cơn khát đã giảm.

Tâm trí cậu đã được tẩy rửa nhờ mưa.

Ddiring!

Natural Sculpting đã thay đổi châu lục.


Yoo Byung-jin ngưỡng mộ những hạt mưa rơi trên sa mạc.

“Sự kiên nhẫn tuyệt vời.”

Họ đã băng qua sa mạc một cách không biết mệt mỏi cũng như không mất đi hy vọng. Điều này không phải ai cũng làm được.

Con người không thể đánh giá thấp sự tuyệt vọng và tiêu cực trong những hoàn cảnh như thế.

Weed và Seoyoon gánh trách nhiệm bảo tồn lượng nước trong khi liên tục di chuyển băng qua sa mạc tĩnh lặng.

Điểm khởi đầu của nhiệm vụ phụ thuộc vào lượng nước ban đầu họ có.

Weed và Seoyoon đã không lãng phí thời gian vào việc cãi vã hay đổ lỗi cho nhau. Họ chỉ đi cho đến khi tới đích. Sự kiên nhẫn của họ giúp họ đạt được điều đó cho dù có Vitality thấp.

“Và bây giờ sa mạc đã thay đổi nên nhiệm vụ thành công.”

Yoo Byung-jin liếc nhìn màn hình khác. Các màn hình hiển thị tình hình lục địa Versailles ở thời điểm hiện tại.

Mưa có vẻ không nhiều lắm khi nó thấm xuống đất nhưng sa mạc tĩnh lặng ở phía nam rất lớn và mây đen nhanh chóng lan khắp khu vực. Mưa rơi. Cơn mưa ngấm vào sa mạc khiến cây cối, cỏ dài và các ốc đảo phát triển.

Những con sông mới được tạo ra và chảy vào vùng đất xung quanh khiến nó trở nên màu mỡ. Cơn mưa của Weed đã mang đến sự thay đổi lớn cho lục địa Versailles hiện tại.

Sông chảy xói mòn đất sa mạc yếu và các hẻm núi bắt đầu hình thành. Sự xói mòn tạo ra những hẻm núi đầy màu sắc với hàng chục con sông lớn chảy qua nó.

Những cảnh như thế này cần một thời gian dài mới có thể xảy ra. Weed đã tạo ra một tác phẩm điêu khắc tuyệt vời thể hiện sự trôi qua của thời gian.

Chí ít cũng có những người chơi hoạt động trong sa mạc. Môi trường quá nóng và khó khăn đối với một vài con quái vật nên chỉ có một số ít người có thể đến đây để hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng bây gờ Weed đã tạo ra một con sông và hẻm núi bí ẩn khiến nhiều người chơi bắt đầu đến đây.

Cũng giống như phía Bắc, Weed thay đổi sa mạc phía Nam. Yoo Byung-jin nhìn vào màn hình chiếu cảnh Weed và Seoyoon đang nghỉ ngơi dưới cơn mưa.

Ánh mặt trời tỏa chiếu len qua những đám mây đen. Một cầu vồng sa mạc bao quang nơi hai người đang nằm.


Team dịch: Đéo Cần Tên

Trans: Ốc gai

Edit: Alec