Chương 317: Paladin tụ hội

“Ôi. Đó là ân nhân của Giáo hội Freya!”

“Tôi đến để gặp Hight Priest.”

Weed không hề tỏ ra kiêu ngạo cho dù cậu là vua của vương quốc Arpen. Từng có thời gian cậu phải cúi đầu nhưng giờ cậu không cần hạ thấp bản thân mình nữa.

“Giáo hội Freya đang tiến hành một cuộc chiến khốc liệt với Giáo hội Embinyu trên khắp mọi nơi. Nhờ vào Helain’s Cup và Crown of Prosperity (Vương miện của sự thịnh vượng), chúng ta có thể đẩy lùi giáo hội Embinyu.”

Mỗi cộng đồng tôn giáo trên lục địa này đều chiến đấu chống lại Giáo hội Embinyu. Sự tồn tại của các vương quốc bị đe dọa nên các Paladin thường được cử đi để cứu các dân làng. Các di tích được phục hồi bởi Giáo hội Freya và Lugh đóng một vai trò quan trọng trong cuộc chiến chống lại Giáo hội Embinyu.

Weed biết có những lúc mình nên khiêm tốn và cũng có những lúc có thể tự hào.

“Đúng vậy. Tất cả là nhờ tôi. Nhưng tôi không thể thực hiện những điều như vậy nếu không có sự hướng dẫn của Hight Priest.”

“Tất cả tín đồ của Giáo hội Freya đều ca ngợi những cuộc phiêu lưu của cậu và họ cảm thấy thoải mái vì cậu hứa sẽ đánh bại cái ác. Tôi cũng đã nghe được rất nhiều chuyện từ những người dân sống ở phía Bắc.”

“Tôi cũng rất vui lòng khi các tín đồ của Giáo hội Freya đang tăng lên ở vương quốc Arpen.”

“Việc xây dựng nhà thờ ở phía Bắc thật sự là một điều tuyệt vời.”

“Tôi rất vui vì được làm việc cho Giáo hội Freya.”

Weed cảm thấy có một chút hối tiếc khi nhớ đến các chi phí xây dựng.

“Hãy chậm rãi nói chuyện trong lúc thưởng trà nhé. Tôi muốn nghe về những cuộc phiêu lưu của cậu.”

Mức độ thân mật và nổi tiếng của Weed rất cao nên cậu có thể dễ dàng nói chuyện với Hight Priest. Cậu có thể thu được những thông tin từ Giáo hội Freya hay thậm chí là một bữa ăn miễn phí. Tuy nhiên Weed không có thời gian cho điều đó.

“Tôi có một nhiệm vụ quan trọng vô cùng cấp bách cần tới sự hỗ trợ của Giáo hội Freya.”

“Nhiệm vụ gì vậy?”

“Tôi hy vọng ngài có thể cho tôi những Paladin mạnh mẽ và những Priest được các vị thần ban phước. Tôi nghĩ rằng mình có thể vượt qua bất kỳ nghịch cảnh nào nếu có thể chiến đấu cùng họ.”

Hight Priest gật đầu với yêu cầu của Weed.

“Giáo hội Freya sẵn sàng cung cấp những thanh gươm và lời cầu nguyện. Nhiều người hiện đang chiến đấu chống lại Giáo hội Embinyu vì vậy chúng tôi không thể rút đi quá nhiều. Cậu cần bao nhiêu người?”

“Tôi hy vọng ngài có thể huy động hết sức có thể.”

Weed muốn kéo được những trụ cột của Giáo hội Freya.

“Điều đó hoàn toàn có thể với những thành tựu của cậu. Nhưng như tôi đã nói, chúng ta đang chiến đấu chống lại Giáo hội Embinyu…. Có thể điều động 240 Paladin và 120 Priest ở đây và từ nhà thờ phía Bắc.”

“Họ sẽ là nguồn trợ giúp lớn lao khi tôi thực hiện những điều đúng đắn.”

“Nhưng cậu có thể phải hứng chịu cơn thịnh nộ của Freya nếu tất cả bọn họ bị chết.”

“Tôi sẽ ghi nhớ điều này. Tôi sẽ bảo vệ họ như thân thể mình vậy.”

Đúng như cậu nghĩ, không thể để mất mọi thứ của giáo hội Freya. Cuộc chiến với Giáo hội Embinyu đã gây tổn hại tới Weed. Tuy nhiên các Paladin level cũng khoảng tầm 350.

Trong quá khứ, họ yếu hơn vậy nhiều nhưng nhờ có được kinh nghiệm từ cuộc chiến với Vampire. Các Priest thì có level hơi thấp, trung bình chỉ khoảng 310. Cậu muốn sử dụng điểm đóng góp để mang theo tất cả Paladin và Priest. Có thể đi săn mà không có Paladin nhưng Priest lại rất cần thiết cho các hầm ngục khó.

‘Mình đã vất vả tìm kiếm những di vật thánh trong khi hứng chịu như một kẻ nô lệ và tôi cũng đã xây dựng nhà thờ…’

Weed hỏi một lần nữa.

“Ngài không thể gửi cho tôi nhiều người hơn sao?”

“Đây là yêu cầu của cậu nên có thể bao gồm những Paladin và Priest bảo vệ nơi này. Tôi có thể đưa thêm 40 Paladin và 135 Priest tập sự.”

Một Priest tập sự có level trung bình khoảng 200. Họ đóng vai trò rất hữu ích trong cuộc chiến nhưng cũng cần được bảo vệ. Nếu một Priest bị chết thì mối quan hệ giữa cậu với tôn giáo liên quan cũng sẽ giảm.

‘Dù sao thì cũng không chắc nhiệm vụ sẽ thành công.’

“Tôi rất cảm ơn vì các Paladin. Từ giờ tôi sẽ chiến đấu quyết liệt… Không, tôi sẽ bảo vệ hòa bình của lục địa này cùng họ. Tuy nhiên những Priest tập sự không cần thiết lắm.”

“Tôi xin lỗi khi không thể hỗ trợ cậu được nhiều hơn bởi vì trận chiến với Giáo hội Embinyu.”

“Không, sức mạnh to lớn này rất tuyệt rồi.”

Có thể tập hợp được nhiều Paladin và Priest như vậy chỉ có thể vì đó là Weed. Hiện không có nhiều Paladin bởi vì cuộc chiến với giáo hội Embinyu.

‘Nếu nhiệm vụ mê cung của Roderick thất bại và tất cả bị chết, tình hữu nghị giữa mình với Giáo hội Freya sẽ chấm dứt.

Weed thở dài khi cậu nhận được các Paladin và Priest từ Giáo hội Freya. Các Paladin trang nghiêm có dấu ấn của Giáo hội trên ngực cùng với các Priest và Priestesses.

Nguy cơ là tất cả họ sẽ bị tổn thương. Weed cũng bổ sung thêm Priest Alveron, người mà trước đây từng phiêu lưu cùng cậu.

“Tôi không biết có rắc rối gì nhưng mà bất cứ điều gì Weed-nim làm đều hoàn toàn cần thiết cho sự yên bình của lục địa và Giáo hội Freya.”

“….”

Alveron tin tưởng Weed mặc dù cậu đến mê cung vì lý do cá nhân.

“Tôi rất biết ơn vì chúng ta lại có thể đi cùng nhau.”

Weed vỗ nhẹ vai cảm ơn Alveron trong lúc thầm nghĩ.

‘Mình không cho phép những thứ mình gây dựng lên lại tàn lụi như thế này được.’

Đây là một thế giới khắc nghiệt và những kẻ hành xử thiếu thận trọng sẽ bị chết. Weed đi đến nhà thờ của Giáo hội Lugh để mượn thêm lính.

“Knight của giáo hội Lugh có thể ngăn chặn bóng tối lan truyền…”

Giáo hội Lugh quyết định gửi đi 400 Paladin. Đóng góp của cậu ở đây thấp hơn so với giáo hội Freya nhưng cậu quyết định dùng nó để yêu cầu Paladin thay vì Priest. Điểm đặc biệt là thanh kiếm của giáo hội Lugh đã từng đâm vào ngực Barkhan.

Sau khi Weed hoàn trả thanh kiếm, một đoàn thám hiểm đã đến Argoldia và phục hồi sức mạnh của nó. Chủ sở hữu thanh kiếm là Paladin Derian. Ông được xem như là Paladin mạnh nhất của Giáo hội Lugh và ông đã quyết định đi cùng với Weed trong lúc vẫn mang theo cây kiếm.

“Tôi đã nghe được những tin đồn về cách cậu chiến đấu chống lại Giáo hội Embinyu. Tôi sẽ thực hiện mong muốn của Giáo hội Lugh với tư cách một Knight trung thành. Cuộc chiến chống lại Giáo hội Embinyu rất quan trọng nhưng tôi nghĩ việc giúp đỡ Weed-nim cũng không hề thua kém.”

Weed không hoàn toàn hài lòng về nó. Quy mô đột nhiên đã trở nên lớn hơn.


“Ôi, lá đã rụng rồi.”

Lee Hyun bước ra dọn sạch sân. Cậu có một thói quen cũ là luôn cẩn thận dọn dẹp ngôi nhà của mình. Với le vồ hiện tại, cậu sẽ không dễ dàng chết trong Royal Road nên cậu thoát khỏi trò chơi để dọn nhà. Sở thích rẻ tiền của Weed là lau dọn, rửa bát và giặt giũ.

“Yên tĩnh hơn so với bình thường.”

Lee Hyun ra ngoài sắp xếp lại mọi thứ trong sân và quét dọn lá rơi. Cậu cảm thấy hơi cô đơn khi làm những việc này. Vẫn chưa đến lúc em gái cậu quay lại trường học.

“Có lẽ sự yên tĩnh này…. Không, con chó đã biến mất.”

Con Dogmeat quyến rũ luôn nằm bẹp trên mặt đất và quẩy cái đuôi đã mất tích.

“Không. Mình vẫn còn rất nhiều bột đậu tương lên men ở nhà.”

Thực tế, cậu đã ăn thịt vịt và gà nhưng lại miễn cưỡng bắt thêm một con chó. Nuôi chó để lấy thịt là dã man và tàn bạo.

“Hiệp hội bảo vệ động vật có thể khiếu nại mất.”

Lo lắng vì mọi thứ quá ổn. Hơn thế nữa cậu đã không gặp Dogmeat trong 6 tháng nên có lẽ nó không được phát triển đầy đủ. Con Dogmeat cậu tặng cho Seoyoon trước đây có giá 20000 won ở chợ.

Con Dogmeat một tuổi là con chó lang thang mà Lee Hyun đã bắt được. Cậu nuôi nó từ khi còn nhỏ nên nó rất ngoan ngoãn nghe theo cậu.

“Mình phải nhanh chóng tìm ra nó…”

Lee Hyun đi kiếm 20000 won đã bị mất. Cậu không tìm nó trong nhà.

“Cửa chắc chắn đã được khóa rồi…. Mình cũng sẽ không bất cẩn như vậy nếu biết điều này sẽ xảy ra.”

Để đề phòng Lee Hyun quyết định đến nhà của Seoyoon. Cả hai ngôi nhà đều có hàng rào gỗ thấp để có thể thoái mái liên kết với nhau.

“Ngôi nhà này thật tốt. Có cảm giác như đang đi trên cỏ vậy.”

Ngôi nhà có một bãi cỏ là biểu tượng của sự giàu có ở Hàn Quốc. Những cây ăn cỏ trong vườn cùng với những con vịt bơi lội trong ao.

Quạc quạc!

Thời tiết rất nóng nên không có dấu hiệu nào rằng những con vịt sẽ rời mặt nước cả. Lee Hyun thấy Dogmeat ở gần bờ hồ. Seoyoon đang tắm cho nó bằng vòi tưới vườn.

“Em có một bộ lông màu trắng nên phải rửa nó cho sạch đẹp. Em có thích tắm không?”

Seoyoon mặc áo ngắn tay và quần short để tắm cho con chó dưới ánh mặt trời. Mỗi lần Dogmeat lắc cơ thể, nước sẽ văng vào người Seoyoon nhưng cô vẫn rất đẹp. Seoyoon trông như một giấc mơ ngọt ngào vậy. Đó là bởi vì vẻ đẹp của cô rất vi diệu.

“Dogmeat nghe lời cô ấy hơn mình.”

Seoyoon như một người chủ đối với tất cả động vật trong nhà của Weed. Cô cho chúng ăn, chơi với chúng hay thậm chí là cho ngủ lại ở nhà cô. Ngay cả những con thỏ khi được cởi trói cũng sẽ nhảy về phía nhà Seoyoon và ăn cỏ ở đó.

Growl!

Con Dogmeat 1 tuổi gầm gừ khi nhìn thấy Lee Hyun. Cậu lặng lẽ tiến đến gần hàng rào của nhà Seoyoon.

Lee Hyun nghĩ nó thật lạ.

“Mi dám đối xử với chủ nhân người đã cho mi ăn bột đậu nành lên men như thế này hả…. Ngồi xuống.”

Con Dogmeat 1 tuối cắm mông xuống đất.

“Nằm xuống!”

Balladang!

“Thở!”

Pant pant pant pant!

Lee Hyun đã ghim sâu những lời huấn luyện vào đầu nó. Seoyoon lau khô cơ thể con chó với một chiếc khăn.

“Nó mong muốn có một phòng tắm..”

“Mưa có thể dễ dàng giải quyết điều đó…”

Lee Hyun đã không cằn nhằn nữa.

“Những con chó được nhận có chơi với nhau không?”

“Chúng đùa giỡn hằng ngày.”

Con Dogmeat 1 tuổi là con chó cái và còn một con 2 tuổi là chó đực. Chúng không gần gũi nhau lắm nên cậu đã cổ vũ chúng dành thời gian cho nhau. Và trong tương lai có thể có được một con chó con.

“Hrmmm, rựa mận mà ăn với bún thì…”

“Hả?”

“À, không có gì cả.”

Lee Hyun ngồi xuống ghế và nhìn cặp Dogmeat đang tắm. Cảm giác hiện tại giống như là một giấc mơ yên bình và hạnh phúc vậy.

‘Mình cũng đã thực sự hoàn thành rất nhiều việc.’

Cậu đã trở thành một người nổi tiếng trong Royal Road nên cậu có thể sống bằng số tiền to lớn của các đài truyền hình. Con tim cậu đã khóc vì tiền tiền tiền mỗi ngày nhưng giờ cuộc sống nghèo khổ đó đã qua rồi.

‘Bà đang ở trong viện dưỡng lão và không cần nhiều tiền cho lắm trong khi mình cũng đã có một khoản tiết kiệm riêng cho học phí của em gái.’

Cậu đã dành dụm được rất nhiều tiền từ việc bán đồ và chi phí phát sóng nên cậu đã có một khối tài sản khổng lồ. Nó nhiều đến mức cậu đã có thể lo liệu cho đám cưới của Lee Hayan hay chi phí tang lễ. Trong quá khứ, cậu đã trải qua rất nhiều nỗi đau vì không có tiền nhưng giờ lòng cậu có thể thư giãn rồi.

‘Trong trường hợp xấu nhất, nếu vương quốc Arpen bị phá hủy bởi Guild Hermes thì ít nhất mình vẫn còn tiền cho gia đình.’

Lee Hyun có thể bán chăn mền ở chợ hoặc thậm chí mở một cửa hàng gà rán. 1 năm trước cậu đã từng mơ ước dành cả đời mình để nướng bánh mì và chiên thịt gà. Tất nhiên, sẽ có những kẻ say rượu gọi cánh và chân gà nhưng cậu cũng sẽ không từ chối.

‘Mình thích những thách thức. Vẫn còn rất nhiều việc để làm.’

Lee Hyun cảm thấy trong lòng thư thái. Royal Road là công việc của cậu nhưng nó cũng là nơi cậu có thể lái thuyền buồm và thư giãn. Mặc dù Royal Road rất khó khăn nhưng Weed là một Chiến Thần và cậu sẽ nhảy vào bất kỳ tình huống nguy hiểm nào mà không có lấy một chút do dự. Cậu luôn vượt qua bất cứ chướng ngại nào. Cậu sẽ tiếp tục hoàn thành những việc đó miễn cậu còn sống.

‘Không nên lo lắng về nó. Mình có thể gây dựng những thành tựu với Giáo hội Freya và Lugh bằng cách sử dụng danh tiếng và khả năng điêu khắc của mình. Những gánh nặng mà mình mang là khác biệt.’

Cậu không thể sợ hãi thất bại được. Tương lai là một điều không thể biết trước nên không cần phải lo lắng. Lee Hyun sẽ tập trung cao hơn trong những tình huống bất lợi và tìm thấy giải pháp. Cậu tự tin sẽ thám hiểm những nơi mà nhiều người khác không dám đi và sẽ thành công. Cậu sẽ rũ bỏ gánh nặng và bộc lộ khả năng của mình.

‘Mình thật sự muốn như vậy. Đó là thời khắc vui vẻ… Nhiệm vụ bí thuật điêu khắc cuối cùng sẽ đem đến cho mình điều đó.’

Một âm thanh vang lên từ dạ dày cậu.

Ggoruruk.

“Um. Đúng như mình đoán, mình không nên suy nghĩ quá đíp. Số phận của mình là sống chung với khó khăn.”

“Hả?”

“Cô có đói không?”

“Một chút. Anh đang làm gì vậy.”

“Kalguksu hải sản. Hôm nay tôi sẽ nấu nó.” ( TL: Một món mỳ Hàn Quốc).

Hiện cậu đang nghỉ học nhưng cậu đã từng ăn cơm trưa đóng hộp của cô những ngày còn đi học. Nay cậu muốn đền đáp bằng cách nấu món gì đấy.

Trong khi Lee Hyun nhào bột mỳ, Seoyoon làm Pancake kim chi. Những con Dogmeat đã được tắm rửa sạch sẽ nhàn nhã chạy xung quanh.


Weed bước vào một quán rượu tồi tàn trong một con hẻm vắng vẻ ở Morata.

“Kkeok, uống đi.”

“Rượu hôm nay ngon hơn nhỉ. Cho hai ly bia.”

Những kẻ say rượu cắm trại ở đây suốt ban ngày. Đồ uống rất rẻ nên có rất nhiều khách hàng cho dù nó nằm ở những con hẻm vắng vẻ. Một nửa trong số họ là người chơi, còn lại là những NPC.

Morata đang trong quá trình trở thành một thành phố lớn nên rất nhiều người đổ xô về đây. Thợ săn, lính đánh thuê và các chiến bình dành thời gian ở quán rượu khi không đi săn.

‘Giờ nay anh ta nên ở đây…’

Weed nhìn quanh các bàn và trông thấy một người đàn ông với mái tóc màu xám và những chiếc ly rỗng xếp chồng trước mặt.”

‘Kia rồi.’

Weed bước tới và ngồi xuống ghế.

“Tôi có một yêu cầu”

“Yêu cầu?”

Người đàn ông già hỏi với cái mũi đỏ. Một NPC Thief nổi tiếng nhất phía Bắc, Jeidun! Ông đã về hưu vì già cả nhưng ông vẫn nói với những tên Thiest và Assassin đến thăm mình về thủ thuật tháo dỡ bẫy.

Weed cũng đã hoàn thành nhiều hầm ngục. Có rất nhiều quái vật và bẫy ở đó. Thông thường cậu sẽ chịu đựng những cái bẫy bằng cơ thể mình hoặc sử dụng Van Hawk để dẫn đường.

Mê cung Roderick mà cậu sẽ đi không hề dễ dàng. Chỉ cần kích hoạt bất kì cái bẫy nào thì đều có thể dẫn đến cái chết. Cậu sẽ không an toàn ngay cả khi những chiếc bẫy đã được tháo dỡ.

Những con quái yếu nhất lang thang xung quanh cũng có level 400 và một số con còn đạt đến level 500. Và cậu ước tính rằng con boss Montus ít nhất cũng có cấp độ 600! Weed đến gặp Jeidun để ít nhất thì cũng tháo dỡ được những cái bẫy.

“Tôi muốn kí một hợp đồng để ông đi cùng tôi và giúp tôi thoát khỏi những cái bẫy.”

“Một hợp đồng đánh thuê. Cũng đã một khoảng thời gian dài từ khi tôi làm nghề này.”

Thông thường những lính đánh thuê sẽ được thuê ở các Guild đánh thuê nhưng cũng có thể thuê trực tiếp một NPC. Tất nhiên, nếu có độ thân mật cao thì bạn có thể sẽ trả ít hơn.

“Ồ, vì cậu đã lặn lội tới tận đây nên tôi sẽ đồng ý nếu cậu đưa tôi 5000 vàng mỗi ngày.”

Bạn có muốn thực hiện một thỏa thuận lính đánh thuê với Jeidun?

Bạn phải trả 5000 vàng một ngày và phải ứng trước lương của 10 ngày.

Jeidun là một bậc thầy trong việc tháo dỡ bẫy và mở khóa nên chi phí thuê rất cao. Nhưng mà 5000 vàng mỗi ngày thật sự rất quá đáng. Nhưng Jeidun là người sỡ hữu kĩ năng xử lí bẫy xuất sắc nhất phía Bắc. Cậu muốn thuê những Thief giỏi nhất lục địa nhưng tốc độ của tình hình hiện tại không cho phép cậu gặp họ.

Weed tiếc nuối lôi ra một chai rượu.

“Tôi sẽ cho ông cái này.”

“Ồ, nó có một mùi thơm ngọt ngào..”

“Tôi có rất nhiều rượu.”

“Nếu cậu đưa ta rượu mỗi ngày ta sẽ làm việc đó với 4200 vàng.”

“Tôi đảm bảo rằng ông có thể uống rượu trong suốt phần đời còn lại của mình.”

“Nếu như vậy thì… 3900 vàng.”

Đó vẫn là một cái giá trên trời.

“Tôi muốn nói với ông vài điều Jeidun. Việc này là vì hòa bình của phương Bắc. Với tư cách một Thief, ông sẽ không làm việc suốt phần đợi còn lại vì mục đích hòa bình ư?”

“Hoàng đế bệ hạ!”

Weed tiết lộ danh tính của mình. Tất cả NPC trong quán rượu quỳ xuống trước mặt cậu. Đó là một đặc quyền đặc biệt của nhà vua vương quốc Arpen!

“Tôi sẽ làm việc vì lợi ích của bệ hạ.”

“Chi phí làm việc mỗi ngày sẽ là 2 đồng vàng…”

“Nó là giá của thịt bò khô…”

“Ngươi có muốn làm không?”

“Đó là vinh dự của thần khi được theo Ngài, vị anh hùng của phía Bắc.”

Weed đã dùng uy quyền của nhà Vua để thuê Jeidun. Tác dụng phụ là lòng trung thành của người dân sẽ giảm và quan hệ với lính đánh thuê sẽ trở nên nghiêm trọng hơn. Tuy nhiên cậu có rất nhiều danh tiếng nên không cần phải lo lắng về nó.

“Đã có Jeidun để xử lí những cái bẫy, mình nên mang theo những bức tượng sống nào nhỉ?”

Khả năng của việc một đi không trở lại là khá cao. Bingryong, Phoenix và những con khác quá to nên không thể vào được trong khi cậu cũng không muốn đem theo Goldman và Yellowy đến những nơi nguy hiểm như vậy. Goldman rất linh hoạt còn Yellowy thì có hình thể tốt và sức mạnh nhưng về sau sức mạnh chiến đấu của cả hai sẽ yếu lại.

“Bahamorg, đây là cơ hội để ngươi chiến đấu và tiêu diệt bọn chúng.”

“Nơi nào cũng tốt cả.”

Cậu quyết định chỉ mang theo Bahamorg. Ông có kỹ năng chiến đấu tốt hơn Weed và có thể làm tăng HP và Vitality của mọi người. Ông rất có giá trị khi mang vào hầm ngục nguy hiểm này.

“Binh lính sắp xếp cho hầm ngục cần nhiều hơn nữa.”


“Cậu có thể mua cho tôi vũ khí và nhu yếu phẩm cần thiết để sống sót không?”

Cậu yêu cầu Mapan cung cấp hàng hóa. Than đá, các loại thảo mộc và thuốc giải độc là tất cả những nhu yếu phẩm cần thiết cho một mê cung. Cậu đã bỏ ra 70.000 vàng để mua chúng.

Còn phải chuẩn bị dư ra áo giáp và kiếm nữa. Kĩ năng Blacksmith của cậu có thể sửa chữa nhưng có những item có thể bị vỡ trong trận chiến.

“Nó đã vượt quá 20 xe hàng. Chừng này đã đủ cho một cuộc chiến rồi. Cậu thật sự cần nhiều vậy sao?”

Mapan báo số tiền cho Weed nhiều lần nhưng câu trả lời vẫn luôn như cũ.

“Hãy tiết kiệm hết mức có thể bằng cách mua hàng chất lượng nhưng giá rẻ càng nhiều càng tốt.”

Cuối cùng, Mapan chuyển 22 xe hàng tới điểm đến. Nơi gặp mặt là một địa điểm thuộc phía bắc lục địa Trung tâm.

“An ninh ở nơi đó không được đảm bảo nên tôi rất lo lắng về những nơi như vậy…”

Mapan quyết định thuê lính đính thuê. Giáo hội Embinyu phục sinh dẫn đầu đội quân Demon phá hủy các thành phố. Con người sống rải rác ở những vùng núi cùng những con quái vật.

Trộm cướp ở khắp mọi nơi và còn có những cuộc tấn công bất ngờ của những con quái vật ngay giữa ban ngày. Một Merchant vận chuyển hàng hóa sẽ muốn tránh những nơi này hết mức có thể. Tới mức mà các Merchant đi lại giữa lục địa trung tâm và phía Bắc đều tìm nhiều phương pháp khác hơn là một chuyến đi ngay trên mặt đất.

“Chúng tôi đã đến đích an toàn.”

Mapan đến điểm hẹn với Weed. Ngoài Weed ra còn có một đội quân khổng lồ các Paladin và Priest. Đây là lần đầu Mapan nhìn thấy nhiều Paladin tập trung lại đến thế.

Họ đứng trên một vùng đồng bằng nóng bức và ánh nắng mặt trời chiếu gay gắt vào áo giáp của họ. Các Priest đứng một cách lặng lẽ nhưng họ sẽ thể hiện khả năng một khi trận chiến bắt đầu.

“Cảm ơn vì những rắc rối. Hàng đâu?”

“Tôi đã thu thập và mang chúng đến. Tôi đã kiểm tra chất lượng cũng như số lượng ba lần lận đấy. Mà Weed-nim, tại sao lại có nhiều Paladin ở đây như vậy?”

“Họ giúp tôi làm nhiệm vụ?”

“Nhiệm vụ Sculpting Master à?”

“Không phải. Đó là một nhiệm vụ liên kết tới một bước cao hơn nữa.”

Weed chuyển giao hàng tiếp tế cho trận chiến và quay lại. Mapan quan sát các Paladin trang bị áo giáp và rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Alveron và Derian trong số đó. Họ là những NPC rất nổi tiếng với người chơi. Alveron là một Priest của Giáo hội Freya còn Derian là một Paladin và cũng là một anh hùng của giáo hội Lugh.

Dù sao thì sự nổi tiếng của họ có thể được so sánh với những nhà lãnh đạo của các Guild có uy tín!

Alveron đang đội Fargo’s Crown of Prosperity (Vương miện của sự thịnh vượng của Fargo) thuộc về Giáo hội Freya. Derian cũng mang theo thanh kiếm của Giáo hội Lugh và có những trang bị hỗ trợ nhiều màu sắc. Weed đã sử dụng điểm đóng góp của mình từ việc sáng lập vương quốc và những chuyến phiêu lưu để huy động sức mạnh của hai tôn giáo.

Weed hét lên bằng Lion’s Roar.

“Chúng ta sẽ đến mê cung của Roderick để bảo vệ hòa bình lục địa!”

“Waaaaaaaaa!”

Các Priest và Paladin giương cao vũ khí và hét lên.

“Heeok!”

Mặt của Mapan tái đi.

Mê cung của Roderick! Câu chuyện rất nổi tiếng trong cộng đồng Merchant nhưng không có một kết luận gì từ đó nên họ chuyển đi. Các Merchant cần nắm vững những môi trường sống và các con quái vật có trong khu vực để có thể tiến hành thương mại. Vì vậy rất hiếm các Merchant đi săn trong hầm ngục.

“Đó là mê cung của Roderick.”

Nơi đó nằm ở một cung điện rất lâu đời. Magician Roderick đã hoạt động ở nơi đó và hầu hết các nghiên cứu phép thuật đều nằm dưới lòng đất. Các lối vào mê cung là những cầu thang hướng xuống lòng đất.

“Nhưng không một ai sống sót trở về?”

Weed hoàn thành bài phát biểu ngắn của mình. Nó rất quan trọng để duy trì tinh thần của các Paladin nhưng cậu chỉ chỉ huy họ một thời gian ngắn nên nó không cần thiết lắm.

“Chúa trời sẽ gìn giữ chúng ta cho dù bất cứ khó khăn nào chúng ta phải đối mặt. Đi thôi. Mapan-nim, gặp lại cậu sau ở Morata.”

“Hả?”

Weed nói lời tạm biệt với Mapan và hướng về mê cung của Roderick. Các cầu thang dẫn xuống lòng đất đã bị những bụi cây che lấp. Một số cầu thang bằng đá đã bị phá vỡ và xác dơi nằm ở khắp nơi.

Cung điện nơi Roderick từng sống mang đến một cảm giác ớn lạnh kỳ lạ. Có cảm giác như là bầu không khí nơi đây đã bị nguyền rủa vậy.

“Nó giống như là việc mùa hè mà đi đến ngân hàng ấy.”

Weed không hề chần chừ. Cậu đã đến và bắt đầu đi xuống cầu thang.


Team dịch: Đéo cần tên

Trans: Ốc gai

Editor: Alec