Chỉ sau vài tiếng, 3 đội tìm kiếm bao gồm các Assassin và Thief của guild Hermes đã bị đồ sát toàn bộ.
“Chúng ta mất liên lạc với họ rồi. Báo cáo cuối cùng chúng ta nhận được là họ đang bị tấn công bởi 1 Warrior cực mạnh đi cùng Weed”
“Bọn họ chắc đang ở gần đây! Chúng ta sẽ cử người đến bảo vệ đám Assassin và Thief. Dừng mọi cuộc tìm kiếm lại, cho đến khi quân tiếp viện tìm thấy họ”
Drinfeld tin chắc hắn sẽ chỉ mất vài ngày để hoàn thành mục tiêu. Đội quân tiếp viện bao gồm các Paladins và Wizard thiện chiến do Guild Hermes gửi tới đã đổ bộ và sẵn sàng chiến đấu. Ngoài ra, các đơn vị Hải Quân, Assassin, Thief cũng được huy động để trợ giúp.
Đám Hải Tặc với hầu hết là những kẻ bị truy nã bị buộc phải hợp tác. Thường thì hải quân và cướp biển là kẻ thù truyền kiếp. Nhưng bọn họ đã quyết định chịu đựng nhau vì mục tiêu đánh lại kẻ thù chung và mượn sức mạnh của Guild để gây thêm ảnh hưởng.
Đội tìm kiếm lần theo dấu chân đến gần khu mỏ Helium. Nhưng tới đây thì các dấu vết trở nên rất khó xác định do bị ảnh hưởng của trận chiến trước đó.
“Bên này, dấu chân còn rất mới. Chúng vừa đi qua đây không lâu.”
“Ai đang trấn giữ lối ra ở đoạn này?”
“Rutiel-nim và những người khác đã phong tỏa điểm đó rồi thưa ngài.”
“Những gã đó không bị đánh bại dễ thế đâu.”
Rutiel là một Navy Knight của vương quốc Haven nằm trong top 30 Knight mạnh nhất game.
“Tôi nghe nói anh ta có thể chinh phục bất cứ hầm ngục nào và trở ra không chút thương tích.”
Trong đợt tấn công đầu tiên, lũ Thief lao lên trước làm quân tiên phong. Chúng có Agility cao, tốc độ khủng khiếp nhưng có nhược điểm là Stamina thấp. Và tất cả đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Seoyoon
3 Assassin và 1 Thief đã chết trong tay cô
Nếu tính cả đội quân tiếp viện được gửi tới để bảo vệ đội tìm kiếm, không dưới 21 tên đã nằm xuống.
Cuộc tàn sát được gây ra bởi một người duy nhất.
Roa: Cẩn thận! Con bé này mạnh đến đáng sợ.
Travis: Quên chuyện hỏi vị trí của Weed đi, giết cô ta ngay lập tức!
Alawin: Cố gắng cầm cự đến khi đơn vị chủ lực tới hỗ trợ.
Các thành viên của guild Hermes ở Las Phananx không ngừng nói chuyện trên kênh chat guild.
Các thành viên còn lại ở vương quốc Haven cũng thích thú đọc những đoạn chat, đi săn luôn là một chủ đề nóng.
Gochem: Một cuộc săn cáo chăng?
Strauss: Cô ta giống con hồ ly cái hơn.
Jaigeo: Tiếc là Las Phananx ở xa quá, mình bắt đầu ước được đến đó rồi đấy.
Áo giáp của Seoyoon bây giờ đầy những vết nứt lớn nhỏ. Strength và Vitality của cô đã giảm xuống rất thấp nhưng cô không thể ngừng di chuyển bởi những kẻ “bám đuôi” hiện có mặt ở khắp nơi. Chúng đang thu hẹp phạm vi tìm kiếm và bắt đầu tập trung quân lại để bao vây cô.
Tấn công.
Một Berserker sẽ chiến đấu cho đến giọt HP cuối cùng.
Cách mà họ đạt được EXP và skill cũng khác với những class còn lại. Thường thì khi đi săn cùng tổ đội bạn sẽ kiếm được ít EXP hơn nhưng bù lại cuộc săn sẽ dễ thở hơn. Khi đi săn cùng nhóm bạn có thể nghỉ ngơi hồi phục khi cần mà vẫn hưởng xái EXP từ đồng đội.
Tuy nhiên, một khi bạn tự đặt mình vào chốn nguy hiểm với đầy rẫy lũ quái vật hay kẻ thù rồi chiến đấu cho đến khi tính mạng bị đe dọa thì bạn sẽ kiếm được nhiều EXP hơn, ngoài ra các chỉ số và kỹ năng chiến đấu cũng sẽ gia tăng một cách đáng kinh ngạc.
Đó là một kiểu đi săn mà bạn phải liên tiếp vượt qua giới hạn của bản thân và “khô máu” với những đối thủ mạnh hơn mình. Với phong cách chiến đấu như vậy việc class Berserker mạnh hơn các class khác là chuyện đương nhiên.
Những dấu hiệu hiện tại cho thấy Berserker Seoyoon đang ở trong tình trạng rất tệ.
‘Khó mà cầm cự được lâu hơn nữa’
Cho tới bây giờ, Seoyoon đã đánh bại tất cả kẻ thù chỉ bằng kĩ năng của Berserker. Nhưng rất nhiều Assassin và Thief đang trên đường tới, lần này chúng mang theo cả Knight nữa.
Các thể loại độc dược của Assassin bị đưa vào cơ thể Seoyoon khiến sức chịu đựng của cô chạm đến giới hạn.
“Cô ta kia rồi!”
“Bắt lấy cô ta!”
Seoyoon không biết liệu mình nên chống cự hay trốn chạy.
Nhìn thấy chút lưỡng lự ở cô, đám kẻ thù càng thêm dũng khí lao về phía trước.
‘Chiến thôi’
Kết quả, Seoyoon cố gắng hết sức tránh né mọi đòn tấn công của đối thủ và thành công tiêu diệt 31 tên bằng kiếm. Lúc đó, Strength và Vitality của cô đã hoàn toàn tụt xuống đáy. Với bất kì class nào, ở tình trạng bị thương như vậy sẽ khiến người chơi không thể chiến đấu 1 mất 1 còn.
Sau trận chiến Seoyoon giờ đã có thể nghỉ ngơi một chút.
Thế nhưng đối với Berserker, khoảnh khắc nghỉ ngơi chính là địa ngục. Họ phải chịu đựng tình trạng toàn bộ cơ thể đau nhức, ốm yếu bởi thương tổn chằng chịt đến độ gần như kiệt quệ.
Một ngày trước, trước khi những kẻ “bám đuôi” xuất hiện, Seoyoon gửi cho Weed một tin nhắn riêng và được cậu trả lời lại.
Weed: Tôi đang trên đường ra khỏi hầm mỏ.
Seoyoon rất vui vì biết Weed sắp ở cạnh cô.
Sau 10 tiếng cô chiến đấu, Weed lại gửi một tin nhắn.
Weed: Chắc phải hoãn lại một chút. Tôi gặp rắc rối với đống loot. 1h nữa tôi sẽ có mặt.
5 tiếng nữa trôi qua.
Weed: Tôi sắp đến rồi.
Hơn 2 tiếng sau.
Weed: Vài giây nữa thôi.
‘Mình phải kéo lũ bám đuôi này ra chỗ khác. Mình sẽ phải di chuyển’
Seoyoon nhận ra rằng Weed sẽ gặp nguy hiểm nếu cậu đến vào lúc này. Golden Bird và Silver Bird đang đợi bên trong mỏ Helium, vì sự an toàn của tất cả, cô quyết định rời đi.
Nắm chặt thanh kiếm trong tay, Seoyoon nhìn chăm chăm lối vào hầm mỏ với hi vọng sẽ nhìn thấy Weed.
‘Chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau phải không?’
Cảm xúc của cô với Weed không rõ ràng, việc thể hiện tình cảm ra là rất khó và bản thân Weed cũng chẳng thể hiện gì nhiều.
Cảm thấy rất dễ chịu khi ở cạnh Weed, Seoyoon muốn nói với cậu nhiều thứ nhưng nỗi sợ luôn cản cô lại.
Seoyoon biết Weed làm việc chăm chỉ như vậy là vì cậu không thể đứng nhìn những người khác chết.
‘Mình không thể ở lại thêm nữa, mình phải đi trước khi bọn chúng đến.’
Mái tóc đen nhánh của Seoyoon bay dập dờn trong gió khi cô quay đầu bước đi.
Có thể nghe thấy một loạt các âm thanh leng keng ồn ào đang tới gần lối cửa vào hầm mỏ Helium. Những âm thanh ma sát như tiếng của bánh xe đẩy. Rồi cuối cùng cũng xuất hiện Weed, Golden Bird và Silver Bird cùng Yellowy đang kéo 7 toa xe buộc thành hàng. Một phần đám hàng hóa lộ ra là bức tượng ‘The Advent of Seven Angels’
Khuôn mặt đầy mồ hôi và bụi bẩn của Seoyoon giờ nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời xuyên qua những áng mây. Cô không hề ý thức về điều đó.
‘Weed, anh ở đây rồi’
Bởi vì nỗi sợ hãi và tình trạng bị thương hiện tại, trong khoảnh khắc ấy, Seoyoon cảm thấy trong lòng mình tỏa nắng. Ánh sáng tràn khắp trái tim khiến cô tỏa sáng từ tận bên trong.
Trái tim Weed trống rỗng.
Trên trán cô, cái tên “Seoyoon” đang tỏa ánh sáng rực rỡ màu huyết dụ cùng dấu ấn “đồ sát” hình kim cương. Lại 1 lần nữa, cô bị kết án.
Cô đã phải chiến đấu với bao nhiêu kẻ thù mà áo giáp lại trở nên rách rưới đến thế. Thậm chí chiếc áo da mỏng manh mặc dưới lớp áo giáp cũng đã rách tơi tả, để lộ thân hình gầy mảnh của cô.
“Chúng ta phải đi thôi.”
Nhờ có Seoyoon ngăn chặn đội tìm kiếm mà guild Hermes vẫn chưa thể xác định được vị trí chính xác của họ, và giờ thì bọn chúng sẽ phải tốn thêm thời gian vì họ đã cao chạy xa bay được 1 khoảng khá xa. Thậm chí, họ có thể trốn thoát thành công nếu đi về hướng ngược lại với bọn chúng.
Cho dù nguy cơ bắt gặp quân đoàn và Knight của guild Hermes là rất cao nhưng nhiều nhất họ cũng chỉ gặp một lần thôi.
Nhìn vào bộ dạng của Berserker Seoyoon cũng đủ để nói lên rằng cô đã chạm đến giới hạn của mình từ lâu rồi. Tầm nhìn của cô đang giảm đi và hơi thở khó nhọc.
“Tôi biết cô không thể tiếp tục nhưng hãy cố thêm một chút. Vẫn còn một nơi chúng ta có thể trốn.”
Drinfeld cùng đội quân tinh nhuệ của guild Hermes bao gồm Wizard, Priest, Knight cuối cùng cũng đến lối vào hầm mỏ Helium.
Không một ai trong đội tìm kiếm còn sống sót, dù là Thief, Assassin hay Navy Knight. 1 tên Thief trông thấy những dấu chân để lại rồi báo cáo lại cho Drinfeld.
“Tên Weed rất giỏi xóa và thay đổi dấu vết. Những dấu chân này có vẻ là bị làm giả”
Drinfeld biết Seoyoon đã rời đi để đánh lạc hướng các Knight và đội quân tiếp viện. Hắn cảm thấy mình cần phải sẵn sàng chiến đấu.
Đây rõ ràng là 1 mỏ Helium, cũng là địa điểm chính xác họ cần đến. Tuy nhiên, việc Weed có thực sự quay lại hầm mỏ không vẫn rất đáng ngờ.
“Thật là khó nghĩ, nếu là hắn thì ta sẽ quất ngựa truy phong ngay ... nhưng thực sự hắn vẫn còn ở đó chứ?”
“Tôi không biết. Bọn chúng có thể không còn ở đó nữa. Nhưng phải mang theo cái xe goòng chậm chạp đấy thì chúng chưa đi xa lắm đâu…Dấu vết của lũ quái đã che hết manh mối rồi nên việc tìm ra chúng sẽ không dễ dàng nếu chọn cách đi theo vệt bánh xe.”
Vì không có bản đồ hoàn chỉnh của hầm ngục nên họ không thể chặn mọi ngả đường để giăng bẫy bắt Weed.
Trên thực tế với những lối đi chằng chịt như tổ kiến thế này, rất có khả năng Weed sẽ thoát khỏi bẫy rập và lẻn được ra ngoài.
“Giống như một con chuột bị sập bẫy những tự bản thân cái bẫy lại quá lớn”
Đội tìm kiếm đã khám phá ra rất nhiều lối đi trong các hầm ngục ở Las Phananx và sắp tạo ra một bản đồ đầy đủ. Dù phải chịu rất nhiều bất lợi trong việc theo dấu, nhưng 1 khi tấm bản đồ được hoàn thành, họ có thể thu hẹp phạm vi tìm kiếm, và thậm chí là cử Soldier lên phía trước làm chướng ngại vật ở những con đường quan trọng.
“Khi các ngươi truy sát “con mồi”, chúng thường sợ hãi và thậm chí sẽ nguyện ý đi tìm cái chết chỉ để tránh bẫy rập, ‘Các ngươi không biết đâu’, chúng thậm chí đã nghĩ đó là một lối thoát.”
Một số thành viên của guild Hermes cũng bắt đầu ham hố thứ nguyên liệu huyền thoại Helium vì người ta gọi nó là ‘kho báu của Sculptor’.
“Tiến vào bên trong. Nhóm thứ nhất sẽ ở lại canh cho chúng ta…phòng trường hợp có gì bất trắc.”
Drinfeld cùng một nửa quân đoàn đã đi vào. Đúng như Weed đã dự đoán. Mục tiêu dễ dàng sẽ làm dậy lên ham muốn cho một Guild nổi tiếng tham gia vào cuộc săn lùng.
Sau kha khá thì giờ đấu tranh với việc bị lạc đường cuối cùng họ cũng tìm thấy điểm kết thúc của dấu vết, một nơi có đường ray và những chiếc xe goòng dùng trong khai thác mỏ.
“Lái cái xe này là cách duy nhất để tiến về phía trước hả?”
Bốn người chơi cẩn thận trèo lên ngồi yên vị trên xe.
Họ không hề biết sự thật là Weed đã phủ đầy dầu vừng lên toàn bộ bánh xe.
Những chiếc bẫy bạn đặt đã làm 3 người chết và một người bị thương nghiêm trọng.
Notoriety tăng 29.
Weed và Seoyoon sử dụng thời gian nhóm “bám đuôi” tiến vào hầm mỏ Helium để tạo ra khoảng cách càng xa càng tốt. Bằng việc biến đổi thành hình dạng người chim, Golden Bird và Silver Bird có thể giúp Yellowy di chuyển chiếc xe goòng nhanh mà không bị lật.
“Gì nữa đây?”
Bởi vì những hiệu ứng hậu chiến đấu của Seoyoon mà tất cả chỉ số của cô đang tiếp tục giảm.
Ngay cả đi bộ cũng rất khó khăn với cô lúc này.
Việc hồi phục vết thương là một quá trình đau đớn, nó giống như bị ngàn mũi ong châm liên tiếp nhưng Seoyoon không bao giờ cho phép bất kì biểu hiện đau đớn nào xuất hiện trên khuôn mặt.
“Chúng ta đã có những gì mình muốn rồi, giờ thì thoát khỏi Las Phananx thôi.”
Mooooooo!
Yellowy rống lên một tiếng thật to như để lấy lại sức mạnh vì việc phải kéo chiếc xe nặng chịch kia đã lấy hết sức mạnh đôi chân nó.
Kể từ khi đến Las Phananx này, rất nhiều lần nó đã nghĩ là mình sắp phải chết đến nơi, cảm tưởng như vừa xuống địa ngục trở về vậy, đôi tai nó dựng đứng lên khi nghe được tin họ cuối cùng cũng sắp rời khỏi nơi quỷ quái này!
Nó chỉ muốn được gặm những ngọn cỏ non còn đẫm sương sớm mọc trên lục địa Versailles. Trái tim nồng ấm của Yellowy cũng rất nhớ Bingryong và những tượng sống khác nữa.
“Một khi rời khỏi đây, chúng ta sẽ bị kẻ thù bao vây…chúng ta phải giết hết chúng.”
Weed thường cảm thấy mình giống như những nhân vật hay xuất hiện trong phim hành động lãng mạn. Trong phim, nam anh hùng và nữ anh hùng thường là những người “cùng hội cùng thuyền”, bị ép phải chạy trốn để giữ mạng. Vì bị truy sát, nên có hàng tá những điều không may xảy ra với họ. Tình huống hiện tại của họ là đang an toàn thoát nạn như trong phim, nên cậu rất chi là bình thản.
Tuy nhiên, vừa làm nhiệm vụ, lại vừa phải đánh nhau với cả một Guild đúng là 1 chuyện không hề dễ dàng. Hơn nữa, lúc trước hạm đội tàu của vương quốc Haven đến đây, Weed và quân đoàn Undead đã từng tấn công họ nhân lúc đám lính xuống tàu hết…lần đó cơ bản là Weed đã mai phục họ.
Khai thác Helium và dụ kẻ thù vào bẫy.
Thật ‘may mắn’ cho những gã tồi tệ kia khi được trải nghiệm đủ các loại địa ngục dưới sự dạy dỗ của Weed.
“Tôi phải đi do thám trước đã. Tôi sẽ đi một mình. Cô hãy ở lại đây nấp đi.”
“..Cẩn...thận.”
Seoyoon và Yellowy sẽ nghỉ ngơi, ẩn nấp và để Weed “gánh team”
Một khi đã rời xa hầm mỏ Helium nguy hiểm, Weed sẽ không lo họ bị nhóm nào đó của guild Hermes phát hiện.
Nhưng…ở Las Phananx thì cậu vừa phải lo lắng chuyện đi săn vừa phải bảo vệ an toàn cho bức tượng Thiên thần, rõ ràng là còn quá nhiều chuyện phải bận tâm!
Nếu Weed đang lo lắng thì cậu sẽ không ngăn được mình lớn tiếng, nhưng lần này cậu chỉ lẩm bẩm đủ cho cậu nghe thôi:
“Mình có nên viết di chúc trước khi bước ra ngoài đó không nhỉ?”
“Không, mình sẽ lấy những item của mình và rời khỏi đây.”
“Dĩ nhiên mình cũng đang hi vọng về được lục địa Versailles để bán hết số item này ngay.”
“Nhưng với đống đồ nặng thế này mình không nghĩ Yellowy có thể đi thêm bước nào nữa.”
“Fhu fhu, biết làm sao khi mình không phải loại người đa nghi và hẹp hòi.” (amen T_T)
Những lời lẩm bẩm của Weed kết thúc với giọng điệu đã khá hơn. Bắt đầu bằng một sự u ám và kết thúc bằng thái độ tích cực. Weed đã học được rất nhiều cách giúp bản thân phấn chấn hơn từ trong quá khứ phải làm việc một mình hàng giờ liền trong nhà máy.
“Vẫn là về càng sớm thì càng nhanh có tiền.”
Cậu nhặt trên đất khối đá màu đen nằm rải rác quanh đó và bắt đầu điêu khắc một con quạ.
“Sculpture Transformation!”
Cơ thể Weed thu nhỏ lại biến đổi thành hình dạng con quạ.
Weed huýt sáo về phía Golden Bird và Silver Bird, chúng đang yên lặng nghỉ ngơi trên tấm lưng rộng chất đầy đồ của Yellowy:
“Này, sao hai ngươi lại không bay theo ta nhỉ”
“Chúng tôi hiểu rồi, thưa chủ nhân.”
“Các ngươi không thể bay trong cái bộ dạng ấy được, đúng là hai kẻ “ngồi mát ăn bát vàng” đã lâu, lên trên kia rồi tự làm bẩn người đi.”
Hai con chim sử dụng một ít bột than để làm mình trông đen trũi, đây là thứ bẩn thỉu nhất mà chúng phải sử dụng trước khi biến thành “quạ” thực thụ.
Khi chúng đã đủ đen, Weed chỉ đạo chúng dùng mỏ quắp lấy các ba lô ở trên lưng Yellowy.
“Xuất phát.”
Hai con chim, Weed cùng đống ba lô, tất cả đều nằm trong cặp mỏ của chúng, nhanh chóng bay qua những lối đi trong hầm ngục và gần như sắp tới lối cửa thì…
Kayu!
Lũ quái đã nhìn thấy họ trên đường tẩu thoát, chúng điên cuồng vung lên những cây chùy to lớn của mình nhưng các con “quạ” với kĩ năng bay cực nhanh đã dễ dàng luồn lách né tránh mọi đòn tấn công.
Ba con “quạ” giả đã có thể tới được lối cửa ra nhỏ xíu phía lối đi bằng đá. Cuối cùng họ cũng thoát ra khỏi hầm ngục Las Phananx.
Đối với Weed, đã lâu lắm rồi cậu mới được thấy lại một bầu trời xanh trong veo và mát lành đến thế. Trời sẽ trong hơn nữa nếu như không có những mảnh tro bụi bị thổi tung lên từ dòng chảy dung nham trải dài, ngoằn ngoèo như 1 con rắn trườn ra khỏi những cánh đồng phủ đầy tuyết. Bạn có thể nhìn thấy tất cả những con đường tuyết dẫn đến Las Phananx từ góc nhìn trên cao.
Nó sẽ tạo cho bạn một cảm giác tự do chân thực khi nhìn thấy những khoảng không thoáng đãng rộng mở xung quanh mình sau khi đã bị giam hãm quá lâu!
Những cảm giác tồi tệ còn lại từ những ngày phải làm công việc đào xới trong một hầm ngục chật chội đã hoàn toàn biến mất. Với tất cả sức lực có thể tập trung được được, Weed rống lên một tiếng thật to.
KI - MO - CHI
“Đúng là quỷ khóc thần sầu mà.”
“Ôi! Vận may của chúng ta chắc sẽ hóa vận xui quá.”
“Ai mà nghe được chắc cũng phát khùng.”
Những lời phàn nàn chỉ trích về tiếng gầm của Weed dĩ nhiên chỉ có thể là quan điểm của Golden Bird và Silver Bird. Cảm xúc của Weed hay cả cơ thể cậu đều chẳng có vẻ gì là đang quan tâm cả.
Đôi mắt quạ đen láy như hai hạt cườm của Weed lướt trên phong cảnh của Las Phananx.
“Ồ, các ngươi thì cũng thế thôi.”
Từ điểm nhìn thuận lợi của mình, Weed có thể trông thấy rõ ràng những thủy thủ của Hạm đội tàu Vương quốc Haven và những tên cướp biển đang đi săn trên đất liền.
Quân tiếp viện của Guild Hermes đã cập bến với số lượng lớn. Weed sắp phải đối đầu với cả Drinfeld và đám tiếp viện này dù lũ Sailor thì khá thiếu kinh nghiệm chiến đấu.
Phía dòng sông không đóng băng, trong tầm nhìn có thể thấy một số lượng tàu chiến và tàu hải tặc đang neo đậu. Lợi thế hiện tại của Weed là kĩ năng Sculpture Tranformation, cậu đang lên kế hoạch khai thác lợi thế này.
‘Sẽ thật hiệu quả nếu có sự giúp đỡ từ skill Picture Teleportation của Yurin.’
Dù vậy, phải nhớ kĩ rằng trong số kẻ địch có những Wizard cao cấp với những skill có thể dễ dàng áp đảo và làm sai lệch kĩ năng dịch chuyển của Yurin, đây là một ý tưởng rất nguy hiểm.
Do đó nếu để Yurin đến cứu nguy sẽ đặt cô vào vòng nguy hiểm.
Hơn nữa, ai mà biết liệu kĩ năng dịch chuyển có mang đi hết được đống loot của cậu hay không, cậu nhất định phải giữ được bức tượng thiên thần đó. Cậu không thích ý tưởng liều mạng khiến những người cậu quý trọng bị đem ra thế mạng.
Dù thế nào thì việc có một con tàu để chở tất cả người và của luôn là biện pháp tốt nhất.
“Theo ta.”
Nhóm Weed bay xuyên bầu trời, ngang qua chỗ những con tàu đang neo đậu. Vượt qua những con tàu, bay thấp đến chỗ dòng sông và theo nó hướng ra biển lớn. Chênh lệch nhiệt độ giữa dòng sông và không khí tạo nên sự thiếu ổn định khi bay cao, vì vậy bay sát gần mặt sông thì dễ dàng hơn nhiều.
Họ nghỉ chân một lúc trên một tảng đá rồi lại tiếp tục bay, lộ trình như thế lặp đi lặp lại nhiều lần!
Phía Đông Bắc nơi dòng sông không đóng băng đổ ra biển là một bãi biển, họ đang hướng về đó.
“Hủy Sculptural Transformation!”
Trở lại hình dáng con người Weed mở một trong số các ba lô ra. Bên trong đầy ặc những chai thủy tinh. Rượu Rắn, Whisky, thảo dược và nhiều thứ khác, Weed có rất nhiều chai đựng vài loại đồ uống có cồn mà cậu đã rất khó khăn mới có được.
Phải trút hết chúng ra.
“Đúng là ném tiền mà, thật lãng phí!”
Weed đặt một ống giấy nhỏ vào bên trong chai. Nếu bạn đã từng xem một bộ phim về những người bị đắm tàu trên một hòn đảo hoang thì sẽ biết rằng điều họ luôn làm là gửi những thông điệp nhỏ trong chiếc chai thủy tinh. Weed chỉ là đang áp dụng phương pháp có sẵn thôi.
Hỡi các Undead.
Các ngươi đã được triệu hồi ở trên thế giới này.
Đến hộ tống ta ngay lập tức.
Chúng ta sẽ vấy bẩn thế giới này trong bóng đêm, sự sống sẽ buộc phải chấp nhận lời mời gọi của cái chết.
Các bằng hữu của ta hãy lưu ý đến lời kêu gọi này.
Chiến Binh Lich Bất Tử, Weed.
Bước cuối cùng cậu thêm vào dấu tem bằng than hình lòng bàn tay cậu như một cách tạo ra chữ ký riêng cho mẩu giấy.
“Trong trường hợp…”
Weed bắt đầu tìm kiếm những cây gỗ có thể xẻ ra dùng được. Cậu nhặt nhạnh gỗ từ xác con tàu ma cũ dạt vào bờ biển. Một vài mảnh vỏ tàu và đoạn lớn của cột buồm chính.
Cột buồm cũ bốc mùi: Độ bền 4/49
Được làm từ một cây gỗ khỏe mạnh.
Bị ngâm trong nước mặn sau một khoảng thời gian dài lênh đênh trên biển cùng con tàu ma. Mảnh gỗ này chắc chắn mang đến điềm xui. Không thích hợp để chế tạo bất cứ thứ gì.
Thuộc tính:
Luck: -15
Sẽ khiến bạn thường xuyên bị khát.
Giảm cơ hội tấn công trúng mục tiêu khi đang ở trên biển.
Giữ nó ở gần càng lâu nguy cơ cao bạn sẽ nhận được những lời nguyền rủa vặt, như một trận phát ban hoặc mụn ngứa.
Với cột buồm cũ này, Weed bắt đầu khắc những bộ xương nhỏ và một bức điêu khắc của con tàu ma.
“Trông giống mấy bức tượng gỗ cũ mà mình từng bán.”
Hàng trăm chai thủy tinh giống như hũ kẹo ở trong có bức tượng bộ xương và một mẩu giấy được ném xuống nước cho trôi dạt ra biển.
Con tàu ma tí hon được khắc họa chi tiết đến từng cánh buồm màu đen, thậm chí nếu được đặt trên mặt sóng nó có thể nhanh chóng chèo đi xa.
“Đến lúc thử nghiệm kĩ năng điêu khắc mới rồi…”
Weed nhúng cả hai tay xuống dưới mặt nước.
“Thấu hiểu vật liệu điêu khắc.”
Ting!
Nước biển ven bờ chưa được đặt tên.
Nước biển có một sức sống vô cùng mãnh liệt, thuộc tính tự nhiên rất hữu dụng.
Giữa bàn tay đang khum vào của Weed, nước bắt đầu lấp lánh và tỏa sáng giống như được rót thứ nguyên chất nào vào trong.
“Sử dụng nguồn mana tự nhiên của nước để điêu khắc…thật là tuyệt khi điêu khắc mà không phải làm tổn hại bất cứ thứ gì.”
Thu thập nước biển mà không phá hủy nó, khi được thu thập nó vẫn chứa năng lượng nguyên chất như lúc đầu và cậu có thể điều khiển nó để tạo thành một bức tượng.
“Nature Sculpting!” (Điêu khắc thiên nhiên)
Từ giữa hai tay cậu, nước biển bắt đầu bay lên trong không khí. Weed không nghĩ chuyện này sẽ xảy ra, những giọt nước dường như đang tự nhấc mình lên phía bầu trời.
Nước phun lên cuộn xoáy lại trở thành một dòng chảy hình cầu tuyệt đẹp, tĩnh lặng và thanh bình trong màn nước màu lục lam.
Weed để cho dòng nước dâng lên đến độ cao mà Yellowy có thể tắm được trong đó, rồi cậu lấy ra con dao điêu khắc của Zahab và bắt đầu cắt tỉa nước.
“Mình phải làm một bức tượng thật đẹp.”
Weed lẽ ra đã có thể bỏ qua công đoạn phác thảo nhưng cậu lại muốn thực hiện kỹ năng mới học 1 cách hoàn hảo.
Có thể thấy đang đứng trên boong của con tàu ma nhìn về phía khoảng xa vô định với dải băng đen bịt một bên mắt và một cái móc trên cánh tay đó là Weed trong hình dạng Lich, Dereol Thuyền Trưởng Hải Tặc Lich.
Ting!
Bức điêu khắc con tàu ma.
Một con tàu ma dẫn đầu bởi một Hải Tặc Lich trên biển khơi!
Có thể được gọi là một tác phẩm điêu khắc nghèo nàn và khá xấu xa xét ở mọi tiêu chuẩn. Sử dụng nước biển tự nhiên để điêu khắc.
Giá trị nghệ thuật: 179
Thuộc tính đặc biệt:
Gia tăng tất cả khả năng của Undead.
Tăng tốc độ tối đa của tàu ma +5%.
Kĩ năng Leadership tăng 2% khi ở trên biển.
Haiz, đó là tất cả những gì cậu có thể làm lúc này.
“Cloud Sculpting!” (Điêu khắc mây)
Nước đã điêu khắc bốc hơi thành không khí.
Bạn đã sử dụng kĩ năng Cloud Sculpting.
Affinity với tự nhiên được sử dụng để tăng cấp kĩ năng điêu khắc mây.
Cấp độ kĩ năng điêu khắc mây quá thấp, không thể tạo tính năng mây mưa.
Trên cao, đám mây đen hình thành và bắt đầu hút những đám mây khác gần đó, nó to hơn và đen hơn khi hấp thụ các đám mây nhỏ.
Một con tàu ma đầy những hải tặc ma trông rất giống thực, như thể Dereol cùng thủy thủ đoàn đang giong buồm giữa bầu trời!
Con tàu đen khổng lồ làm từ mây này là bức điêu khắc mây đầu tiên của Weed.
Nó được di chuyển tới nơi những luồng gió có thể đẩy khối mây “con tàu ma” hướng ra biển.
Con tàu ma Flying Dutchman, tai họa của Biển Planetes
“Thuyền..trưởng! tôi…vớt..được thứ..này…từ dưới biển.”
Một thành viên thủy thủ đoàn ăn mặc rách rưới bẩn thỉu mang một vật đưa cho vị thuyền trưởng.
Thuyền trưởng đang đội một chiếc mũ kepi sờn cũ, dải băng bịt một mắt khiến hắn ta chỉ còn một mắt để đọc.
“Ooh…sớm thôi..sếp đang gọi chúng ta…chèo..nhanh lên…các ngươi..phải đi biển.”
Trên khoang tàu dây thừng cột mái chèo được gỡ ra, con tàu đã sẵn sàng khởi hành. Nhưng ngay sau đó là một sự thật đắng lòng, những cánh buồm đen thui, lủng lỗ chỗ, con tàu ma và lũ thủy thủ Undead của Weed phải khởi hành với những thứ này.
Dù vậy, vào thời điểm này trong năm những cơn gió mùa đông bắc đang vào đợt hoạt động mạnh mẽ nhất nên Flying Dutchman có thể đón cơn gió này mà tiến về phía trước.
Con tàu ma nổi tiếng Flying Dutchman nhận được một mẩu giấy hôi thối trong chiếc lọ thủy tinh từ Weed nhưng chúng không phải là tàu duy nhất nhận được mẩu giấy đó và bắt đầu chuyến hành trình.
Ở biển Neria, một con tàu ma khác cũng nhận được thông điệp trong chai thủy tinh và nhanh chóng thay đổi lộ trình.
“Đi…thôi.”
“Một..Lich..đang…gọi..chúng ta..mệnh lệnh…này..chúng ta..không…dám chối..từ.”
“Các..Chao..Warrior vĩ...đại…đáng kính..những kẻ hiếu chiến…chúng ta..chắc chắn…sẽ chết trong..trận chiến.”
Sau khi gửi những chiếc chai thủy tinh ra biển, Weed lại 1 lần nữa điêu khắc Lich. 1 Lich cao cấp đương nhiên sẽ có kĩ năng triệu hồi undead cao cấp. Điêu khắc từ những tảng đá có sẵn…trông nó tệ hơn hai bức cuối cùng cậu làm, cậu cũng không quên thêm cái móc câu vào nữa.
Kĩ năng triệu hồi cấp cao có một hiệu ứng bất ngờ tác động vào mẩu giấy trong chai thủy tinh…chúng chỉ được chuyển tới những con tàu ma.
Nếu kể đến danh tiếng Weed thu được từ nhiệm vụ với Chao Warrior, chiếc nhẫn cưới và lv skill cậu đạt được khi đi săn trong hình dạng undead. Chẳng có gì ngạc nhiên khi tên tuổi của cậu trở nên vô cùng nổi tiếng không chỉ trên khắp lục địa Versailles mà cả trong mọi tầng lớp Undead.
Thậm chí đối với con người hay những chủng tộc chẳng mấy hứng thú với undead thì Weed cũng là chủ đề hot nhất trong cuộc nói chuyện của họ!
Lượng Fame khổng lồ đó và những cuộc tán gẫu cũng tạo ra một hiệu ứng.
Không chỉ những con tàu ở gần mà tại những đại dương xa xôi, các thuyền trưởng tàu ma cũng đang di chuyển.
“Nhanh hơn nữa…chúng ta..phải..thức..trắng đêm…vượt biển.”
Năm đó trên biển Planetes không có chỗ nào là tàu ma không xuất hiện, trước đây chưa ai từng thấy chúng cả.
Trên biển Neria một con tàu ma bị hút vào xoáy nước. Vỏ con tàu ma bị tổn hại như thế nào chắc ai cũng đoán được nhưng nó không bị phá hủy hoàn toàn.
Một con tàu ma bị hút xuống dưới đáy của xoáy nước lại một lần nữa xuất hiện sau đó…nhưng là ở phía Tây.
“Đây..không..phải..nơi…chúng ta..từng đến.”
Những con tàu ma khác ở thời điểm nhận được chai thủy tinh của Weed cũng đang bị kéo vào những xoáy nước khác. Chúng sẽ bị hút vào và tái xuất hiện…ở phía Đông Bắc, ngay gần Las Phananx.
Mọi thứ đang di chuyển!
Ở một chỗ khác, nơi tĩnh lặng và sâu thẳm nhất của biển, những xác tàu đắm đã mất tích mà từ lâu không còn ai nhìn thấy nữa, chúng đang trỗi dậy trở thành những tàu ma mới.
Những tàu ma mới này bắt đầu chèo, các xác chết trên tàu thức giấc trở thành undead và dần hồi phục các kĩ năng.
“Kee kee kee, gọi chúng ta lên thế này hẳn là sắp có một cuộc chiến rồi đây.”
Khoảng 200 năm trước có một con tàu hải tặc tên ‘Jabricha!’, rất nổi tiếng vì tính tàn bạo của nó. Thuyền trưởng con tàu đã bị vứt bỏ không thương tiếc trên một hoang đảo bởi chính những thủy thủ của mình. Hắn ôm mối hận thù sâu sắc rồi chết đói và trở thành undead.
Trên bờ cát của hoang đảo đó có chai thủy tinh dạt vào nhưng người thuyền trưởng undead không có cách nào tới đó đáp lại lời kêu gọi của Weed.
“Giết giết, giết giết giết!”
Khát vọng không thể đạt được khiến hắn phát điên, hắn hét to trên bãi biển.
Đúng lúc một con tàu ma đi ngang qua đã mời hắn đi cùng.
“Ngươi..đi…đâu?”
“Tới…Weed”
“Bọn ta..cũng..đang tới…đó”
Vượt qua những cơn sóng gió bão bùng dữ dội, những con tàu vẫn tiếp tục ra khơi, số lượng tàu ma mới đang tăng lên với tốc độ chóng mặt.
Bất cứ thứ gì nổi trên mặt nước đều được sử dụng, từ thuyền độc mộc, ca nô, bè gỗ, thậm chí bọn chúng còn bám vào các khối gỗ nổi hay nhảy vào trong các thùng rượu, miễn là thứ đó có thể mang undead đến được với mục tiêu của chúng.
Pale và bạn bè của cậu đang nghỉ ngơi tại thành cổ Mordred, thủ phủ trước đây của đế chế Niflheim cũ sau khi hoàn thành một nhiệm vụ tổ đội có độ khó cao.
“Whoa…nhiệm vụ khó thật đấy.”
Nó vẫn là một nhiệm vụ rất khó với Irene dù cô không muốn nói ra, lúc này điều cô muốn nhất là có cơ hội ngồi xuống vì đó là tất cả những gì cô có thể làm để giữ mình tiếp tục đứng vững.
“Họ chẳng nói khoác khi gọi đó là thiên đường của quái vật”
Hwaryeong cũng đã kiệt sức, cố gắng bắt nhịp từng hơi thở, dù rất muốn nói nhưng cô không thể cất nên lời.
Nếu cô thể hiện điều đó trước một lượng lớn khán giả thì đó chắc chắn đã trở thành khoảng thời gian thật tuyệt vời.
Một nơi với nhiều những hàng ghế, nơi mà cô có thể hết mình với những màn trình diễn đầy đam mê, ít nhất thì ở đó cô cũng có thời gian nghỉ ngơi chứ không giống như trình diễn trước đám quái vật bất tận. Loại trình diễn này nên cố mà tránh.
Họ đã vượt qua nhiều khó khăn để có thể lấy được bí kíp kiếm thuật về cho Morata, bộ tộc Biteoreu từng là ông tổ của nghề chế tạo Knight Sword (Kiếm cho các Knight).
Bạn đã hoàn thành rất tốt yêu cầu từ Bộ Quốc Phòng.
Bộ tộc thợ thủ công Biteoreu sẽ chuyển tới làm công dân vĩnh viễn của Morata và mở cửa hàng tại đây.
Điều này sẽ làm gia tăng nhanh cấp độ kĩ thuật chế tạo vũ khí của Morata.
Họ được phép giữ lại trang sức Biteoreu đã nhận được như một phần thưởng cho nhiệm vụ.
“Từ giờ tôi sẽ gia công trang bị cho các bạn trong xưởng sửa chữa của gia tộc. Cấp độ sản xuất kiếm của tộc chúng tôi rất cao, những vật dụng bảo vệ tuy cấp không cao bằng nhưng chất lượng cũng rất tốt.”
Phải nói là quá đỉnh khi còn có thể vác xác trở về được chỗ bộ tộc Biteoreu, việc giết hết đám quái xứng đáng là 1 thành tựu to lớn.
Mapan phụ trách việc kinh doanh đá quý cho cả nhóm, nhờ có nhiều mối giao thương trên biển, anh đã tận dụng cơ hội và kiếm được một món kếch xù. Họ thậm chí còn nói về anh trên các con đường trong thành phố.
“Lần này Thương nhân Mapan chắc đã kiếm được một số tiền lớn từ việc trao đổi số trang sức đó.”
"...."
"Nói xem, có chuyện gì trên truyền hình kia nhỉ?"
Trong khi cả nhóm bạn của Weed đang nghỉ ngơi thư giãn thì một tin HOT được tung lên khắp các kênh truyền thông.
"Quân tiếp viện của guild Hermes cử đi giết Weed đã đến Las Phananx."
"Các cậu thấy chúng ta có nên giúp cậu ấy không?"
Mọi người thích thú xem tất cả các chương trình liên quan tới Royal Road, không chỉ trên kênh KMC. Họ quyết định không tiết lộ điều này cho Maylon.
Sau trận chiến đầu tiên, tất cả đều dõi theo Weed và hành trình của hạm đội tàu tiếp viện vương quốc Haven từ khi họ đến Las Phananx. Khán giả còn được theo dõi những video được up lên bởi những người chơi cấp cao của guild Hermes ghi lại những cảnh chiến đấu của họ trong game.
Vì tất cả những chuyện này mà có rất nhiều cuộc tranh luận nảy lửa diễn ra khắp lục địa Versailles.
Từ sau nhiệm vụ tiêu diệt thủ lĩnh Chaos Warrior Kubicha, chẳng ai nghĩ guild Hermes sẽ có một khoảng thời gian dễ thở đến thế, bọn họ đang tự hỏi tại sao Weed không chiến đấu như kỳ vọng.
Pale lo lắng nói.
"Kênh chat riêng của Weed bị khóa rồi...không biết cậu ấy cầm cự kiểu gì với tất cả sự việc đang diễn ra."
"Sao tụi mình không hỏi Yurin nhỉ?"
Hwaryeong quyết định nói chuyện với em gái Weed về tình trạng hiện giờ và trực tiếp hỏi xem cậu có gặp phải rắc rối gì hay không. Cô bắt liên lạc bằng một tin nhắn riêng.
- Yurin, bây giờ em đang ở đâu?
- Em đang ở trong một bức tranh.
- Một bức tranh...er... Chị thắc mắc về anh trai em... Weed vẫn ổn chứ?
- Em nghĩ lúc này mọi thứ đang rất khó khăn với anh ấy.
- Khó khăn ư?
- Vâng, lúc ăn cơm ở nhà, mặt anh ấy trông có vẻ mệt mỏi và tức giận.
Khi đó Weed đang sử dụng cuốc chim tìm kiếm Helium cả ngày dài, đó không phải quãng thời gian tuyệt vời cho lắm. Tình cảnh lúc ấy khá ảm đạm vì cậu có làm gì thì công việc này cũng không thể kết thúc một sớm một chiều được.
- Em nghĩ chị thực sự không cần lo lắng đâu, em đang có vài chuyện phải lo nên chị cứ làm gì chị thích đi.
Dù cho Weed đang bị kẻ thù vây hãm, thì rõ ràng từ thái độ của Yurin có thể thấy một niềm tin kiên định rằng cậu sẽ không gặp vấn đề gì.
Từ xưa tới giờ hình tượng người anh trai tuyệt vời vẫn chưa bao giờ bị sụp đổ.
Khi còn là một cô bé, bất cứ khi nào cô muốn kẹo hay những món đồ chơi, cậu luôn magn về cho cô. Dù rằng thỉnh thoảng điều đó lại khiến lũ trẻ hàng xóm bị trấn lột. Niềm tin sâu sắc được xây dựng từ những điều giản đơn và không bao giờ bị phản bội.
Vào những ngày mưa gió, cậu sẽ chạy đến trường để đưa ô cho cô, còn vào ngày nắng nóng, cậu sẽ mua cho cô một cây kem còn chưa bóc vỏ.
Những đứa con trai hàng xóm nghịch như quỷ nhưng chưa bao giờ dám đến gần cô, và nếu có tình cờ bắt gặp chúng cũng sợ hãi mà quay đi.
Hwaryeong không bắt kịp tốc độ những câu chữ trong câu chuyện ấy, cuối cùng cô nói với những người còn lại.
"Mình nên làm gì bây giờ? Yurin nói rằng có nhiều chuyện khó khăn với Weed."
Trí tưởng tượng phong phú của cô dựng lên rất nhiều những khuôn mặt chán nản và những vấn đề thật to tát.
"Mình nghĩ Mr.Weed của chúng ta chắc cần ai đó giúp đá đít bọn Hermes đó, chúng ta sẽ tham gia."
"Weed cần sao?"
Maylon hỏi lại vì cô không chắc mình tin được điều đó.
"À ừ, nghĩ thử đi, cậu ấy ở đó 1 mình và buồn vãi đạn, còn phải chạy trốn giữ mạng, cậu ấy đến bước đường cùng rồi , chúng sẽ giết cậu ấy mất."
"Ehhh!!"
Câu chuyện như thế này thường thấy trong các chương trình truyền hình và mấy bộ phim kiểu như The Fugitive. Một kịch bản mà người anh hùng sẽ phải trốn khỏi đất nước, chịu
đựng những khó khăn dọc đường đi, thậm chí chẳng thể tìm nổi một khoảnh khắc yên bình để uống một ngụm nước.
Cô gái yếu đuối như Irene có thể dễ dàng tưởng tượng ra cảnh đó, đôi mắt cô ngập nước.
Cả Drinfeld và những tên hải tặc, dù là ai thì cuộc truy đuổi cũng vẫn sẽ tiếp tục. Chẳng phải vì nhiệm vụ nào cả, chỉ là truy đuổi mục tiêu và khiến hắn không có cơ hội nghỉ ngơi.
"Las Phananx, chúng ta phải đến đó giúp Weed, phải đi ngay thôi."
Hwaryeong làm tình huống thêm nghiêm trọng, vậy là cả tổ đội hướng về phía cảng mà chạy. Đến đó, họ đưa mắt tìm kiếm một chiếc thuyền có thể chèo đến Las Phananx.
"Chúng tôi đang tìm một chiếc tàu cao tốc, cái nào chạy nhanh ấy, ông có thì cho chúng tôi xem?"
Đang nửa đường tìm kiếm tàu, Bellote đột nhiên nói.
"Mình chợt nghĩ sao chúng ta không sử dụng Picture Teleportation? Như thế sẽ nhanh hơn nhiều phải không?"
Sau khi nói xong cô ngừng lại và lắc đầu.
"Không, mọi người chưa nghe thấy gì, mình lẽ ra không nên nói gì."
Lựa chọn đó có thể sẽ dẫn đến một cuộc đối đầu trực diện với kẻ thù, tốt hơn hết là nên tránh đi hơn là sử dụng một phương pháp có thể gọi là "lạy ông tôi ở bụi này" với đối
thủ mạnh như guild Hermes.
Những Wizard cấp cao ở Las Phananx rất cẩn thận, họ có lẽ đã dựng một hàng rào ma pháp nhằm ngăn chặn bất kì ai dùng dịch chuyển tới đó. Đặc biệt là khi Weed nổi tiếng vì các chiêu trò láu cá, họ chắc chắn đã rất cảnh giác với trò sử dụng phép thuật.
Guild Hermes sợ chiến thần Weed vì những lý do thần thánh.
Danh tiếng của Weed ngày 1 cao và chính điều này gây ra sự chú ý. Một chi tiết nhỏ nhặt nhưng giúp cho chiến binh học được rằng 'không liều mình khi không cần thiết'.
Vì lý do đó Bellote nuốt hết những lời vừa nói, đơn giản là sử dụng cái đầu, bình tĩnh xác định lại những yếu tố nguy hiểm khi sử dụng Picture Teleportation trước khi đưa bạn bè mình vào chiến thuật nguy hiểm. Sự cân nhắc của 1 cái đầu lạnh không đồng nghĩa với sự nhẫn tâm.
Dù danh tiếng của một người có thế nào thì chỉ những người bạn thân mới biết câu chuyện thực đằng sau những tiếng đồn đó. Điều này đặc biệt đúng với Weed.
Đối với bất cứ công việc gì, cậu đều tiếp cận một cách ổn thỏa và có phương pháp, điều này khiến cậu không dễ gì từ bỏ, ít nhất thì từ này không nằm trong từ điển của cậu.
Hwaryeong và Zephyr vẫn còn nhớ như in chuyến đi săn ác mộng họ đã trải qua cùng Weed ở hầm ngục Basara Lair.
Cuộc săn đó kéo dài trong suốt gần 29 giờ liên tục, vào phút cuối họ thậm chí còn muốn chết chỉ để thoát khỏi chuyến săn khốn khổ đó.
Điều giữ họ còn sống sót là sự vận dụng hiệu quả kĩ năng băng bó của Weed, cậu không chỉ chữa thương cho tổ đội, sửa chữa vũ khí mà cùng lúc ấy cậu còn đồ sát mọi con quái
trong tầm đánh.
Thời điểm duy nhất họ có cơ hội nghỉ ngơi và hồi phục là khi ba lô của Weed đầy ắp loot buộc cậu phải trở về thị trấn để bán chúng.
Mỗi khi những người khác nghỉ ngơi, Weed lại làm việc như 1 con ong chăm chỉ, cứ luôn chân luôn tay. Cậu không ngừng tạc tượng ngay cả trong những lúc nghỉ ngơi.
Vì Las Phananx chẳng có thương nhân hay thị trấn nào nên kế hoạch bán hết đống ba lô đầy kia bị đổi sang thành tích trữ loot. Điều đó không tuyệt lắm, nhưng cậu chẳng còn lựa chọn khác.
"Không thể tưởng tượng được việc phải từ bỏ số loot mình đã khổ công kiếm được."
"Không có item để bán, cuộc đời mình chẳng còn ý nghĩa gì cả...."
"Nếu mất chúng, mình lại phải không ngừng đi săn để bù lại."
Kĩ năng Painting Teleportation có vài điểm hạn chế, những loot thu được ở Las Phananx đã chất cao như 1 ngọn núi nhỏ, không có cách nào thích hợp để vận chuyển số lượng loot lớn như vậy.
Ngoài ra một yếu tố quan trọng là mỗi item đều phải được vẽ vào bức tranh và hiện diện trong khung cảnh mà bạn muốn chuyển tới. Không đời nào có đủ thời gian để hoàn thành nó trước lúc kẻ thù lần ra họ.
Cuối cùng họ đi đến kết luận sau một hồi bàn bạc, đó là:
Để tới được chỗ Weed và mang cậu cùng số loot đi thì không gì khác ngoài một chiếc tàu cao tốc cỡ trung.
Cả tổ đội và chiếc tàu mới tậu bắt đầu giăng buồm đến Las Phananx.
Weed đã phải khổ sở thế nào để tới được đó thì họ không biết, nhưng cơ bản thì cách tốt nhất họ có thể dùng để che mắt kẻ thù là giữ cho nhiệm vụ giải cứu này càng bí mật càng tốt, ngay cả Weed cũng không được biết.
Họ có thể báo cho cậu biết trước khi đến Las Phalanx 1 hoặc 2 ngày.
Pale không có thủy thủ nào nhưng cậu là trưởng nhóm mặc định mỗi khi Weed vắng mặt. Ít nhất cậu đã cố học được chút nghề hàng hải khi họ ra biển cùng Weed trên tàu ma Maria, như thế cũng đã hơn bất kì thành viên nào khác có thể làm.
"Hướng về Las Phananx mà không có tấm hải đồ nào sao..."
"Mình biết Weed có một tấm hải đồ, mình đã nhìn qua nó vài lần rồi nhưng mình không đủ tự tin đưa chúng ta đi hết quãng đường được."
Mapan đã cố công thuê được một NPC Thuyền trưởng và thủy thủ đoàn đủ tiêu chuẩn để điều khiển con tàu. Nhưng họ vẫn chưa thôi lo lắng liệu thuyền trưởng có đủ khéo léo để xử lí nhiệm vụ khó khăn kiểu như một chuyến đi xa mà không rõ lộ trình thế này không.
Sau khi đã hướng đến được điểm đánh dấu phía Đông Bắc xa nhất có thể, tổ đội bị shock khi bắt gặp một số lượng khổng lồ tàu ma trên mặt biển phía đằng trước họ.
Những tàu ma này đang chèo chính xác theo cùng một hướng.
Quá dễ hiểu, thứ quan trọng nhất cũng là thứ cuối cùng họ muốn thấy.
Không chỉ là những con tàu ma, còn có rất nhiều mảng bè, những khối gỗ, thùng rượu và các mảnh vỡ kì lạ lềnh bềnh có thể là một phần của xác con tàu đắm nào đó.
Thủy quái cũng tập hợp lại bơi dọc theo cùng một lộ trình với các con tàu kia, như thể chúng là vệ sĩ hay đoàn quân hộ tống.
Một cảnh tượng đáng kinh ngạc!!!
Nếu Pale và những thành viên còn lại không tận mắt chứng kiến, chắc họ không thể nào tin nổi khi nghe một câu chuyện điên rồ đến thế.
Họ chuyển hướng con tàu về phía Đông Bắc, chắc chắn không sai đường vì nhóm Pale đã nhìn thấy cảnh tượng những con tàu ma đi về cùng một hướng.
Đó là một ván cược an toàn, Las Phananx nằm ở hướng Đông Bắc.
Cảnh tượng đó quá kì quặc nhưng quan trọng với Pale và những người còn lại, rõ ràng là có 1 mệnh lệnh đang được thi hành ngay trước mắt họ. Vùng đất này khá lạnh nhưng đó không phải lý do khiến họ rùng mình.
"Cậu ấy làm đấy...Mình không biết làm thế nào và tại sao nhưng chắc chắn là cậu ấy...."
"Có vẻ như một cơn sóng định mệnh khổng lồ đã sẵn sàng đập tan bờ Las Phananx."
Những con tàu ma được dẫn dắt bởi một đám Ghost và Undead, cộng thêm số lượng lớn chim biển.
Bay dọc theo những con tàu với sải cánh dài 3m và đôi mắt ác ma đen như than là hàng tá những con chim ưng lượn bay trong gió, chúng lướt đi mà không cần phải chuyển động một cọng lông.
Một sự tô điểm rất độc ác và phù hợp cho khung cảnh siêu nhiên này.
Tàu của Pale đang đi theo những con tàu ma và giữ khoảng cách an toàn với chúng.
Từ phía biển, dần hiện lên đằng sau đuôi tàu của Pale là một cơn sóng lớn, đi ngay sau họ là con tàu dẫn đầu của 1 đoàn tàu chiến màu đen.
Không giống tàu bình thường, những con tàu có nhiều cột buồm này cao vượt tất cả tàu xung quanh chúng. Nó là con tàu đầu tiên trong hàng ngũ tàu chiến rẽ nước với tốc độ đáng sợ.
Nó hướng tới gần chỗ Pale mà không lời réo gọi hay cảnh báo và bây giờ có vẻ đã sẵn sàng đâm chìm họ.
"Quá khó tránh"
Người thuyền trưởng được thuê xoay bánh lái hoàn toàn về bên trái khiến con tàu nhanh chóng đổi hướng để tránh va chạm.
Những con tàu nhỏ hơn rõ ràng đang cố gắng tránh khỏi đường đi của những con tàu chiến. Chúng sượt qua tàu của Pale trong gang tấc, khiến nó bị kẹt trong khoảng nước động dữ dội phía sau đường rẽ sóng của chúng.
Con tàu khổng lồ gần sát đến mức những bọt sóng trắng xóa tung tóe lên boong khiến cho tàu của Pale trải qua cơn rung lắc mạnh.
Chiếc tàu chiến màu đen cỡ lớn đông nghẹt muốn nổ tung ra bởi không chỉ Undead mà cả Dark Knight, Witch và toàn đội thủy thủ ma.
Hàng ngũ tàu chiến chỉ tập trung cho hải trình của mình mà không thèm liếc mắt tới tàu của Pale lần nào. Cả 1 hàng dài tàu ma xếp hàng tiến thẳng tới Las Phananx mà không lệch lấy 1 inch.
"Chúa ơi, chúng ta thật may mắn khi vẫn còn sống đấy."
"Cứ như là vừa có một trải nghiệm suýt chết thần thánh"
Mọi người trên tàu của Pale thở ra một hơi nhẹ nhõm khi thấy cảnh đoàn tàu quân sự ấy đang đi phía trước họ.
Maylon chỉ về phía chiếc cờ của con tàu chiến siêu tốc:
"Cái cờ đó...hình như rất quen....mình không chắc đã thấy nó ở đâu nữa?"
Lá cờ đang khẽ lay động trong gió có màu đen với một đầu lâu trắng cùng bộ xương kiểu cách. Những chiếc sọ có xương hàm mở rộng như thể đang hét một tiếng đau khổ.
Không nghi ngờ gì, họ đều đã từng thấy nó. Biểu tượng trên lá cờ đó mang đến cho mỗi người họ cảm giác rằng nó rất quan trọng.
"Mình nghĩ mình đã thấy nó rồi."
"Mình cũng nhớ đã thấy nó một lần."
Surka và Pale chắc chắn họ đã thấy biểu tượng đó.
"Mình thấy nó ở đâu nhỉ?"
Khi họ còn đang vắt óc cố gắng nhớ lại thì Mapan đưa ra một câu trả lời ngập ngừng...
"Er...hình như....có phải lúc Weed biến đổi sang hình dạng Orc Karichwi?"
"Sao cơ?"
"Theo mình nhớ thì đó là lá cờ mà các Serpa Witch và Lich Shire sử dụng. À không .... đúng hơn thì những lá cờ đó được diễu hành ở đầu quân đoàn Undead. Mình tin chắc đó là biểu tượng của đội quân hắc ám Undead đó. Cờ của quân đoàn Undead."
Mapan rùng mình khi anh nói những từ ấy.
Đó là những ngày làm Merchant mà anh phải đối mặt với không biết bao phen nguy hiểm đến tính mạng.
Bất cứ khi nào chiến lược thay đổi, miệng anh lại khô khốc, anh không dám nhìn đi đâu khác vì sợ sẽ bỏ lỡ mất khoảnh khắc nào đó của cuộc chiến!
Trong số tất cả video được đăng lên Hall of Fame, video quay trận chiến của quân đội Orc Karichwi, Dark Elf và Loài người vẫn giữ vị trí trong top 5 đến tận bây giờ.
"Ah! Đúng rồi. Đó là quân đoàn Undead."
Chỉ đến sau đó Maylon mới đột nhiên nhận ra.
Lá cờ đại diện cho lãnh chúa của quân đoàn Undead, vị lãnh chúa bất tử, người chỉ huy tất cả Undead....
"Thế thì, những tàu chiến đó, chúng đến từ quân đoàn Undead sao?"
Cả đội bắt gặp ánh mắt nhau!
"Đi thôi."
"Lên đường."
"Thuyền trưởng, tốc độ tối đa!"
Ngay cả khi mái chèo đã sải rộng ra hết cỡ thì khoảng cách và tốc độ của tàu chiến vẫn bỏ con tàu siêu tốc chậm chạp của Pale lại một khoảng khá xa.
Undead của Hải đoàn không cần ngủ, không như thủy thủ và thuyền trưởng của Pale. Hơn nữa, tàu cao hơn sẽ hút được nhiều gió hơn. Dưới những điều kiện đối nghịch như thế thì ngay cả tàu siêu tốc nhanh nhất cũng sẽ mất dấu họ khi chuyến đi tiếp tục.
Họ không còn lựa chọn nào khác đành phải để mất dấu đoàn hộ tống.
Team trans : Đéo cần tên
Translator : Cáo lady
Editor : Ma cô