Chương 167: Cuộc đời của một cô gái

Weed mang những tấm da của King Hydra và Imoogi ra. Sau khi cậu thất bại khi làm những con thú nhồi bông và búp bê cho trẻ em, vẫn còn rất nhiều da còn thừa. Và những phần tốt nhất của tấm da cũng vẫn còn.

Đối với các tác phẩm nghệ thuật, tác phẩm đầu tiên được làm ra luôn không phải là tác phẩm tốt nhất, và tác phẩm cuối cùng cũng không nhất thiết phải hoàn thiện tuyệt đối. Tuy nhiên, một bức tượng mà không lay động tâm hồn thì làm sao có thể truyền đạt cảm xúc đến người xem được.

Cậu giữ lại chỗ nguyên liệu tốt nhất để phòng khi cậu thực sự phải chế tác một tác phẩm điêu khắc.

“Mình nên làm 40 con búp bê. Thật xấu hổ, nhưng thà thừa còn hơn là vừa đủ.”

Weed cắt da và bắt đầu làm hình mẫu một đứa trẻ sơ sinh - một bé gái vừa mới chào đời. Da cô bé nhăn nheo, và trông như cô bé sắp sửa òa lên khóc, như thể lần đầu tiên được sinh ra đời vậy. Cô bé khá nhỏ, đến mức có thể ôm trọn bằng một tay.

“Một cô bé sau khi ra đời vài tiếng, lần đầu tiên tiếp xúc với thế giới bên ngoài sau khi chui ra từ bụng mẹ.”

Biết thông tin về Mandol và vợ của anh ta, Weed dựa theo vài đặc điểm của họ để tạo ra con búp bê. Tuy nhiên nó không hoàn toàn giống một đứa trẻ sơ sinh.

“Rồi. Con đầu tiên đã xong.”

Weed đặt con búp bê xuống và cầm tấm da lên. Cậu cần bắt tay vào làm con thứ hai ngay.

Khi làm búp bê, tay cậu rất cẩn trọng.

“Nó là một đứa trẻ sơ sinh. Trong năm đầu tiên bé sẽ bò đi chập chững. Việc thay tã cho bé sẽ là một công việc kinh khủng. Đối với bậc làm cha mẹ, đó là quãng thời gian họ phải luôn lo lắng và trông chừng bé.”

Tưởng tượng về tương lai của đứa bé mà vợ chồng Mandol sắp có được, Weed làm con búp bê rất nhanh.

“Con bé cũng cần quần áo nữa.”

Cậu bọc con búp bê sơ sinh bằng vải sạch, nhưng giờ cậu dùng skill Tailoring để làm quần áo trẻ sơ sinh cho bé.

Cậu đã hoàn thành một con búp bê về một bé gái nở nụ cười rạng rỡ trong bữa tiệc thôi nôi của bé.

“Cô nhóc đã nhận thức được bố mẹ... Giờ là lúc trưởng thành hơn rồi.”

Cậu làm con búp bê tiếp theo lớn hơn một chút. Nó cao hơn, ngón tay, ngón chân cũng dài hơn, còn có hai bím tóc xinh xinh nữa.

“Bé con đã đến tuổi học nói và có những hành động tinh nghịch.”

Con búp bê thứ 4 cậu làm mặc trên mình một bộ đồng phục trường mẫu giáo. Đó là một con búp bê học sinh mặc bộ đồng phục dễ thương và đeo balô.

Con búp bê thứ 5 lớn nhanh như thổi: là quãng đời lúc cô bé đi học tiểu học.

Cô bé vốn có một khuôn mặt trẻ nít dễ thương, nhưng khi lên 6, bé đã bắt đầu xuất hiện vẻ duyên dáng nữ tính. (đậu má thằng lolicon)

“Những cậu bé hàng xóm sẽ muốn tốc váy cô bé lên cho xem, và cô bé lớn lên sẽ trở thành một cô gái với nụ cười thiên thần.”

Cô bé ngày xưa từng vui đùa chạy nhảy, giờ đã lớn lên trở thành một nữ hoàng trong khu phố đầy quyến rũ. Đôi mắt cô vẫn tinh nghịch như xưa, nhưng sáng hơn, và cô cũng sẽ cao hơn.

Mỗi con búp bê được làm ra sau đó đều cao hơn và có mái tóc dài hơn. Kiểu tóc cũng thay đổi vài lần, từ mái tóc suôn dài thành kiểu tóc tém năng động.

“Việc này cũng khá vất vả đấy.”

Cậu phải mua tóc từ những cửa hàng bán vật liệu điêu khắc và may chúng vào búp bê; tuy nhiên, cậu không hề cảm thấy mệt mỏi vì cậu đang nỗ lực làm việc.

Từ con búp bê thứ 14, cô đã tốt nghiệp trung học và trở thành một người lớn.

Cô đã trở thành một người phụ nữ năng động và hòa đồng. Cô có đôi má hồng và những biểu cảm duyên dáng, như thể sắp dẫn bạn trai về ra mắt bố mẹ vậy. Cậu còn làm những món đồ trang sức như băng đô và dây chuyền cho cô. Cô chỉ cần một chiếc cặp sách và một bộ đồng phục trong những năm trung học, nhưng giờ cô đã là sinh viên. Cậu phải làm túi xách và giày cao gót - những thứ không thể thiếu đối với các chị em phụ nữ.

“Nhưng không được phép xa hoa.”

Cậu chấp nhận dùng những tấm da thỏ giá bèo để làm ra đồ cho cô dùng. Kể cả vậy, cô vẫn toát ra khí chất của một nữ sinh. Những món trang sức phù hợp với biểu hiện, quần áo, cảm nhận tổng thể của cô và cả nước hoa nữa. Giống như cha mẹ nâng niu con cái, cậu làm những món đồ đó bằng cả tâm huyết. Tác phẩm một nữ sinh đáng yêu như người thật vậy.

Dù rất mất thời gian để tạo ra những con búp bê, nhưng Weed đang rất tập trung vào công việc nên cậu không hề để ý mấy.

Từ con búp bê thứ 17, đúng là không ai có thể điều khiển được dòng thời gian, đứa bé sơ sinh ngày nào giờ phải đi tìm việc làm.

Con búp bê thứ 18 còn tham gia hoạt động tình nguyện để giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn.

Con thứ 19, cô dẫn bạn trai về nhà, và đến con thứ 21 thì cô đã lập gia đình. Weed còn tạo ra một ông chồng chu đáo và đáng tin cậy cho cô; họ là một cặp đôi hoàn hảo như thể sinh ra là để cho nhau vậy. Cậu làm những vị khách đến dự lễ cưới bằng da hươu và da thỏ, và họ cùng chúc mừng cho hạnh phúc của đôi trẻ. (anh ơi làm cho em xin cô vợ với, xinh cỡ Gakky là được rồi...)

Con búp bê thứ 23 đã có con, và cô sống trong một ngôi nhà đầm ấm. Cô cùng chồng rửa bát đĩa, giặt giũ và dọn dẹp, và đi làm trong tâm trạng vui vẻ khoan khoái.

Mỗi khi cậu hoàn thành xong một con búp bê thì tuổi của nó lại tăng, và dấu hiệu tuổi tác ngày càng trở nên rõ rệt, những nếp nhăn đã xuất hiện trên khuôn mặt khả ái của cô.

Những con búp bê nuôi dạy con cái và sống cùng chồng.

“Nhanh quá. Người ta bảo đời người chỉ có 60 năm, và không thể quay lại, nhưng như thế cũng thật đáng tiếc.”

Những ngày còn trẻ và bốc đồng đã qua, thời gian mà mỗi con búp bê trải qua đã tăng lên. Từ con thứ 36 trở đi, nó giành nhiều thời gian một mình hơn; con cái nó đã trưởng thành, có việc làm và lập gia đình. Nó đã trở thành một người bà, đọc sách, ngủ trưa, thi thoảng đan khăn cho cháu trai và cháu gái.

Da Imoogi và Hydra nhanh chóng ít đi dần.

Con búp bê thứ 41 nhắm mắt lại bình thản và hạnh phúc. Nó đã được đoàn tụ cùng gia đình.

Sau khi làm xong số búp bê, Weed ngồi thừ ra vì chán nản. Số da đã hết sạch, và cậu chẳng thể làm gì hơn được nữa.

Hãy đặt tên cho tác phẩm điêu khắc

Cửa sổ tin nhắn hiện ra khi Weed vẫn bần thần mà không hề di chuyển con dao điêu khắc.

Tác phẩm về cuộc đời của một con búp bê đã hoàn thành.

Weed khẽ lắc đầu: “Tôi sẽ không đặt tên cho tác phẩm.”

Lúc này cậu vẫn chưa muốn đặt tên cho tác phẩm.

Nếu không có tên, thì nhà điêu khắc tạo ra nó cũng sẽ không được biết đến, và nó sẽ là một tác phẩm chưa hoàn thiện. Bạn có xác nhận điều đó không?

“Chẳng sao cả. Dù sao nó cũng là một tác phẩm mà tôi chưa đủ khả năng thực hiện.”

Ding!

Tác phẩm vô danh huyền thoại

Một món quà được ban xuống thế gian bởi một nhà điêu khắc với tài năng và sự nỗ lực to lớn như một vị thần.

Cả cuộc đời của một người, từ lúc sinh ra đến lúc mất đi đã được miêu tả qua tác phẩm

Kỹ năng hoàn hảo của nhà điêu khắc thể hiện qua từng đường kim mũi chỉ, không hề có một dấu hiệu qua loa sơ sài nào

Người ta không biết nhà điêu khắc nào đã tạo ra một tác phẩm để đời đến vậy.

Giá trị nghệ thuật: 24610

Phước lành cho nghề điêu khắc. Nó trở thành cơ hội để phát triển nghề điêu khắc trên toàn lục địa lên một tầm cao mới.

Tính năng đặc biệt:

Những ai có thể chiêm ngưỡng tác phẩm này sẽ tăng tốc độ hồi HP và MP thêm 32% trong 1 ngày. Tăng 30% lượng HP và MP tối đa trong 1 ngày.

Tăng cường hiệu quả cho các phép thuật buff trong 1 ngày.

+20 tất cả chỉ số

Tăng 7% Agility và Courage

Tăng 30% tốc độ di chuyển. Có thể rút ngắn thời gian vì càng đi xa thì tốc độ càng nhanh.

Tăng 100% tỷ lệ sinh ở thành phố hoặc khu vực nơi đặt bức tượng. Giảm khuynh hướng bạo lực của người dân. Nó sẽ giúp ích rất lớn trong việc đảm bảo an ninh, nhưng số lượng Warrior và Soldier sẽ giảm đi.

Tăng 500 HP.

Tăng Wisdom và Intelligent của tộc người thêm tối đa 15.

Hiệu ứng không cộng dồn với các tác phẩm khác.

Một tác phẩm huyền thoại chưa hoàn thiện.

Mức độ thông thạo kỹ năng Sculpting đã tăng đáng kể.

Mức độ thông thạo kỹ năng Handicraft đã tăng đáng kể.

Kỹ năng Sculpture Comprehension đã tăng 1 level.

Vì tên tuổi nhà điêu khắc vẫn còn là ẩn số, do đó Fame +2.

Art +89

Perseverance +41

Charm +26

Wisdom +10

Nhờ tạo ra một tác phẩm huyền thoại chưa hoàn thiện, tất cả chỉ số +5.

Phước lành cho nghề điêu khắc. Nhờ chế tác ra một tác phẩm về Sinh - Tử, những chỉ số thuộc hệ chiến đấu sẽ tăng 8% trong 1 tuần. Lượng MP tối đa và tốc độ hồi phục sẽ tăng 65%.

Phần thưởng khiến Weed cảm thấy cậu như thể đang phê đá vậy. Dường như cậu đã tống khứ toàn bộ những suy nghĩ cho rằng class này rất cùi bắp khi so sánh với Swordsman hoặc các class khác.

“Kiểm tra skill Sculpting!”

Sculpting Cao Cấp level 7 (65%)

Bạn có thể điêu khắc. Một tác phẩm đẹp được làm ra có thể bán với giá cao.

Bạn có thể nổi tiếng khắp lục địa nếu làm ra những tác phẩm tuyệt vời.

Có hiệu quả thu hút phái nữ

Có thể dẫn dắt cả cộng đồng nghệ nhân ở Lục địa Versailles. Thật đáng tiếc khi không ai có đủ trình độ để so sánh với nhà điêu khắc độc đáo này.

Mức độ thông thạo kỹ năng Sculpting của cậu đã nhảy vọt thêm 29%.

Nhờ việc cố gắng hết sức, Weed đã làm được một tác phẩm mà đến chính cậu cũng không ngộ ra được.

“Mình chỉ làm búp bê thôi mà...”

Weed chợt nhận ra một hiện thực. Đó chính là lí do vì sao phụ nữ và trẻ em thích búp bê.

Bản năng của họ là tìm đồ có giá trị!

Cậu đã làm những con búp bê với lời yêu cầu chỉ trị giá 1 đồng, nhưng nó vẫn có lỗi. Số lượng búp bê thực sự khá đáng kể. Cậu làm chúng trong phòng làm việc ở lâu đài Lãnh Chúa, nhưng cậu phải đưa chúng đến một nơi để vợ chồng Mandol có thể thoải mái chiêm ngưỡng chúng. Cậu có thể sử dụng một căn phòng trống ở Lâu Đài Morata, nhưng cậu không muốn làm vậy.

“Cần phải có một không gian riêng cho lũ trẻ”

Weed lẩm bẩm. “Tắt hạn chế chat”

Ding!

Đã tắt chức năng hạn chế chat riêng

Đã tắt chức năng hạn chế chat guild

Cậu đã mở lại chức năng chat sau khi tắt đi lúc trở về Morata. Khi mở lại, cậu không thể thấy những dòng chat guild, và khi ai đó pm cậu, cậu sẽ thấy nếu cho phép tin nhắn hiện ra. Đó là cách Weed thiết lập chức năng khi có quá nhiều người tìm cậu.

- Sabrina: Nhanh lên, tấn công nó đi!

- Edwin: Vẫn chưa đủ đô đâu.

- Pin: Nó chống cự dữ quá, bực mình ghê.

- Edwin: Nhưng tôi nghĩ chúng ta sắp xử lí được nó rồi.

Có vẻ như guild Travelers of the Wilderness đang ở trong khu vực săn quái đặc biệt.

Weed bỏ qua đa số những câu chat guild, vì kể cả khi đã tắt chat, số lượng kẻ làm phiền vẫn rất nhiều.

- Anh Pavo này.

Cậu pm cho Pavo, một Architect, người cậu từng gặp ở chuyến thám hiểm phương Bắc. Đã một thời gian dài trôi qua, nhưng cậu không bao giờ quên những người cậu có thể lợi dụng.

‘Anh ta là một Architect với level khá đáng nể đấy.’

Pavo là Architect từng bận rộn làm từng bậc thang giúp mọi người có thể dễ dàng chiêm ngưỡng bức tượng Nữ thần Freya hơn.

- Weed! Là anh à?

Pavo cũng chưa từng quên Weed. Vì cậu chính là Lãnh chúa Morata mà, ai có thể quên được chứ.

- Anh đang ở đâu?

- Tôi đang ở Morata. Tôi nghe đồn rằng anh đã trở lại và tạo ra một bức tượng. Hiện giờ tôi không tới thăm anh được vì vừa khai trương một cửa hàng ở quảng trường.

- Anh sắp xong việc chưa?

- Lắp cái cửa nữa là xong. Nếu nhanh thì chắc khoảng 1 tiếng nữa.

- Thế còn anh Gaston?

- Anh ấy làm việc với tôi. Anh ấy đang vẽ một bức bích họa trần, sắp hoàn thành rồi.

- Tốt quá. Tôi có một yêu cầu muốn nhờ anh, anh có thể xây cho tôi một căn nhà không?

- Lãnh chúa Morata cần một ngôi nhà ư?

Có vẻ như Pavo không hiểu ý Weed lắm. Chẳng có lí gì mà một lãnh chúa lại cần một căn nhà cả. Để cất giữ item hay nghỉ ngơi, Weed hoàn toàn có thể sử dụng bất cứ phòng nào trong Lâu Đài Lãnh Chúa.

- Thật ra thì… Tôi cần một nơi để đặt một tác phẩm điêu khắc.

- Vậy à? Một căn nhà với nhà kho lớn thì sao?

- Thay vì một nhà kho tồi tàn, tôi muốn một căn nhà tử tế để tôi có thể trưng bày tác phẩm.

- Vâng, cũng không khó lắm. Còn tác phẩm điêu khắc thì đang ở đâu?

- Chúng đang ở trong Lâu Đài Lãnh Chúa. Tôi sẽ dặn các lính canh cho phép anh vào đó.

- Tôi hiểu rồi. Tầm tối nay tôi sẽ tới. Chúng ta sẽ bàn bạc về giá cả sau khi tôi nhìn thấy tác phẩm.

- Cảm ơn anh

Sau khi chat với Pavo, Weed nhận được tin nhắn từ một người chơi tên là Hon.

- Tôi là Hon của đoàn thám hiểm nhà tù dưới lòng đất. Việc thăm dò dungeon đã gần hoàn tất.

- Anh có tìm thấy những tù nhân của Giáo hội Matallost không?

- Có. Giờ chúng tôi mới tìm thấy một người, và nghe nói những người khác cũng đang ở quanh đó.

- Các anh đã vất vả rồi. Tôi sẽ nhanh chóng tới đó.

Giờ là lúc Weed tới nhà tù dưới lòng đất để làm nhiệm vụ.


Lưu vực sông Lamentation nối với Morata thông qua một cánh cổng dịch chuyển. Nhiệm vụ độ khó S thứ 2 và nhiệm vụ Giải cứu Tù Nhân của Giáo hội Matallost đều diễn ra tại nơi đây. Khi Weed trở lại sông Lamentation với Yellowy, cậu có thể thấy một vài nhóm người đang tụ tập ở gần đó.

“Weed kìa...”

“Chiến thần Weed đấy ư?”

“Suỵt! Bé cái mồm thôi, cẩn thận anh ta có thể nghe thấy đấy!”

Họ là những người nghe tin rằng Weed đã ngừng chế tác những tác phẩm điêu khắc, thay vào đó anh ta đến sông Lamentation để gặp những người bạn ở Morata, những người này tới đây chờ trước để được nhìn thấy cậu.

Một lượng lớn người chơi level cao ở khu vực phía Bắc đã trả phí dịch chuyển và đi săn quanh sông Lamentation. Nơi này không xa Morata, và level của bọn quái vật khiến nơi đây trở thành một bãi train lí tưởng. Đã từng có rất nhiều trường hợp một nhóm người dũng cảm tiến vào sâu bên trong lãnh thổ phía Bắc, và rồi cũng từng đó nhóm bị tiêu diệt sạch. Vì quanh đây lúc nào cũng dễ dàng có được sự hỗ trợ, cho nên bãi quái ở sông Lamentation rất phù hợp để train.

Weed nhìn họ với ánh mắt sắc lạnh ‘Gì mà đông như dòi thế’.

Ở Morata, cậu chỉ là một Lãnh Chúa đơn thuần bán đồ ăn cùng item lặt vặt, nhưng cậu không thể cư xử dễ dãi như vậy ở bãi quái được. Đã có vài người nhìn chằm chằm vào Weed với cặp mắt đầy thách thức. Nếu tất cả người chơi cùng “hội đồng” thì cậu không thể tránh khỏi cái chết. Cậu còn đặc biệt nhạy cảm khi đang mặc trên mình hàng tấn item trâu chó, như Magic Tome của Necromancer, áo giáp Talrock, Ancient Shield, và Daemon Sword của Kolderim.

‘Nơi đây không phải Morata.’

Ở Morata, có nằm mơ người ta cũng chẳng thể nào khiêu chiến với cậu vì các Soldier và Knight. Nếu có ai đó chĩa kiếm về phía cậu, thì các Soldier hoặc Knight của Giáo hội Freya sẽ xử lí họ ngay tức khắc. Tuy nhiên, mọi chuyện đều có thể xảy ra ở một bãi quái. Cậu có thể tèo và thậm chí còn đánh rơi item.

Để không bị khinh thường, Weed giả vờ thờ ơ khi nhìn vào họ.

“Toàn một lũ rác rưởi.”

“...”

Đám đông yên lặng.

Đúng là Chiến thần Weed mà họ đã tưởng tượng - một sự ngạo nghễ, hoàn toàn phù hợp với danh xưng kẻ mạnh nhất trong Continent of Magic.

“Họ không hề săn quái mà lại đợi để được nhìn thấy mình à? Mặc dù có cả đống quái vật xung quanh? Chậc chậc.”

Weed tặc lưỡi, thể hiện sự khinh bỉ. Kể cả những người đã từng mua đồ ăn hay tác phẩm của Weed ở Morata cũng không thể che giấu sự ngạc nhiên khi chứng kiến thái độ hoàn toàn trái ngược của cậu.

Họ đã nảy sinh những suy nghĩ.

‘Có lẽ đây mới thực sự là Weed.’

‘Hóa ra anh ta chỉ tử tế với người mới chơi thôi à? Chúng ta tụ tập thành một nhóm và ngay lập tức bị xỉa xói… Anh ta đúng là lưu manh giả danh tri thức.’

Có hơn 200 người chơi level cao tập trung ở đó, và cậu khinh thường tất cả. Một người chơi sẽ rất tự hào nếu level của mình trên 300. Họ đã cùng nhau xông pha ở nhiều nơi và thể hiện sức mạnh đáng ghen tỵ. Lượng người chơi thì rất đông vì lục địa Versailles đã được mở rộng, nhưng càng lên rank cao thì càng ít người chơi. Những người level 300 dù có đi đâu cũng chẳng thể bị khinh rẻ, họ có thể gia nhập một guild uy tín hoặc là trụ cột ở một guild nhỏ và vừa. Niềm kiêu hãnh và cái tôi của họ cao như núi, nhưng không ai trong số họ dám đối đầu với Weed. Nếu họ đi một mình thì chắc là đã tấn công Weed, nhưng với số đông thế này thì chẳng ai xông lên vì những người khác vẫn đứng nguyên tại chỗ. Thái độ “cứng” của Weed đã khiến cậu hoàn toàn làm chủ nơi này.

“Cảm động làm sao...”

“...”

Không hề có một lời đáp trả nào. Cách nói chuyện này của Weed dần thấm vào máu cậu. Cậu rất thân thiện khi ở Morata, nhưng cậu lộ rõ sự kiêu ngạo của mình khi thấy những người chơi level cao tụ tập lại. Đây là sức mạnh tuyệt đối của kẻ mạnh nhất, một thứ mà bao nhiêu người mơ về.

Tuy nhiên, một vài người nung nấu lòng căm thù khi liên tục bị khinh miệt. Họ trở nên mạnh mẽ hơn khi đi săn ở các bãi quái, tinh thần đấu tranh của họ bùng nổ khi gặp Weed - người cư xử như thể mình là bố đời vậy. Nếu họ thách thức cậu, thì cho dù họ có chết thì điều đó cũng rất vinh dự.

Bầu không khí giữa đám đông đã thay đổi.

Ngay lúc đó, Weed sử dụng Lion’s Roar “Bingryong! Phoenix! Ta đã tới đây rồi sao các ngươi còn chưa ra đây trình diện ta?”

Tiếng hét như sét đánh ngang tai.

Khi Weed gọi, Bingryong và Phoenix từ xa dang rộng đôi cánh và bay tới. Với thân hình đồ sộ tương đương một con rồng, Bingryong đã đủ khiến những người lần đầu tiên thấy nó phải nổi da gà. Bingryong và Phoenix còn gầm lên trước khi hạ cánh xuống núi đá.

ROOAAAR!

SCREEECH!

Những tảng đá nứt ra và cát trên núi lăn xuống.

“Thưa chủ nhân, ngài gọi là tôi tới liền.”

“Thưa chủ nhân, tôi đã đến.”

Bingryong trông thật đẹp trai, nó mạnh mẽ như một con rồng, đôi mắt tinh tế và một cái miệng khôn khéo! Còn với sự thờ ơ đặc trưng của loài chim, Phoenix rất lạnh lùng, nhưng sức mạnh bùng nổ của nó hoàn toàn có thể thiêu rụi mọi thứ. Bingryong và Phoenix đều đang cúi đầu phục tùng Weed.

“Ấu mài gót.”

“Thật không thể tin nổi.”

Đám đông cảm thấy như có một bức tường ngăn cách họ với Weed, người đã thuần hóa và đang mắng mỏ hai con thần thú. Cậu lải nhải liên tục rằng hai con thú ngu ngốc đã gây ra tai nạn khiến chúng cực kỳ sợ hãi. Không hay biết về mối quan hệ giữa chúng và Weed - người chủ nhân luôn bắt nạt và mắng mỏ chúng, người ngoài nhìn vào thì chỉ thấy thán phục. Sau khi thấy Bingryong và Phoenix cúi đầu trước Weed, sẽ không còn ai cả gan đứng ra thách thức cậu.

“Đồ đầu bò. Nhìn hai ngươi thôi cũng phát bực cả người.” - Weed nhíu mày.

Bingryong và Phoenix dường như chấp nhận hết mà không hề phản kháng.

‘Giờ lão chủ sẽ giận dữ đến mức nào nữa đây...’

‘Quên đi. Chắc chúng ta đã sai điều gì rồi.’

Weed vẫn mắng. “Lũ bất tài vô dụng.”

Bingryong và Phoenix nhìn xung quanh và cảm thấy hối lỗi. Mỗi khi chúng bị Weed mắng mỏ thì đều phải có lí do. Nếu chúng trả treo và cãi lại, thì sẽ còn bị mắng dai hơn nữa, thế nên chúng cũng chẳng thắc mắc gì. Lần này chúng cũng quyết định cứ yên lặng lắng nghe và chờ đợi.

Weed lắc đầu với hai con vật tội nghiệp như thể chúng phiền phức lắm vậy. “Ta không muốn thấy các ngươi nữa, té đê.”

Như vừa được ân xá, Bingryong và Phoenix vỗ cánh bay mất hút. Chúng phải té vội trước khi Weed nghĩ lại. Chúng bay nhanh đến nỗi những hòn đá trên núi rung rinh và gió thổi cuồn cuộn.

Dũng khí của đám đông tụt dốc nghiêm trọng. Giờ đây họ nhìn Weed với ánh mắt cực kì gato thay vì hừng hực khí thế chiến đấu. Với thái độ khinh bỉ cả Bingryong và Phoenix, những con thần thú có một không hai ở lục địa Versailles, thì họ có bị khinh bỉ thì cũng là lẽ tự nhiên.

Weed tiến về phía Pháo Đài Embinyu. Những con quái vật của nhiệm vụ Giải cứu Tù Nhân của Giáo hội Matallost đã tập hợp thành đàn trong mê cung khổng lồ phía dưới Pháo Đài Embinyu.

‘Dọn những cái hầm ngục thế này thì hai người bao giờ cũng tốt hơn một.’

Vì lo sợ bị dính độc hoặc lời nguyền, sẽ tốt hơn nếu có thêm 1-2 người đồng đội.


Tay cầm xẻng, Pavo đi cùng Gaston vào tòa lâu đài đen.

“Có phải ngài tới để thực hiện yêu cầu của Lãnh chúa?” - Người lính canh Lâu Đài Lãnh Chúa tay cầm một ngọn thương hỏi Pavo.

Pavo từng nhiều lần đến nơi này, nhờ giấy phép Architect và độ hảo hữu đạt được nên người lính canh đã nhận ra anh.

“Đúng vậy.”

“Ngài lãnh chúa yêu cầu ngài xây dựng một căn phòng để bảo quản các tác phẩm. Tôi sẽ dẫn ngài đến nơi đặt các tác phẩm.”

“Cảm ơn anh.”

Pavo và Gaston theo người lính đi vào bên trong. Đây là chốn riêng tư của Lãnh chúa, nơi này người thường chẳng mấy khi được vào. Không hề có đồ trang trí trên tường, đã thế còn chẳng có thứ đồ có giá trị nào.

“Không có gì đặc biệt.”- Gaston thất vọng nói.

Là một Painter, chỉ số Art hoặc khả năng đánh giá của anh sẽ tăng lên nếu được chiêm ngưỡng những tác phẩm đẹp. Đó cũng là khát vọng tự nhiên của họ, họ muốn được đánh giá càng nhiều tác phẩm càng tốt.

“Đây, nó ở trong phòng này.”

Người lính canh mở cửa căn phòng.

Vào khoảnh khắc đó!

Một ánh sáng rực rỡ tỏa ra từ trong phòng.

Bạn đã khám phá ra một tác phẩm huyền thoại

Sinh và Tử!

Bạn đã khám phá ra một tác phẩm có thể khiến cho Dwarf phải ghen tỵ, và thậm chí những vị vua rất muốn có nó kể cả phải châm ngòi chiến tranh

Người tạo ra tác phẩm này không để lộ tên mình.

Một khám phá có thể gây cảm hứng cho cả thế giới, Fame +1290

Bạn đã nhận được danh hiệu Mythical Sculpture Discoverer. Nếu bạn kể câu chuyện này trong một quán rượu thì có thể ăn uống miễn phí. Những nhà quý tộc hay vương giả yêu thích cái đẹp sẽ tìm đến bạn và muốn nghe kỹ hơn.

Ngay khi cánh cửa mở ra, chỉ số Fame đã tăng lên trên 1000.

Điều đó xảy ra trước khi Pavo và Gaston kịp hoàn hồn.

Bạn đã được chiêm ngưỡng Tác phẩm vô danh huyền thoại

Tinh hoa của nghệ thuật, tác phẩm này xứng đáng là một tác phẩm kinh điển mọi thời đại.

Một nhà điêu khắc bí ẩn tạo ra tác phẩm để chứng minh cho kỹ năng bậc thầy của mình. Những người chiêm ngưỡng tác phẩm và hiểu được nó sẽ cùng chung vui cuộc sống với anh ta.

Tốc độ hồi phục HP, MP và Stamina tăng 32%

Lượng HP, MP tối đa tăng 30%

Tất cả chỉ số +20

Agility và Courage đã tăng lên

Tốc độ di chuyển tăng 30%. Hiệu ứng này sẽ cao hơn nếu đi đường xa.

Tận hưởng niềm vui khi tồn tại, HP vĩnh viễn tăng 500.

Vì Wisdom thấp nên khó có thể hiểu được ý nghĩa của tác phẩm. Wisdom và Intelligent +2.

Bạn nên ngắm nhìn thật kỹ càng và thường xuyên để có thể hiểu được nó.

Architect là một class cần chỉ số Wisdom cực cao. Bởi vì họ cần biết cách sử dụng những ma thuật đơn giản để xây dựng công trình. Tuy nhiên, lượng Wisdom và Intelligent của anh vẫn chưa đủ để thấu hiểu tác phẩm này.

Đó là Pavo, còn Gaston thì sốc như thể vừa bị sét đánh.

Nhờ hiểu được một tác phẩm điêu khắc Huyền thoại, Art +47.

Chỉ số Art tăng một lượng cực lớn.

Với các Magician, thì một người mới mà được chỉ dạy thì sẽ phát triển nhanh hơn. Tuy nhiên, Artist chỉ có thể chứng minh bản thân bằng chính tác phẩm của mình.

Những con búp bê trông thật đến nỗi chẳng ai nghĩ nó làm bằng da cả. Quần áo chúng đang mặc, đặc biệt là những cái cúc, được làm rất tỉ mỉ; không có sai sót nào ở đây cả.

“Những thứ này là kỹ năng thực sự của Weed...”

Scupltor làm ra nó thì không để lộ ra tên, nhưng ngoài ngài Lãnh Chúa Morata - Weed ra thì còn ai vào đây nữa? Họ chắc chắn về điều đó vì chính Weed là người nhờ họ xây dựng căn phòng để chứa những tác phẩm này.

Pavo pm cho Weed với giọng run run.

Anh... Anh có đang bận gì không?

Weed nhanh chóng đáp lại.

- Không sao. Anh cứ nói đi.

- Có một chuyện khiến tôi tò mò.

- Là gì thế?

- Sao anh không để lộ tên sau khi hoàn thành tác phẩm này? Mặc dù chúng tôi đã kiếm được Fame nhờ nhìn thấy nó…

Đây là điều cả Pavo và Gaston không thể hiểu nổi, mặc dù họ rất cảm kích. Nếu anh ta đã tạo ra những tác phẩm như thế này, thì tất nhiên anh ta phải tự hào mà khoe rằng mình đã tạo ra nó chứ.

Nếu Gaston vẽ được một bức tranh Huyền thoại, hẳn là anh ta chạy đi khoe khắp nơi rồi.

- Vì tôi cảm thấy xấu hổ...

- Sao lại xấu hổ?

- Tôi rất ngại để lộ tên vì kỹ năng của tôi vẫn còn non và rất xanh.

- Sặc!!!

Cậu quá xấu hổ và không dám tiết lộ tên mình sau khi hoàn thành một tác phẩm Huyền thoại vì lí do đó!

Sự khiêm tốn của Weed suýt nữa thì làm họ chết ngạt!


Team dịch: Đéo cần tên