Chương 15: Kẻ phá hoại

Weed và tổ đội của mình đã hoàn thành nhiệm vụ và thu thập được rất nhiều xương của lũ Skeleton Knight ở tầng một của hầm ngục Memphis Hall.

Thật không may, họ phải đón nhận một vài tin tức không vui. Hiển nhiên, Pale, Romuna và Irene là những người bạn sống cùng khu phố. Thậm chí, Surka còn là em gái của Romuna nữa.

Họ đã không đề cập đến vấn đề này để tránh làm Weed khó xử. Nhưng hiện tại, họ đã tiết lộ sự thật.

“Xin lỗi ... Cha mẹ của bọn tôi ...”

“Có lẽ chúng tôi sẽ không thể đăng nhập trong một khoảng thời gian” – sự chán nản lộ rõ trong từng lời nói của họ.

Họ đã nghiện Royal Road tới mức trốn học để cày game. Nhưng cha mẹ họ, những người đang trong kỳ nghỉ, lại sớm phát hiện ra điều này.

Có thể thấy được, họ sẽ sớm bị quản thúc.

“Mấy đứa... thay vì làm bài tập về nhà, lại tập trung vào cày game cả lũ hả”

“ĐẾN TRƯỜNG HỌC, NGAY VÀ LUÔN”

Giấy phép đăng nhập và hộp kết nối đã bị tịch thu, đơn xin nghỉ học dài hạn của họ bị hủy. Nhưng thật may là Weed đã dạy cho họ 1 bài học, đó là thành công phụ thuộc vào kỹ năng kiếm lời ngay cả khi gặp tình huống bất lợi. Đơn giản là họ sẽ yêu cầu cha mẹ họ đăng nhập vào game Royal Road và tự trải nghiệm.

Một người chơi mới không thể ra ngoài thành trong vòng 4 tuần đầu. Tuy nhiên, cha mẹ họ lại hoàn toàn hài lòng với việc được an toàn trong giới hạn 4 bức tường thành.

Các vị phụ huynh cũng đã từng chơi game, đọc truyện viễn tưởng khi còn trẻ. Nhưng khi có việc làm và bắt đầu phải nuôi lớn lũ trẻ, họ không có thời gian để làm những việc đó nữa. Royal Road là một thế giới hoàn toàn mới đối với họ. Một thiên đường họ đã từng mơ khi còn là con nít.

Trò chơi này như một thế giới mới, nơi họ có thể thoát khỏi công việc mà chẳng phải đi đâu xa.

“Chơi game cũng không hẳn là xấu nhỉ”

“Nó rất vui đấy chứ”

“Nhân tiện, mẹ Jungee này, tôi nghe nói cô có 1 nhiệm vụ ở cửa hàng vũ khí?”

“Ui xời, việc vặt thôi mà. Tôi phải mua 5 viên đá mài ở cửa hàng đó ...”

“Cô có đủ tiền không vậy?”

“Dĩ nhiên, tôi có 3 bạc để mua chúng. 1 viên đá mài giá 50 đồng, như vậy là tôi còn 50 đồng dắt túi”

“Nhớ chia sẻ cho chúng tôi đấy”

Các vị phụ huynh bắt đầu tìm hiểu tòa thành Serabourg. Họ cùng đi dạo quanh thành, làm nhiệm vụ và kết thân với những NPC.

Cứ thế, 4 tuần trong game trôi qua nhanh chóng, nhưng trong thế giới thực thì mới qua 1 tuần. Các vị phụ huynh có thể ra ra vào vào thành tùy ý. Khi Pale và Surka nói với họ rằng họ đã có thể ra khỏi thành du ngoạn nhưng cha mẹ 2 đứa chỉ cười.

“Thôi nào ... cứ thế này thì làm sao bố mẹ có thể săn quái chứ”

“Săn quái chỉ giành cho lũ trẻ thôi”

“Bố mẹ thích ở trong thành, giúp đỡ mọi người, lao động kiếm tiền, sau đó sẽ dùng tiền kiếm được mua vài món ngon ăn cho sướng miệng”

Nhưng sau khi ra khỏi thành vì lý do tò mò, thái độ của các vị phụ huynh đã thay đổi đáng kể. Sau đây là cuộc trò chuyện giữa Romuna và cha mẹ cô.

“Cự kiếm gây ra nhiều sát thương hơn so với trường kiếm ... Sao lại vậy”

“Vì cự kiếm cần dùng 2 tay. Nó rất to và nặng, vì vậy không thể vung nhanh được”

“Ý con là thay vì 1 vài cú chém nhẹ nhàng, ta chỉ cần 1 cú chém mạnh là được hả”

“Chuẩn rồi”

“Đúng loại vũ khí bố thích ... Nhưng giá 1 thanh cự kiếm trong cửa hàng là 10 vàng cơ”

“Ý bố là con phải mua cho bố 1 thanh hả”

“Nào nào ... Bố chỉ yêu cầu đúng lần này thôi ... Con biết đấy, để nuôi con lớn đến từng này, bố mẹ phải tốn kém không ít. Khi con còn bé tí, bố mẹ cho con ăn ngon nhất, mặc đồ đẹp nhất. Bố mẹ đã rất quan tâm đến con ... Nhưng không vì thế mà bố mẹ ép con phải mua đồ cho bố mẹ đâu”

Tình hình của Pale cũng tương tự. Cha mẹ anh là giáo viên và do vậy họ rất nghiêm khắc. Khi còn là 1 đứa trẻ, thậm chí anh còn không dám thở mạnh trước mặt cha mẹ. Thời trẻ, cha anh đã từng là lính bắn tỉa, uy danh của ông khá vang dội trong suốt những năm ở trong quân ngũ. Vào buổi tối, trước khi phải ra khỏi thành một lát, Pale đã có một cuộc thảo luận ngắn với cha anh trong bữa tối, “Hhm, có vẻ như mấy con cáo chết tiệt ấy khá mạnh đấy”.

“...?”

Pale, tên thật là Oh Dongman, đã phải suy nghĩ rất lâu để hiểu được những gì cha anh nói.

Cha anh nói bóng gió thêm một lần nữa “Lũ cáo chết tiệt, chúng mạnh thật”

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Oh Dongman

“Ban đầu thì đúng là khó nhằn thật. Nhưng vấn đề là bố chưa có trang bị nào cho mình”

“Thực sự là bố có 1 vài ...”

“Bố không cố gắng hết sức để chống lại chúng đúng không”

“Bố có mà”

“À thì, để chống lại lũ cáo 1 mình đúng là khó thật. Ở cấp độ hiện tại của bố, điều này gần như là nhiệm vụ bất khả thi”

“Ý con là, con có thể tiêu diệt được mấy con cáo đó hả”

“Tất nhiên rồi, con bố mà lại”

Cha Oh Dongman nắm tay con trai và ra lệnh “Hãy trả thù cho bố”.

Không cần nói nhiều, chỉ cần vài vụ thế thôi là các vị phụ huynh đã hoàn toàn bị cuốn vào thế giới của Royal Road. Kể từ khi những gia đình cùng khu phố chơi game này với nhau, Royal Road đã trở thành 1 chủ đề hot trong mỗi cuộc họp thị trấn, hay họp mặt gia đình.

Bây giờ, thay vì thảo luận về bất động sản, kinh tế, các vị phụ huynh vừa uống, vừa trò chuyện về Royal Road. Hiển nhiên, có khá nhiều người chơi đồng lứa với họ tham gia game. Trên thực tế, họ đã phát hiện ra những niềm vui trong Royal Road hơi trễ.

Từ lâu Hyun đã dự đoán sẽ có ngày này. Trong hầu hết các trò chơi, giá trị item giảm dần theo thời gian. Tương tự là giá trị của vàng và bạc. Điều này là dễ hiểu vì level trung bình của người chơi cũng tăng theo thời gian. Tuy nhiên, nếu người chơi không bị giới hạn từ 10-20 tuổi, và người trưởng thành tham gia bị nghiện Royal Road, giá trị tiền tệ trong game sẽ không giảm.

Khi xuất hiện một vài item hiếm, người chơi bắt đầu cuộc chiến đấu giá. Họ mua vũ khí, áo giáp, các phụ kiện giống như cách họ mua những chiếc ô tô vậy.

Những item này thực sự mang lại nhiều lợi ích hơn so với chúng ở thế giới thực. Nếu một người tham gia chiến đấu được trang bị tốt, họ sẽ cảm thấy mình thật mạnh mẽ và dễ dàng được hưởng hương vị ngọt ngào của chiến thắng.

Thời gian dần trôi qua, những người chơi trung niên xuất hiện nhiều, họ mua item với giá ngày càng cao như kiểu mua xe đua. Sự xuất hiện của họ đã khiến cho các vị phụ huynh dễ dàng bị dụ dỗ vào Royal Road.

Tuy nhiên, chính vì điều này mà Pale và đồng đội không thể ở lại Lavias lâu.

“Xin lỗi, nhưng chúng tôi phải đi giúp các cụ. Ít nhất cho đến khi họ có thể tự lực cánh sinh.”

Pale nói mà không che dấu được sự thất vọng của mình. Weed hiểu lý do họ phải rời đi. Đó là điểu không thể tránh khỏi bởi giờ đây họ phải hành động vì cha mẹ mình. Vì vẫn còn khá nhiều việc tại đây, nên Weed đã bị bỏ lại Lavias một mình.


“328.200 won tiền thức ăn cho tháng này. Nghe nói giá gạo đang tăng lên. Nhưng chúng ta nên tránh ăn gạo nhập khẩu”

Hyun viết trong sổ ghi chép chi tiêu của mình.

Anh không muốn Hayan hay bà ngoại anh phải ăn gạo Mỹ, có thể bị biến đổi gen. Dù nó có rẻ thế nào đi nữa thì cũng không nên tin tưởng.

“Nhà mình ăn uống tốn kém quá. Chắc phải ngừng sử dụng công thức nấu ăn học trong game thôi. Tiếp đến là hệ thống sưởi ... có bà thì chắc khoản này không tiết kiệm được rồi”

Hyun kiểm tra tất cả chi phí trong tháng. Anh đã tự mình mua hàng tạp hóa, đồ ăn sẵn, dọn nhà và xử lý vấn đề tài chính trong nhà.

Số tiền 90 triệu won ít ỏi còn lại sau khi trả cho lũ vay nặng lãi 3 tỷ won là toàn bộ tài sản hiện nay của Hyun. Anh đã tức giận đến mức mất ngủ rất nhiều đêm nhưng cuối cùng cũng có thể bình tĩnh trở lại. Thậm chí anh còn cảm thấy nhẹ nhõm vì nếu không thanh toán được hết các khoản nợ, anh còn phải khổ sở nhiều.

Bọn cho vay nặng lãi săn đuổi Hyun đã 8 năm, chờ đến lúc anh lớn lên, chúng sẽ bắt anh phải làm những công việc nguy hiểm như buôn bán ma túy, hay tồi tệ hơn – giết người. Nếu Hyun bị bắt, chúng chỉ cần hối lộ cảnh sát, và đổ mọi tội lỗi lên đầu anh. Đó là cách để chúng trốn tránh pháp luật.

Tuổi thơ của Hyun phải sống trong gian khổ, báo chí và công chúng sẽ đơn giản cho rằng, chính vì vậy mà anh phạm vào tội ác đó.

Mọi người có thể nói rằng, những người như vậy xứng đáng bị trừng phạt vì xã hội không thể cải tạo nổi họ nữa. Nhưng những người thông minh sẽ hiểu được những nguy hiểm mà họ phải chịu đựng. Chắc chắn họ cũng sợ đi tù ? Gia đình họ sẽ ra sao, nếu họ bị bắt chứ?

Anh chỉ còn bà nội và em gái.

Ý định của lũ cho vay nặng lãi với Hayan còn đáng sợ hơn. Khi cô bé đủ tuổi thành niên, hoặc có lẽ, chúng chẳng cần phải chờ đến lúc ấy. Những cô gái trẻ thường được bán với giá cao, xét cho cùng. Trong trường hợp của Hyun, một chàng trai trẻ sẽ đối mặt với nhiều sự chú ý hơn khi buôn ma túy hay giết người.

Hầu hết mọi người đều không thể hiểu được tại sao một chàng trai lại đi buôn ma túy, hay trở thành 1 tên sát thủ. Có lẽ họ bị ép buộc, hoặc giả họ bị gài bẫy.

Nếu Hyun phải vào tù vì lý do đó, bỏ lại em gái với cuộc đời đầy rẫy những khó khăn và tàn khốc, anh sẽ phát điên mất. Thanh toán các khoản nợ sẽ giải quyết được mọi vấn đề.

“90 triệu won, cộng thêm 5 triệu tiền bán nhà và 4 triệu lưu lại giành cho trường hợp khẩn cấp”.

Tuy nhiên, họ đã chi 50 triệu cho ngôi nhà mới. Họ có thể mua nhà với giá rẻ vậy là do nó nằm trong 1 khu dân cư ít người. Mặc dù vẫn còn lại 49 triệu won, nhưng năm ngoái họ đã tiêu hết 20 triệu rồi. Nhìn lại thì đó là 1 con số rất đáng kinh ngạc. Bắt đầu là hộp kết nối trò chơi tốn 10 triệu won, chưa kể khoản chi phí thuê bao hàng tháng 300k won. Phần còn lại giành cho chi phí sinh hoạt và học phí của Hayan.

“29 triệu won ... Chắc chỉ đủ cho 2 năm tới”

Hyun, trong bộ quân phục, cảm thấy tuyệt vọng. Đã đến lúc phải chi tiêu tiết kiệm rồi.

“Oppa, em về rồi đây”

Hayan mở cửa và bước vào phòng. Ngạc nhiên, Hyun giấu cuốn sổ chi tiêu và thẻ ngân hàng vào trong bộ quân phục.

“Em về sớm vậy. Hôm nay có điểm thi phải không, Hayan”

“Vâng, đây ạ”

“Để anh xem nào”

Hyun sốt ruột mở bảng điểm. Hayan đang ở năm thứ 2 trung học, điểm số lúc này là khá quan trọng.

“Đứng thứ 3 trong lớp, thứ 14 trong khối ... thứ hạng của em tăng lên một chút rồi đấy”

“Dĩ nhiên rồi, em gái anh mà lại”

“Được rồi, để nó ở đó đi”

“Cái giọng điệu đó là sao hả” – Hayan bĩu môi.

Hyun nhìn vào danh sách các trường Đại học Hayan có khả năng thi đỗ ở phía dưới bảng điểm. Đại học Hàn Quốc nằm ở đầu danh sách, với 98% cơ hội thi đỗ. Một thời gian ngắn trước đây, Hayan thường giao du với lũ bạn xấu, nhưng sự thật là cô bé rất sáng dạ. Khi trở lại với hình ảnh cô em gái ngoan ngoãn, điểm số của cô bé được cải thiện nhanh chóng. Cuối cùng, điều này gần như chắc chắn rằng cô bé sẽ thi đỗ Đại học.

“Nhưng ...”

Một sinh viên có thể tiêu tốn 10 triệu won cho 1 tuần đi học Đại học. Không chỉ là tiền học phí, còn có chi phí đi lại, thực phẩm, giáo trình để cô bé có thể theo kịp với đám bạn.


“Những kết quả xét nghiệm khá tốt. Thị giác không tồi, gan và thận đang rất khỏe mạnh”

“Tủy thì sao”

“Hoàn hảo. Mặc dù đối với việc cấy ghép tủy xương, yêu cầu người tiếp nhận phải phù hợp. Tôi cam đoan sẽ sớm có người đến giao dịch thôi. Phản ứng của ruột rất tốt, và máu cũng không bị nhiễm độc’.

Hyun nghe rành rọt từng lời của bác sĩ.

“Cuộc xét nghiệm kết thúc rồi sao thưa bác sĩ”

“Đúng rồi”

“Cảm ơn bác sĩ. Xin vui lòng gửi cho tôi kết quả xét nghiệm. Tôi sẽ bán bất cứ thứ gì có thể mang lại nhiều tiền cho tôi một cách nhanh nhất. Nhưng tôi cần thời gian 1 năm 4 tháng. Nếu đến lúc đó còn thực sự cần tiền, tôi sẽ tham gia phẫu thuật”

“Tôi sẽ chuyển kết quả xét nghiệm cho cậu”

Rời khỏi bệnh viện, Hyun không cảm thấy còn tin nào tốt hơn ngoài tin cơ thể anh hoàn toàn khỏe mạnh.

Bán nội tạng

Anh phát hiện ra bệnh viện này có câu thông với thị trường chợ đen. 50 triệu won cho 1 nhãn cầu, 30 triệu cho 1 quả thận. Mặc dù gan và tủy xương yêu cầu người tiếp nhận phải phù hợp, họ vẫn có thể bán được khoảng 20 triệu won cho mỗi lần hiến. Anh chỉ còn chi phí sinh hoạt cho 1 năm 4 tháng nữa thôi.

Royal Road có thể đem lại tiền, anh chắc chắn về điều đó. Tuy nhiên, anh cần các phương án dự phòng khác. Nếu Hayan cần tiền để học Đại học, Hyun đã sẵn sàng bán nội tạng của mình.

Royal Road là một trò chơi đang được yêu thích. Nhưng Weed vẫn chưa thể tiêu pha thoải mái trong game. Anh tự buộc mình phải chăm chỉ cày tiền hơn và trở thành phú hào đệ nhất.

“ Lee Hayan, em phải thực hiện thành công giấc mơ dang dở của anh. Anh sẽ không để em phải gặp những bất hạnh như anh đã từng trải qua đâu”.

Hyun, trong bộ quần áo rách rưới trở về nhà và lẩm bẩm như 1 kẻ mất tự chủ. Anh không quan tâm đến những gì xảy ra với anh. Mất một mắt cũng không ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống.

Anh muốn chắc chắn rằng, ít nhất em gái anh cũng được vui vẻ lớn lên, và thoát khỏi cuộc sống khốn khó này.

Nếu một người đã trải qua quá nhiều khó khăn, sự khắc khổ sẽ hiện lên khuôn mặt. Đó là điều khác biệt đối với những người được sống trong sung túc.

Ngay cả khi anh không được ăn mặc tử tế, anh vẫn sẽ cố gắng để em gái không phải ghen tị với bất kỳ một ai. Không có nhiều người đàn ông có thể làm được điều này cho em gái mình. Có lẽ không phải tất cả những người anh đều giống vậy nhưng tình cảm Hyun dành cho em gái là rất lớn.

Hayan đã mất cha mẹ khi còn nhỏ. Kể từ đó, người chăm sóc và nuôi nấng cô bé không phải là bà nội, mà là Hyun.


Giờ thì không còn phép thuật thần thánh của Irene, không còn kỹ năng đánh lan hay cảnh báo của Romuna, và những cú đấm hư không liên tục của Surka, cả những pha tấn công tầm xa chớp nhoáng của Pale nữa chứ. Tuy nhiên, Weed tin vào chính bản thân mình.

Săn quái cùng tổ đội là tốt, nhưng theo lập luận của nhiều người, điều này khá lãng phí thời gian. Trong trường hợp xấu nhất, thậm chí cuộc đi săn kết thúc trước khi nó kịp bắt đầu.

Nếu so sánh thì săn quái 1 mình có lợi thế là đơn giản. Không có sự lãng phí thời gian vô nghĩa và là cơ hội tuyệt vời để nâng cấp các kỹ năng. Nó tốt hơn nhiều so với việc tranh chấp tay đôi để nâng cấp kỹ năng dùng kiếm và các kỹ năng chiến đấu khác.

“Gr, con người”

Một con Skeleton Knight, cả người tỏa ra sát khí, đang vung kiếm qua đầu mình đe dọa. Các con Skeleton Knight được trang bị áo giáp cùng với khả năng di chuyển nhanh chóng luôn rất đáng sợ. Nhưng kỹ năng di chuyển của Weed cũng khá dị. Lách mình né tránh những pha tấn công của con Skeleton Knight rồi chậm rãi rỉa máu đối thủ. Kết quả là, con Skeleton Knight di chuyển chậm dần.

“Sculpting Blade” – anh gầm lên

Cuối cùng, thanh kiếm của Weed xuyên thủng lồng ngực con Skeleton Knight, ánh sáng mờ nhạt phát ra từ con mắt vô hồn của nó, báo hiệu cho cái chết sẽ đến. Các cuộc chiến trong Royal Road mang lại cảm giác rất thật. Các hiệu ứng đặc biệt dành cho những thứ bị gãy hay vỡ là hoàn mỹ.

Một game thủ cô độc có cơ hội tuyệt vời để tăng chỉ số Strength. Chỉ số đặc thù này xác định sức mạnh của mỗi pha tấn công, giống như trong thế giới thực. Một người chơi thường sử dụng sức mạnh đó khi chiến đấu với quái vật. Sát thương tối đa sẽ không được giải phóng nếu thiếu chỉ số Strength. Ví dụ như, một cú đấm thẳng trong khi chạy sẽ giảm sức phá hoại trái ngược với 1 cú đấm thẳng trong phạm vi gần. Vì vậy, sát thương được xác định bằng số sức mạnh tối đa người chơi có thể điều khiển. Tư thế, mức độ sử dụng cơ bắp, trạng thái, sự bùng nổ sức mạnh.

Royal Road là một trò chơi thực tế ảo cho phép người chơi có thể khai thác điểm yếu của đối phương. Người chơi giống như những chiến binh kỳ cựu, có thể nhận thức sâu sắc sức mạnh của bản thân. Không chỉ qua các điểm chỉ số, mà là qua trải nghiệm thực tế về sức mạnh hủy diệt của họ. Trong sự hủy diệt luôn kèm theo những niềm vui. Và Weed không phải là ngoại lệ.

Anh đã giành riêng 1 năm để luyện tập kiếm thuật nhằm nắm vững sự chính xác, khả năng né tránh và những điều cơ bản trong 1 trận chiến. Trải qua hàng loạt trận thực chiến, anh hiếu chiến đến mức tìm niềm vui trong việc đối đầu với những đối thủ mạnh hơn.

Thanh kiếm đã trở thành kim chỉ nam và lợi khí của anh. Kiếm là vũ khí sử dụng tuyệt vời nhất để hiểu rõ cách di chuyển căn bản và kỹ năng chiến đấu. Tất nhiên, một người bắt đầu chơi Royal Road không cần học qua kiếm thuật hay võ thuật vẫn có thể quen thuộc với các kỹ năng chiến đấu. Thực tế, đó là cách mà hầu hết người chơi đã thực hiện, họ nghĩ kiếm chỉ là 1 trong số những vũ khí có thể sử dụng trong game. Nhưng quan điểm của Weed là khác biệt.

Cây có rễ sâu sẽ phát triển tốt hơn những cây còn lại. Một người chơi khi chiến đấu với quái vật mà không có nền tảng kiếm thuật vững chắc sẽ phát triển không đều. Weed đã tập luyện kiếm thuật 1 năm trước khi phải đối mặt với lũ quái. Và khi phải chiến đấu với lũ quái dần mạnh hơn, các kỹ năng của anh cũng được cải thiện. Đó là lý do vì sao, Weed còn mạnh hơn nhiều so với các chỉ số thực tế của anh.

“Hhm, với thứ đồ này, mình đã có đủ item để hoàn thành nhiệm vụ”

“Hiu hiu, phải bổ sung mana đã” – Mana của Weed đã cạn 1 nửa, nên anh quyết định nghỉ ngơi 1 lát.

Kể từ khi phải tự mình gánh nhiệm vụ của khá nhiều người, anh luôn trong trạng thái cảnh giác, và không bao giờ được thư giản thực sự. Trong khi chờ mana có thể hồi lại, anh ngồi xuống và điêu khắc 1 cách say mê. Lần này, tác phẩm của anh là về những con quạ.

Chế tác 1 tác phẩm điêu khắc đồng thời làm tăng mạnh chỉ số nghệ thuật và tinh thông điêu khắc. Kể từ đó, Weed đã quyết định chế tác mỗi tác phẩm đều có sự độc đáo riêng. Chỉ số nghệ thuật và tinh thông điêu khắc của anh tăng phi mã. Mục tiêu của anh là chế tác ra các tác phẩm điêu khắc về mỗi tộc nhân thuộc tộc Avians ở Lavias.

Weed trở lại Lavias và phân phối các tác phẩm anh làm về tộc Avians.

“Những tác phẩm điêu khắc này là có 1 không 2 trên thế giới. Tôi điêu khắc mọi dáng điệu của các bạn bằng chính đôi tay này”

“Cảm ơn anh”

Mỗi tộc nhân thuộc tộc Avians đều được nhận 1 bức tượng điêu khắc về họ. Khi họ nhận lấy chúng, họ nói rằng “Tôi không thể nhận đồ miễn phí được”

“Anh muốn bao nhiêu”

Mỗi lần họ hỏi, Weed đều trả lời 1 câu tương tự “Đừng làm phức tạp mối quan hệ của chúng ta bằng những đồng tiền. Tôi rất tò mò về Lavias. Bạn có thể cho tôi biết vài điều về thành phố này không”

“Mmh ... Vậy tôi sẽ kể cho anh về sào huyệt phương Bắc nhé”

“Tôi sẽ kể cho bạn nghe về những thói quen của lũ Undead dưới lòng đất”

Những câu chuyện của tộc Avians trở thành nguồn thông tin quan trọng. Dù chủ yếu chỉ là những tin đồn vô dụng, tuy nhiên thỉnh thoảng lại có những thông tin về nhiệm vụ hay khu vực săn quái.

Weed tiến đến hỏi thăm Crow, người bảo vệ cửa hàng bán áo giáp.

“Có chuyện gì vậy”

“Tôi làm bức tượng này cho anh, Crow-nim”

“Hoh, cảm ơn anh” – Crow nói, vỗ đôi cánh của mình, kèm theo sự hào hứng. Sau đó, như vừa nghĩ ra điều gì, anh chàng lên tiếng “Anh có từng nghe nói đến động Tử Sĩ chưa”

“Động Tử Sĩ sao”

“Đúng vậy, nếu anh rời khỏi Memphis Hall và đi về phía bắc khoảng 30 phút, anh sẽ thấy lối vào. Hãy cẩn thận, ở đó có lũ Ghoul, Skeleton Mercenarie và Dullahan. Anh sẽ khó sống nếu như không có sự chuẩn bị kỹ càng”

Trong Royal Road, level sẽ tăng nhanh nếu người chơi chịu khó khiêu chiến với lũ quái vật có level cao hơn của mình. Lũ Skeleton Soldier and Mage không đủ cho Weed đánh 1 trận đã đời, và anh cũng đã chán ngấy lũ Skeleton Knigh chỉ biết loanh quanh 1 mình.

Weed chất đầy thảo dược, thực phẩm và nước uống vào trong balo. Trên phiến đại lục này, động thực vật có thể chế biến làm thức ăn khá phong phú, và thực tế anh chỉ cần 1 vài thứ như đồ gia vị trong hành trang của mình. Tuy nhiên, sau khi biết ở Memphis Hall chỉ có những Undead, anh đã phải đóng gói thêm thức ăn vào balo.

Trên đường đến cửa hàng tạp hóa, anh gặp 1 tộc nhân Avian nhìn trông giống 1 con vẹt “Ồ, 1 khách du lịch là con người. Đến đây nào, đến đây”

“Rất hân hạnh được biết ông” – Weed đáp lại trong tiếng thở dài

“Bah, đúng là cái đồ ngu xuẩn”

Weed đã gặp tộc nhân Avian này trước đây, và tất nhiên, anh đã tặng cho ông ta một tác phẩm điêu khắc để minh chứng cho tình bạn. Lúc đó ông ta đã rất thích thú với món quà nhận được. Nhưng vài ngày sau, khi Weed đến thăm ông ta một lần nữa, ông ta đã hoàn toàn quên mất anh là ai.

Khi Weed cố gắng nhắc nhở ông ta về tác phẩm điêu khắc, con chim ngu đó đã giận dữ bảo Weed rằng đừng có nói những lời vô nghĩa. Ông ta gọi Weed là tên trộm và sút anh ra ngoài. Thất vọng, Weed lại liều mình đến thăm ông ta một lần nữa và được đón tiếp như 1 khách hàng. Đó là lúc Weed nhận ra 1 vài điều về tộc Avians.

“Trí nhớ của họ tệ thật”

Hình như có ai đó đã từng nói, 1 con cá vàng không thể nhớ được điều gì quá 3 giây?

Hiển nhiên tộc nhân Avians có trí nhớ tốt hơn cá vàng, nhưng thực tế thì họ sở hữu bộ não quá bé. Họ quên mất Weed cho dù anh đã tự giới thiệu bản thân rất nhiều lần. Vì lẽ đó, chiến lược kết thân với tộc nhân Avians của anh đã thất bại thảm hại.

Trong khi họ còn tỏ ra thân thiện, anh quyết định mua 1 đống đồ rồi sẽ té ngay và luôn. “Tôi cần mua đậu, hạt vừng, ngô, quả óc chó, cá, tỏi tây, thịt lợn, đậu phộng, và rau cải”.

“Oh, vậy thôi hả”

Tộc nhân Avian-vẹt nhìn vào từng thực phẩm Weed yêu cầu và kiểm tra chúng 1 vài lần trước khi nói “Nó sẽ tiêu tốn của anh 19 vàng”.

“Đây. Ah, nhưng tôi chỉ còn 18 vàng và 50 bạc. Tôi sẽ trả lại cho ông vào lần sau tôi đến, được chứ”.

Thương nhân Avian nhìn Weed rất lâu.

“Anh không phải thương gia. Tôi không thể giảm giá cho anh vì anh không có kinh nghiệm trong việc trao đổi hàng hóa. Anh chỉ là 1 nhà thám hiểm hơi hơi nổi tiếng, chỉ hơi hơi thôi. Nhưng lại có năng khiếu nghệ thuật. Tôi không thể từ chối 1 người có khả năng trở thành nhà nghệ thuật nổi tiếng. Vậy nên, tôi sẽ tin lời anh và nhận lại 50 bạc vào lần tới”.

Weed rời khỏi cửa hàng, và được giảm giá 50 bạc.

Những thực phẩm anh mua có thể tăng mana tạm thời, do vậy giá của chúng khá cao.

Bây giờ, câu hỏi đặt ra là liệu tộc nhân Avian-vẹt có nhớ về món nợ 50 bạc đó không. Dường như ông ta còn không nhớ cả món nợ 40 bạc Weed đã hứa trả lần trước. Thế chắc là không rồi, hắc hắc.

Bước chuẩn bị đầu tiên kết thúc. Tiếp theo, anh phải mài dũa các kỹ năng của mình.

“Mở bảng chỉ số”

————————————————————————————————

Tên nhân vật:

Weed

Liên kết:

Trung lập

Class:

Nhà điêu khắc ánh trăng huyền thoại

Danh hiệu :

Không

Level:

109

Danh vọng:

365

————————————————————————————————

HP:

5260

Mana:

1521

Strength (sức mạnh):

335 (+20)

Agility (nhanh nhẹn):

305 (+20)

Vitality (sinh lực):

89 (+20)

Wisdom (trí tuệ)

16 (+20)

Intelligence (thông minh):

24 (+20)

Fighting Spirit (Tinh thần chiến):

143 (+20)

Endurance (sức chịu đựng):

174 (+20)

Perseverance (kiên cường):

55 (+20)

Art (nghệ thuật):

84 (+100)

Charisma (uy tín):

74 (+20)

Luck (may mắn):

5 (+20)

Offence (tấn công):

231

Defense (phòng ngự):

76

————————————————————————————————

Magic Resistance (kháng phép):

Không

————————————————————————————————

+20 điểm tất cả cả chỉ số (+20 ALL STAT)

+80 điểm nghệ thuật (+80 ART)

  • 30% điểm chỉ số khi chiến đấu dưới ánh trăng

Khả năng trang bị và sử dụng các vật phẩm đặc trưng của class

Khả năng học tập tất cả các kỹ năng thủ công cho đến khi đạt tới cấp độ bậc thầy

Kỹ năng thủ công là tùy chọn và kỹ năng cao cấp là có sẵn

Được cộng thêm opt vào vật phẩm tự tạo hoặc tinh luyện

Tăng sức mạnh tấn công khi sử dụng kỹ thuật Sculpting Blade

Giảm mana tiêu thụ khi sử dụng kỹ thuật Sculpting Blade

Cho phép học các kỹ năng ẩn khi đạt đủ level tinh thông điêu khắc

Tăng nhanh danh vọng khi tạo ra các tác phẩm đẹp lạ thường hoặc có giá trị nghệ thuật

————————————————————————————————

Level của Weed hiện tại đã vượt qua 100. Bởi lẽ khi Weed và tổ đội phát hiện ra Memphis Hall và được x2 EXP họ đã tập trung hầu hết thời gian vào việc săn quái.

Họ chỉ giành 2 tiếng ngủ mỗi ngày, và thậm chí vẫn tiếp tục kết nối vào game khi đang ngủ. Bằng cách này, Weed đã đạt level 95. Sau đó, bằng việc săn quái 1 mình, anh đã nâng level lên 109.

Chỉ số của anh đã tăng đáng kể nhờ vào việc tăng level. Lượng mana hiện tại đã đủ để sử dụng chiêu kiếm thứ 4 của IFS, Dance Sword, dù chỉ được có 1 lần.

Chỉ có 1 điều không hài lòng là chỉ số Uy tín lại không tăng. Chỉ số này không chỉ tăng khi nhận được yêu cầu từ NPC mà còn tăng khi bạn là người lãnh đạo tổ đội. Tuy nhiên, kể từ khi phải săn quái 1 mình, Weed đã không thể tăng thêm chỉ số Uy tín và tất nhiên cả 1 số kỹ năng khác cũng tăng được rất ít.

————————————————————————————————

Nấu ăn (Sơ cấp Lv: 8 | 45%)

Tinh thông điêu khắc (Sơ cấp Lv: 9 | 99%)

Sửa chữa (Sơ cấp Lv: 7 | 25%):

Nghề thủ công (Trung cấp Lv: 2 | 6%):

Tinh thông kiếm thuật (Sơ cấp Lv: 8 | 88%):

Thuật bắn cung (Sơ cấp Lv: 5 | 98%):

Sculpting Blade (Sơ cấp Lv: 7 | 49%):

Imperial Formless Sword (Lĩnh hội 5%):

Băng bó (Sơ cấp Lv: 7 | 11%):

Ghép đồ (Sơ cấp Lv: 5 | 14%):

Sculpting Blade Technique (Sơ cấp Lv: 7 | 30%):

————————————————————————————————

Thuật điêu khắc đã tăng đến trung cấp. Đối với Sculpting Blade, lượng mana tiêu tốn đã giảm đáng kể sau khi đạt đến level 7.

Gần đây Weed đã sử dụng Sword Kaiser 1 vài lần, khi đi săn 1 mình, thanh kiếm này tỏ ra hiệu quả hơn so với sử dụng kỹ thuật Sculpting Blade, nhờ vào khả năng chém xuyên qua những vật vô hình và phá giáp. Điều này rất quan trọng khi chiến đấu với lũ cương thi vì nó có hiệu quả chém đứt linh hồn. Kỹ năng thanh kiếm này mang lại, có thể ví như ma pháp thần thánh để có thể tiêu diệt lũ Undead

“Không phải dạng vừa đâu”

Weed mỉm cười rồi phi qua chợ để mua thuốc giải độc, dược liệu và băng gạc.

Đôi mắt anh thấp thoáng nét u buồn khi nghĩ việc phải tiêu tiền một lần nữa. Sự thực thì trước đây anh chưa từng phải mua những vật phẩm này. Anh tự nấu ăn cho mình, thỉnh thoảng còn bán chúng nữa.

Các tác phẩm điêu khắc được chế tác từ nguyên liệu giá rẻ cũng có thể bán được gái 1, 2 vàng. Đương nhiên, đó không phải là 1 khoản tiền nhỏ.

Khi còn ở cùng Pale và những người khác, anh luôn nói rằng trong người chỉ có 30 vàng, kể cả sau khi đã được chia lợi tức từ việc săn quái. Nhưng lợi nhuận từ việc bán các tác phẩm điêu khắc và thức ăn mang lại cho anh những 200 vàng. Anh đã tích lũy được 650 vàng từ việc săn quái, bán vật phẩm nhặt được và thu thập từ phần thưởng nhiệm vụ.

Nhưng thà tiêu tiền còn hơn là không xu dính túi. Vai Weed rũ xuống, và gương mặt anh trông như một cái xác sống khi anh bước bước chân vào 1 cửa hàng.

Đặc biệt là khi trả tiền, trông anh như 1 kẻ sắp chết vậy. Không ai có thể biết được lý do tại sao anh luôn bị đau tim, hay thiếu 1 vài bạc.


Tóm tắt chap 5: Chỉ số của anh main quá ngon đó chứ, nhưng anh đang phải độc lập chiến đấu, anh chuẩn bị khám phá một cái hang mới. Chờ đợi nào…