Ngôi làng của người Dwarf, Iron Hand!
Vương quốc Thor nổi tiếng vì có rất nhiều nghệ nhân Dwarf sống trong những ngôi làng của họ, những người có thể sản xuất đại trà những vật phẩm chất lượng cao từ quặng được khai thác từ những hầm mỏ gần đó.
Khu dân cư bao gồm những ngôi nhà nhỏ bé. Các tiệm rèn (Blacksmith shops) nằm rải rác trong làng, khiến chúng trở nên nổi bật trong mắt những người khác, trông như thể đồ trang trí được các nghệ nhân tạo ra cho ngôi làng.
Hầu hết những người có mặt ở khu buôn bán đều là người Dwarf.
Vì người ở làng khác thường đến quảng trường trung tâm, và khu chợ thương mại, nên hiếm khi thấy các Traders (nhà buôn) cắm rễ ở gần lối vào làng Iron Hand.
Loài người và tộc Elf kéo xe hàng của họ lê la khắp thị trấn để trao đổi hàng hóa với các Merchant Dwarf.
“Tôi là một trong những Trader hàng đầu Vương quốc Roen, Mithras. Nếu ông có làm ra vũ khí hay bộ giáp nào thì vui lòng bán cho chúng tôi nhé?"
“Sản phẩm hoàn chỉnh này sẽ được nhập vào với số lượng lớn. Nên mong ông hãy để tâm chút.”
“Ta sẽ cung cấp tất cả mọi item mà ngươi cần với số lượng lớn. Ở Vương quốc Thor, sắt và đồng rất đắt, nhưng ngươi thấy sao nếu ta dùng quặng sắt cấp III có giá vừa phải của Vương quốc Noid?!”
“Giá cả cứ tăng vùn vụt! Làm thế quái nào mà ông nghĩ được cái giá đó chứ?"
Việc mặc cả của các Merchant vẫn cứ luôn dai dẳng!
Từ ngày đến đêm, các Merchant này vẫn tiếp tục kiên trì.
Những món đồ kiểu vũ khí hay áo giáp thu mua được từ ngôi làng Iron Hand thường được bán ở những nơi khác trên lục địa Versailles với giá đắt hơn rất nhiều.
Các Merchant tình nguyện đến làng, cố gắng trong tuyệt vọng nhằm kiếm bất kỳ món đồ gì được làm ra từ người Dwarf.
“Đại ca bán món đồ này cho em đi…”
“Tao là Dwarf Warrior mà mầy…”
Người Dwarf với bộ râu rậm rạp sống ở đây đều gặp khó khăn với lũ thương nhân dai như đỉa đói.
Trên thực tế, nếu muốn tìm kiếm một nghệ nhân Dwarf, bạn không nên đến Iron Hand. Nghệ nhân sống ở đây chỉ sở hữu những skill Blacksmithing cơ bản, và sẽ chỉ tìm kiếm các Merchant, những người không biết rõ về giá trị các item, rồi lừa gạt họ.
Cuối cùng Weed cũng mò đến được Iron Hand.
Các Merchant đang tràn ngập nơi này chỉ nhìn rồi gật đầu với Weed từ xa vì so sánh với cơ thể của cậu, Weed có một cái đầu khá bự.
“Merchant kìa, có vẻ mình đến đúng chỗ rồi, làng Dwarf.”
Một vài Merchant thậm chí đã lặn lội một quãng đường dài từ Morata, cố gắng tìm mua các item và kiếm lời. Họ mua sỉ và bán cũng sỉ.
Bởi việc môi giới hàng hóa được thu thập từ các Vương quốc khác giành cho việc phát triển của ngôi làng không giúp cải thiện ngành thương mại, do vậy các Merchant không tán thành với việc này. Tương tự vậy, các khoản phụ phí cũng bị họ tùy tiện tính thêm vào tiền bán hàng cho khách, do vây chất lượng mặt hàng bán ra thường thấp hơn rất nhiều.
Các Trader đi từ xa đã bắt đầu trông thấy anh Dwarf Weed.
“Con mồi của ta đây rồi.”
“Thằng lùn đó là của tao!”
Một lũ Merchant tham lam chạy tới chực “ăn thịt” Weed.
“Buôn bán các item đây.”
“Tôi sẽ mua bất cứ thứ gì!”
“Làm ơn bán các item anh sở hữu cho tôi với giá hạt dẻ thôi, tôi đã phải lặn lội từ xa tới đây! Làm ơn đi mà!”
“Tôi tình nguyện đưa ra giá cao hơn người khác, nên nếu anh có định bán cái gì, thì hãy bán cho tôi.”
Những người Dwarf thành đạt khó mà tìm được cách trốn thoát khi các Trader tụ tập lại thành nhóm và bắt đầu năn nỉ như thế.
Tất cả các Dwarf Craftsmen đến từ Iron Hand đều có level thấp, và cơ thể họ luôn bị đe dọa bởi đám đông bao quanh.
Weed lượn ngay đi như một cơn gió.
Lợi dụng chiều cao khiêm tốn của mình, cậu chui qua háng của các Trader cũng như sử dụng khả năng định vị tuyệt vời nhằm tránh né những bàn tay của họ.
“Ah!”
“Anh ta chạy mất rồi!”
Các Trader vất vả chào mời đều đứng đó bất lực.
Thật dễ dàng để vượt qua một đống người như thế.
Dù vậy sự nghiệp của các Trader xấu xa đã để lại 1 danh tiếng xấu
Các Merchant chân chính ngồi yên không nhúc nhích ở cổng làng.
Và khi qua cổng, Weed nhận được 1 số lời mời chào gián tiếp.
"Anh sẽ không tìm được ai mua hàng với giá tốt hơn tôi đâu!”
“Hết xiền rồi….”
Chiến lược kinh doanh phù hợp với ý muốn của họ, nhằm phân biệt với các Merchant khác.
Weed tiếp tục khám phá sâu vào trong thị trấn, trong ngôi làng Iron Hand.
Những Dwarf Blacksmith khá thành thạo trong việc rèn các loại vũ khí và áo giáp bởi chỉ số Dex tự nhiên của họ rất cao.
Thậm chí các Dwarf Warrior cũng có thể dễ dàng tạo ra các vật phẩm đơn giản như đuốc hay cung tên mà không gặp chút khó khăn nào.
Các Dwarf Warrior mạnh mẽ thường được biết đến với việc sẵn sàng chiến đấu đến chết, nhưng cũng không quá cường điệu khi nói rằng hầu hết người Dwarf lựa chọn cho mình con đường nghệ nhân.
Đó là bởi vì đặc tính của người Dwarf, những người may mắn được sinh ra với chỉ số Art và Dexterity cao cần thiết dành cho các skill sản xuất.
Những người chơi lựa chọn con đường của một Craftsmen khi lập nick thường chọn tộc này bởi những lợi ích của nó đem lại. Đó là một chủng tộc có tài năng nhất khi sử dụng sắt.
Có khả năng tạo ra những vật phẩm có độ bền cao ngay từ lúc khởi nghiệp nhờ các skill sản xuất cao cấp, họ luôn được kiếm tìm và nhận được sự tôn trọng.
Những Blacksmith của những tộc khác cũng có thể làm ra hầu hết mọi vũ khí nhưng độ thành thạo của họ thì kém hơn rất nhiều.
Blacksmith của tộc Elf chế tạo những cây cung tốt nhất và mạnh nhất.
Nhưng tộc Elf là bậc thầy phép thuật, và là chủng tộc với thuật bắn cung tài giỏi.
Không có nhiều Blacksmith là người Elf. Họ tạo ra những cung tên từ những loại vật liệu gỗ đặc biệt nhưng chúng không được buôn bán thường xuyên.
Cuộc đời của những Dwarf Blacksmith bị người khác ghen tỵ, tuy nhiên họ lại chả bao giờ có thể giàu nổi.
“Wow, tháng này giá sắt lại tăng lên rồi.”
“Mày cũng nghĩ thế à? Gần đây, chỉ nghĩ đến chuyện tăng giá thôi cũng khiến tao gần chết.”
“Tao mà không bị lũ thương gia lèo nhèo về chuyện giá cả thì mấy cái skill Blacksmith của tao đã tăng lên rồi. Khổ vãi nồi ra…”
Rất nhiều Dwarf than phiền ở các quán rượu.
Weed ngồi ở một cái bàn thấp, tiện nghe lỏm các câu chuyện trong khi uống sữa.
“Ai trên thế giới này chẳng kêu khó sống?”
Chàng người lùn tiếp tục phàn nàn về cuộc sống của một Dwarf khi so với các Artist, gánh nặng kinh tế luôn đè nặng lên người Dwarf, nhưng chả tìm ra chuyện nào để kể.
“Con rồng xấu xa Kaybern lại tăng thuế.”
“Nhưng không phải mới tăng được 3 tháng sao???”
“Chính vì thế nên tao mới muốn vàng phủ đầy người!”
“Ugh! Lại một nhiệm vụ săn quái nữa hả. Nó đòi hỏi gì mà lắm thế! Lần này là con quái nào đây?”
“Mày bị ngu à. Dưới trướng nó là 1 đến 2 quân đoàn thì làm gì có chuyện chỉ săn một con quái?”
"Thế nhưng đó đâu phải điều nó sai bảo.”
“Nghe này, bọn vệ sĩ Minotaur dưới trướng nó là 1 lũ vô dụng.”
Con rồng xấu xa Kaybern.
Núi Thor, cũng như những dãy núi lân cận, bị một con rồng cai trị.
Sự thèm khát kho báu của con rồng ấy không dễ gì được thỏa mãn; người Dwarf phải liên tục cống nạp, nếu không sẽ phải đối mặt với sự nổi giận của nó.
Những ngôi làng của con người thường bị lũ quái vật xâm chiếm, ngay cả khi không phải trường hợp đó, thì vẫn còn những cuộc tấn công đến từ các Vương quốc khác.
Thậm chí Morata cũng không an toàn từ những cuộc xâm lăng của lũ quái.
Loài Rồng thống trị các làng Dwarf, nên họ được bảo đảm an toàn trước sự tấn công của lũ quái vật, nhưng tất nhiên là phải cống nạp để tạ ơn.
Điều này khá tệ, nhưng ít nhất cũng không đến nỗi nào. Thi thoảng bọn Rồng lại sai khiến lũ quái vật dưới quyền và giành sự quan tâm đến những hầm mỏ mới được khai phá, có thể phát triển được. Hơn một nửa số quặng Mithril và sắt kiếm được từ những mỏ này sẽ phải cống nạp lên cho nó.
Thêm vào đó, các Dwarf Warrior được phép săn quái ở những ngọn núi, và ngay cả trong trường hợp đó, Rồng cũng sẽ không trừng phạt họ.
Loài Rồng coi Dwarf như mối phiền hà và lợi dụng họ làm bất cứ việc gì, dù là một hay 1 vài, họ chẳng khác nào người làm công cho loài Rồng.. Lũ quái vật thì chỉ được coi như sâu bọ trên mảnh đất của chúng.
Chả có lí do gì để can thiệp hay bận tâm.
Có 5 con rồng được biết tới sinh sống trên Vương quốc Thor nhưng người ta nói rằng chỉ có con Rồng Trắng hay con rồng xấu xa Kaybern là có nhiều kho báu nhất.
Vương quốc Thor có 1 giai đoạn chuyển tiếp, sự phát triển của nó cứ thế lặp đi lặp lại, tuy nhiên chưa bao giờ nó trở thành 1 cường quốc bởi lũ Rồng.
Vương quốc Thor đã tập trung các Mercenariy và định kỳ phát động chiến tranh với lũ Rồng, nhưng kết quả chỉ là con số 0. Hiện tại, kiếm được một Mercenary dám tham gia nhiệm vụ này là rất hiếm.
Weed rời quán sau khi có một bữa ăn nhẹ với bánh mỳ và sữa.
“Dù sao thì đó cũng là cuộc sống của tộc Dwarf.”
Tất cả những gì bạn nghe thấy từ người Dwarf đều bị phóng đại lên.
Khi cái nghèo ập tới, họ có thói quen chỉ dành thời gian ở những nơi có bia và thịt!
Ở làng của người Dwarf, nhất thiết phải vượt qua được sưu cao thuế nặng để sống.
Sử dụng những loại quặng có chất lượng tốt nhất trên lục địa làm nền tảng chế tạo vũ khí, sự phát triển các skill và số lượng nghệ nhân Dwarf đi liền với những đơn đặt hàng bất tận.
Người Dwarf rời Vương quốc Thor để tạo dựng cơ nghiệp từ việc bán áo giáp và vũ khí, và thậm chí một số còn xoay xở để trở thành một Lord của một vương quốc bằng tiền!
Các Guild cung cấp vật phẩm cho những người chơi có level cao nhằm xây dựng một mối liên hệ vững chãi với họ cũng như mở rộng lực lượng.
Có một lượng đáng kể các Blacksmith với tham vọng như thế trên lục địa Versailles.
Weed tiến vào Guild của Sculptor.
Nói chung, hầu hết member của Guild Sculptor là người Dwarf đến từ Vương quốc Thor.
Hiểu được tầm quan trọng của chỉ số Dex, họ học Sculpting như một cách nhanh chóng để gia tăng chỉ số này.
Có khá nhiều Dwarf ở trong guild nhưng họ không chú ý mấy đến Weed nhờ skill Sculpture Shapeshift tuyệt vời của mình.
“Tsk, Tsk, mày còn xa mới đạt đến sự hoàn hảo, phải học thêm nhiều nữa.”
Thầy hướng dẫn người Dwarf luôn cư xử với các học viên bằng một thái độ cáu bẳn.
“Mày chế tạo vũ khí mà ít quan tâm đến Art, mày có biết làm thế này thì khó khăn sẽ sớm xảy đến với mày không? Thiếu Art vẫn có thể tạo ra được một item mạnh, nhưng còn lâu mới đạt đến độ hoàn hảo!”
“Đinh học cách thổi sự sống vào vũ khí bằng cách gia nhập cái Guil Sculptor này sao? Có vẻ cái Guild Blacksmith dạy bọn mày cũng được đấy. Nhưng vẫn còn non lắm. Ít nhất cái thứ mày gọi là vũ khí này cũng gọi là thành hình sau khi ra lò. Nhưng nó sẽ đầy khuyết điểm, bọn mày định thổi sức sống vào nó kiểu gì khi mà chả có tí tình cảm nào với nó hử?”
“Bọn Dwarf này đúng là ngu lâu dốt bền khó đào tạo!”
Những lời đó của thầy hướng dẫn chẳng mảy may làm các học viên bận tâm.
“Mình phải làm cái việc đào khoét này bao lâu nữa đây?”
“Mệt mỏi, phát ốm và phát chán vì cái trò hề này lắm rồi. Cách sản xuất của mấy lão này mất thời gian quá!”
Skill Blacksmith càng cao, sản phẩm chế tạo ra càng tốt, và sẽ được tín nhiệm ở những vùng đất xung quanh.
Vừa cúi đầu 1 cách tôn trọng, vừa ca thán, cậu lui xuống
Để sở hữu các skill Blacksmith có thể chế tạo mọi loại vũ khí, việc tăng nhanh chỉ số Dex là cần thiết.
Với chỉ số Dex, cách tốt nhất là làm quen với điêu khắc. Điêu khắc có chút ít tác dụng trong việc chế tạo ra cũng như nâng cấp chuyển hóa các item. Nhưng hoàn toàn không thể chấp nhận.
Thầy hướng dẫn người Dwarf bảo Weed chờ đến lượt của mình.
“Art Hand đến đây để tạo ra 1 cách biểu đạt nghệ thuật mới. Để tìm hiểu những kiến thức mới trên con đường nghiên cứu nghệ thuật.”
“Cái gì?”
Thầy hướng dẫn người Dwarf nghe mà không tin nổi vào mắt mình. Sự co giật chiếm chỗ trên gương mặt đầy những nếp nhăn. Ông vuốt bộ râu của mình và quên mất thái độ cáu bẳn trước đó.
“Cậu vừa nói gì đấy.”
“Em nói em đến đây để học những kỹ thuật mới thưa thầy.”
Ungseong-Ungseong.
“Thằng Dwarf kia nói cái quái gì thế??”
“Những kỹ thuật mới, nó có nghĩa quái gì vậy?”
“Nó có level Sculpting bao nhiêu rồi nhỉ?”
Tất cả các Dwarf đều không thể tin nổi. Bởi lẽ họ chưa từng nghe thấy người chơi nào nói như thế.
Nếu Skill Sculpting Mastery (tinh thông điêu khắc) tăng lên, sẽ học được nhiều skill tốt hơn.
Cho đến giờ họ chưa tính đến việc chú tâm học, nhưng ở Guild Sculptor trong làng Dwarf, họ vẫn cố đến học hỏi. So sánh với lợi ích của việc học skill ở các Guild khác nó còn không đáng giá bằng một phần ba!
Thầy hướng dẫn người Dwarf đưa Weed đến chỗ trưng bày bức tượng được chế tác bằng gỗ Elf Neck.
“Ta sẽ cho cậu cơ hội để chứng minh cậu có đủ năng lực của một Sculptor. Còn bây giờ, hãy cho ta thấy sự khéo léo của cậu.”
“Chủ đề là gì ạ?”
“Gì cũng được, nếu tâm trí linh hoạt, bức tượng điêu khắc sẽ trở nên tuyệt vời.”
Weed đã rất quen thuộc với gỗ Elf Neck
“Các bức tượng điêu khắc bán ở cửa hàng thường được làm từ những nguyên vật liệu đắt tiền thay vì những miếng gỗ thông thường.”
Chế tác tượng gỗ thật sự nhàm chán.
Chả ai cố gắng điêu khắc một cách nhanh chóng nhất có thể để làm cho thứ thể hiện ra trở nên xấu xí cả.
Theo năm tuổi của cây, các thớ gỗ bắt đầu thành hình, khi bạn chế tác một tác phẩm điêu khắc theo đúng thớ gỗ, nó sẽ rất đẹp.
Kiệt tác cấp 3 làm từ gỗ kiểu này sẽ rất đắt và có thể được bán với giá hàng chục vàng.
Thầy hướng dẫn đưa ra loại gỗ đỉnh cấp Elf Neck để phục vụ cho bài kiểm tra.
“Vật liệu này không dễ tỉa tót đâu. Chế tác một tác phẩm bằng gỗ mà không có sự chuẩn bị trước. Bài kiểm tra này khó đấy…”
“Nếu tôi thất bại thì sao?”
Các Dwarf có mặt trong Guild dừng hết công việc của họ lại và theo dõi Weed.
Weed lặng lẽ để Elf Neck lên chiếc ghế bên dưới. Vì trở thành một Dwarf, cậu đã trở nên nhỏ bé hơn. Vì vậy, chiếc ghế là cần thiết để việc điêu khắc được trôi chảy.
Weed mạnh dạn rút con dao điêu khắc Zahab từ trong quần và đâm vào Elf Neck.
Puukg!
Vì bài test chỉ yêu cầu một bức tượng, những Dwarf ở đây đã rất cố gắng để không bị sốc!
Con dao điêu khắc cắt sâu vào khối gỗ Elf Neck
Trong tình thế này, Weed sử dụng con dao điêu khắc Zahab cắt theo đường chéo và chia khối gỗ Elf neck thành 2 phần.
Mỗi khi Weed di chuyển con dao của mình, cậu sẽ gọt đi phần rìa của khối gỗ 1 cách chắc chắn.
“Anh ta điêu khắc kiểu quái gì vậy?”
“Sử dụng dao điêu khắc như dùng kiếm, sao lại thế được nhỉ?”
“Tao không sử dụng kiếm làm dao điêu khắc 1 cách thường xuyên.”
Dụng cụ được sử dụng đã gây ra sự ngạc nhiên lớn, nhưng tay nghề dứt khoát còn gây ra sự ngạc nhiên lớn hơn.
Dao điêu khắc loại gì mới có thể đâm, chém và cắt nhiều nhát lên gỗ một cách tàn nhẫn như vậy mà không làm hỏng nó!?
Dù vậy, thêm nhiều phần của khối gỗ đã được chạm khắc và thật ngạc nhiên là nó đã bắt đầu thành hình.
Có vẻ khối gỗ được cắt gọt một cách ngẫu nhiên, nhưng lại không hề có một sai sót nào. Đã rất nhiều lần, Weed chế tác ra nhiều vật phẩm bằng đôi bàn tay này, lần này 1 tác phẩm đã được hoàn thành rất dễ dàng, không vấp váp.
Để sử dụng con dao điêu khắc, nếu trình độ nghệ nhân vẫn còn thiếu, nó sẽ trở thành thảm họa.
Sự tin tưởng vào sức mạnh của con dao là cần thiết khi làm việc với một vật liệu khó
nhằn như vậy.
Các Dwarf không thấy xấu hổ khi nhìn chằm chằm với vẻ ngạc nhiên vào Weed trong lúc cậu thể hiện bài test. Tư duy của Weed lúc chế tác rất đơn giản.
'Kiểu gì cũng chẳng có tiền, nên cứ làm đại khái thôi!'
Không có nhiều người được phép thực hiện bài test, và cũng không có gì rõ ràng về điều kiện để hoàn thành nó.
'Mình phải khẩn trương lên trước khi lời nguyền trở lại.'
Lũ hồn ma vô định lại chuẩn bị thì thầm vào tai cậu. Bất cứ lúc nào, lời nguyền sẽ có thể bắt đầu. Thời gian là rất quan trọng vào lúc này.
'Nếu tác phẩm này thành công, mình có thể kiếm một đống vàng từ nó ngay cả khi bán với giá thấp, đồng tiền đi liền khúc ruột!'
Chế tác một tác phẩm thật sự rất khó khăn ở những ngày mới chập chững vào nghề.
Giờ thì cậu đã tiến bộ nhiều, và có sự tự tin trong việc gia tăng độ hoàn mỹ của tác phẩm làm ra.
Người Dwarf quanh thị trấn bắt đầu tụ tập xung quanh nhằm xem bài test và chứng kiến Weed điêu khắc, từ người cậu toát lên niềm cảm hứng.
“Cậu phải hình dung cấu trúc thực tế trong tâm trí mình.”
Weed lo lắng không biết mình nên làm gì.
Thời gian bao lâu không làm cậu lo lắng.
Đây là ngôi làng của người Dwarf.
Quyết định ban đầu là bức tượng sẽ phải là cái gì đó làm lay động con tim của những người lùn.
“Đó là một con Rồng!”
“Đôi cánh rộng và phẳng lỳ, hông to và đôi chân cơ bắp,…. Đó chính là con rồng xấu xa KAYBERN!”
Vì giới hạn kích thước gỗ, bức tượng điêu khắc chắc chắn phải nhỏ hơn phiên bản thực tế và còn sống.
Dù vậy, tổng quan bức tượng đã được điêu khắc 1 cách nhanh chóng và chi tiết từ gỗ từ khi Weed quyết định nó sẽ thành cái dạng gì.
Những cái miệng tham lam bắt đầu há ra.
Với cấu trúc thanh âm của một con người, nếu cấu trúc môi trên và môi dưới tạo thành 1 vòng tròn, nó thường được dùng để nói một từ.
TIỀN!
Cầm lên những viên đá quý bằng cánh tay ngắn, lông mày và bộ râu thì chĩa ra phía trước 1 cách tự nhiên.
Lấy đà trên mặt đất 1 cách táo bạo và cố gắng bay lên bằng đôi cánh của con rồng xấu xa Kaybern.
“Đẹp hơn con Rồng mà tao đã chế tác.”
“Với tài năng của thằng đó thì ngay cả nếu tác phẩm kia không phải Rồng, chỉ cần là 1 con cá hồi thôi cũng đã có ý nghĩa rồi!”
Những người Dwarf đã xem hình ảnh của Con rồng xấu xa Kaybern bắt đầu trở nên nhộn nhạo.
Bức tượng điêu khắc chính là hình ảnh ba chiều tượng trưng cho nghệ thuật.
Chỉ cần nghe thấy tên cũng đủ làm cho sự giận giữ của họ tăng lên trông thấy, cho nên vừa nhìn thấy, vừa cảm nhận khiến sự giận dữ tăng gấp đôi.
Thầy hướng dẫn người Dwarf nói:
“Cậu đã hoàn thành bài test. Chế tác một tác phẩm điêu khắc như vậy trong một khoảng thời gian ngắn là rất ấn tượng nhưng cậu vẫn còn chưa tự tin với các skill của mình.”
Thầy hướng dẫn người Dwarf nói như vậy có thể coi như một lời khen ngợi lớn nhất.
Trở thành một Sculptor với cái tôi to đùng là một điều xấu.
Weed lặng lẽ đưa ra lời bào chữa cho mình.
“Ý định chân thành của em là chế tác một tác phẩm không liên quan đến chủ đề nào.”
“Ta hiểu. Khi ta nhìn ra đó là một tác phẩm tuyệt vời, kèm theo đó là tay nghề chính xác của cậu thì cậu đã đủ tư cách đỗ rồi. Cậu không biết trong cuộc sống của một Dwarf, bức tượng con rồng xấu xa Kaybern là 1 điều cấm kị.”
“Em mới chỉ điêu khắc Rồng có một lần trước đây thưa thầy.”
Thầy hướng dẫn người Dwarf cười, thỏa mãn.
“Trong tâm trí tao, hắn là một người tài giỏi.”
Khuôn mặt của những người lùn trở nên cứng nhắc. Có rất nhiều lời lăng mạ và nguyền rủa Weed, vì đã có thể trở nên thân với thầy hướng dẫn với chỉ ít lời như vậy!
“Một người chơi có thể trở thành bạn với một Sculptor Instructor đã xuất hiện.”
“Mày học ở đâu cái kiểu tâng bốc đấy thế?”
Lần đầu tiên được chiêm ngưỡng kỹ thuật của Weed, những người Dwarf khao khát được tiếp cận cậu và thực tế mà nói đó chẳng khác nào chuyện động trời !
“Bọn ta sống trong một thế giới thật khó khăn!”
“Lưỡi không xương nhiều đường lắt léo!” (nguyên bản Eng là các khoản nợ được giải quyết bằng lời nói, sống với miệng lưỡi xảo quyệt thì được ăn chùa)
Dù sao, do hiệu ứng của chỉ số hảo hữu với thầy hướng dẫn mà học phí đã được khuyến mại 20%.
“Tác phẩm điêu khắc có thể làm lay động trái tim con người, nếu mở lòng mình ra, cậu có thể thấu hiểu tác phẩm điêu khắc.”
Ttiring!
Học được skill Sculpture Communication (giao tiếp với tác phẩm điêu khắc)
“Tác phẩm điêu khắc không trường tồn. Theo thời gian, chúng sẽ bị hư hại. Nếu tổn hại của chúng được khắc phục, chúng sẽ trở nên hạnh phúc hơn. Nếu cậu có thể học được nghệ thuật xoay ngược thời gian cho các tác phẩm điêu khắc, cậu có thể học được rất nhiều về quá khứ. Đáng tiếc thay kỹ thuật này đã bị thất truyền”
Học được skill Sculpture Restoration (phục hồi tác phẩm điêu khắc)
Weed ngay lập tức quyết định tìm hiểu thông tin về skill vừa mới học được
“Cửa sổ thông tin skill. Sculpture Communication, Sculpture Restoration!”
Sculpture Language/Communication 1 (0%) :
Đối thoại với người hay quái vật đều chẳng khác nào nước đổ đầu vịt, tuy nhiên tác phẩm điêu khắc về 2 giống loài này thì ngược lại. Nếu chúng là một tác phẩm đẹp, thái độ thù địch của chúng sẽ giảm đi và sẽ có thêm vài phép thuật theo kèm. Khi chỉ số fame và level của skill này tăng lên, có thể giao tiếp với với nhiều chủng tộc hơn giới hạn ban đầu.
Đạt đến trung cấp Sculpture Communication, Adventurers sẽ nhận được những skill có xúc cảm đặc biệt.
Sculpture Restoration 1 (0%) :
Dựa theo skill level, các tác phẩm bị hư hỏng có thể được phục hồi về trạng thái vốn có.
Chỉ số Fame của Weed đã cao sẵn, cộng với tài nịnh hót và sự trợ giúp của thần thánh, skill này cũng không cần thiết lắm. Việc nghiên cứu vẫn phải đặt lên hàng đầu.
Về cơ bản, Weed đến đây để nghiên cứu.
Những tác phẩm điêu khắc vô danh vẫn tiếp tục gào thét gây ảnh hưởng đến Weed, bất chấp lời tiên tri của Nữ thần Freya khuyên cậu đến Vương Quốc Dwarf.
Cách mà cậu cắt tỉa những thớ gỗ khi điêu khắc khắc làm nản lòng tất cả sự nghi ngờ.
Đó không phải chuyện vừa đâu.
Nhưng những gì thầy hướng dẫn đã nói thật sự là một bất ngờ.
“Cậu nghĩ gì về điều khắc? Đó có phải là mơ ước của một Sculptor?”
Weed, không chút đắn đo, dễ dàng có một câu trả lời cho lúc này.
“Tiền bạc, danh vọng, quyền lực, còn gì hơn để nói nữa?”
Bỏ qua những sự đối lập vừa xảy ra trong tích tắc, và cho dù câu trả lời cũng không quan trọng, thầy hướng dẫn lại tiếp tục hỏi mà không chờ đợi.
“Ước mơ của một Sculptor là sự hăng hái, khao khát với các tác phẩm điêu khắc, tạo ra một tác phẩn tuyệt hơn để trưng ra sự trong sáng của trái tim họ. Những lời nói của các nhà điêu khắc, nó chẳng phải lãng mạn sao?”
“…”
“Well, khi nào đến lúc, cậu với tư cách là một Sculptor sẽ được tự chọn con đường mà mình theo đuổi.”
“Con đường của chính em?”
“Công việc điêu khắc nó cao quý và khó khăn hơn mọi lĩnh vực khác trên con đường nghệ thuật.”
Weed chợt nhận ra điều này. Với điêu khắc, tiền không đến một cách dễ dàng nếu tư duy nghệ thuật của cậu tệ hại.
“Hiến dâng cả cuộc đời cho việc điêu khắc… thật sự là không dễ. Vươn đến những cảnh giới vĩ đại của điêu khắc, nhưng ở cái level chỉ nhìn được từ 1 phía thế này, nó nhất định vẫn còn mong manh lắm.”
Kể từ khi Sculpting đạt đến level cao cấp, tiến độ tăng skill khá chậm. Không chỉ việc vậy, các skill điêu khắc kết hợp với kiếm thuật, ban sự sống cho tác phẩm, cũng như skill Sculpture Shapeshift đều đang ở level thấp.
“Thật khó để có thể cống hiến hết mình cho điêu khắc. Dừng lại bây giờ thật là mất phong độ và sau này còn rất nhiều những khó khăn nữa, kiểu gì chả có phần thưởng xứng đáng?”
“Nhưng có thật sự đáng không?”
“Việc sở hữu những tác phẩm điêu khắc đã được công nhận trên lĩnh vực nghệ thuật, và những Quý tộc nổi tiếng cũng là 1 trong số đó. Nếu có thể, hãy đến thăm một nhà quí tộc ở vương quốc của con người.”
Weed đã biết trước việc này nên lời khuyên đưa ra cũng không có giá trị gì cho lắm.
“Cho đến nay, những gì đã gặt hái được từ việc điêu khắc, ta đều có thể tận dụng nó trên các lĩnh vực khác. Cậu có thể chọn một con đường dễ dàng hơn hoặc không, nhưng việc này thực tế lại mang đến đủ thứ. Nhưng ta cũng có khả năng nhìn thấy hạn của nghệ thuật điêu khắc, trong khi chờ đợi điều đó đến, bản thân chúng ta cứ nên từ từ thôi.”
“…”
“Điêu khắc không hề khó trừ khi cậu không biết trân trọng nghệ thuật. Cứ dành thời gian để tận hưởng chúng thì có ai dám trách cậu? Điều đó cũng có thể làm giảm đi gánh nặng của cậu đấy.”
Ttiring!
Sculptor được chọn, thầy hướng dẫn người Dwarf đang chờ đợi một người như bạn.
Sculpture Attributes (các thuộc tính điêu khắc): Nếu mỗi ngày có thể chế tác được 5 hoặc hơn tác phẩm điêu khắc trong hơn 10 ngày, thì sau đó, mức độ thành thạo skill Sculpting sẽ trở nên nhanh hơn.
Sculpture Features (những nét đặc trưng điêu khắc): Sự gia tăng chỉ số Art và Attractiveness (quyến rũ) tăng lên. Nó sẽ có ích trong việc tạo ra những tác phẩm điêu khắc lớn, đẹp.
Versatile Artist (nghệ sĩ đa năng): Sẽ có ích khi học các skill dựa trên nền tảng chỉ số Dexterity, nhưng có tác dụng lớn hơn đối với nghệ thuật điêu khắc, các skill sản xuất, bao gồm các skill sử dụng tay. Khi học các kỹ năng nói trên, tốc độ tăng trưởng skill được +25%. Tuy nhiên, đối với tất cả các loại hình sản xuất khác, sẽ không làm chủ được skill nghệ thuật nào.
Eternal Sculptor (Sculptor bất diệt): Nhà điêu khắc cống hiến linh hồn mình cho thế giới điêu khắc - thế giới của nghệ thuật điêu khắc. Thêm vào những đặc tính vốn có của các Kiệt tác cấp I, II và III, các đặc tính khác của tác phẩm điêu khắc sẽ tạo ra thêm phép thuật.
Đặc tính của các tác phẩm điêu khắc được đề cao. Các tác phẩm lịch sử, theo trường phái trừu tượng, quý hiếm của lục địa, sẽ có thêm phép thuật đi kèm.
Hiệu ứng liên quan đến các skill Sculpting +20%. Chất lượng nghệ thuật tuyệt với cũng như trình độ tay nghề sẽ làm cho tác phẩm trở nên cao cấp hơn. Và nhờ những hiệu ứng đặc biệt, sẽ có rất nhiều phần thưởng.
Nhưng khi chế tác thất bại, những thứ mất đi hoặc trừ điểm skill cũng sẽ nhiều hơn
Mất 1 lúc lâu, Weed cuối cùng cũng hết mâu thuẫn
“Trước giờ luôn thế này.”
Sau khi lựa chọn class Sculptor, đã có rất nhiều lần cậu có cơ hội thay đổi class. Tuy nhiên mỗi khi cơ hội đến, Weed đều tiếp tục chọn con đường của một Sculptor.
Về cơ bản, trên thực tế việc cậu ngày càng dấn sâu hơn vào nghệ thuật điêu khắc là điều không thể chối cãi.
Nếu một người có những skill xuất chúng, anh ta sẽ luôn tạo ra các tác phẩm điêu khắc tuyệt vời. Tuy vậy, không phải bộ phận chi tiết nào của tác phẩm cũng gây ấn tượng.
Các kỹ năng luôn là không đủ.
1 loạt tác phẩm được chế tác bởi 1 đứa trẻ. Tất nhiên tay nghề của nó có thể vẫn còn vụng về, các tác phẩm nhìn trông khác lạ so với mục tiêu đặt ra..
1 cách kỳ lạ, người khác vẫn hạnh phúc với bức tượng được đứa trẻ làm ra, vì nó mang lại niềm vui và nụ cười nở trên gương mặt họ.
Thật thú vị, đó chính là phần thưởng đến từ việc điêu khắc. Đặt toàn bộ tình cảm của mình vào các tác phẩm và luôn kiên định với bản thân mỗi lần điêu khắc.
'Gương mặt rạng rỡ của em gái, ánh mắt thương yêu của bà… Mình nghĩ đó luôn là những lúc mình hạnh phúc nhất.'
Weed được trả công trong khi tận hưởng công việc. Thật là một phép màu!
Điêu khắc nụ cười của Seoyoon.
Một kẻ sát nhân, lúc cô sợ hãi, khi cô hạnh phúc, tất cả những thứ đó đóng góp vào sự khởi đầu của 1 tác phẩm điêu khắc thực sự.
Nguy cơ bị đóng băng cho đến chết trong cơn bão tuyết lạnh giá, được khắc phục bằng cách điêu khắc Bingryong.
Các bức tượng là những người bạn đồng hành duy nhất đi cùng Weed trong suốt những cuộc phiêu lưu của cậu.
Mang trong mình 1 giấc mơ tan vỡ
Những giấc mơ chưa trở nên thực tế thông qua các tác phẩm điêu khắc.
Việc mở ra một cuộc sống mới bằng cách khám phá nghệ thuật điêu khắc và kiếm thuật, là 1 bước chuyển mình khác.
Nó đã tạo ra một cảm giác rằng điêu khắc không hề khó đến vậy.
Một Sculptor phải thấu hiểu và hiểu rõ cảm xúc của mọi người, tuy vậy, các tác phẩm điêu khắc có nhiều hình thái khác nhau.
Nỗi sợ hãi thất bại luôn ám ảnh các Sculptor, chủ yếu là những tác phẩm điêu khắc lớn, và một thành phẩm đẹp đẽ là thứ duy nhất có thể đánh bại nỗi sợ hãi đó.
Các tác phẩm điêu khắc được chế tác bởi con tim và tâm hồn.
Weed đã cố gắng quên đi những kỷ niệm thơ mộng nhưng những giấc mơ ở thì tương lai của nghệ thuật điêu khắc luôn mở ra với cậu.
'Well, nó thật sự rẻ tiền, cho đến giờ giá trị của nó đang bị đánh giá hơi cao... Sẽ như thế nào nếu nó được thực hiện 1 cách tử tế hơn, nhưng thế thì mệt lắm nên chỉ có thể được như này thôi.'
Weed nói.
“Em sẽ đi theo con đường của 1 Eternal Sculptor.”
- Oppa, anh thế nào rồi?
- Em là....
Zephyr đang ở một mình tại Todeum và trả lời câu hỏi của Yurin bằng voice chat.
Anh không biết phải đưa ra câu trả lời như thế nào, bởi cô bé đột ngột bắt chuyện, dù chỉ là chat voice, đó cũng là một lời chào hỏi.
‘Mình biết, ít nhất là vào cái hôm Geomchi bị tiêu diệt.’
Thật là khủng khiếp khi nghĩ về Geomchi, tâm trạng và trái tim trở nên nặng nề khiến anh phải ngồi bệt xuống !
Tuy nhiên, vì không có lý do từ chối, nên cậu vẫn phải trả lời cô bé tử tế (không thì Weed nó thịt)!
Trong khi anh đang ngồi trong xe ô tô, Yurin đột ngột hỏi.
- Nhà Oppa ở đâu?
- Gangbuk. Pyeongchang.
- Pyeongchang là ở chỗ nào ạ?
- À, chỗ đấy hơi khó chỉ dẫn em ạ… Nó ở khu phía Bắc Bukhansan.
- Oh, cuộc sống của anh có vẻ khó khăn ghê. Nước máy ở đấy có đầy đủ không ạ? Ở đó có xe bus chạy qua không anh?
- ….
- Sau này em sẽ mua cho anh mấy cái bánh gạo rong biển cung cấp năng lượng nhé..
Dù có đưa danh thiếp của anh cho cô bé thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì, vì Pyeongchang vẫn chỉ được coi như một thị trấn miền núi mới nổi.
- Tốt nghiệp xong oppa định làm gì?
- Gì cơ?
- Anh có muốn làm công việc gì không ý?
- Vì những gì muốn làm ... anh đều không phải suy nghĩ nhiều về nó. Bố mẹ anh đơn giản là sẽ để anh kế tục sự nghiệp của gia đình. Cho đến giờ, câu chuyện vẫn diễn ra theo chiều hướng ấy kèm theo rất nhiều thứ cần học hỏi.
- Gia đình anh làm gì ạ?
- Đó là Sung….
Zephyr do dự về việc có nên nói thật hay không. Bởi vì anh chưa bao giờ nói với bất cứ ai trong Royal Road về gia đình mình.
- Anh đến từ công ty điện tử Sung?
- Huh? ừm…
1 công ty đạt cấp độ 5 sao, có uy tín từ xưa đến nay, nắm giữ kỷ lục thế giới về lợi doanh thu và lợi nhuận ròng hàng năm, công ty điện tử Sung là công ty mẹ của 1 nhóm công ty con trực thuộc
‘Cũng chẳng sai khi nói công ty điện tử Sung cũng là một trong số các công ty con của gia đình mình.’
- Có phải công ty điện tử Sung bán tất mọi thứ từ máy tính, điện thoại, dụng cụ làm bếp và đủ thử khác không ạ?
- À ... ừ, đúng nó đấy em ạ.
- Heh! Thật tuyệt ạ.
Zephyr trước giờ đã gặp vô số phụ nữ, và anh nhận ra cô bé nằm ở bên đối diện với họ.
‘Phản ứng này có chút kỳ lạ.’
Ngạc nhiên và ngưỡng mộ, nhưng vẫn đúng mực.
Rồi anh nghe thấy Yurin thì thầm.
- Tối nay anh có muốn qua nhà em không? Đừng nói với anh trai em nhé… Hôm nay em sẽ tặng anh ý một bức tranh
Yurin đột ngột hỏi bằng 1 giọng điệu rõ ràng.
Choi Ji-Hoon thấy đau tim, khuôn mặt anh phờ phạc, thể hiện rõ sự thống khổ khi lái xe vào khu phố Lee Hayan đang ở.
“Chuyện quái gì đã xảy ra thế này.”
Lời mời đến nhà của một người phụ nữ luôn được tiếp nhận với niềm vui thích, nhưng nếu lời mời là của Lee Hayan, tình thế sẽ khác đi rất nhiều.
“Trò chuyện và thể hiện sự thân mật trong khi tính mạng bị đe dọa, được mời đến nhà vào buổi tối, mình phải làm tất cả những gì có thể.”
“Dù sống hay chết, thì cũng sẽ không trách ai cả!”
Choi JiHoon đang bị ám ảnh bởi vô vàn ảo tưởng và buộc phải trấn tĩnh lại.
Địa điểm cũng không quá khó tìm với những chỉ dẫn đơn giản của Hayan.
Cách con đường và những cửa hàng một đoạn ngắn ta là một ngội nhà nhỏ nằm trong 1 khu vực hẻo lánh.
Sân vườn ngập tràn những đóa hoa đang nở rộ và ở góc tường là những chậu cây.
“Thật sao.”
Choi Ji Hoon mỉm cười.
“1 ngôi nhà với bầu không khí dễ chịu, nên chắc cô bé đã phát triển tốt đây.”
Nhưng cậu có vẻ như chả biết gì.
Lee Hayan đang ở trong bếp, làm việc chăm chỉ để dọn dẹp nó.
“Người giúp việc trong bếp và thậm chí sau này, lấy chồng. Việc làm kim chi và nấu những món ăn khác sẽ bám theo bạn cho tận đến khi bạn chuẩn bị chết.”
Cô bé làm việc này vì cảm thấy tiện, việc nấu ăn và giặt quần áo không bị bắt buộc làm hết, hầu hết đó là nhiệm vụ của Lee Hyun.
Ngôi nhà đã được cứu rỗi.
Nhiều năm đưa báo đã đào tạo cho Lee Hyun khả năng định hướng tốt. Trong suốt một thời gian dài, cuối cùng vào một ngày đẹp trời, cậu đã tìm thấy một ngôi nhà nằm ở một khu vực biệt lập và yên tĩnh rồi mua nó.
Dingdong
Choi Ji Hoon bấm chuông và cửa trước được mở ra.
“Xin lỗi…”
Giống như lần đầu tiên đến nhà một người con gái, trái tim anh lại lệch đi vài nhịp trong bí mật. Cậu cầm một bó hoa và 1 giỏ trái cây trên tay như một món quà cho bất cứ việc gì có thể xảy ra.
Bark!
Nhanh sau đó, một chú cún vừa sủa vừa chạy ra sân.
“Heog!”
Choi Ji Hoon chùn chân rồi lùi lại.
“Con cún to thật?”
Nó chạy vội đến Ji Hoon rồi vẫy đuôi, liếm liếm và cố gắng tuyệt vọng cọ cọ người vào anh.
Một hình ảnh thân mật một cách quá mức.
Anh nhận ra hành vi của nó là do nó biết cậu là khách.
“Anh vào đi ^^.“
Lee Hayan, mặc một chiếc áo T-shirt màu trắng, xuất hiện trên hiên nhà với một phong cách ăn mặc thật giản dị . Ngay cả lúc này, Choi Ji Hoon vẫn cố gắng tỏ ra thân thiện.
“Boshin, vào trong chơi đi.”
Ngay khi Hayan nói, đuôi của nó ngưng vẫy rồi chú ta nhanh chóng chui vào chuồng.
Choi Ji Hoon vẫn đang bối rối, anh đưa bó hoa và giỏ hoa quả ra.
“Thật bất tiện nếu anh đến tay không. Vậy nên anh có mua vài thứ."
“Vâng, cảm ơn anh ạ.”
Hayan nhận lấy cái giỏ và đưa Choi Ji Hoon vào nhà.
“Hoa thì thế nào em?”
“Thế còn ô thì để đâu?....”
“.....”
Lee Hayan bày một ít món được hầm với nước tương và một số gia vị khác lên đĩa và mang ra bàn.
“Chúc anh ngon miệng.”
Xuất hiện chớp nhoáng, lại ăn tối trên bàn ăn đã chuẩn bị sẵn, Choi Ji Hoon nâng thìa lên.
“Dù không nhiều, nhưng cũng đủ no.”
Việc ăn uống ở nhà thật khác biệt. Các món ăn phụ được lựa chọn cẩn thận để không làm dạ dày khó chịu.
Choi Ji Hoon trong sáng bị ấn tượng với hương vị của món ăn.
“Tuyệt quá, anh rất thích món này.”
Anh không hề nói chơi, thâm chí đến cơm ăn cũng ngon. Các món ăn thậm chí còn tuyệt vời hơn các món ở nhà hàng.
Ngay sau khi cơm chui vào miệng, anh có thể cảm thấy tâm hồn mình bay vút lên trời.
“Em đã mất công chuẩn bị đồ ăn cho anh, vậy để anh dọn dẹp cho.”
“Thôi không cần đâu ạ, anh là khách mà. Em sẽ rửa chén đĩa nên anh cứ qua phòng em chơi, em sẽ quay lại ngay thôi.”
“ Ph-ph-phòng em ư?”
“Vâng, anh cứ lên đó đi ạ.”
“…….”
Choi Ji Hoon bị tò mò với căn phòng Hayan chỉ, cậu mở cửa rồi bước vào.
Bước chân vào căn phòng của một cô gái 20 tuổi!
Giấy dán tường màu hồng, poster của mấy anh chàng nổi tiếng, ảnh ọt, đó là những gì cậu nghĩ. Tuy nhiên căn phòng được lấp đầy với những giá sách, chủ yếu liên quan đến khoa học, y tế và thi thoảng là vài cuốn tiểu thuyết bí ẩn.
«Thế giới sẽ bị phá hủy bởi 10 loại công nghệ tiên tiến»
«Giải phẫu cơ thể người»
«Sự hấp dẫn của kẻ giết người hàng loạt»
“Cô ấy đọc khá nhiều sách hay.”
Thậm chí với ngôn ngữ của một số đề mục sách, Choi Ji Hoon cũng chưa chắc là sẽ dừng lại để đọc nó..
“Cô ấy sẽ quay lại đây sớm thôi... Mình nên làm gì bây giờ?”
Phòng của Hayan tràn đầy 1 bầu không khí ám ảnh và kinh ngạc, khiến cậu e ngại.
‘Nhưng… Mình không thể tiếp cận cô bé này được. Ít nhất thì những người phụ nữ khác đều giống nhau trong mắt mình.’
Có 1 mùi hương dễ chịu trong phòng của Hayan.
Chắc chỉ vừa mới đây cô bé còn đang học, sách vở và giấy ghi chú dán khắp nơi trên bàn.
Được 1 lát, cô vào phòng cùng với tua vít và búa.
“Anh đã nghỉ ngơi chưa? Anh có thể giúp em sửa cái TV không? Nó bị hỏng.”
“Hả?”
“Anh nói anh đến từ công ty điện tử Sung mà. Sửa giúp em đi.”
“Công ty ... điện tử Sung, nhưng anh không chắc anh có thể sửa cái TV không. Chỉ vì Nam Hàn có oto đâu có nghĩa là mình chế tạo được oto đâu?”
Choi Ji Hoon, dù khá bối rối, đã tháo cái TV bằng với các dụng cụ Hayan đưa và may mắn tìm được phần mạch cần sửa.
“Ah! Màn hình lên rồi này!”
Choi Ji Hoon lo lắng quệt mồ hôi trên trán.
Đó là một cái TV cũ mà trước đây cậu chưa từng thấy.
‘Kinh nghiệm này sẽ rất hữu ích.’
Nụ cười xuất hiện trên gương mặt Choi Ji Hoon
‘Giờ tất cả những gì mình phải làm là đợi 1 cuộc nói chuyện dễ thương diễn ra.’
Lúc đó, anh cảm thấy bản thân mình thật đáng tin cậy khi Lee Hayan nở một nụ cười rạng rỡ, thánh thiện và tự nhiên 1 cách hoàn hảo!
“Nó thật sự được chữa rồi, em rất ấn tượng đấy.”
Có chút đột ngột, Choi Ji Hoon vỗ ngực nói.
“Sau này em cần giúp gì cứ gọi anh nhé.”
“Em có thể làm thế ạ?”
“Dĩ nhiên rồi.”
“Thực tế là nhà em vẫn còn nhiều thứ bị hỏng.”
“……………….”
“Thậm chí có một số đồ nhập khẩu nữa ạ. Nhưng em không nghĩ anh có thể sửa chúng đâu ạ.”
“Em cứ mang ra anh xem cho.”
Thế là cô bé mang ra thật.
Bếp ga, lò nướng, máy lọc không khí, máy điều chỉnh độ ẩm, máy hút bụi, điện thoại di động, laptop, máy in, máy tính, màn hình, đài cassettes, điện thoại bàn, quạt, nồi cơm, và thậm chí là chậu vệ sinh!
“Đây, đây là tất cả hả em?”
“Không, còn nữa anh ạ. Còn cả tủ lạnh trong bếp nữa."
“......”
“Anh không sửa được ạ? Anh có phải mang nó đến cơ quan không?”
Choi Ji Hoon mạnh mẽ lắc đầu.
“Không cần đâu, để anh thử xem.”
Anh bắt đầu với thứ dễ nhất là cái điện thoại bàn.
Những bộ phận cũ đã mòn và hết hạn sử dụng, nhưng nhìn chung chúng chỉ bị vỡ thôi.
Sau khi sửa, nó trông y như mới và thậm chí không thể phát hiện được lỗi nào.
“Em kiếm những thứ này ở đâu ra thế ?”
“Em lấy chúng từ nhà cũ, một số thứ khác thì anh trai em mang đến. Anh ấy tìm thấy chúng khi đang rao báo.”
“Anh hiểu rồi.”
Việc sửa chữa thật sự khó khăn, nhưng Choi Ji Hoon vẫn thoải mái bởi lẽ anh được nói chuyện với Hayan, người đang ngồi ngay cạnh anh.
Team dịch : Đéo cần tên