Chương 108: Chương trình mang tên Weed

10 ngày cam kết đã trôi qua, level của tất cả các Geomchi đều đã cao hơn 270. Họ không học thêm được skill nào, vì chỉ cắm đầu vào làm nhiệm vụ, và level thấp nhất trong nhóm là 274.

Level trung bình vào khoảng 279, cũng là level của Geomchi và Geomchi2. Sức mạnh của họ vẫn chưa là gì khi so sánh với Unicorn và Pegasus!

Đó là mục tiêu của họ, và nỗ lực săn quái mà không hề ngơi nghỉ cũng đã được đền đáp. Nhưng trong quá trình ấy, đã có 60 Geomchi hi sinh.

Gần đây, đã có 1-2 Geomchi ngã xuống giữa trận chiến khiến số lượng Geomchi còn lại là 353.

Khuôn mặt của các Geomchi tràn đầy sự hổ thẹn.

“Xin lỗi. Vì chúng ta mà nhiệm vụ này có thể sẽ bị tạch”

Geomchi2, cung kính nhận lỗi như một người đàn ông.

“Không sao đâu. Mọi thứ vẫn ổn, phải không Weed?”

“Đúng vậy”

Irene nhanh chóng bước qua Hwaryeong, thế chỗ cô ấy. Và người ta nhận thấy từ đôi vai rủ xuống của cô ấy rằng cô đang rất buồn. Thậm chí lòng tự trọng của cô còn cao hơn cả các Geomchi.

Tuy nhiên, với số lượng giảm đi nhanh chóng như vậy, nỗi sợ hãi về một nhiệm vụ thất bại đang ám ảnh tất cả mọi người.

“Sư huynh”

“Ồ, Weed. Ta sẽ đối mặt với bất cứ thử thách nào xảy đến”

“Đừng, như vậy quá rắc rối. Điều đó rất khó khăn và anh đã làm hết sức có thể rồi”

“Thẳng thắn mà nói thì chúng ta đã bị thiệt hại khá nhiều. Liệu rằng nó sẽ để lại một hậu quả thảm khốc chứ?”

“Anh đừng lo về nhiệm vụ”

“Nó thật sự không sao chứ?”

“So sánh ngay từ lúc đầu thì lực lượng của chúng ta đã quá chênh lệch rồi. Tuy nhiên chúng ta vẫn có cơ hội gia nhập vào các lực lượng khác”

“Cảm ơn cậu đã trấn tĩnh chúng ta. Nếu trong nhiệm vụ cậu cần bất cứ thứ gì, chúng ta sẽ sẵn sàng giúp đỡ”

Geomchi2 cam đoan.

Nếu việc đó nằm trong khả năng của anh, mà anh đã hứa thì chắc chắn sẽ làm.

Weed nghĩ

‘Sau khoảng thời gian đã qua, mình nghĩ họ cần được ăn một bữa ngon’

Các Geomchi là những chuyên gia trong đánh trận. Nếu có cách thúc đẩy họ thì đó sẽ là một lợi thế cực lớn.

Kể cả với những người còn lại, nếu họ quan sát những con quái vật đủ lâu thì họ sẽ có đủ tự tin và dũng cảm đối mặt với chúng; và lần này họ sẽ theo lệnh của Weed. Sau khi đã chiến đấu trong một thời gian dài, người ta sẽ lộ rõ bản chất, nhưng có những tín hiệu khá tích cực lộ ra.

‘Chỉ mất 60 người thì xem ra cũng không tệ’

Weed cũng đã lường trước được kết quả. Họ đã phải trải qua hàng loạt trận chiến mà chỉ có một mình Irene là Priest, được ăn cả ngã về không mà.

‘Ơn trời chúng tôi vẫn còn khá đông và hung hãn’

Cậu đã tính toán rằng phải có 100 đến 170 người hi sinh. Nếu như con số đó càng lớn thì nhiệm vụ sẽ ngày càng khó khăn hơn, kể cả khi đã lên đôi ba level.

Không hề có chút thông tin gì, vẫn đâm đầu đi săn ở một nơi khỉ ho cò gáy và lên level, điều đó thực sự khó khăn. Nhưng chỉ mất có 60 người mà vẫn hoàn thành nhiệm vụ thì quả thực là một sự thành công to lớn.

- Này! Con thấy việc làm của các sư huynh thế nào?

Geomchi đã thành thạo việc sử dụng chức năng pm (chat riêng) trong game.

Nếu là ông của ngày hôm qua thì khi gấu của ông có nhắn tin thì ông cũng hoảng hốt tột độ vì không biết cách trả lời ra sao.

Tuy nhiên, những lần ông pm cho người khác cũng là những lần pm cho Weed để đòi ăn.

- Thực sự đáng khâm phục. Con biết họ sẽ làm, nhưng không nghĩ nó lại hiệu quả đến vậy.

- E hèm. Nó cũng vượt quá kỳ vọng của ta luôn.

Geomchi không hề che giấu sự hài lòng của mình.

Các võ sư di chuyển khắp chiến trường để chỉ đạo võ sinh. Mục đích của việc này là để khống chế nhiệm vụ trong tầm tay, nhưng lòng trung thành giữa các huynh đệ với nhau cũng đồng thời tăng lên.

‘Geomchi2 là kiểu người chăm lo từng li từng tý cho những chàng trai của mình. Một người sâu sắc và biết cách đối xử với mọi người. Geomchi3 thì khác. Cậu ta biết cách chiến đấu, đọc được nhịp trận đấu và có những pha xử lí tuyệt vời’

Geomchi đánh giá các võ sư cùng võ sinh.

‘Geomchi4 có tinh thần ganh đua mạnh mẽ; nó nhanh và khó để theo kịp. Mặc dù đây là một điểm tốt, nhưng nó có thể trở thành nhanh nhảu đoảng và làm lộ thiên cơ’

‘Khả năng dùng kiếm của Geomchi5 dựa trên sức mạnh của nó, do đó nó thiếu đi sự uyển chuyển của một người chơi. Geomchi18? Võ sinh này rất lạ lùng, kỹ năng của nó không giống những đứa trẻ khác. 17 năm ròng nó làm việc ở giàn khoan. Mặc dù khả năng dùng kiếm của nó còn thiếu nhưng hoàn toàn có thể tin tưởng nó để giao trọng trách’

Trong Royal Road, Geomchi dẫn 1 đám lâu nhâu đi lê la khắp các chiến trường; bất cứ lúc nào, bất cứ khi nào họ xuất hiện, ông đều lặng lẽ đứng quan sát và đánh giá khả năng cũng như tính cách từng người.

Người duy nhất mà ông không thể đọc vị được chính là Weed (rõ ràng, main mà lị :v)

‘Kể cả khi danh tiếng của nó là nhờ may mắn, thì duy trì nó cũng không phải việc đơn giản’

Geomchi cũng biết về quá khứ của Weed cũng như sự nổi tiếng của cậu.

Khi còn chơi Continent of Magic, Weed đã dấn thân vào cả đống hầm ngục nguy hiểm mà chẳng ai dám bén mảng, chỉ một mình cậu, và cậu cân cả bản đồ. Cậu không quan tâm đến sự chú ý của mọi người mà chỉ cắm đầu vào khai phá hầm ngục cũng như làm nhiệm vụ.

Vào thời điểm đó, uy tín của cậu là tuyệt cmn đối!

Những tòa thành không thể bị phá hủy, cậu đến và nhuộm đỏ nó!

Những Guild dù hùng mạnh đến mấy vẫn không đáng để cậu liếc mắt.

Một mình Weed, đơn độc nhưng ngày càng trở nên mạnh hơn.

Cậu xông vào hàng loạt những hầm ngục nổi tiếng về độ khó, quét tan chúng, hoàn thành nhiệm vụ và nhận lấy những item mà chưa có ai từng thấy.

Tất cả những kỷ lục cũ đều bị xô đổ.

Không có hầm ngục nào ngăn cản được Weed cũng như không có bãi c*t nào thiếu dấu răng của cậu.

Với những người khác, như thể họ thực sự muốn chết, thì họ sẽ khiêu chiến với cậu.

Nhưng với họ, khi càng mạnh mẽ hơn, thì nỗi sợ cái chết và việc mất danh tiếng sẽ càng tăng lên; đồng thời khó khăn thách thức tăng theo.

Trong Continent of Magic, danh tiếng của cậu cũng là đệ nhất.

Tất cả những ai biết đến Weed đều phải nhất trí rằng:

“Continent of Magic, Độc cô cầu bại Weed”

Một lần nọ khi Weed đang cưỡi ngựa băng qua cánh đồng, có 1 đám đông phải đến hàng ngàn người, họ là liên minh của các guild muốn chiếm lấy một vương quốc. Nhưng với sự xuất hiện của Weed, tất cả bọn họ đều đứng dạt sang bên.

Khi họ không muốn khiến Weed khó chịu, họ tỏ vẻ ngoan ngoãn để không gây cản trở cho cậu.

Những kiểu sự kiện như vậy chỉ là một trong hàng đống giai thoại truyền miệng về tiếng tăm lẫy lừng của Độc cô cầu bại Weed.

Cậu lay động trái tim từng người khiến tinh thần chiến đấu của họ giảm sút.

Nhưng việc Weed nhanh chóng trở nên mạnh mẽ không chỉ có ở Continent of Magic mà còn ở cả Royal Road nữa.

‘Nghệ thuật kiếm đạo. Cậu ta chỉ mất một năm để thông thạo những điều cơ bản của nghệ thuật ấy ở võ đường. Thế nên trong Royal Road, cậu ta có thể sử dụng nó một cách hợp lí. Mặc dù ở đây có những kỹ năng hay các chỉ số hỗ trợ người chơi, khiến họ không cần hiểu bản chất của nghệ thuật dùng kiếm. Với tính chủ động và khả năng ứng biến, cậu ta nhanh chóng phát hiện ra điểm yếu của đối phương và sử dụng nó để đơn giản hóa trận chiến. Với những gì mình chứng kiến ở võ đường, không ngạc nhiên khi cậu ta trở nên mạnh hơn cùng những đặc điểm ấy. Ngày nay, kiểu sức mạnh ấy không dễ tìm thấy; ý chí sinh tồn ở bất cứ đâu, không chỉ là khao khát muốn trở nên mạnh mẽ.’

Nếu Geomchi sử dụng toàn bộ 10 thành công lực trong trận chiến thì nó lại trở nên quá dễ dàng, cho nên ông không nhất thiết phải làm điều đó.

Đơn giản là ông đứng đối mặt với đám quái vật và xử lí chúng.

Ở nơi mà không nhìn thấy chuôi, tự thân thanh kiếm đã là một thứ vượt quá tầm nhìn của con người .

Cũng có một vài loại quái vật sử dụng vũ khí hạng nặng.

Để có thể săn được chúng, yêu cầu người ta cần phải có nhiều kinh nghiệm và kỹ năng. Thứ mà Weed đã hoàn toàn thích nghi được ngay từ ban đầu.

Những khuynh hướng mà người ngoài không thể nhìn thấy là tinh thần chiến đấu và tính cạnh tranh.

Cậu không hề sợ hãi trước quái vật. Cái cách mà cậu nghĩ về chúng chỉ là những bao tải chứa điểm kinh nghiệm và item mà thôi.

Weed, đúng như cái tên - cỏ dại, ngày càng mạnh mẽ và có thể sống sót ở bất cứ tình huống nào.

Giờ đây cậu được xem như một ngôi sao, và những video của cậu khiến cư dân mạng phải chao đảo.

Ở những chương trình phát sóng thông thường, người ta không hâm mộ ai một cách thái quá đến như vậy.

Niềm hi vọng, lòng dũng cảm, sự đấu tranh và tính kiên trì.

Người ta phát cuồng trước mọi hành động của Weed.

Geomchi rất muốn thấy bản chất thực sự của Weed.


Bên trong đài truyền thông KMC Media, có 3 nhóm chương trình đang chờ lên sóng.

“Hiệu chỉnh thanh âm?”

“Sắp xong rồi!”

“Chỉnh nhạc sao cho khớp với tính cách từng người. Ai làm MC?”

“Chẳng phải là Shin Hye-min sao?”

“Đừng có mơ! Cô ấy là một trong những thành viên trong chuyến thám hiểm lần này”

“Lịch của Bae Seon-hui đang trống”

“Vậy thì sắp xếp đi!”

Đội ngũ phát sóng đã chuẩn bị những phương án dự trù trong những trường hợp khẩn cấp.

Họ đã hoàn thành việc chuẩn bị; mục tiêu của họ là làm một bộ phim với cốt truyện riêng, vượt lên trên một video đơn giản.

Một bom tấn kéo dài 6 tiếng đồng hồ!

Họ cắt video càng nhiều càng tốt để giảm thời gian về còn 6 tiếng.

Nhưng đây chỉ là những thước phim mới nhận được; nhiệm vụ vẫn đang được tiến hành, do đó nó sẽ còn dài hơn nữa.

Những lãnh đạo tỏ vẻ không hài lòng.

“Cắt cái quái gì lắm thế, cứ để 1800 tập xem nào”

Đây là những thông tin cơ bản liên quan đến Todeum cần được truyền tải cho khán giả.

Cảnh quan xung quanh, một vài nhiệm vụ không quan trọng đối với khán giả đã bị cắt đi.

Giám đốc Kang quyết định:

“Tôi sẽ cố gắng thương lượng với người quản lí chương trình”

Ông đi gặp người quản lí các chương trình.

Hiểu rõ tình hình như vậy, người quản lí đưa ra một phương án đơn giản:

“Nếu nó dài như vậy, chúng ta hãy chia nó thành một chương trình bình thường. Ông có thể phát sóng nó vào mỗi thứ 7 hàng tuần bằng cách chuyển đổi những thước phim hiện có thành một chương trình truyền hình”

“Việc đó thực sự ổn chứ?”

“Chúng ta có thể luân phiên quay cận cảnh chân dung từng con quái và người chơi, cho nói một vài câu rồi lại quay chân dung, không phải rất là tuyệt sao?”

“Ý kiến của ông nghe cũng được đó, có điều...”

Chuyến đi đến Todeum cùng vô thiên lủng các nhiệm vụ khiến nó rất khó hình dung và việc chuyển thành một chương trình đặc biệt cũng không hề dễ dàng. Ông đã suy nghĩ rất lâu về việc biến nó thành một chương trình bình thường, nhưng độ khó của các nhiệm vụ là rất cao và kết quả của chúng vẫn còn phải chờ hồi sau mới biết.

Người quản lí nói:

“Giám đốc Kang, ông đã xác định được phần thưởng của nhiệm vụ chưa?”

“Hả?”

“Một chuyến phiêu lưu mà người ta không biết nó sẽ đi đâu về đâu thì sẽ thu hút hơn bình thường. Nó mang lại sự căng thẳng và phấn khích cho người xem. Với những chuyến đi săn và thám hiểm trong Royal Road, không phải nó khiến ông khao khát muốn biết nhiều hơn nữa hay sao?”

Giám đốc Kang gật đầu.

Thành lập tổ đội cùng người lạ, đi săn hay thám hiểm với họ cũng mang lại cảm giác như vậy.

Cái cảm giác ấy cứ lớn dần lên trong mỗi người khi họ cùng nhau đi săn.

Thông qua những màn phô diễn sức mạnh và kỹ năng, khi có ai đó hỗ trợ những người yếu hơn mình thì tình đồng chí từ đó sẽ nảy nở.

“Đây là một chuyến phiêu lưu. Nhưng nếu chúng ta muốn biến nó thành một bộ phim thì đừng nên thay đổi bất cứ điều gì.”

Nó không phải việc họ không thể phát sóng những sự kiện gần đây. Nhưng biến một bộ phim hoàn chỉnh trở thành một dạng chương trình phiêu lưu thì không ổn cho lắm.

Cho dù nhiệm vụ ấy có thành công hay thất bại thì đó cũng là một thử thách rất lớn cần vượt qua, đồng thời nó rất thu hút người xem.

Giám đốc Kang nghĩ

‘Mình đã trở nên nhát cáy hơn sau những gì xảy ra với guild Crimson Wings’

Do lời nguyền của King Scorpion mà nhiều người đã phải chịu đựng.

Kết quả là guild tan rã và những người có liên quan cũng phải chịu hiệu ứng domino.

Có tấm gương to đùng ấy để soi, ông trở nên nhút nhát và không dám thẳng tay làm điều gì.

‘Giữ nguyên tính đơn giản của chuyến phiêu lưu. Nếu mục tiêu của chúng ta là khiến chuyến phiêu lưu vừa lòng người xem hơn thì tốt nhất chúng ta nên để mặc cho mọi thứ xảy ra một cách tự nhiên’

Ông quyết định nghe theo ý kiến của người quản lí.

Ông nghĩ rằng những từ ngữ đó không hề có một ý nghĩa khích lệ nào đối với họ cả

Giám đốc Kang yêu cầu các nhân viên:

“Đội phát sóng! Ngừng tất cả những việc chúng ta đã làm từ trước tới giờ! Đồng thời liên hệ với Bae Seon-hui!”

“Vâng, tôi hiểu rồi. Thế tôi phải nói gì với ông ấy?”

“Bảo với ông ấy rằng chúng ta không cần người dẫn chương trình nữa”

“Chúng ta sẽ chuyển nó thành một chương trình được phát sóng định kỳ”

Loại bỏ những câu chuyện thừa thãi, chiếu toàn bộ cuộc phiêu lưu với đúng tính chất của nó. Không cần đưa ra quá nhiều thông tin như trước, đơn giản là chiếu video lên cho khán giả xem.

“Mọi thứ đều riêng tư! Mọi thứ chúng ta được xem hay được nghe đều phát cho khán giả và để họ quyết định! Các đoạn phim và âm thanh phải ở mức cao nhất, và không được tiết lộ bất cứ thông tin gì liên quan đến cuộc phiêu lưu!”

Chương trình đã được chuẩn bị để lên sóng nhằm che giấu tất cả mọi thứ, ngay cả cuộc phiêu lưu của Weed cũng được che đậy kỹ càng.

“Mà đặt tên chương trình là gì bây giờ?”

“Hả?”

“Đây là một chương trình mới, chúng ta cần phải đặt tên cho nó chứ”

“Ờ.... ‘Chuyến phiêu lưu ở Todeum’ được không?”

“Tôi nghĩ nó hơi lộ liễu”

“Vậy thì... ‘Chuyến phiêu lưu đẫm máu’”

“Hợp lí đó, đẫm máu gợi nhắc đến Vampire, nhưng nó nghe có vẻ hơi tàn bạo... Mà đây lại là chuyến phiêu lưu của Weed, đặt tên như vậy khác nào cho cậu ta ra rìa”

“Ừ ha, cả việc đó nữa nhỉ...”

Cái tên nói lên tất cả, nó có thể quyết định tương lai của chương trình này.

Giám đốc Kang cùng các cộng sự tranh luận dựa trên hàng trăm cái tên được đưa ra.

Sau một hồi đắn đo, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu ông.

“Weed.”

“Hả?”

“Đặt tên là ‘Weed’ đi. Kể cả khi chúng ta đặt tên như vậy, khán giả sẽ tập trung vào cái tên và suy đoán, cho nên nó không ảnh hưởng gì”

“Như vậy không phải là phơi bày cho thiên hạ biết rằng đó là chiến thần Weed hay sao?”

“Vậy mới hiểm”

“Chúng ta đơn giản chỉ là gợi ý cho khán giả chứ không phải là chiếu chúng trong buổi phát sóng”

Giám đốc Kang cùng các cộng sự nở nụ cười nham hiểm.

Tiêu đề của chương trình định kỳ sắp khởi chiếu trên KMC Media hé lộ về nhân vật chính - chiến thần Weed.

Nếu đó là sự thật những thanh niên lều báo sẽ tha hồ giật tít.

Bên cạnh đó, chương trình ‘Weed’ sẽ lên sóng lần đầu tiên vào thứ 7.

Nó bắt đầu từ đoạn họ đặt chân đến vùng đất Vampire cho đến đoạn giải cứu nữ hoàng Vampire.

Tỷ lệ người xem trung bình của tập đầu là 0,6%.

So với mức trung bình 12,8% của những công ty truyền thông khác về game, nó là quá thấp với sự khởi đầu của một chương trình.


Team dịch : Đéo cần tên