Chương 12: Quyết chiến (1)

Diễn võ trường, nơi quyết đấu của Tiêu Viêm và Nạp Lan Yên Nhiên.Hôm nay, tại đó tập hợp tất cả đệ tử của Vân Lam Tông để xem cuộc quyết đấu của Tiêu Viêm và Nạp Lan Yên Nhiên.

"Bắt đầu đi"-Nạp Lan Yên Nhiên nói, trên người tỏa ra khí thế của một vị đại đấu sư.Dưới sân , Nạp Lan Kiệt và Gia Hình Thiên cảm thấy bất ngờ.Chẳng phải con bé đột phá đấu hoàng rồi sao.

Nhìn cỗ khí thế đối diện trầm lại,Tiêu Viêm nhếch miệng lẩm bẩm:"Quả nhiên là nhị tinh đại đấu sư,không uổng là có sự tài bồi của các cao thủ Vân Lam tông. __"

Xoay cổ,Tiêu Viêm thở nhẹ ra một hơi,bàn tay đang nắm chặt huyền trọng xích chợt mạnh mẽ cắm xuống đài.Cùng lúc đấu khí màu xanh như 1 ngọn lửa bình thường đột nhiên bạo dũng bốc lên sau đó một lúc mới tiêu tán lộ rõ 1 chiếc áo giáp.

" _ Đấu khí khải giáp…!Tên này cũng là đại đấu sư a!"

Từng đợt thầm thì vang lên khi khải giáp của Tiêu Viêm xuất hiện.

Trên ghế tông chủ, Long cười thầm , đại đấu sư thì sao chứ , nếu không phải ta bảo nàng chịu thua thì mười năm nữa ngươi cũng không thế đánh bại nàng.

Gia Hình Thiên nhìn đấu khí khải giáp trên thân thể Tiêu Viêm phóng thích thanh sắc quang mang, trên khuôn mặt lộ ra chút sợ hãi, thầm than cùng ngạc nhiên, mặc kệ áo giáp này chỉ ở hình thức ban đầu nhưng có thể đem nó triệu hồi như vậy đã là đặt chân lên đẳng cấp đại đấu sư!

"Tên tiểu tử này không đơn giản a"-Gia Hình Thiên thầm than.Ai mà ngờ Tiêu gia lại có một thiên tài như thế chứ.

Giữa sân, Nạp Lan Yên Nhiên ánh mắt đảo qua thân thể Tiêu Viêm, nở nụ cười lạnh nhạt.Đại đấu sư thì sao, ngươi mãi mãi chỉ là một cái phế vật.Ngọc thủ nắm chặt trường kiếm, Nạp Lan Yên Nhiên không nói lời vô nghĩa. Trường kiếm run lên, thanh thúy kiếm minh vang lên, theo kiếm minh vang lên, màu xanh nhạt đấu khí phía trên thân thể Nạp Lan Yên Nhiên cũng đột nhiên tăng vọt, nháy mắt lúc sau, đấu khí biến mất, một bộ mảnh khảnh màu xanh nhạt đấu khí áo giáp, bao trùm ở phía trên thân thể cảm xúc lả lướt mềm mại .Tiêu Viêm cũng ngưng trọng, hai tay nắm chặt huyền thiết trọng xích.Rút huyền thiết trọng xích lên, Tiêu Viêm và Nạp Lan Yên Nhiên bắt đầu lao vào. Từng đợt đấu khí truyền ra.Năm luồng đấu khí phong thuộc tính của Nạp Lan Yên Nhiên hợp lại thành kiếm cương đâm thẳng vào Tiêu Viêm.

Sắc bén xoắn ốc kiếm cương mặc lực cản của không khí, cơ hồ chỉ chợt lóe và và đã xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm. Quang mang màu xanh đột nhiên run lên, chợt năm đạo xoăn ốc kiếm cương từ trung tâm ly khai nhắm vào năm bộ vị yếu hại trên cơ thể của Tiêu Viêm bắn tới mang theo hung hãn kình phong làm cho Tiêu Viêm nhíu mắt.Tiêu Viêm đưa huyền thiết trọng xích lên đỡ, nhưng vẫn còn hai đạo kiếm khí đang bay tới, đâm vào lớp hộ khí nhàn nhạt của Tiêu Viêm.

Không chút thương tổn, Nạp Lan Yên Nhiên bất ngờ.Hai người cứ tiếp tục so chiêu , chẳng mấy chốc mà đã hơn một trăm lần.Hiện giờ đấu khí của hai người đã tiêu hao gần hết ( Nạp Lan Yên Nhiên sài chưa dc 1/10 lượng đấu khí ).Hai người quyết định tung đòn kết thúc.

"Phong khởi,lạc nhật diệu."(Cái tên ta sao chép trong ĐPTK nha,ko hiểu nghĩa)-Nạp Lan Yên Nhiên hô to

"Diễm phân phệ lãng thước"

Trên trời , hai nguồn đấu khí va chạm vào nhau , triệt tiêu lẫn nhau, chẳng mấy chốc mà đấu khí của Nạp Lan Yên Nhiên đã tiêu hao hết , nhưng Tiêu Viêm thì vân còn.

"Ta nhận thua, đúng là cùng cảnh giới ta không thể thắng ngươi được"-Nói tới đây, trên người nàng tỏa ra khí thế của đấu hoàng.

"Đấu hoàng cường giả "-Tiêu Viêm sững sờ.

Từ trên cao Long bay xuống .

"Nàng không sao chứ"-Long hỏi thăm.

"Không sao"

Dưới đài, mọi người sững sờ.Đấu hoàng cường giả, sư tỷ thật là đấu hoàng cường giả.

            -Hết chương 12-

( T/g : cảm ơn tubaby567 đã đẩy KP , nhớ ủng hộ cho tác nha, tặng Lt, Tlt và like nữa)