“Đề cử thì được, còn chụp ảnh thì không cần.” Lâu Ninh vẫn nói câu đó.
Mạc Hiểu Văn thấy hai người họ nói năng nhẹ nhàng mà Lâu Ninh vẫn liên tục từ chối, thật sự không biết điều chút nào hết.
Buồn cười thật, cô ta nghĩ cô ta là ai?
“Được rồi được rồi, tôi xóa được chưa, sau này có hối hận cũng đừng đến cầu xin chúng tôi.”
Mạc Hiểu Văn khá hiểu Trương Lôi, cái tên vô tâm này, muốn giúp cô ta hả? Mơ đi.
Mặt Trương Lôi hiện rõ sự áy náy và thất vọng vì không giúp được Lâu Ninh.
Trước khi ba người đi, Lâu Ninh gọi Trương Na và nói: “Khách hàng, hoan nghênh cô ghé tiệm lần sau.”
[Ting— ! Thông báo nhiệm vụ nhánh ~ Vừa làm người phụ trách tài khoản chính, vừa chịu áp lực học tập từ ba mẹ. Khoảng thời gian này Khương Na rất khó khăn, cô ấy lo lắng, cũng nghi ngờ việc mình làm có thật sự đúng hay không? Hoàn thành nhiệm vụ này sẽ giải quyết được nguy cơ bị tổn hại danh dự của tiệm, mong đầu bếp cố gắng hết mình.]
Hai nữ một nam rời khỏi tiệm với biểu cảm khác nhau, Lâm Soan giao cơm xong đúng lúc trở về, vẻ mặt kì lạ nhìn ba người bước ra, đây là lần đầu anh ấy thấy có người ủ rũ rời đi.
Đi vào hỏi Lâu Ninh thì cô chỉ giải thích ngắn gọn rồi chuyển qua chủ đề khác.
“Anh Lâm, chút nữa phiền anh đi lấy thêm hàng. Hôm nay có một dì người Tứ Xuyên nói ớt băm của chúng ta không đủ cay, chấm bánh bao hay trộn mì đều không đủ vị, chiều nay tôi muốn đóng cửa sớm để làm sa tế với tương ớt.”
“Không thành vấn đề! Tiện thể chút nữa mở livestream tiếp.”
— Người xem ơi! Thuốc độc các người muốn vào buổi tối sắp tới rồi đây.
Đến chiều, chị Ngô dọn hàng xong ghé qua Mạch Hương Quán một chuyến, nghe nói Lâu Ninh định làm sa tế với tương ớt, chị ấy rất có hứng thú.
“Tiểu Lâu, em làm nhiều chút đi, vợ chồng chị cũng rất thích ăn cay nên muốn mua một hộp.”
“Không cần mua, làm xong em cho chị mang về.”
“Sao chị lại không biết ngại chiếm hời của người trẻ tụi em được. Tí nữa chị bảo chồng đem một ít táo qua đây, chị ăn thử rồi, giòn ngọt lắm.”
“Dạ, cảm ơn chị Ngô.”
Lâu Ninh có cảm giác chị Ngô đối xử với cô ngày càng giống con gái của chị ấy. Mỗi khi không có việc sẽ tới đi dạo, rất nhiệt tình giúp đỡ nên cô cũng cố gắng hết sức để báo đáp chị.
Lâm Soan mua ớt và ớt bột về, mở live lên: “Xin chào mọi người, tôi là anh Soan giao cơm đây. Bây giờ là 9 giờ tối, chúng tôi chuẩn bị livestream làm sa tế.”
Phòng phát sóng mở lên không lâu thì đã có người hâm mộ vọt vào.
[Tới rồi nè, tôi đang ăn BBQ, không sợ thuốc độc của mấy người đâu, ngồi chờ bắt đầu.]
[Sa tế hả? Người Quảng Đông như tôi bỗng nhớ đến nỗi sợ bị thống trị khi đi du lịch Trùng Khánh với Tứ Xuyên.]
[Ha ha ha tôi là fan nhỏ trong nhóm qua nè! Đố vui có thưởng: Đoán thử xem tôi là cục cưng nào của bà chủ, đoán đúng thì mai tôi sẽ đặt hết tất cả các món!]
Trước khi bắt đầu, Lâu Ninh cũng xem bình luận đang nói cái gì, khẽ mỉm cười dưới lớp khẩu trang, đôi mắt hạnh sáng ngời cong cong.
[Trời ơi, chị gái vừa mới cười đúng không? Mắt đẹp quá, tôi đã thét lên luôn đó!]
[Chị gái mà cởi khẩu trang thì chắc chắn là đại mỹ nhân.]
“Được rồi, bắt đầu đây, mọi người tập trung nè!” Lâm Soan thấy Lâu Ninh đã sắp xếp xong nguyên liệu thì mở miệng nói, “Không chừng mọi người có thể xem được cách làm.”
[Được rồi, được rồi.jpg, mau làm đi, tôi chuẩn bị sẵn Tàu ngầm rồi.]
Đầu tiên Lâu Ninh lấy một cái thau inox lớn, trộn đều bột ớt với mè trắng, nhẹ nhàng nói: “Ai muốn học xin hãy chú ý đừng dùng bát thủy tinh nhé, nếu không nó có thể nổ đó.”
Đây xem như là lần đầu tiên Lâu Ninh nhàn nhã nấu ăn trên livestream, cũng là lần đầu cô nói chuyện trước camera.
Nhóm người xem trong phòng lập tức kinh ngạc, giọng nói dịu dàng dễ nghe đến vậy, thật sự là giọng của chị gái xíu mại sao?
[Vờ lờ, tôi sợ ngu người luôn, tôi còn tưởng là người dẫn chương trình radio nào đang nói chuyện cơ.]
[+1, giống như đài phát thanh đêm khuya vậy.]
[Aaaaaa thu hoạch bất ngờ, thì ra giọng bà chủ dễ nghe như vậy, A Vĩ mau ra nhận lấy cái chết đi!]
Ngay lập tức có mấy người xem ném [Bong bóng] và [Ngư lôi].