Chương 3: Cô Gái Chủ Động

Sau khi đi vào quán rượu nhỏ, Dương Thần hiểu hắn đã tìm đến đúng chỗ.

Bên trong quán rượu chỉ có một ánh đèn mờ mờ, trong góc đang có một đôi kề vai ấp má, quấn chặt lấy nhau, cất lên những tràng cười dâm dục, kích thích.

Dương Thần vừa bước được mấy bước thì một cô gái đẹp như tranh vẽ, phía dưới mặc một chiếc váy màu đen ngắn tiến lại, tay cầm chén rượu nghiêng ngả bước đi. - Anh chàng đẹp trai, mời tôi uống một chén chứ?

Âm thanh của cô rất ngọt, đủ để làm tan chảy người đối diện.

Bởi vì lâu rồi chưa uống rượu nên người Dương Thần bắt đầu nóng lên, liền kéo lấy tay của cô gái, cô gái cười khanh khách phóng đãng:

- Ôi anh chàng bảnh bao đáng ghét, vừa thấy đã kéo tay người ta rồi, tôi mà có làm sao thì anh phải bồi thường đấy…

Miệng vừa nói, tay cô đã bá lấy cổ của Dương Thần.

Dương Thần cười nhếch miệng, vậy là cô gái này ít nhiều cũng có hứng thú với mình, nhẹ nhàng và khéo léo, Dương Thần đẩy cô gái ra:

- Tôi không có hứng thú với mấy mụ heo cái say rượu nổi hứng làm tình.

Dường như đầu óc còn chút tỉnh táo, người phụ nữ nghe thấy bị nói là “heo cái” liền nổi xung, hung hăng quăng chén rượu xuống đất:

- Tên tiểu tử thối, chán sống rồi sao?

Nói xong nổi giận đùng đùng đi đến một góc cả đám người ngồi đó uống rượu.

Dương Thần đột nhiên có chút khoái cảm ác ý, lâu lắm rồi hắn không đến những nơi này và giao thiệp với những con người này, hôm nay mượn men rượu, phải xả một chút mới được.

Đi đến chỗ có mấy ly Vodka, Dương Thần uống một hơi cạn sạch, một luồng khí nóng bỏng bắt đầu bốc lên trong cơ thể Dương Thần, ánh mắt hắn trở nên hưng phấn khác thường.

Cô gái xinh đẹp kia cũng không hề hay biết, đang tiếp 7,8 người đàn ông bên này. Dương Thần vừa uống xong ly rượu liền tiến đến.

Người phụ nữ liền ôm lấy cánh tay của một tên đầu trọc Đại Hán nhìn dữ tợn, chỉ vào Dương Thần kêu to:

- Tên này khi nãy đã chửi tôi, giúp tôi đánh chết hắn đi.

Đại Hán thấy thân thể Dương Thần có vẻ mảnh khảnh liền tỏ vẻ khinh thường, khoát tay ra hiệu cho hai tên tay sai tiến đến giáo huấn Dương Thần.

Hai tên hung hăng tiến đến, cũng chẳng đợi Dương Thần lên tiếng, liền tung nắm đấm ra.

Dương Thần chẳng thèm để ý, thần sắc bình tĩnh lạ thường, khi hai bàn tay vừa giơ lên, hắn đã giơ hai ngón tay lên chạm nhẹ vào chúng.

- Ối!

Hai tên tay sai của Đại Hán cùng kêu lên thản thiết, ngã nhào ra mặt đất, ôm lấy cánh tay không ngừng lăn lộn.

Cảnh tượng này phát sinh ở quán rượu nhỏ này có vẻ kì dị, tuy là ở đây thường xuyên xảy ra đánh lộn, nhưng cho tới giờ chưa ai thấy nhóm của tên trọc đầu kinh ngạc như vậy, rất nhiều người tò mò hướng về phía Dương Thần.

Tên đầu trọc gặp sự việc bất ngờ, không khỏi nhíu mày, nghi ngờ nhìn ánh mắt thản nhiên của Dương Thần, rồi ngồi xuống giơ một cánh tay của thuộc hạ lên xem xét. Không xem thì thôi, sau khi xem mồ hôi của hắn ta bỗng toát ra như tắm..

Mấy tên tay sai phía sau thấy anh em mình bị đánh, bắt đầu chửi bới loạn lên, nhưng chưa kịp động thủ đã bị tên đầu trọc giơ tay ra cản lại.

Không giải thích, tên đầu trọc đứng lên cung kính nói với Dương Thần:

- Đại ca, anh đại lượng, lần này huynh đệ tôi đắc tội với anh, sau này có gì cần chỉ cần anh nói một tiếng, chúng tôi sẽ hết lòng phục vụ. Sau này chúng ta còn gặp lại nhau.

Nói xong, tên đầu trọc kéo đám đồ đệ đang chẳng hiểu gì, lôi cả hai tên đang kêu gào ầm ĩ ra khỏi quán rượu.

Người phụ nữ kia không thể tin nổi, liền đi khỏi quán rượu, vẫn không ngừng chửi rủa, làm sao để cô hết giận đây.

Tên đầu trọc trừng mắt nhìn người phụ nữ, rồi lại quay sang bọn đệ tử nói:

- Người ta chỉ giơ tay ra đã khiến hai cánh tay của lão Ngũ lão Lục bị gãy, các ngươi nghĩ các ngươi có thể đánh thắng được hắn sao?

Mấy người lập tức xìu xuống, vừa rồi hai ngón tay nhẹ nhàng như không, nhưng lại có uy lực vô cùng lớn. Thật ra là cao thủ phương nào? Mấy người bắt đầu quay sang nịnh bợ tên đầu trọc, nói cái gì đại ca nói phải là phải.

Tên đầu trọc cũng ko để ý tới mấy tên a dua nịnh hót, mà gã nhìn vào phía quán rượu, cũng chẳng biết là nghĩ cái gì.

Cùng lúc đó Dương Thần ở trong quán rượu vẫn tỏ vẻ như chả có chuyện gì, từ trong góc đi ra, vừa đi vừa tính toán xem đi đâu “ tìm mồi”.

Bởi vì vừa rồi Dương Thần đánh gục tay sai của tên đầu trọc nên đám người xung quanh cả trai lẫn gái đều sợ sệt nhìn hắn, có mấy cô em nhìn về phía Dương Thần câu kéo, nhưng không thấy hắn nhìn lại nên cũng thôi không dám đi ra nữa.

Khi Dương Thần ngồi xuống ghế thì chợt phát hiện phía góc xa có một cô gái trẻ ngồi đó.

Chỉ nhìn thoáng qua thôi mà ánh mắt Dương Thần đã nóng cháy lên..

Dưới ánh đèn mờ ảo, mái tóc đen buông xuống tận thảm, một thân hình màu trắng được chiếc váy bao trọn đường cong, giống như ngọn sóng dịu dàng.

Bước tới gần Dương Thần cảm nhận được một mùi hương thoang thoảng tỏa ra từ cơ thể cô.

Cô hình như cũng đã say, giơ bàn tay nõn nà ra cầm lấy ly rượu, thân thể gục xuống bên sô pha, cơ thể hiện rõ từng đường cong tuyệt mĩ.

Dương Thần đi đến trước mặt, nâng tay của cô lên, gạt mấy sợi tóc lòa xòa ra thì thấy một cơ thể nồng nặc mùi rượu, và một gương mặt đỏ ửng.

Dương Thần kinh ngạc, sắc đẹp của người phụ nữ này còn đẹp hơn Sắc Vi mấy lần, cho dù gương mặt kia đang say rượu nên có chút nhợt nhạt, nhưng vẫn không bị mất đi vẻ kiều diễm vô cùng. Đối diện với cô gái này bất kì người đàn ông nào cũng sẽ bị quyến rũ.

Tuy nhiên với tư thế này của cô khiến Dương Thần cảm thấy bực bội, một người như vậy mà đến đây làm gái sao? Mà nếu không phải là gái tiếp rượu, sao lại cùng đám đàn ông uống say như chết thế này, hơn nữa vẻ mặt còn nóng bừng nữa.

Cô gái dường như đã say đến chẳng còn biết gì, chẳng chờ Dương Thần kịp nói gì, cô ôm lấy cổ Dương Thần, giơ đôi môi mọng đỏ lên.

Nhưng bởi vì không còn tỉnh táo nữa, nên đôi môi của cô chỉ chạm được vào má của Dương Thần, rồi lại trượt xuống.

Dương Thần bị đôi môi mềm mại kích thích khiến cả người nóng ran. Thấy thiếu nữ xinh đẹp ở trước mặt, thân hình lại đẹp đến mê người, liền tính toán sẽ cùng với cô một đêm, còn nghĩ nhiều thế làm gì? Dùng sức ôm lấy cô vào lòng, thân thể cô mềm oặt ra, hắn hung hăng hôn lên đôi môi đỏ mọng. - Ối…

Cô gái rên khẽ một tiếng, như thể trách Dương Thần lỗ mãng, nhưng rồi cũng hưng phấn đáp lại…