Editor: Diệp Tử
Converter: Twinsyl
................................
Đem tiểu gia hỏa từ trên mặt đất nâng lên, cẩn thận nhìn từ đầu đến chân, Cam Viện giơ tay giúp con trai lau sạch khuôn mặt bị bắn thuốc màu.
"Con có có bị thương hay không?"
Tiểu gia hỏa lắc đầu, tầm mắt đảo qua bức vẽ rơi trên mặt đất, thảm không nỡ nhìn họa*. ( vô cùng thê thảm họa )
"Mommy, con thật sự rất tức giận."
"Mommy biết." Cam Viện nắm lấy tay nhỏ của cậu đứng lên, "Chúng ta ngay bây giờ sẽ đi lấy lại công đạo."
Hành động của hai thằng bé đã kinh động đến tất cả mọi người xung quanh, các cha mẹ cùng những nhân viên công tác xung quanh đều xúm lại đây, một người đàn ông mặc đồ đen nguyên bản đang uống cà phê cách đó không xa lập tức liền buông cà phê trong tay ra, vội vã chạy tới, chạy đến bên thằng nhóc tóc vàng, giúp nó chà lau sơn dính trên người.
"Chúa ơi, Chúa ơi!" Cùng với nữ nhân đang kinh hô một cách khoa trương, còn hai người phụ nữ một trước một sau chạy tới, vọt tới bên cạnh thằng nhóc tóc vàng.
Người phụ nữ áo đen đi phía trước hơi lớn tuổi, bộ dáng thì đại khái hơn 30, tướng mạo thật xinh đẹp, chỉ là môi rất mỏng, nhìn có vẻ có chút quá quắt.
Mặt người con gái phía sau có trẻ tuổi hơn chút, tướng mạo hai người có vài phần giống nhau, nhìn ra được là một cặp chị em.
"Làm thế nào có thể thành ra như vậy, các người là heo sao, chăm sóc tiểu thiếu gia ra sao vậy?"
"Thực xin lỗi, phu nhân." Người đàn ông mặc đồ đen xin lỗi mà mở miệng, "Tôi cũng không nghĩ tới sẽ là sẽ xảy ra chuyện như thế này."
Cam Viện mang theo Cam Đường dừng lại ở mấy người trước mặt, không đợi Cam Viện mở miệng, thằng nhóc béo tóc vàng đã giơ tay chỉ vào Cam Đường, tố cáo người xấu trước,
"Chính là nó, đem quần áo của con làm bẩn!"
Hai nữ nhân đồng thời quay mặt nhìn về phía hai người, đảo qua Cam Đường, nữ tử váy đen lập ánh mắt lập tức trở nên tức giận.
"Thật là đáng chết, buổi tối hôm nay, chúng tôi còn có một bữa tiệc quan trọng, mày có biết quần áo của thằng bé là bao nhiêu tiền không?"
Quả nhiên, mẹ nào thì con nấy.
Cam Viện cười nhẹ,
"Quần áo của thằng bé bao nhiêu tiền tôi không biết, tôi chỉ biết rằng, con trai của cô nên xin lỗi con trai tôi."
"Là nó động thủ trước!" ( P/s: ns dối dell biết ngượng be like )
Bé gái bị thằng nhóc phá hư bức vẽ, thút tha thút thít mà chỉ vào thằng nhóc tóc vàng,
"Anh ấy cũng đã phá hư tác phẩm của con!"
"Tôi cũng thấy được!"
"Chính là nó, nó là thằng nhóc hư!"
.........
.........
Mấy đứa trẻ khác cũng đồng loạt chứng mình là thằng nhóc béo tóc vàng.
"Phu nhân đã nghe thấy chưa?" Cam Viện ngạo nghễ mà nhìn chăm chú vào đối phương, "Hiện tại, xin lỗi!"
Người phụ nữ váy đen cắn cắn môi, nhiều cha mẹ con cái chỉ ra chỗ sai, cô ta đương nhiên cũng không thể giúp con trai lật lại tình thế.
Thằng nhóc béo lập tức liền bĩu môi, "Mơ tưởng!"
"Thật là không được dạy dỗ!" ( P/s: Tôi định ghi là vô văn hóa mấy cô thấy đc k? )
"Đúng vậy, quần áo ăn mặc thật ngăn nắp, vậy mà ngay cả lễ pháp cũng không hiểu!"
.........
Bốn phía, mọi người anh một lời tôi một lời một câu bình luận.
Nữ tử váy tím cười, "Thằng bé chỉ là một đứa nhỏ chưa hiểu chuyện, mọi người làm cha mẹ hẳn là cũng xem trọng con cái của mình..... Tác phẩm? Tranh của con các người đa phần đều là do giấy vẽ xấu!"* ( P/s: Câu cuối mình k rõ, câu văn rườm rà hơi khó hiểu, nên mik cũng k chắc có dịch đúng k )*
Thái độ ngạo mạn kia, thật làm cho người ta ngứa ngáy trong lòng.
Cam Đường nắm nắm tay nhỏ, "Mommy, con nhịn không được nữa rồi."
Cam Viện nhìn hai nữ nhân trước mặt, buông bàn tay đang đè bả vai của thằng bé ra,
"Thời điểm không thể nào nhịn được nữa, liền không cần phải nhịn."
Thằng nhóc đó so với cậu hơn 2 3 tuổi, vóc dáng cao hơn cậu nửa cái đầu, khổ người so với cậu ước chừng béo ra hơn một vòng, nhìn Cam Đương đi tới, nó chỉ là bĩu môi.
"Quỷ nghèo, mày làm gì đấy?"
Thân mình hơi nghiêng xuống, cánh tay phải Cam Đường gập lên, nắm tay nhỏ sắc bén đánh trúng, thẳng tắp đánh trúng vào cái mũi của thằng nhóc tóc vàng.
Một quyền hạ xuống, khuôn mặt của thằng nhóc đó liền vặn vẹo lên.
.........
...........