Chương 52: Chương 52: "Hoàng Phủ Quyết, xem như anh lợi hại!"

Editor: Diệp Tử

Converter: Twinysl

Chương này tên thật của anh Lương sẽ show ^-^

.....................

"Khách sạn Vương Triều 907, đi vào xong rồi đến nhà hàng, chỉ cần hỏi bọn họ chỉ ra người tên Kiều Lương, cô liền có thể thấy người mình muốn gặp nhất." *( anh chơi dơ vl )

*

"Chết tiệt!" Kiều Lương tức giận mắng ra tiếng, "Hoàng Phủ Quyết, xem như anh lợi hại!"

Anh đã nói rằng chỉ số IQ cùng năng lực của Sở Hân Tình không thể nào tìm thấy anh nhanh như vậy, chuyện này ngoại trừ Hoàng Phủ Quyết ra thì còn ai vào đây?

Sở Hân Tình bị người ta tính kế cho một vố mà vẫn còn chưa tự biết,

"Hoàng Phủ Quyết.... cái tên này rất quen, là ai vậy?"

Đem điện thoại di động ném lên giường, Kiều Lương cất bước liền đi.

"A Lương..." Sở Hân Tình đuổi theo, nhưng đối phương đã trước nàng một bước, tông cửa xông ra.

"Lục Tử Lương!" Cô ta đuổi tới hành lang, "Anh rốt cuộc là có ý gì ?"

Giúp cô đặt phòng lại còn chủ động mời cô qua đây, cô ta còn tưởng rằng là anh đã thay đổi chủ ý, khi cô ta đến thì ném cho cái bản mặt này, ý gì đây?

Kiều Lương dừng chân đứng ở cửa thang máy,

" Cô vẫn nên trở về sớm một chút đi, đừng ở đây lãng phí thời gian, vì tôi đã xin từ chức rồi!"

"Lục Tử Lương!" chạy chậm theo sau, anh đã đóng cửa thang máy xuống lầu mất rồi, tức giận đá thang máy một cái, Sở Hân Tình rống giận ra tiếng, "Anh tên hỗn đản này, anh đợi đó!"

Quay mặt, chú ý thấy cách đó không xa có một người đàn ông mặc tây trang, biết chính mình đã thất thố, cô ta vội vàng thu chân về, hậm hực mà xoay người.

Người đàn ông mặc tây trang giơ tay ấn tai nghe Bluetooth trên lỗ tai,

" Will tiên sinh, Sở Hân Tình đã vào ở khách sạn, vị nhị bếp kia mới từ phòng cô ấy đi ra."

"Tốt, tôi biết rồi."

Bên kia đầu dây, Will cúp điện thoại, một lần nữa trở lại thư phòng, đứng ở bàn làm việc.

"Theo sự sắp xếp của ngài, Sở Hân Tình đã vào ở khách sạn, thời điểm cô ấy vào, tình cờ gặp được Kiều Lương và Cam tiểu thư đang cùng nhau rời đi, Sở tiểu thư nửa đường đem Kiều Lương ngăn lại, kéo về phòng mình. Hai người dường như vừa mới cãi nhau ầm ĩ một trận, Kiều Lương đã rời đi. Nhân tiện, Kiều Lương đã xin nghỉ việc ở nhà hàng."

Hoàng Phủ Quyết nhàn nhạt mà giương lên khóe môi, ký tên mình vào trang cuối của văn kiện.* ( anh chơi dơ a )*

.............

............

Ngồi ở bên trong xe, nhìn Cam Đường đang nghiêng mặt xem xe cộ ở ghế sau, Cam Viện nhẹ nhàng thở phào.

Với sự bướng bỉnh của anh chàng đó, nếu nói nhất được nhất định sẽ làm được, cái xét nghiệm ADN này xác định là sẽ trốn không thoát, từ lúc đáp ứng với Hoàng Phủ Quyết, cô vẫn luôn tự hỏi làm sao có thể giấu trời qua biển.

Xe chạy đến đèn đỏ, Cam Viện dừng lại, điện thoại trong túi xách reo lên, cô lấy di động ra, kết nối.

"Cam tiểu thư, Hoàng Phủ tiên sinh đã đặt chỗ ở ngự viên rồi, hẹn nhiếp ảnh gia cùng với cô bàn về chuyện quay chụp. Cô xem, tôi hiện tại có thể qua đón có không? "

"Không cần, chúng tôi trực tiếp qua đó."

"Vậy được, tôi sẽ đem địa chỉ chuyển qua di động của cô, trên đường lái xe cẩn thận."

Cúp điện thoại, Cam Viện đem nhét trở lại trong túi, tiện tay chỉnh sửa lại mái tóc bị trượt xuống dưới một chút.

Hai cái kẹp tóc đều ở chỗ kia của Hoàng Phủ Quyết rồi, hiện tại cô chỉ dùng dây chun tùy tiện buộc nó lên, có chút lỏng lẻo.

Ngón tay một lần nữa đỡ lấy tay lái, cô nghiêng mắt nhìn qua kính chiếu hậu, thấy mái tóc đen của chàng trai nhỏ trong gương ánh mặt trời hoàng hôn nhuộm lên.

Có rồi!

Hoàng Phủ Quyết, lần này tôi sẽ làm cho anh mất hết hy vọng.

"Mommy, chúng ta muốn đi đâu vậy?"

Tiểu gia hỏa ngồi ghế sau hỏi.

"Cùng nhiếp ảnh gia ăn cơm, sẵn tiện bàn một chút về việc quay chụp của con."

"Vậy... Chú Hoàng Phủ có ở đấy không?"