Chương 41: Chương 41: "Mommy có yêu ông ấy không?!"

Editor: Diệp Tử

Converter : Twinsyl

................

.................

Cam Viện cũng không bủn xỉn mấy lời khen ngợi của mình, cô khen không phải Hoàng Phủ Quyết, mà là ba của con trai cô, cô hy vọng rằng trong nhận thức của con trai mình, người cha là của cậu là một sự tồn tại vô cùng ưu tú.

"Thời điểm anh ta cười so với chú Kiều càng ôn như hơn, thời điểm nghiêm túc so với Hoàng Phủ thúc thúc càng uy nghiêm hơn..."

Tiểu gia hỏa khuynh thân về phía trước, đỡ lấy lưng ghế của cô.

"Mommy có yêu ông ấy không?!"

Cam Viện do dự hai giây, sau đó, giương môi.

"Đương nhiên, bằng không, như thế nào lại có con?"

.........................

Ngày đó, là lần đầu tiên Cam Viện hướng nhi tử nhắc tới baba của cậu, dọc theo đường đi, vật nhỏ đều hỏi đông hỏi tây, từ tóc baba nó màu gì cho đến baba nó thích những gì...... Từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.

Cam Viện hài lòng, nói với cậu tất cả những gì cô biết về Hoàng Phủ Quyết, trừ bỏ tên của hắn cùng thân phận thật sự.

Sau đó, tiểu gia hỏa dứt khoát lấy ra bức tranh còn đang vẽ dở từ cặp ra, dùng bút màu để vẽ thêm những phần còn thiếu ở phía trên.

Thời điểm xe ngừng ở cửa trường, tiểu gia hỏa giơ bức tranh đã vẽ xong lên.

"Mommy xem, cùng ba ba giống nhau sao?"

Cô nhìn chăm chú vào bức chân dung trên giấy vẽ, sủng nịch gật đầu, "Giống, cực kỳ giống."

"Con hiện tại liền đi đưa cho cô giáo, mommy hẹn gặp lại." Tiểu gia hỏa đẩy ra cửa xe, bắt lấy bức tranh chạy nước rút lao về phía cô giáo đang đợi ở cửa.

Nhìn bộ dáng cậu cười lúc đem bức tranh giao cho cô giáo, Cam Viện liền nhẹ giương khóe môi, vẫn luôn nhìn chăm chú vào con trai đi vào cửa lớn của trường học, cô lúc này mới thu hồi ánh mắt, xem chiếc xe hơi màu đen vẫn luôn theo dõi cô từ tiểu khu cho đến trường học.

Nếu đối phương là người của Hoàng Phủ Quyết, cô cũng không cần phải xử lý, hiện tại cô còn không có chuẩn bị đi, hắn thích đi cùng thì đi.

Lái xe chạy đến khách sạn, đỗ xe và đi vào thang máy, gặp được đồng sự quen thuộc, cô lễ phép mà cùng đối phương chào hỏi.

Mọi thứ vẫn như bình thường.

Bất đồng chính là, vừa ra cửa thang máy liền nhìn thấy trợ lý Hoàng Phủ Quyết đứng ở ngoài cửa thang máy.

Nhìn đến cô, lập tức liền mỉm cười lại đây, "Cam tiểu thư, xin chào."

Cam Viện dừng lại bước chân, "Anh có việc gì không?"

Trợ lý cười mở miệng, "Hoàng Phủ tiên sinh, mời cô đi đến phòng của tiên sinh một chuyến. Tiên sinh nhờ tôi chuyển lời với cô, anh ấy vì cô mà chuẩn bị một phần lễ vật."

Sáng sớm, người này lại chơi cái gì đây?

Cam Viện nhìn mấy nhân viên bát quái đang nhìn họ từ hai phía, "Phiền anh chuyển lời cho anh ta, công việc của tôi rất bận, không rảnh cùng anh ta chơi cái loại trò chơi nhàm chán này."

"Cam tiểu thư." Trợ lý đuổi theo, "Nếu tôi không có nhớ lầm, công việc quan trọng nhất hiện tại của cô, chính là cung cấp dịch vụ cho Hoàng Phủ tiên sinh."

"Cho nên......" Cam viện dừng lại bước chân, "Đây là mệnh lệnh?"

Trợ lý bồi cái gương mặt tươi cười, "Đương nhiên không phải. Kỳ thật trừ việc chuẩn bị lễ vật cho cô, Hoàng Phủ tiên sinh còn muốn cùng cô nói chuyện về lần lịch trình chụp ảnh cụ thể trong chuyến đi Châu Âu lần này."

Không hổ là trợ lý của Hoàng Phủ Quyết, biết cô để ý nhất chính là cái gì.

Cam Viện nghĩ nghĩ, "Vậy mời anh chuyển lời với Hoàng Phủ tiên sinh, nửa giờ sau, tôi đúng giờ sẽ đến."

Hành trình đi Châu Âu lần này, cô không cự tuyệt nữa.

Lần này, cho Cam Đường cùng baba của thằng bé có cơ hội ở chung, coi như là món quà đặc biệt cô muốn dành tặng cho con trai.

Một khi đã như vậy, cũng hẳn nên thương lượng về hành trình quay chụp lần này.

"Cái kia......" Trợ lý nâng cổ tay xem đồng hồ, "Cô có thể hay không hơi...... Mau một chút?"

Cam Viện nhẹ giương khóe môi, "Không thể."

Trợ lý sớm đoán được đáp án của cô, chỉ có thể bất đắc dĩ mà nhún nhún vai.

"Ta sẽ chuyển lời cho tiên sinh, cái này là tiên sinh cho cô"

Từ trong túi lấy ra một đồ vật, đưa đến trong tay Cam Viện, không cho Cam Viện có cơ hội trả về, trợ lý xoay người, không màng hình tượng mà một đường chạy chậm bỏ trốn mất dạng.

......

......

Công Tử Như Tuyết: Chào buổi sáng.