Chương 38: Chương 38: "Đây là ba ba tôi, ông ấy thật sự rất tuyệt vời."

Editor: Diệp Tử

Converter: Twinsyl

...................

Sờ sờ cổ vẫn còn thấy đau, cô đi đến trước bàn trang điểm nhìn xem đã hiện ra một đóa hoa hồng trên cổ, mím môi, lập tức bước đi đến tủ quần áo.

Kéo vali ra, cô hai tay kéo ra cửa tủ, nhanh chóng từ trong ngăn tủ lấy ra mấy bộ quần áo ném vào rương hành lý, rồi đi đến bàn kéo ra két sắt.

Từ bên trong lấy ra hai xấp tiền mặt cùng một ít tư liệu quan trọng để trên mặt bàn, cô nhướng mày, lại từ két sắt lấy ra một cái phong thư.

Bên trong phong thư là một card vàng, dưới ánh đèn, tấm thiệp lấp lánh sáng lên.

Nếu Hoàng Phủ Quyết có mặt tại thời điểm này, lập tức liền sẽ nhận ra, tấm card vàng kia chỉ có thể được sở hữu bởi các khách hàng VIP cao cấp của ngân hàng Thụy Sĩ.

Đem tấm card đặt lại trong phong bì, Cam Viện ngồi dậy, ném những vật phẩm quan trọng trên bàn vào hành lí.

Ngồi xổm xuống, một bên sửa sang lại rương hành lý trước mặt, miệng cô liền mắng ra tiếng.

"Tiểu Đường thật vất vả mới tìm được một trường học thích hợp, vừa mới thích nghi với cuộc sống ở đây, anh vì cái gì mà một hai phải tìm tới.... Đáng chết!"

Tính khí của Hoàng Phủ Quyết cô hiểu, nam nhân kia luôn luôn nói là làm, đến lúc này, muốn làm hắn từ bỏ là không có khả năng.

Không thể trêu vào, cô ít nhất chỉ có thể che giấu nó. (?)

Sau khi thu dọn đồ đạc trong vali, Cam Viện đứng dậy, bước ra khỏi phòng ngủ, tay chân nhẹ nhàng mà đi đến ngoài cửa phòng ngủ của tiểu gia hỏa, cẩn thận mà đẩy ra cửa phòng.

Bên trong cánh cửa, chỉ có một chiếc đèn ngủ nhỏ bật sáng

Tiểu gia hỏa đã tắm rửa xong, nằm đến trên giường, lúc này đang ngủ ngon lành.

Dưới ánh sáng nhàn nhạt, thằng bé hơi cong thân mình, hai tay nhỏ vươn ra khỏi chăn, năm ngón tay như ngọc, ngũ quan tinh xảo, y như thiên sứ đang ngủ say.

Nhìn chăm chú vào nhi tử, ánh mắt cô lập tức liền một lần nữa nhu hòa xuống.

Gặp được lại đại khó khăn, tâm tình lại không tốt, chỉ cần nhìn đến thằng bé, cô có thể hạnh phúc từ tận đáy lòng.

"Mommy......"

Tiểu gia hỏa tựa hồ là đang nằm mơ, nhẹ nhàng mà nỉ non.

Cong hạ thân, Cam Viện nhẹ nhàng mà giúp cậu kéo kéo chăn, hôn hôn tóc ngắn cậu, bàn tay liền duỗi lại đây ở trên lưng trấn an mà vỗ nhẹ.

"Mommy ở đây...... Tiểu Đường ngoan ngoãn đi ngủ......"

Tiểu gia hỏa ổn định lại, Cam Viện liền đứng dậy chuẩn bị rời đi, tay ấn ở sườn gối của cậu thì bị một vật cứng cộm đến.

Cô nghi hoặc mà mở khăn trải giường của tiểu gia hỏa ra, thấy một tấm bìa cứng lớn mở ra dưới tấm ga trải giường.

Trên trang bìa là một bức chân dung vẽ một nửa người của một người đàn ông, với ba chữ "Ba ba tôi" được viết trên đó.

Đó là một cuốn sách tranh dành cho sách thiếu nhi. Khi hai mẹ con ghé thăm hiệu sách trước đó, người hướng dẫn mua hàng đã giới thiệu nó cho thằng bé, tiểu gia hỏa chỉ là đem mặt uốn éo, quay mặt đối phương nói một câu "Ấu trĩ".

Hiện tại quyển sách này thế nhưng lại ở bên gối của cậu, chẳng lẽ là chính cậu mua trở về?

Ba ba tôi?

Cam Viện mở ra quyển sách trên tay, cuốn sách này là một cuốn sách tranh. Trang đầu tiên là một bức tranh minh họa, còn có một dòng chữ bên dưới.

"Đây là ba ba tôi, ông ấy thật sự rất tuyệt vời."

Tiếp theo, một vài dòng chữ Trung Quốc có hơi non nớt một chút được viết bằng bút màu, rõ ràng là do chính cậu thêm vào.

"Baba tôi không được quá xấu xí hay mập mạp."

Cam Viện sang trang tiếp theo, ngay lập tức, cô thấy tờ giấy vẽ bị kẹp trong văn bản, ba chữ "Baba tôi" được viết trên đầu tờ giấy, phía dưới vẽ bản phác thảo cơ thể của một người đàn ông đã được hoàn chỉnh, nhưng khuôn mặt vẫn chưa hoàn thành.

Mũi cùng miệng đều vẽ, nhưng mắt và tóc vẫn chưa xong.

Nhìn bức tranh đang dở trước mặt, Cam Viện mím chặt môi.