Thang máy nhảy từ tầng một đến tầng ba mươi sáu. Cửa thang máy vừa mở, Cố Hề Hề chậm rãi bước ra khỏi thang máy, đôi giày đế bằng chạm nhẹ nhàng lên thảm trang trí theo phong cách Pháp, trước mắt cô là văn phòng rất rộng của tổng giám đốc, bỗng nhiên lại có cảm giác hư ảo. Nơi đây từng là cấm địa đối với một nhân viên nhỏ nhoi như cô, chỉ có những chuyên viên cao cấp và quản lý mới có thể đặt chân tới. Mà giờ này, bản thân cô cũng đã là một quản lý.
“Chào thiếu phu nhân.” Những người trợ lý bên cạnh Doãn Tư Thần dĩ nhiên biết chuyện anh đã kết hôn, cho nên thái độ đối với Cố Hề Hề rất cung kính.
Mặc kệ Cố Hề Hề có được sủng ái hay không, nhưng cô mang thai đời thứ tư của Doãn gia là sự thật, mẹ hưởng phúc nhờ con, điều này ở bất kỳ thời nào đều đúng.
Cố Hề Hề xua xua tay nói: “Ở đây là công ty, mọi người đừng gọi tôi như vậy…”
Lúc bước vào văn phòng của Doãn Tư Thần, Cố Hề Hề thấy anh đang ngồi trước bàn làm việc, tập trung xem và ký các tài liệu. Cô do dự một chút, cuối cùng vẫn bước đến mở miệng chào hỏi: “Tổng giám đốc.”
Bàn tay Doãn Tư Thần ngừng trong giây lát, sau đó liên tục ký nối phần văn kiện còn lại rồi mới dừng bút, ném cây bút qua một bên, ngẩng đầu nhìn Cố Hề Hề. Hôm nay cô ăn bận trang phục công sở như bình thường, nhưng vì mang thai nên đã thay đổi giày cao gót thành đôi giày đế bằng mềm mại.
Ánh mắt Doãn Tư Thần hiện lên ý hài lòng, tốt, biết cách bảo vệ thai nhi là tốt.
“Từ hôm nay em là trưởng bộ phận trợ lý, công việc chính là điều hành phụ trách mọi việc ở văn phòng của tôi, có thể làm được không?” Doãn Tư Thần lúc này đã quay trở lại với bộ dáng lãnh đạm thường ngày. Dẫu sao làm trưởng bộ phận trợ lý không phải công việc đơn giản, không phải cô một hai đòi đi làm bằng được sao? Vậy thì anh sẽ chờ xem cô rốt cuộc bản lĩnh tới đâu.
“Có thể.” Cố Hề Hề cúi đầu trả lời.
Đối với câu trả lời thì Doãn Tư Thần có chút ngạc nhiên, cô tự tin đến vậy ư?
Anh tiện tay cầm một tập hồ sơ ném đến trước mặt Cố Hề Hề: “Vậy kiểm tra hồ sơ này cho tôi.”
Cố Hề Hề nhận lấy hồ sơ và bước đến bàn làm việc bên cạnh, lập tức ngồi xuống bắt đầu công việc.
Doãn Tư Thần yên lặng nhìn Cố Hề Hề, hoá ra đây lại là một biểu cảm khác của cô. Lúc cô làm việc lại có một gương mặt rất khác, ngoài hình ảnh cô vô cảm, khóc thút thít, mỉm cười, tức giận, tuyệt vọng, lại còn có một hình ảnh rất nghiêm túc chăm chú.
Chốc lát sau trợ lý từ bên ngoài bưng cà phê đến, gõ cửa trước khi bước vào. Trợ lý vừa đặt ly cà phê trên bàn Cố Hề Hề thì Doãn Tư Thần lập tức nói: “Đem cà phê đi đi, cô ấy chỉ uống sữa, lấy loại sữa chuyên dụng của hoàng gia Anh đem tới, nhớ phải hâm nóng sữa một chút.”
Trợ lý cảm thấy choáng váng, còn sợ là mình nghe lầm, tổng giám đốc sao lại chú ý việc nhỏ nhặt như vậy? Chẳng lẽ từ nãy đến giờ tổng giám đốc đều đang nhìn… Cố Hề Hề?
Thấy trợ lý đứng ngây người, chân mày Doãn Tư Thần hơi nhíu lại: “Thế nào? Cả việc nhỏ vậy cũng không làm được?”
Người trợ lý giật mình toát mồ hôi, vội vàng lấy lại ly cà phê: “Dạ tổng giám đốc, tôi sẽ đi đổi ngay.”
Cố Hề Hề ngẩng đầu liếc nhìn Doãn Tư Thần một cái, quả nhiên anh rất quan tâm đứa bé này, thôi xem như cô được hưởng phúc của con cũng tốt vậy.
Khi trợ lý quay lại cùng với ly cà phê thì Cố Hề Hề cũng kiểm tra xong tập hồ sơ. Cô đưa phần báo cáo của mình cho Doãn Tư Thần: “Tổng giám đốc, tôi đã kiểm tra xong.”
Doãn Tư Thần không nhận tập hồ sơ của Cố Hề Hề, mà lại gật đầu với trợ lý, ý bảo cô ta đưa ly sữa bò cho Cố Hề Hề và nói: “Uống hết ly sữa đi.”
“Tổng giám đốc, tôi không thích uống…” Cố Hề Hề khẽ cau mày.
“Cần tôi đút em sao?” Khoé mắt Doãn Tư Thần hơi nhíu lại.
“Không… tôi uống.” Cố Hề Hề cắn chặt răng, đành để báo cáo trên bàn và quay người nhận ly sữa bò định nốc một hơi cho xong.
“Ngồi xuống từ từ uống.” Dù Doãn Tư Thần không nhìn về phía Cố Hề Hề, nhưng dường như anh thừa biết từng động tác của cô.
Đúng là tổng giám đốc quỷ quái mà, trước kia cô chưa từng tiếp xúc với những người có quyền lực bao giờ, nên không ngờ Doãn Tư Thần lại là kiểu người thích kiểm soát người ta như vậy? Anh là cung Xử Nữ hay sao chứ?
“Tôi là cung Bò Cạp.” Doãn Tư Thần cầm lấy báo cáo của Cố Hề Hề, vừa xem vừa nói.
Phốc!
“Khụ… khụ…!”
Cố Hề Hề thiếu chút nữa là bị sặc sữa chết, anh có phải người bình thường không đấy? Sao cô nghĩ gì mà anh cũng đoán ra được?
“Uống sữa bò mà cũng sặc được, xem ra tôi đánh giá em cao quá rồi.” Thanh âm Doãn Tư Thần thản nhiên, hỏi tiếp một câu: “Em là cung hoàng đạo gì?”
“Cung cự giải.” Cố Hề Hề trả lời theo phản xạ tự nhiên, nói xong cô mới ngớ người ra, đối phương vậy mà lại tra hỏi cung hoàng đạo của cô.
Doãn Tư Thần chỉ liếc nhẹ ánh mắt một cái, Tiểu A bên cạnh tức khắc hiểu ý liền nhỏ giọng nói: “Cung Bò Cạp và cung Cự Giải có chỉ số tương hợp là 100%.”
Ánh mắt Doãn Tư Thần hơi mang ý cười dù thoáng qua rất nhanh đến mức Tiểu A còn nghĩ mình hoa mắt.
Đáy lòng Tiểu A thầm vang lên: Tổng giám đốc này, mùa xuân của ngài rốt cuộc đã tới rồi!