Kỳ cuối - Cuộc Chiến Huyền Thoại
Nhìn lên bầu trời, ngài thấy toàn bộ lâu đài được phủ kín bởi các lớp mây đen, các đám mây như đang muốn tạo thành hình xoắn ốc. Không khí trở nên ngột ngạt khó thở, tà quỷ vô cùng vui mừng khi thấy cảnh này. Khung cảnh thị trấn bên dưới cây cỏ trở nên ủ rũ, mọi người đều cảm thấy mệt mỏi như bị đuối sức. Con chim đang bay bỗng nhiên rớt xuống đất như mới ốm dậy.
_ Trò khỉ gì thế này? - Giáo chủ trông thấy tình trạng trên chống hông tức khí.
Chủ nhiệm bộ pháp thuật đến bên cạnh ngài đáp cũng ngước mắt lên trời:
_ Chắc là do tà khí của tên tà quỷ kia rồi, hừm tên lột da do có khí ma rồng lại thêm khí hắc ám khác với sự khát máu đã hóa thành ác quỷ. Đấu với tà quỷ này không đơn giản, cần phải hỗ trợ mọi người khỏi tà khí ảnh hưởng.
Giáo chủ lo âu:
_ Tà quỷ tà khí rất mạnh sẽ khó có thể tránh khỏi ảnh hưởng được. Mặt trời bị che lấp sẽ rất có lợi cho hắn, quỷ vốn sợ ánh sáng mặt trời mà. Nhưng lúc này hắn khá mạnh nên các đám mây đen nó như là kết giới đen tối, mọi người như bị nhốt trong lồng vậy. Đừng nghĩ sẽ ra khỏi lưới phép thuật này.
Chủ nhiệm đăm chiêu chăm chú xuống bên dưới thị trấn mà bận lòng.
Bên trong lâu đài thuật sĩ Karan đang bàn bạc với các trưởng lão sẽ hóa giải hắc ám. Các trưởng lão trong bộ đồ màu tối sẫm với chiếc mũ bê rê lại đến bên thuật sĩ. Trưởng lão Hanro với bộ râu dài bạc:
_ Tôi từng là người cùng giáo chủ đời đầu tiên cách đây 5000 năm thời huyền sử dẹp tà quỷ để giải phóng lãnh địa khỏi tà quỷ Satan. Độ mạnh của con quỷ hiện tại dù không bằng nhưng sự hỗ trợ từ khí ma rồng nên hắn rất ngạo nghễ trước chúng ta.
_ Hừm ! - Thuật sĩ tay nắm lấy cằm tư lự thở một hơi.
Các trưởng lão khác bàn với nhau:
_ Không khí bên ngoài giờ không được ổn nữa, có vẻ tà quỷ đã gần như không chế mọi thứ rồi, kể cả đại pháp sư Raman cũng chưa đấu nổi.
_ Chuyện này chắc cũng do các luồng khí trong hắn biến chuyển, mà cảm xúc hắn lại tự mãn và đắc thắng. Như vậy hắn tự chuyển hóa không có gì lạ.
_ Còn mẹ của Ana không biết hắn giấu ở đâu, sao không ai nhắc tới vậy.
Lời nói này đến tai thuật sĩ Karan làm anh giật nảy, các trưởng lão rùng mình lời nói bỗng dưng im bặt.
_ Các vị nói thật sao, vợ con trong tay hắn? - Thuật sĩ Karan quay người lại hơi lớn giọng.
Các trưởng lão khác giật nảy và trách người đã lỡ miệng nói ra câu này sợ anh bị kích động mà làm rùm beng lên. Nhưng vị thuật sĩ không sốt sắng muốn đấu tay đôi với con quỷ, anh cũng thừa biết trong tất cả mọi người kể cả ngài Raman còn chưa đấu lại.
Sự điềm tĩnh này làm cho các vị trưởng lão vô cùng kinh ngạc trước người kỹ sư ma pháp lâu năm. Các ma pháp thuật đều do anh nghĩ ra để có thể thực hiện trong đời sống sinh hoạt, kể cả học tập buôn bán hay chiến đấu. Mặc dù giả kim thuật vẫn là nghề của một thuật sĩ, nhưng anh lại muốn đóng vai trò là kỹ sư sáng tạo hơn. Do tính chất của công việc đã làm cho anh trở nên quyết đoán và bình tĩnh, như vậy không để anh bị ảnh bởi cảm xúc nhất thời. Khi anh biết chuyện các trưởng lão khác cũng không muốn giấu nữa, họ đã nói ra mọi chuyện.
Anh nói:
_ Con sẽ tìm ra cách để cứu vợ con, không ngờ mọi chuyện là vậy.
Anh hội ý nho nhỏ với các trưởng lão để có kế hoạch giải cứu hiệu quả:
_ Các vị à ! Con có một linh vật để có thể xác định mọi chuyện, vì con đã làm kỹ sư ma pháp lâu năm nên nắm rõ được. Các loại ma cụ thần khí đều phải qua con để kiểm tra chất lượng.
Trưởng ban nghiêm nghị:
_ Tốt lắm ! Như vậy nó sẽ giúp con tìm người dễ dàng hơn.
Thuật sĩ lấy ra viên đá vừa vặn trong lòng bàn tay, nó khá giống kim cương với màu xanh dương. Cầm chặt viên đá trong tay nghĩ về người mà bản thân muốn tìm, không chút tạp niệm sẽ thấu tỏ được. Viên đá phát sáng làm cả căn phòng cùng màu với nó rồi trong suốt. Giờ anh đã biết người cần tìm ở đâu, thuật sĩ nói:
_ Con đã biết người con tìm ở đâu rồi? Con quỷ đó không mang theo, trong khi vội truy sát người có khả năng nhận ra hắn. Hắn đã để lại cái túi lộ thiên ở...
_ Ở đâu vậy? - Các trưởng lão thấy sự ngắt quãng giữa chừng liền hỏi gặng.
Anh thì thầm với mọi người:
_ Ở ngay dưới chân ngọn núi mà chúng ta đang đứng đây, chỉ có điều hắn dùng bí thuật khóa nó lại.
_ Lại bí thuật ! - Các trưởng lão cảm giác khó chịu cứ mấy chuyện lặp lại, họ muốn nổi khùng.
Trưởng lão Hari cất lời:
_ Xem ra nếu là ma pháp thường thì không thể phá giải được loại thuật của hắn.
Thuật sĩ Karan:
_ Chí lý !
Vừa lúc này giáo chủ cùng chủ nhiệm bộ pháp thuật bước vào:
_ Chào mọi người, kế hoạch thế nào rồi?
Các trưởng lão và thuật sĩ Karan cúi chào hai người:
_ Kính chào giáo chủ, chào ngài chủ nhiệm.
Trưởng ban hỏi:
_ Thưa giáo chủ, tôi nghe nói do tà khí của con quỷ đó mà ai cũng liêu xiêu.
Giáo chủ ậm ừ:
_ Tên đó thật khiếp, họ đã được các pháp sư không gian cho dời đi nơi khác rồi. Tất nhiên có sự hỗ trợ từ phù thủy vĩnh cửu bất tử cai quản.
Các trưởng lão bảo nhau:
_ Ra vậy ! Phù thủy vĩnh cửu là những người cai quản cấm địa từ cổ xưa, nay vẫn ở vị trí đó không thay đổi.
Giáo chủ quay đầu sang thuật sĩ Karan:
_ Sao rồi? Anh tính sao với việc này?
Anh Karan đáp:
_ Vâng, đã có cách để ứng phó nhưng phải có người đủ khả năng điều khiển nó với một phát duy nhất, phải mạnh thực sự nữa.
_ Ý anh nhắc đến phù thủy huyền thoại Rena à, cô ấy hi sinh hơn trăm năm trước rồi. - Giáo chủ đáp.
_ Là cô ấy đấy ! - Thuật sĩ khẳng định. - Chỉ có cô ấy mới đủ khả năng tiêu trừ con quỷ ấy ! Hiện giờ thực lực của chúng ta so với thời hoàng kim cách đây 2000 năm trước đó không bằng do nhiều nguyên nhân. Nhiều vụ đụng độ với các thế lực đen tối hay thù địch làm cho chúng ta bị tiêu hao khá nhiều. Những phù thủy huyền thoại khác họ phải đương đầu với những kẻ còn táo tợn ở các nơi khác nhau.
Thuật sĩ Karan lặng im đôi chút, anh tiếp:
_ Đã đến lúc gây dựng lại mọi thứ, lâu giờ cứ bị bọn phù thủy đen hay hắc ám quấy phá. Cần phải xét lại mọi chuyện vì theo ta đoán biết thế lực hắc ám đang trỗi dậy ở nhiều nơi, ta không thể biết. Không thực hiện sớm sẽ bị chúng tấn công bất kỳ lúc nào, cuộc thi vừa rồi sẽ là cuộc cách mạng để tìm ra những ma pháp sư tốt nhất. Khi ta tổ chức cuộc thi này vừa rồi thì các nơi khác cũng hưởng ứng các thị trấn hay thị xã khác cũng vậy. Như vậy sắp tới sẽ có khả quan hơn với chúng ta khi khôi phục sự hưng vượng. Ở chỗ ta là các học viên tuổi từ 11 - 18, còn chỗ nói trên thì sẽ từ 20 trở lên mà theo hình thức khác. Sắp tới sẽ có kết quả cùng các cấp độ thích ứng.
Trưởng lão Hari bộ râu ngắn củn thuận ý:
_ Cần huấn luyện kỹ năng ma pháp cho mọi người, bọn phù thủy đen chúng luyện hóa mọi người qua luyện ngục ở hắc địa. Vì vậy mà những thành viên phù thủy đen trở nên như những sát thủ, khả năng siêu việt. Ta cũng phải cũng cố lại cứ như vậy sẽ không tốt cho chúng ta.
_ Ngài nói chí phải ! - Chủ nhiệm bộ pháp thuật bắt tay ông Hari.
Ông Hari nói thêm:
_ Chúng tôi sẽ huấn luyện họ, vì chúng tôi từng sống vào thời đó mà. Hơn 2000 năm trước.
Có tia sáng ở đâu bay tới trong thể trạng linh hồn, người phụ nữ tuổi vừa phải với bộ đầm màu hồng.
_ Cô là... - Các trưởng lão kinh ngạc.
_ À ! Là giáo chủ tiền nhiệm trị vì cách đây 2000 năm trước. - Giáo chủ nói.
_ Đúng ! Chuyện hiện tại ta không thể không lo, tên tà quỷ đó làm loạn lãnh địa chúng ta. Ta thấy cần dẹp hắn không lãnh địa sẽ diệt vong. Giờ các cơn gió xoáy đang nổi dậy hầu như toàn bộ lên tít tận trời, hắn chắc định tạo hình xoắn ốc đen trắng lúc đó sẽ có hạn lớn. - Giáo chủ tiền nhiệm trịnh trọng.
_ Ngài dự định sao để xua đuổi hắn đây? - Một vị trưởng lão hỏi.
_ Tiếc lúc này thân thể ta đang ngủ ở căn phòng mùa đông ngàn năm, không thể nhập thể nên khó đấu với hắn. Dù có cũng không thể đấu ngay lập tức được, chỉ có thể chặn một nửa ý đồ của hắn thôi. Thời trước hắn cũng đã làm ta điên đầu một lần rồi, ai dè đến thời nay còn gặp lại hắn. - Giáo chủ tiền nhiệm ngẫm thầm về tên lột da dưới thời mà ngài còn trị vì, cằm ngài đặt trên nắm đấm của bàn tay phải cùi tay xiên xuống. Ngài thả tay thõng xuống tiếp tục quay đầu nhìn mọi người:
_ Vậy các trưởng lão có thể giúp ta một tay không để ngăn chặn tà khí đang lan tràn toàn lãnh địa, lúc đó chỗ chúng ta chắc thành nơi đen ngòm lạnh lẽo như địa ngục.
Các trưởng lão tán thành:
_ Chúng tôi sẵn sàng, chúng tôi đã sát cánh bên ngài ngàn năm trước giờ chúng tôi cũng sẽ ủng hộ ngài.
_ Tốt ! - Giáo chủ tiền nhiệm gật đầu. - À ! Mà dường như ta cảm nhận thấy có khí pháp nào đó gần đây, nó rất mạnh hơn cả ta nghĩ, mà ta thấy nó rất quen thuộc chỉ khác là mạnh hơn cả trăm năm trước áp lực cũng lớn nữa.
Các trưởng lão cũng nhận thấy điều này, lúc trước do họ chú tâm quá vào công chuyện nên không cảm nhận được.
-----o0o----
Bên ngoài lâu đài thì các làn khói đen nghi ngút từ mặt đất bốc lên, các ngôi nhà cháy rực lửa. Ác quỷ tỏ ra thích thú với nó, hắn ngang nhiên thách thức với những người khác đấu với hắn. Trên trời các ngọn lửa xuất hiện lửa rơi tới tấp xa xuống mặt đất thiêu rụi mọi thứ. Các quả cầu lửa cùng với cơn mưa lửa lao vút kinh dị gay cấn hiểm ác.
Bà Riana đã rời khỏi khu vực ở trước tòa lâu đài chống hôngMay mà kịp di tản mọi người rời khỏi, nếu không sẽ hoạ lớn.
Đại pháp sư ở bên vầng mây bên cạnh chỉ hằm hằm chăm chú tên ác quỷ bạo hành.Con quỷ này lộng quá, coi bộ khó làm gì nổi. Cứ thế này hắn sẽ tự tung tự tác mất.
_ Ha ha ha ! Giờ ta là chúa tể, không ai có thể là địch thủ của ta được ! Ta sẽ thống trị cả lãnh địa này ! - Ta quỷ vung tay sảng khoái khôn cùng làm ai cũng muốn đập hắn nhừ tử.
Mưa lớn gió giật kèm theo sấm sét nổi lên toàn bộ trời réo vang lên, mặt đất rung chuyển. Bão xoáy mọi thứ như muốn bị nhấn chìm, mặt đất nứt ra thành từng mảnh lớn.
Bên trong tòa lâu đài, ai nấy đều thót tim về sự hoành hành của quỷ dữ, không gì có thể làm cho lâu đài bị sứt mẻ dù chỉ hạt cát nhỏ. Cảm nhận điều dị thường, hai vị giáo chủ với các trưởng lão đi tới chỗ có luồng năng lượng đó. Bên trong phòng mà Jane đang ở, cô đang ngồi trên giường thì giọng nói rít lên trong tâm trí côĐã đến lúc diệt trừ tà quỷ rồi đấy, không cho hắn hủy diệt lãnh địa này được - Con người khác từ trong cơ thể Jane hiện ra đến trước mặt cô, Jane kinh ngạc sờ vào mà không chạm vào được vì chỉ là ảo ảnh thông qua năng lượng nhưng có thể nhìn thấy cảm nhận ma lực rất lớn, cô liền hỏi:
_ Cô là ai vậy?
_ Tôi là tiền kiếp của cô là Estera Rena trong lịch sử phép thuật mà tất cả mọi người đều biết.
_ Ô ! Cô là người mà tôi rất mến mộ nhất đấy, cô đã mang lại yên bình cho lãnh địa này và là chiến binh phù thủy tuyệt vời trong tất cả các chiến binh huyền thoại khác. - Jane tỏ ra thích thú.
_ Mọi người đều biết về tôi, mà giờ tôi và sẽ giúp cô cùng tiêu diệt quỷ dữ nhé. Cứ tình hình này cả lãnh xứ này sẽ bị hắn nuốt chửng mất. Còn ký ức của cô khi thức tỉnh hoàn toàn thì tôi và cô sẽ là một mãi mãi. - Phù thủy huyền thoại Rena đáp.
Jane gật đầu. Cô đứng thẳng người nắm chặt hai tay lại đặt trước ngực, luồng sáng Rena nhập vào bên trong cô. Jane biến hóa thành thân hình tiền kiếp trong bộ áo giáp chiến binh phù thủy màu nhiệm.
Mọi người bước vào thì gặp gỡ lại người trăm năm trước, giọng lắp bắp:
_ Cô... cô là...Estera Rena.
_ Vâng ! Thưa mọi người, chúng ta lại gặp nhau. - Rena niềm nở nước mắt tóe ra.
Thuật sĩ Karan:
_ Không ngờ cô lại trở về trong tình cảnh này, đã hơn trăm năm rồi đấy.
_ Vâng ! - Mặt cô nghiêm nghị.
Hai vị giáo chủ rất đỗi vui mừng về sự gặp gỡ này, dù họ biết rằng cô ấy chưa hoàn toàn trở lại khi ký ức Jane chưa hoàn toàn tỉnh thức. Đây chỉ là cảm xúc bộc phát khi cô nhìn thấy người lột da vừa rồi vô tình đánh thức tiền kiếp của mình.
Cô đưa tay lên nắm chặt nghiến răng ken két:
_ Sóng gió đang trỗi dậy trong lãnh địa, không ngờ chuyện này cuối cùng cũng đến. Hơn 200 năm trước tôi từng gặp hắn khi đi tìm kiếm ngọc thạch để để chống lại hắc ám, tôi đã đụng độ hắn ở ma giới và xung đột xin tha. Tưởng như hắn không có ý gì gây hấn thế này, ai dè hắn lại trở nên đáng sợ như ngày hôm nay.
Các trưởng lão nhìn nhau gạt đi:
_ Thôi ! Bỏ qua chuyện đó đi, lúc đó chúng tôi nghĩ hắn tái sinh do bọn hắc nên chưa đủ mạnh nên đã chủ quan. Giờ là lúc hắn đã mạnh nên mới hoành hành vậy.
Thuật sĩ Karan lấy ra cái mũi tên bạc đưa cho cô căn dặn:
_ Đây là mũi tên bạc một nhát duy nhất vào tim hắn, chấm dứt mãi mãi không trượt chỉ một lần. Không có lần khác đâu nếu để nó trượt đấy, hãy cẩn trọng.
Cô đưa tay ra nhận lấy mũi tên bạc từ tay thuật sĩ và nuốt nước bọt vào bên trong, hóa thành tia sáng bay ra khỏi phòng. Lâu đài sáng bừng lên vầng hào quang rực rỡ, kết giới hộ vệ toàn bộ ngọn núi Henaki.
_ Chuyện gì vậy? - Ác quỷ kinh ngạc há hốc mồm.
Từ lâu đài xuất hiện bóng người bay khỏi đó, ung dung hiện ra trước mặt tà quỷ.
_ Ngươi là.... - Hắn trỏ tay chỉ vào bóng người đối diện.
_ Hơn 200 năm không gặp mà quên nhau nhanh vậy sao? Từ hồi ta đi tìm ngọc thạch đã có sự xung đột còn gì. - Người mặc trang phục màu trắng từ trên xuống dưới nói.
_ Ra là ngươi, Estera Rena - Phù thủy huyền thoại. Lại có cơ duyên gặp mặt, giờ nghe nói người đã chuyển sinh nhưng có vẻ thần thái ngươi chẳng thay đổi gì. - Ác quỷ ngạo mạn.
_ Trăm năm trước đáng lẽ ta triệt trừ hiểm họa, giờ ngươi quay lại làm chuyện gây nguy hiểm. - Nữ phù thủy giọng đanh thép.
Ác quỷ bặm môi liếm mép:
_ Ha ha ! Ta chỉ quay lại lấy thứ ta mong muốn thôi, dù ngàn năm trôi qua đi nữa. Ta sẽ trở nên nhân vật cộm cán ngươi thấy sao?
_ Ngươi !!! - Phù thủy huyền thoại nghiến răng chỉ muốn lao vào đập hắn trận.
Ác quỷ liếc xéo:
_ Nói chuyện vậy đủ rồi, ta với ngươi đấu một trận nhé. Tất nhiên là cuộc chiến sinh tử ta không nể nang đâu, nếu ta thắng sẽ thiêu rụi hết cả tất cả ! Ha ha ha !
Hắn rút ra cây quỷ kiếm để giao đấu rồi hóa nó thành quỷ trượng có cái đầu lâu ở đầu trượng. Rena rút ra thần trượng có quả cầu thạch anh ở đỉnh đầu, cả hai giao đấu trên các đám mây.
Ác quỷ cười cợt:
_ Ra tay đi, giờ tại đây chẳng khác gì ở quỷ giới rồi rất có lợi cho ta. Mọi thứ đều vô cảm xúc đen kịt u ám không có chút khí quyển gì.
Ác quỷ đập cái đuôi lên xuống, hắn sung sướng khi được giao đấu với người mà hắn từng đụng độ từng là huyền thoại thú vị này. Hắn đưa quỷ trượng ra trước phóng tia màu tím vào nữ phù thủy, là nguồn năng lượng sấm sét nếu đánh trúng sẽ nguy hiểm hết mức. Nữ phù thủy phóng tia sáng màu xanh dương vào tà quỷ, cả hai giao đấu như thế trên bầu trời mù mịt. Không một ai ở đây theo dõi cuộc chiến này vì không khí chết người, đầy tử khí do tên quỷ tạo ra. Các trưởng lão chỉ ở trong lâu đài xem qua thần kính, gương thần cho họ xem trận giao đấu này như truyền hình trực tiếp.
_ Trò chơi này ta thấy rất quen thuộc, như trăm năm trước cô đã đấu với chúa tể hắc ám vậy. Đấu với vị thần hắc ám đó thì ta cũng khó mà cô đấu với ổng trời long đất lở đất, ta rất muốn xem ở trận chiến tử thần này sẽ thế nào? Ha ha ha ! - Tà quỷ khơi gợi tư tưởng xa xưa nhằm đánh lạc hướng.
Trên trời sấm chớp nhoáng loá lúc sáng lúc tối, mặt đất cũng biến chuyển tương tự. Mọi thứ bên dưới đã thành cảnh đổ nát, cây cối úa vàng chìm trong bùn đất sụt lún. Trừ lâu đài quyền năng thì không bị sứt mẻ dù một hạt cát và cả ngọn núi Henaki. Phía ngọn núi bên đối diện của người đá thì đôi lúc cứ thấy chấn động, bộ xương của vị pháp sư nói với những người đá:
_ Cuộc chiến với tà quỷ lại diễn tiến như thời huyền sử ta từng đấu với tà quỷ Satan hơn 5000 năm trước. Dù lần này là kẻ khác nhưng rất giống phần nào đó.
Người đá với bộ mặt bì lì đáp:
_ Vậy, chúng tôi phải làm thế nào để ngăn chặn con quỷ đang hoành hành ngoài kia.
Bộ xương nghiêm mặt:
_ Các anh khỏi lo, đã có cô ấy thì cuộc chiến với hắn sẽ sớm vào hồi kết. Nhưng để giữ cho ngọn núi đá của chúng ta không bị sụt lún thì cần phải ngăn chặn, không sẽ bị san phẳng đấy. Riêng ngọn núi Henaki là ngọn núi thiêng có tòa lâu đài thì không có gì ảnh hưởng tới được.
Bộ xương cho hóa ra các lá bùa bằng ánh sáng ba chiều để tạo kết giới tung ra làm vách ngăn với các nơi khác. Các lá bùa ánh sáng bay lên ra khỏi hang động nhanh chóng bao trùm cả ngọn núi đá. Từ đó không có bất kỳ chấn động nào ảnh hưởng tới chỗ người đá nữa.
Những người đá niềm nở:
_ Tốt quá, thưa ngài. Giờ chúng ta đã có thể bình ổn được rồi.
Bộ xương nằm xuống tiếp tục đánh giấc dài trong hang động.
Phía bên ngoài cửa hang các cơn gió thổi như muốn cuốn bay mọi thứ, các cơn lốc sấm sét đánh các dải dài xuống tận nền đất. Các đám mây dần dần tạo nên hình xoắn ốc trên đỉnh trời để tạo nên không gian rùng rợn như ở hắc địa. Các cơn mưa đá từ trên cao trút xuống không thương tiếc với các đám lửa. Từ xa những người đá thấy tên tà quỷ ở trên đám mây đen cao tầm vừa phải với cô gái trong bộ áo giáp. Họ lạ lùng tự hỏi:
_ Cô ấy là ai, mà vị pháp sư trong hang nhắc tới vậy?
Thiên tinh từ trên cao xa xuống nói với họ:
_ Đó là phù thủy huyền thoại Rena, cô ấy đã trở lại đấy dù chưa thực sự.
_ A ! Chúng tôi nhớ rồi, người đã giải phóng lãnh thổ hay khỏi hắc ám và bọn phù thủy đen trước kia. - Những người đá trầm trồ.
Người đá khác cảm thấy bức xúc:
_ May mà có kết giới này bảo vệ không thì núi đá nơi ở này bị san phẳng như những nơi kia.
HAAA HAAA HAAA HAAA ! - Tiếng cười vang của con quỷ vang vọng.
Nữ phù thủy chống hông:
_ Ngươi có vẻ thích mấy trò phá hoại này nhỉ?
Tà quỷ tỏ ra vui sướng liếm mép:
_ Đó chỉ là chuyện vặt, khát máu mới là điều ta quan tâm. Nhưng thần thú trong khu rừng cấm kia nó làm ta thèm thuồng, ta sảng khoái khi săn lắm đó. Giờ với khả năng của mình, ta có thể thổi bay cả lãnh địa ở đây chỉ là vấn đề nhỏ.
Nữ phù thủy cảm thấy tà quỷ quá hống hách phô trương thanh thế nên vô cùng khó chịu:
_ Chán ngươi quá đi ! Ta cần chấm dứt vụ này ngay hôm nay.
Tà quỷ khoái trá:
_ Cũng đã hơn trăm năm rồi, ta cũng muốn thử xem ngươi trình độ đến đâu. Trong thời gian ngươi chuyển sinh hậu kiếp kiểm tra thử ngươi thế nào, ta đang muốn biết đấy. Đừng nói ngươi chỉ là con mèo chỉ biết ăn cá, còn ta đã là con trăn khổng lồ. Ha ha ha !
Nữ phù thủy không thèm quan tâm đến lời nói khiêu khích, thần trượng trên tay cô đã có vẻ nặng tay chứng tỏ nó đã chuẩn bị bắt đầu. Ánh sáng màu cam bao quanh trượng phát ra lúc chìm lúc nổi. Còn quỷ trượng của tên tà quỷ thì phát ánh sáng tím nhạt, đầu lâu với ánh sáng đỏ rực như máu. Cả hai đang trong tư thế sẵn sàng cho cuộc chiến sống còn, địa điểm sẽ là bầu trời và mặt đất.
Đám mây màu đen mà cả hai đang đứng đang phát xung điện vô cùng lớn, ánh mặt trời bị chuyển sang đỏ rực do các lớp mây tạo ra xen qua các lớp mây đen tối. Cảnh tượng ma quái rùng rợn cả người, không ai muốn xem quang cảnh này. U ám ảm đạm hiu hắt, các ngọn núi lửa tỉnh giấc làm thêm mù mịt.
Giáo chủ với mọi người đứng ở góc khuất của tòa lâu đài theo dõi sự tương phùng của hai bên. Trận đấu phép diễn ra giữa các áng mây, giữa hai thanh trượng phát ra nó khá giống với trận chiến với chúa tể hắc ám nhưng chỉ khác là ở hai ngọn núi cách xa. Vùng trời các tia năng lượng không ngừng phát ra làm sáng tối luân chuyển. Giao tranh giữa hai bên rung chuyển cả đất trời, gió cuồn cuộn kèm theo sự chấn động. Mặt đất giờ là những lỗ hổng lớn làm nên các vực hay đầm lầy, nham thạch cháy đỏ rực các nơi.
_ Kiểu này thì phiền thật, cuộc chiến với tà quỷ đây sẽ là trận chiến cuối cùng. Không ngờ sau thời gian hắn đã trở nên ghê rợn như vậy. - Giáo chủ tiền nhiệm lắc đầu.
_ Phải ! Thưa bà, đúng là không thể tưởng tượng được. Tôi thật không tin vào mắt mình khi chứng kiến sự biến chuyển kinh hãi này ! - Đại pháp sư Raman nhận định.
_ Thời mà ta còn trị vì những thế kỷ cuối ở gần giữa thời trung cổ. Lúc đó ta và mọi người đều truy bắt hắn quy án, khi đó khả năng lột da vẫn chưa tiến bộ như giờ lại còn biến hóa muôn mặt đủ các kiểu. - Giáo chủ tiền nhiệm gật đầu.
_ Ngài nói đúng ! Chúng ta đã nhọc công với kẻ lắm quỷ kế này, khó chịu thật ! - Đại pháp sư nhớ lại thời đích thân ông phải tự tay bắt giữ khi còn là thuật sĩ.
Giọng nói của Rena cất lên như quát trên bầu trời:
_ Ngươi đang làm trò gì ở bên dưới hả?
Tà quỷ trước mặt cô vài mét, hắn lấy ngón tay chùi mép đáp:
_ À ! Ta chỉ cho thêm chút ít gia vị thôi mà, giờ ở dưới đó dường như trong thời kỳ băng hà thì phải. Mọi thứ đang lún sâu xuống vực thẳm, thật thú vị. Ha ha ha !!!
_ Ngươi... - Nữ phù thủy nắm chặt lòng bàn tay. Cuộc chiến quần nhau ngày càng ác liệt giữa hai bên, trên đỉnh trời là tâm điểm xoắn ốc đen trắng kết nối toàn bộ khí đen và tử khí. Hai bên bay giữa trời chính giữa tâm điểm đó, ánh sáng lúc xanh lúc tím hay đỏ làm sáng lên cả toàn khu vực.
Ai cũng nín thở dõi theo cuộc đấu tay đôi này, ác quỷ tay phải vẫn nắm cây trượng. Tay kia lòng bàn tay hướng xuống mặt đất xa xa. Các hạt đất cát bên dưới bay lên theo hướng tay hắn rồi tạo thành chiếc vòng bằng đất cát quanh hắn ngang bụng.
Hắn dùng đất cát và đá để thực hiện chiêu thuật à - Nữ phù thủy đăm đăm.
_ "Bụi Cát Phong Ba" - Tà quỷ vung tay ra trước. Đám bụi đất đá văng tung tóe mọi hướng hóa thành cơn lốc đất đá hướng vào Rena. Trong đó hắn lấy tà khí làm lực tấn công quang chuyển cùng bụi đen. Cơn lốc này rất khủng khiếp sẽ quét sạch mọi thứ không để sót thứ gì nếu nó đi qua chỉ bằng nốt nhạc.
_ "Khiên Chắn Cát" - Rena giơ bàn tay ra trước lòng bàn tay hóa thành chiếc khiên lớn, nó làm nên lưới phép bảo vệ toàn bộ chỗ cô đứng. Cơn lốc chạm vào lưới phép cản phá, mà Rena cũng không phải hạng vừa. Lốc chỉ có thể làm xước tý rồi tiêu tan.
Tà quỷ ngậm bồ hòn khục khặc:
_ Hừm ! Cản được lốc xoáy đó của ta, tài thật. Dù lưới phép thuật có bị xước nhẹ mà cũng chả đả động gì mấy, được rồi. Để xem người được xem là phù thủy huyền thoại truyền thuyết có như đồn đại không.
Toàn thân thể tà quỷ hóa thành cơn vòi rồng lớn xoáy từ mặt đất lên tận trời. Có vẻ như hắn muốn tiêu diệt kẻ cản trở hắn không nể nang. Khi đó có vài thứ như cành cây hay những gì sót lại vừa bị đụng đến đã bị giã nhỏ thành các hạt bụi. Chứng tỏ nếu bị đụng đến sẽ thành bụi không thể còn để lại được nữa.
Giáo chủ rợn người từ tòa lâu đài:
_ Có vẻ hắn muốn dùng toàn bộ tà khí hắn có để có thể đấu một mất một còn với Rena đây. Hắn ra tay thật sự rồi, dùng toàn lực đấy.
Rena thu cây trượng lại nghiến răng khó chịu:
_ Tên này làm dữ quá rồi, đòn này nếu trúng phải là tan thành bụi như lá cây vò rồi tung ra thành từng mảnh. Có thể sẽ là trận đấu quyết định cho cuộc ác chiến này mà thôi.
Rena đứng thẳng toàn thân cô đang dần dần trở nên cứng lại, cô giờ như tảng sắt thép cứng. Đòn đánh này dùng hết thực lực cho công cuộc phản đòn với cái vòi rồng do tà quỷ đang hướng tới cô. Nó mạnh hơn tất cả các vòi rồng bình thường được hợp lại từ các ngọn gió xoáy bão tố.
_ "Hóa thân thành gang thép" - Cô đưa hai bàn tay ra trước sẵn sàng đón nhận chiêu thuật từ tà quỷ đang lao tới vun vút.
_ Đòn này nguy hiểm nhất đấy, nó sẽ xé rách mọi thứ nó đi qua ! - Có tiếng bàn tán.
Cơn vòi rồng lao tới với tốc độ chóng mặt như muốn nuốt chửng Rena vào bên trong. Đầu xoáy nó hướng vào cô, cô giang hai tay ra tiếp chiến với cơn bão hung dữ. Cơn gió xoáy rất mạnh tựa như lưỡi dao sắc bén làm cho trang phục mặc trên người bị nó làm rách đi, có vẻ bộ giáp phục không thể chống đỡ lại sự cắt xén đó. Gang thép ngày càng cứng hơn với toàn bộ pháp khí của cô chống lại sự xâu xé đó ngày càng mạnh hơn gấp trăm ngàn lần. Tà quỷ cảm thấy như cô cũng có vẻ ngang ngửa với hắn, hắn cười nhạt:
_ Xem cô có thể chơi mãi được không!?
Cô không nói gì, cô tập trung toàn bộ tâm trí và năng lực để ngăn cơn vòi rồng tàn bạo này. Từ lòng bàn tay cô toát ra ánh sáng màu trắng xóa đẩy mắt vòi rồng đi. Cường lực ở đó có khả năng quét sạch cuốn đi tất cả mọi thứ. Cô với khả năng phi thường gồng mình chặn đứng con mắt vòi rồng này, khả năng thông thường sẽ bị nó làm cho tiêu biến như những hạt bụi. Giao đấu giữa hai bên kéo dài thời gian thì con quỷ nhận thấy không thể đấu lại với cô nữa, mà thực lực hắn cũng dùng trong đòn này quá lớn. Vòi rồng dần tiêu tan như chưa từng hiện diện, hắn dừng lại, trầm trồ:
_ Có vẻ như ta xem thường ngươi rồi, ngươi có thể đối kháng với vòi rồng siêu cấp mà ta cất công tạo dựng hàng trăm năm. Ma lực của ngươi cũng khá lớn, đặc biệt sau vụ ma pháp cụ thì được bổ sung gấp nhiều lần. Thú vị đấy, bình thường không ai là đối thủ của vòi rồng đâu.
Nữ phù thủy hỏi:
_ Giờ ngươi tính sao đây, ta đã thắng ngươi ngăn chặn vòi rồng tử thần rồi. Liệu ngươi có thôi vụ gây sự này không?
Tà quỷ cười cợt phẩy tay về phía hắn thách thức:
_ Chỉ mấy trò mèo chẳng đáng xem, ta muốn đấu tiếp đến khi cả hai cùng tiêu biến. Ha ha ha !!!
_ Ngươi thật là... lật lọng...! - Nữ phù thủy nổi khùng.
Cuộc chiến tay đôi này lại tiếp tục, không biết khi nào đến hồi kết nếu ác quỷ cứ thách thức như vậy. Hai vị giáo chủ lắc đầu:
_ Tên người lột da này xem ra cứ thế này thì đến lúc nào chúng ta mới trở về yên bình đây.
Đại pháp sư Raman tiếp lời:
_ Hắn chẳng thay đổi gì so với hơn 2000 năm trước, chỉ có điều thuật lột xác hay biến hóa cùng muôn mặt thì tiến bộ hơn rất là nhiều. Lần này bằng mọi giá phải chấm dứt vĩnh viễn sự kiện này, không cho tiếp tục nổi lên nữa.
Trên bầu trời cuộc chiến giữa tà quỷ và phù thủy huyền thoại Rena nảy lửa hơn bao giờ hết. Tà quỷ khô khan ngã bàn tay ra hóa ra quả cầu lửa nóng chảy màu đen từ âm ngục:
_ "Hoả Cầu Địa Ngục Công Pháp"
Quả cầu lửa lao tới về phía Rena bay đến đâu nơi đó thành bụi tro tan hoang đến đó. Bất kỳ cái gì cũng bốc cháy khi nó bay qua chỉ nháy mắt là thành than, mạnh kinh hồn.
Nữ phù thủy dùng thủy thuật tinh hà, cô cho hai bàn tay úp vào nhau để trước ngực vung ra trước:
_ "Tinh Hà Thủy Linh Công Pháp"
Nước từ trong không gian hiện ra làm nên quả cầu nước khổng lồ hòa với làn sóng thiên nhiên lướt qua cản phá sự hoả lực lao tới kèm với kết giới thủy thiên. Quả cầu lửa nóng chảy đã nguội đi làm cho tà quỷ mất đi hứng thú. Hắn vòng tay lại ngoắt đuôi:
_ Hừm ! Cứ thế này không thể có kết quả cuối cùng được, chán kiểu này rồi.
Hắn vung tay lên mọi thứ từ dưới đất bay lên chỗ của hắn kể cả từ trường trong vũ trụ hay lỗ đen chân không. Các lỗ đen xuất hiện ở tất cả mọi phía đen ngòm, nó có khả năng hút mọi thứ vào bên trong. Mọi thứ dưới mặt đất dần dần bay lên vì ảnh hưởng của lực hút từ các lỗ đen với sức hút mạnh mẽ.
Giáo chủ và mọi người khi nhìn thấy sự xuất hiện này, họ đã vào bên trong tòa lâu đài. Vì nó được cố định là không bị ảnh hưởng với bất kỳ điều gì xảy ra. Nhưng chỗ ở của người đá có nguy cơ rung chuyển bởi sức hút này, các ngọn núi khác đều bị nó cho vào bên trong. Nữ phù thủy nhận thấy nếu như vậy thì cả lãnh địa sẽ biến mất bởi các lỗ đen kia. Cô quyết định ngăn chặn ngay từ khi mọi thứ mới rời khỏi mặt đất, khi một số ít bị hút vào.
Gậy thần hiện ra trong tay cô với cuốn sách thần, vung gậy lên các hướng. Ngay sau đó có con rồng màu trắng từ bên trong cuốn sách hiện ra rồi bay lên giữa nền trời hắc ám. Đây không phải rồng thật mà tạo ra từ pháp khí do cô tạo nên. Nó uốn lượn quanh vòng xoắn ốc kinh dị ma quái, cô thét lên:
_ "Bạch Long Phù Pháp Ma" - Luồng sáng trắng từ cuốn sách cùng con rồng phát sáng nối kết làm nên kết giới mới. Các luồng sáng phóng đi các nơi có lỗ đen hàn gắn lại, chẳng mấy chốc tan biến các lỗ đen. Những thứ bị hút vào trả lại chỗ cũ không sai một ly.
Con quỷ bực mình hắn hóa thân thành rồng ma màu đen, ma rồng bay khắp bầu trời thổi khói lửa khắp nơi. Hắn nhằm vào lâu đài phù thủy phóng đốt dù biết rằng còn lâu mới làm ảnh hưởng đến nó.
Nữ phù thủyHắn có huyết long ma nên hóa thành ma rồng rồi, mà ta cũng có khả năng hóa rồng Con rồng màu trắng cũng bay lên chiến đấu với con màu đen giữa các đám mây. làm rung chuyển cả bầu trời. Mưa gió ở bên dưới ngày càng dữ dội ác liệt cùng với giông bão sấm sét.
🔹🔹🔹
Tông chủ đến ngay chỗ tòa lâu đài gặp mặt giáo chủ:
_ Thưa hai vị giáo chủ và các trưởng lão, tình hình kiểu này tôi buộc phải dùng thuật càn khôn âm dương thôi.
Giáo chủ tiền nhiệm để tay lên miệng:
_ Mọi thứ bên ngoài trồi sụt đáng sợ, nếu không triển khai phép thuật âm dương thì có thể cả lãnh địa này sẽ sụp đổ.
Các tộc trưởng của thập sư tộc đã tề tựu, giờ họ muốn khôi phục lại tình hình đang gấp rút. Tông chủ ra khỏi lâu đài vung cây phất trần, vòng bát quái hiện ra to lớn từ tòa lâu đài đến gần hết lãnh địa. Các sư tộc chia ra các hướng cần đứng phù hợp bát quái. Tông chủ đứng ở giữa bát quái, thủy tộc ở phía Đông, Hoả ở hướng Nam, Lôi ở Tây Bắc, Phong ở Tây Nam v.v...
Tông chủ hô lớn:
_ Trận đồ bát quái của mười sư tộc chúng ta ứng với các yếu tố tự nhiên trong trời đất. Nó sẽ giúp ngăn chặn sự hủy diệt của lãnh địa do tên tà quỷ kia gây ra, hắn có nguồn ma khí của ma rồng rất lớn nên cần phải ngăn ảnh hưởng quá nhiều đến lãnh địa chúng ta.
Các sư tộc đáp:
_ Rõ ! Thưa tông chủ !
Hai vị giáo chủ cùng các trưởng lão thấy thập sư tộc đã lập kết ấn, họ cũng nhảy vào vòng chiến. Giáo chủ rút ra cây phất trần rồi bay lên không trung vung tứ phía trận kết giới mở rộng trên toàn lãnh địa. Mặt đất khôi phục lại như lúc ban đầu, các ngọn núi về vị trí cũ. Sự phun trào nham thạch biến mất không để lại dấu vết với các cơn cuồng phong hay vòi rồng.
Trên các đám mây đen cuộc chiến giữa hai con rồng vẫn tiếp diễn, quần nhau mãi không thôi. Ở trong khu rừng cấm thủ lĩnh rồng ngước lên trời thấy cuộc chiến không đi đến đâu, muốn xen vào tham gia.
Ma rồng với thân hình đen từ đầu tới đuôi cứ ganh đua với rồng trắng.
_ Ta sẽ đấu với ngươi tới cùng Rena ạ ! - Ma rồng rít lên.
Lợi dụng sơ hở của Rena, ma rồng quật ngã cô xuống và đây là cơ hội để hắn đánh đòn tiêu diệt. Trong miệng hắn có quả cầu ma khí màu đen hiện lên định tấn công vào cô thì có con rồng khác bay lên đó là thủ lĩnh rồng.
Rena đã trở lại nguyên hình trong bộ áo choàng trùm đầu, mũi tên bạc đã chuẩn bị sẵn cho bắn vào tên tà quỷ. Thủ lĩnh rồng nói:
_ Ngươi nhiều lần cứ muốn hại chúng ta là có ý gì, ngàn năm trước cũng vậy.
Ma rồng ha hả:
_ Ta thích thế đấy, sẽ chơi với các ngươi đến cùng.
Hai bên tung thế lửa vào nhau ngang tài ngang sức, thủ lĩnh rồng bức xúc rút ra quyền trượng để đấu với tà quỷ:
_ Ta sẽ đánh ngươi một trận.
Cả hai quần nhau trên bầu trời làm các làn mây chao đảo, chiến thêm thời gian thì thủ lĩnh rồng phun sấm sét vào ma rồng bất ngờ. Như vậy, ma rồng đã trở lại nguyên trạng là tà quỷ như trước.
Rena cho rằng thời cơ đã tới để giết tà quỷ để lãnh địa trở lại bình yên. Tà quỷ có vẻ mệt mỏi sau cuộc chiến, hắn tính chuyện sẽ đánh bài chuồn cho lần sau. Nhưng Rena không muốn cứ tiếp diễn trò này lần nữa. Cô ngã bàn tay ra hóa ra cái dây cung bằng ánh sáng bỏ mũi tên bạc vào bên trong.
Thủ lĩnh rồng đã biết cô có ý định gì qua ánh mắt mà tà quỷ không hay biết. Cô dương cung lên nhè vào tim con quỷ phóng tới, mắt cô cũng giống Hane có tâm thuật qua đó sẽ bắn thông qua ánh nhìn. Mũi tên trở nên vô hình không ai có thể nhìn thấy trừ người có tâm thuật. Mũi tên lao vút xé gió lao đi nhẹ nhàng khi tà quỷ đứng sững chưa biết làm gì. Mũi tên trúng vào hồng tâm, tà quỷ toàn thân bắt đầu có sự thay đổi.
_ Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Thân thể màu đen của hắn dần dần nứt ra thành từng mảnh, lá cánh rơi xuống rụng rời. Giờ trở lại là người lột da như khi hắn xuất hiện trước bao sự chứng kiến.
_ Vậy là...sao?
Thủ lĩnh rồng khẳng khái đáp:
_ Đó là mũi tên bạc dùng tâm thuật để phóng đi thì không ai có thể nhìn thấy dù cả mắt thần, ngoại trừ tâm thuật mới có thể thấy. Ta nghĩ ngươi sắp biến mất rồi, không cần ở lại quậy phá nữa.
Nói xong, thủ lĩnh rồng biến mất trở về rừng cấm. Ngay lúc đó người lột da cũng từ từ tan biến trong sương khói, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm. Nhưng phù thủy huyền thoại Rena cũng trở thành các bụi sáng biến đi.
Có số người không hiểu lại hỏi:
_ Sao cô ấy cũng biến mất cùng hắn.
Các trưởng lão xua tay đáp:
_ Không đâu ! Đó chỉ là ký ức của phù thủy hậu thân cô ấy chưa thức tỉnh hoàn toàn. Đến lúc nào đó, cô ấy lại là chính cô ấy khi thức tỉnh tuyệt đối.
_ Thật à?
_ Tất nhiên, chúng tôi đã hàng ngàn năm cai quản các vấn đề ấy nên tất nhiên là biết ! - Trưởng lão Hari đáp.
Khi tà quỷ tan biến thì các đám mây đen cũng mất dạng, mặt trời lại ló dạng soi rọi như trước. Lãnh địa lại thanh bình như xưa không để lại những gì của cuộc chiến vừa rồi dù là tàn tích nhỏ, chỉ trong trí nhớ của mọi người thôi. Các bụi sáng của phù thủy huyền thoại trở lại là Jane, giờ cô ấy đang chìm vào giấc ngủ ở trước mặt mọi người.
Các trưởng lão nhìn cô bé với ánh mắt trìu mến, giáo chủ đỡ cô bé dậy nói với mọi người:
_ Sóng gió đã qua rồi, tên lột da ấy vĩnh viễn không trở lại nữa. Thật tuyệt ! Đúng lúc nguy cấp nhất thì cô ấy ở thân hình tiền kiếp đưa chúng ta thoát khỏi vực thẳm. Bây giờ ta sẽ đưa cô ấy về phòng thôi.
Ngài hóa thành cơn gió hiện ra ở trong phòng của cô trong lâu đài, đặt cô lên giường rồi rời đi.
Nhóm Ana cũng chứng kiến cuộc chiến tay đôi giữa phù thủy huyền thoại Rena và người lột da ở bên trong lâu đài, điều họ không ngờ rằng cô ấy chính là tiền kiếp của Jane. Ana và các bạn theo dõi trận đấu từ đầu tới cuối cho đến lúc con rồng trắng trở lại là Rena, cuối cùng trở về nguyên trạng Jane.
Yumiko trầm trồ tự hỏi:
_ Sao lạ vậy? Sao phù thủy huyền thoại Rena lại thành Jane mà bọn mình gặp lúc trước?
Bà Riana đứng cạnh đó nghe được, bà đáp:
_ Các cháu à ! Đó là kiếp trước của Jane đấy, khi nào cô bé thức tỉnh ký ức hoàn toàn thì sẽ trở lại thân phận như trước.
_ Hả !!!? - Ba cô bé che miệng sửng sốt.
_ Chúng cháu, à mà ai cũng biết về sự nổi tiếng của cô ấy sau các cuộc chiến ở các thế kỷ trước. Đặc biệt là chiến với chúa tể hắc ám rồi hy sinh từ đó. - Hane sửng sốt.
_ Ồ ! Các cháu thạo lịch sử nhỉ? - Bà Riana khen. - Thôi ! Ta về lâu đài đây, chào các cháu nhé ! - Bà giơ tay chào từ biệt, bóng dáng bà mờ nhạt dần rồi biến mất.
Các cô bé nhìn nhau:
_ Tụi mình về nhà thôi, mọi chuyện qua rồi !
Họ lên chổi bay lên trời đi mất.
Còn Anne và Fuiko thì khi nghe tin người lột da rời khỏi rừng cấm thì họ trở lại thị trấn đúng lúc các cơ quan an ninh đang giúp mọi người lánh nơi an toàn. Họ đã gặp phù thủy không gian vĩnh cửu đang chỉ đạo di chuyển đó cho các pháp sư không gian. Thông qua kính quang màn ảnh ma thuật họ đã xem được trận đấu giữa hai bên.
NINA HỒI SINH
Thời gian sau cuộc chiến với người lột da, Jane đã được các pháp sư trị liệu danh tiếng xem xét qua, trong đó có người từ yêu giới. Người này đã cùng các hộ pháp làm cho tác dụng của ma pháp cụ đồng hoá với khả năng của cô bé, tác dụng phụ và hắc thuật bị xóa bỏ làm cho nó thanh suốt. Người từ yêu giới với giáo chủ trò chuyện tại văn phòng của ngài. Đó là người trong bộ đồ màu trắng dài tóc để dài trắng toát, có quấn sam vòng quanh qua các làn tóc:
_ Thưa cụ ! Tôi đã phá giải các tác dụng phụ không hay từ ma pháp cụ khuyếch đại sức mạnh đó rồi, từ giờ cảm xúc cô ấy sẽ được kiểm soát. Dù có thì cũng không ảnh hưởng xấu nữa ạ !
Giáo chủ đáp:
_ Tốt lắm ! Từ giờ tôi có thể yên tâm không bị tà lực kia gây bất ổn nữa, trước đó chủ nhiệm bộ pháp thuật lo lắng lắm.
Người từ yêu giới đáp:
_ Vâng ! Tôi rất sẵn lòng, yêu xứ với thần giáo là quen biết từ xa xưa. Các ngài đã giúp chúng tôi rất nhiều trong các sự kiện và ổn thỏa công vụ. Đặc biệt ở thế kỷ 18, các ngài đã giúp chúng tôi giải phóng yêu giới khỏi ma đạo thống trị.
Giáo chủ đáp:
_ Đâu có gì ! Đó là chuyện thường thôi mà.
_ Ngài nói quá !
Bên ngoài tòa lâu đài, các cây chổi hay thảm bay không ngừng bay ngang qua. Người ta có ngó nhìn xem khung cảnh muôn cảnh vật tươi xanh, có cả khu rừng cấm nữa. Rất khó nhìn từ trên cao vào trong rừng vì các tán lá cây đã che kín cả mặt đất, may ra chỉ để lại số nơi cũng với con sông Mẫu Tử Giang.
Cô bé Jane giờ đã ổn giờ cùng mọi người cưỡi chổi bay đi khắp thị trấn chơi với các bạn khác. Đang trên đường bay thì Ana đề nghị với cô:
_ Jane à ! Bạn có thử đến thăm học viện Hamara mà tụi mình học không, nó rất tuyệt đấy !
Jane gạt tóc ra sau mang tai đáp:
_ Được ! Mình nghe nói ngôi trường này nổi tiếng lắm.
Yumiko và Hane híp mắt gương mặt rạng rỡ, Yumiko hồn nhiên:
_ Ừ ! Ngày xưa giáo chủ hiện thời của chúng ta từng làm hiệu trưởng ở đây có lẽ là vào thế kỷ 17, cách đây 400 năm.
_ Thật hả? - Jane ngạc nhiên mắt sáng lên.
_ Đúng ! Thời đó là thời giữa ta và giáo phái pháp sư có xung đột ghê lắm. Chúng ta khi đó hơi yếu thế vì trải qua mấy trăm năm kháng chiến với ma đạo gây chiến. - Yumiko rầu rĩ.
_ Thôi ! Dẹp chuyện đó đi ! Tới học viện rồi ! - Hane gạt đi.
Ana và các bạn dẫn cô bé tới học viện mà cô học để cô mở rộng tầm mắt. Các cây chổi từ từ sa xuống nền đất ngôi trường.
Jane nhìn quanh vô cùng phấn khích trước vẻ đẹp của học viện, các cây cỏ và các thứ màu nhiệm tô màu sắc cho ngôi trường.
_ Tuyệt quá các bạn ạ !
_ Học viện phép thuật này được xây dựng từ khoảng thế kỷ 12 đấy, do các đích thân giáo chủ chỉ đạo làm nên ngôi trường đầu tiên cho các học viên. Nơi đào tạo phù thủy bậc nhất từ xưa đến nay, từ đó các học viện khác cũng thay nhau mọc lên. - Ana giang tay hào hứng.
_ Ừ ! - Jane gật đầu.
Cả ba cô bé bây giờ nhìn Jane với ánh mắt khác sau khi chứng kiến về sự hiện diện của Rena.
Yumiko hỏi:
_ Lúc nãy bọn mình quên hỏi, chị Anne và bạn Fuiko đâu rồi nhỉ?
Jane đặt ngón tay lên miệng:
_ À ! Họ tạm thời về nhà ở tinh cầu xanh, lát nữa quay lại.
Hane chu môi:
_ Tinh cầu xanh, ý bạn là hành tinh màu xanh đó à !!!
_ Ờ !
_ Giờ bọn mình sẽ dẫn bạn đi xem toàn bộ học viện này, ở đây vui lắm ! Tiếc bạn không trực tiếp học ở đây với như bọn mình, nhưng khả năng của bạn thì lại làm bọn mình rất ngạc nhiên đó ! - Hane đưa hai tay ra trước ngực nắm chặt lại hoan hở.
_ Thật đó ! Ví như làm cho con búp bê vô tri vô giác có thể có linh hồn sống như người bình thường, quan trọng lại có tư duy và tính cách khả năng khác nhau. Ngay cả phù thủy bậc trung cấp còn chưa chuyên nghiệp thế. Trong cuộc thi bạn hóa thành con rồng thiệt sự không ai biết đó là bạn luôn. - Ana hào hứng lâng lâng như lên mây.
Jane đỏ ửng mặt lên giây lát, rồi tiếp:
_ Thôi ! Giờ chúng ta đi xem các lớp học đi !
Các cô bé thuận ý.
Vừa đi trên hành lang, họ trò chuyện với nhau. Ana ngã ngửa hai bàn tay ra:
_ Jane à ! Ở đây bọn mình được các thầy cô giáo giảng dạy các môn học như là Biến Hình hay các thực thuật, tạo bùa bằng ý niệm, kể cả kiến tạo không gian hay hoán đổi vật thể. Ngoài ra còn có môn tiên tri và độc dược, phòng chống nghệ thuật hắc ám để phòng vệ nữa. Giáo viên chủ nhiệm lớp mình là cô Asuna Farena, dạy lớp Biến Hình.
_ Thật hả??? - Jane há hốc mồm.
_ Mình cũng được học rồi, khi đó mẹ mình đã cho triệu hồi một phù thủy búp bê khá mạnh, hỗ trợ cho chị em mình !
_ Mẹ bạn !?? - Cả ba cô bé chăm chú vào cô.
_ Mẹ mình là Mana Arima ! Người của hội đồng phù thủy. - Jane đáp.
Cả ba cô gái sửng sốt không nói nên lời. Họ che miệng, thì thầm"Đó là hội đồng tối cao đó".
_ Bọn mình dẫn bạn đến các phòng học nhé, cô giáo Asuna đã cho phép bọn mình đưa bạn đến đây đó.
Các cô bé đi qua phòng giáo vụ sát bên ban giám hiệu, Ana ngã bàn tay về phía căn phòng:
_ Đây là phòng để các dụng cụ thực hành giúp ích cho việc tập luyện. Các ma pháp cụ bổ sung cho các loại kỹ thuật khác nhau. Ngoài ra còn có các dụng cụ thí nghiệm cùng các đồ dùng khác nữa. Nó chủ yếu để cho các giáo viên thực hiện dạy học truyền đạt cho các học viên. Bên trong căn phòng sẽ tự phát sáng khi có người bước qua ngưỡng cửa.
_ Ồ ! - Jane chu môi lại.
Yumiko tiếp lời:
_ Qua các tiết học căng thẳng, giáo viên chủ nhiệm với các học viên sẽ tổ chức buổi hòa nhạc hay trò chuyện để giải tỏa căng thẳng.
Nghe thấy thế Jane muốn lần nào đó cũng như mọi người học tại học viện này dù chỉ một lần.
Ở hắc địa giây phút này, đại thủ lĩnh bấm độn ngón tay đoán chắc người lột da đã chết, anh nói:
_ Yên nghỉ nhé ! Thời của ngươi hết rồi ! Ha ha ha ! Điều ta quan tâm là con quỷ rồng quan trọng kia cơ, có lịch sử cùng thời với ma rồng. Nếu để quỷ rồng đen hợp thể với chúa tể hắc ám thì chắc thú vị lắm.
Anh ngó nhìn ra tầm xa trong lòng ngẫm nghĩ:
"Không ngờ trên đời vẫn còn có người có được tâm thuật để khắc chế bí thuật hắc ám của ta. Thời nay người biết về nó không nhiều đáng tiếc thật, chỉ có được nó mới có thể duy nhất thấy được mà thôi ! Ha ha ha !"
Anh ta liền nghĩ đến Rena năm xưa cũng có khả năng tương tự vậy, anh cảm thấy thú vị cô ấy có nhiều khả năng mà các phù thủy huyền thoại khác gộp lại.
Thời gian này ở thế giới người, Anne và Fuiko đã về nhà mình sau khi phù thủy huyền thoại chiến thắng người lột da. Điểm lại thời gian đấu với hắn khá dài, xem lại lịch biểu thì từ lúc cuộc thi diễn ra là vào tháng sáu, vậy mà giờ đã gần hết tháng tám vài ngày nữa là tới ngày tựu trường.
Anne bảo em trai:
_ Ở thế giới đó thời gian dài hơn ở đây rất nhiều, một năm ở đây bằng một ngày ở đó. Đã đến lúc thu xếp để chuẩn bị cho năm học mới, không còn nhiều thời giờ đâu. Chỉ tại tên người lột da trời đánh đó làm mất thì giờ quá.
_Vậy thì giờ làm sao ôn bài? - Fuiko hỏi.
_ À ! - Anne gãi đầu. - Trong phòng phép thuật có chiếc gương quá khứ chỉ cần vào đó là có thể trở lại trước thời gian tên lột da gây sự. Vào trong đi ! Có vẻ mẹ đã để chiếc gương ẩn sau bức tường màu nhiệm không để bị biết được. - Cô nhớ lại.
_ Được thôi ! - Cậu bé đồng ý. - À ! Còn chị Jane thì sao?
_ Em ấy có gương thần quá khứ riêng nên sẽ biết sẽ làm gì. Chị đoán cô bé đang ở học viện Hamara nổi tiếng, em ấy vốn rất thích thú với nơi đó từ lâu. Ai học ở đó thì trở thành những ma pháp sư thiên tài siêu việt.
_ Thật ạ? - Cậu bé hớn hở vô cùng.
Cả hai hóa thành tia sáng bay vào bên trong căn phòng dưới cầu thang. Căn phòng mờ ảo với những sắc màu, họ hiện ra trong phòng.
Anne nhắm mắt rồi mở ra, ánh sáng chuyển sang màu lam, thế là căn phòng mở khóa. Hai chị em bước vào bên trong tấm gương thần, giờ họ đã đứng trước sự gây sự của người lột da.
Họ lấy sách vở ra ôn lại những gì mà đã qua, miệt mài với những trang sách bài viết. Khi ở đây thì ở thế giới bên ngoài dù ở đây vạn năm thì khi rời khỏi cũng là ngày hôm nay không dịch chuyển một giây, mà cuộc bên ngoài vẫn hoạt động bình thường.
Anne miệt mài với các môn học như toán, văn hay ngoại ngữ. Làm các bài đề cương ôn tập cùng với thực tập lại những gì đã học được ở khóa học trước. Cậu bé Fuiko cũng chăm chú học tập lại để dễ nhớ để nắm vững các kiến thức đã qua, vì nó có thể hữu ích cho niên khóa mới.
Họ học được một lúc thì Jane bước vào, Anne và Fuiko quay đầu lại nhìn. Anne hỏi:
_ Em về rồi à? Hình như em đến học viện phép thuật Hamara thì phải?
Jane gật gật, cô biết chị gái biết điều này vì cô từng ao ước được đến đó giờ mới đạt nguyện vọng.
Fuiko hỏi:
_ Chị à ! Thế ở đó thế nào ạ, em chưa từng được đến đâu!??
Jane cười đáp:
_ Em thấy nó rồi mà khi đó đi cùng với Yako ấy.
Cậu bé há hốc mồm ậm ừ:
_ Ra là ở đó à, dù em chưa được chính thức đến tham quan trực tiếp.
_ Học viện rất khang trang, sân trường có các thứ màu nhiệm bổ ích giúp các học viên có thể chơi hay học để phát huy pháp thuật của bản thân. Ở phòng giáo vụ ma pháp thì có các công cụ thí nghiệm và các ma pháp cụ để giáo viên truyền dạy cho các học viên. Các học viên sau khi được giảng dạy sẽ tự thực hành rồi có bài kiểm tra năng lực qua mỗi kỳ họp.
Anne và Fuiko tỏ ra thích thú:
_ Hay quá nhỉ? Cũng giống thế giới chị em mình đang học, chỉ khác về cách thức thôi.
Fuiko reo lên:
_ Thế thì em mong ngày nào đó sẽ được học ở học viện phép thuật đó, dù không phải Hamara.
Anne nhìn cậu bé với ánh mắt lạnh lùng:
_ Em này...
_ Thôi ! Bắt đầu thôi, cần ôn tập qua các môn đã.
Bên ngoài căn phòng phép thuật, ông bà nội của chị em Jane từ nhà trên đi xuống. Họ ngồi ở chiếc phản gần cầu thang lên xuống. Họ trò chuyện diễn ra trong ngày, những điều mắt thấy tai nghe từ mọi người. Cuộc sống hàng ngày tất bật, nhiều người từ mọi nơi đến mua bán sinh hoạt. Các cuộc họp phố phường hay các lễ hội, ngày lễ diễn ra thường niên. Các cuộc thi mà các tổ chức lập ra để phát động phong trào theo kế hoạch đề ra.
🌟🌟🌟
Thời điểm chị em Jane bắt đầu chăm chú vào việc thực tập đề cương ở khóa học trước thì ở lâu đài phù thủy có chuyện kỳ lạ xảy ra.
Giáo chủ lên thảm bay đến trụ sở thập sư tộc để nói một số chuyện. Tông chủ cầm cây gậy thần từ trong hiên trụ sở bước ra thì gặp ngay chiếc thảm hạ xuống.
Tông chủ cất lời:
_ Ồ ! Ngài đã đến giáo vương, chắc người muốn ôn lại các vấn đề từ trước đến nay.
Giáo chủ đáp cùng lúc thảm bay biến mất:
_ Thưa ngài, đúng rồi ! Qua các sự kiện vừa qua tôi thấy cần chấn chỉnh lại về mọi phương diện, chứ tình trạng này sẽ bất lợi cho ta nếu có chuyện tương tự lại đến. Với lại, thế lực hắc ám đang trỗi dậy nơi nào đó mấy năm gần đây, cần phải ổn định không thì rắc rối lớn.
Tông chủ cho là phải, ông vuốt ve bộ râu dài bạc tư lự. Ông tự hỏi:
_ Vậy là đúng rồi, chưa biết kẻ đứng sau khơi dậy bọn hắc ám đó đang mưu đồ gì!!!?
_ Bọn phù thủy đen ấy mà, tên Voremo là kẻ đó cũng là kẻ cầm đầu Hiệp hội bóng tối như thông tin nhận được. Tiếc vẫn chưa thể xác định vị trí cái hiệp hội tà ác này ở nơi nào, nó có thể là nơi tụ tập phe hắc ám từ mọi nơi trong vũ trụ.
Hừm - Tông chủ tỏ ra không khoái mấy vụ này, dù vậy cũng phải lo lắng chứ không sẽ xảy ra sự cố gì lại gây nên sóng gió. Ông và giáo chủ đến bên chỗ đặt bộ bàn ghế bằng gỗ trúc, nó khá nặng. Chiếc bàn hình tròn có hoa văn màu vàng ở chỗ chính giữa khá lớn, các nơi khác màu nâu. Có bốn cái ghế màu nâu có chỗ dựa lưng đặt quanh bàn có màu nâu trừ chính giữa màu vàng nhạt. Hai người ngồi xuống tiếp tục đàm thoại các vấn đề họ đang bàn luận.
Bẵng qua thời gian trò chuyện được khá dài, họ vẫn sôi nổi không ngừng nghỉ. Các cơn gió thổi nhẹ thoáng mát làm họ thảo luận không biết là bao lâu.
Giáo chủ nói:
_ Vụ tấn công sau cuộc thi Tam Pháp Thuật cùng với sự hiện diện của người lột da là những điều cần lưu ý nhất.
_ Chí lý ! Bí thuật hắc ám đó chỉ người có tâm thuật mới có thể thấu tỏ, loại thuật này trong dân gian thời nay không phổ biến so với thời trung cổ về trước đó là điều ta còn thiếu sót. - Tông chủ ngã người sang một bên, chống đầu.
Giáo chủ nhận định:
_ Số ít người biết nó kể từ khi Rena huyền thoại hy sinh trăm năm trước thì dường như nó mất tích luôn. Có lẽ cần phải tìm lại nó rồi đưa vào giáo dục như vậy mới làm nó trở lại được.
Cả hai đặt tay lên vai nhau đồng thuận.
Bỗng nhiên có cơn gió lạ kèm theo các cánh hoa lá như cơn lốc nhỏ làm cơn gió thổi mạnh hơn. Có số hạt bụi nhỏ hoà lẫn trong đó bay đi lướt qua chỗ của họ đang ngồi hướng tới tòa lâu đài.
Cả hai giật mình là cơn gió lạ nào lại có cả hoa lá lẫn đất cát như vậy, giáo chủ lấy làm lạ cả hai đứng phắt dậy:
_ Chuyện gì xảy ra vậy, cơn gió này từ đâu tới !!?
Tông chủ cũng có ý như người, ông đáp:
_ Phải xem đó là gì?
Tông chủ đưa cây gậy thần lên hóa ra cái bóng phép thuật, cả hai ở trong đó cùng bay tới lâu đài. Nó là cái bóng trong suốt di chuyển trên không đưa họ bay qua các thị trấn về tới nền sân lâu đài.
Có ánh sáng lạ từ thần điện phượng hoàng gần tòa điện chính thường họp hội đồng. Đến nơi thấy có nhiều người đến gần xem có bông hoa hồng đỏ rực cắm trong lọ thạch anh trên đặt điện thờ.
_ Lạ lùng ! Sao lại có bông hoa này lại có khí chất lạ thường.
Giáo chủ bấm độn ngón tay tính toán, ngài đã biết chuyện gì xảy ra. Tông chủ liền hỏi:
_ Gì vậy thưa ngài?
_ Đó là hóa thân cô bé từng chiến đấu ở hắc địa, linh hồn đã thành bụi nhưng các nguyên thần tự hội tụ từ bùn đất làm nên điều kỳ diệu này. Quan trọng là ý chí mãnh liệt của cô ấy cũng góp phần tôi tạo nên kỳ tích này- Giáo chủ giải thích.