Chương 53: Ngoại truyện

21. Sở Dục: Quan hệ của hai người đã tới trình độ nào?

Cố Diễn Chi: Vợ chồng.

Đỗ Oản: Đúng vậy.

Sở Dục: Tôi vẫn có loại cảm giác đồng tình vì Đỗ Oản mới ra khỏi miệng hùm, lại vào ổ sói .

Đỗ Oản: . . . . . .

22. Sở Dục: Lần đầu hai người ước hẹn là ở nơi nào?

Cố Diễn Chi: Thật ra thì ngày ngày đều ước hẹn. Anh ghen tỵ sao? Rất ghen tỵ nhỉ. Xin lỗi nha.

Sở Dục (gân xanh nổi lên): Còn như vậy ông đây không hỏi nữa!

23. Sở Dục: Không khí giữa hai người khi đó như thế nào?

Cố Diễn Chi: Rất tốt.

Đỗ Oản: Đúng vậy.

Sở Dục: Câu tiếp theo.

24. Sở Dục: Lúc đó tiến triển tới mức nào?

Cố Diễn Chi: Hôn sâu. Có người thiếu dưỡng đến thiếu chút nữa rơi xuống đất.

Đỗ Oản: . . . . . .

25. Sở Dục: Địa điểm thường ước hẹn là ở đâu?

Cố Diễn Chi: Công ty chính của nhà họ Cố.

Sở Dục: Vì vậy cho nên bị Giang Yến Nam bắt gian ở văn phòng sao. Cố Diễn Chi, anh thật không biết xấu hổ đó.

Đỗ Oản nhìn lên trần nhà, hít sâu không nói.

26. Sở Dục: Sinh nhật đối phương, sẽ ăn mừng như thế nào?

Cố Diễn Chi: Trước kia là tặng quà. Bây giờ thì tặng quà, ăn bữa tối dưới ánh nến và làm một vài vận động cần thiết.

Đỗ Oản: . . . . . .

Đỗ Oản (cúi đầu lật bàn tay): Thì là ăn mừng bình thường. Sau lại thì, thì, tùy theo tâm tình của tôi.

Cố Diễn Chi: mỉm cười.

27. Sở Dục: Ai là người tỏ tình?

Cố Diễn Chi: Tôi.

Đỗ Oản: Tôi.

Cố Diễn Chi: Lần đó người thành công là tôi.

28. Sở Dục: Thích đối phương tới mức độ nào?

Cố Diễn Chi: Cùng nhau sống, cùng nhau chết.

Đỗ Oản: Hi vọng anh ấy có thể vĩnh viễn đều trải qua thật tốt. Về ý tưởng của tôi, không có gì quan trọng.

29. Bạn yêu đối phương không?

Cố Diễn Chi: À. Đúng rồi, Sở Dục, anh đã từng nói với Kiều Kiều ba chữ “anh yêu em” này chưa?

Sở Dục: . . . . . . Cút!

30. Sở Dục: Đối phương nói lời gì thì sẽ không có biện pháp nhất?

Cố Diễn Chi: Mặc kệ nói gì cũng sẽ không có biện pháp.

Đỗ Oản: Lúc anh ấy nói lời yêu thương.

31. Sở Dục: Có từng hoài nghi đối phương đứng núi này trông núi nọ?

Cố Diễn Chi: Không có.

Đỗ Oản: . . . . . . Có.

Cố Diễn Chi (xoay đầu lại): Hả? Lúc nào?

Đỗ Oản (nhìn trần nhà): Thì, anh trong khoảng thời gian sau khi ly hôn đó. Đi gần Diệp Căng như vậy!

Cố Diễn Chi: Vậy cần bồi thường sao?

Đỗ Oản: Anh định bồi thường như thế nào đây?

Cố Diễn Chi (hơi mỉm cười): Tối hôm nay. . . . . . ?

Đỗ Oản: . . . . . . Hay là, thôi!

32. Sở Dục: Có cho phép đứng núi này trông núi nọ không?

Đỗ Oản: Có thể.

Cố Diễn Chi: Có thể.

Sở Dục: Thật?

Cố Diễn Chi: Giả.

33. Sở Sục: Nếu lúc ước hẹn, đã trễ rất lâu mà đối phương vẫn chưa tới, thì sẽ làm thế nào?

Cố Diễn Chi: Có thể là đã xảy ra chuyện gì đó. Sẽ gọi điện thoại cho người quen khác.

Đỗ Oản: Trước kia chưa từng xảy ra chuyện như vậy. Có thể tôi sẽ rất lo lắng, sau đó gọi điện thoại cho thư ký của Cố Diễn Chi.

34. Sở Dục: Thích nhất nơi nào trên thân thể đối phương?

Cố Diễn Chi: Mắt.

Đỗ Oản: Lông mi rất dày rất dài.

Cố Diễn Chi ngồi một bên cười đến hàm súc. Sở Dục liếc qua một cái: Tôi cảm thấy anh thật giống như đang nghĩ tới điều gì đó không nên nghĩ.

Cố Diễn Chi (mặt không đổi sắc nói): anh nghĩ không sai, đúng là như vậy .

Đỗ Oản: . . . . . .

35. Sở Dục: Dáng vẻ gì của đối phương là gợi cảm nhất?

Đỗ Oản: Rất nhiều. Lúc mặc áo ngủ, dây đai nới rộng thùng thình, hoặc là lúc mới vừa tỉnh ngủ, còn có, chính là lúc khóe mắt chứa ý cười. . . . . .

Cố Diễn Chi chống trán cười nhìn qua: Anh nhớ kỹ rồi.

36. Sở Dục: Lúc nào hai người sẽ cảm thấy khẩn trương?

Đỗ Oản: . . . . . . Lúc không khí hơi ấm lên. Cảm thấy anh ấy đang cố ý .

Sở Dục: Cô không cần phải hoài nghi, anh ta đúng là cố ý. Sớm đã nói với cô Cố Diễn Chi đứng đầu về mặt không biết xấu hổ, không phải cô không tin sao. Khi còn bé người này nói thật hay là đi lấy cái thang, kết quả gạt tôi ở trên tàng cây một buổi tối, lúc ấy cô còn chưa ra đời đâu, được chứ.

Đỗ Oản: . . . . . .

37. Sở Dục: Có từng nói dối đối phương chưa? Am hiểu nói dối không?

Đỗ Oản: Từng nói. Nhưng không phải rất am hiểu, bị anh ấy nhìn ra.

Cố Diễn Chi: Từng nói. Cô ấy rất tin. May mắn kết quả cuối cùng cũng rất tốt.

38.Sở Dục: Lúc nào thì cảm thấy hạnh phúc nhất?

Đỗ Oản: Lúc đất đá trôi ở trong núi, anh ấy giống như thần tiên từ trên trời giáng xuống.

Cố Diễn Chi: Lúc cô ấy làm giải phẫu, sau mấy tiếng bác sĩ nói cho tôi biết, giải phẫu rất thành công.

39. Sở Dục: Có từng cãi nhau chưa?

Đỗ Oản: Chưa từng.

Cố Diễn Chi: Chưa từng.

Sở Dục: Không đúng, nếu vậy sao có thể ly hôn, các ngươi nói rõ ràng đang nói xạo.

Cố Diễn Chi (xem thường): Anh cho rằng ai cũng giống anh và Kiều Kiều như vậy.

Sở Dục: . . . . . .

40. Sở Dục: Cãi nhau chuyện gì?

Bỏ qua.

41. Sở Dục: Làm hòa như thế nào?

Bỏ qua.

42. Sở Dục: Cho dù chuyển sang kiếp khác cũng muốn trở thành người yêu sao?

Đỗ Oản (nhỏ giọng nói): Rất muốn.

Cố Diễn Chi (cầm tay Đỗ Oản, khóe miệng khẽ nhếch lên thành nụ cười): Sẽ như vậy.

43. Sở Dục: Lúc nào sẽ cảm thấy mình được yêu?

Đỗ Oản: Mỗi phút mỗi giây.

Cố Diễn Chi: Tình yêu của Đỗ Oản vẫn luôn biểu hiện ở trên mặt. Chính cô ấy chưa từng nhận ra thôi.

Sở Dục (chậm rãi): Nhưng ngài không thể phủ nhận, lúc Đỗ Oản hợp sức với Yên Ngọc thiết kế ngài, đúng là cũng đã từng lừa gạt được ngài, ngài Cố.

Cố Diễn Chi: Câu tiếp theo.

44. Sở Dục: Lúc nào thì cảm thấy "Không được yêu"?

Đỗ Oản: Rất nhiều năm trước, lúc bày tỏ bị từ chối. Thật ra thì em vẫn luôn rất muốn hỏi, đến tột cùng thì chính xác là anh bắt đầu yêu thích em từ lúc nào . . . . . .

Cố Diễn Chi: Xác thực mà nói, anh vẫn luôn chưa từng bài xích em yêu thích anh.

Đỗ Oản: Nhưng em thích anh với anh thích em là hai việc khác nhau, hơn nữa anh không chán ghét em với anh yêu thích em cũng là hai việc khác nhau mà! Anh chỉ nói anh đã thích rất lâu, nhưng mà em thích anh còn lâu hơn so với thời gian anh yêu thích em, từ lúc còn nhỏ em đã chỉ thích anh, nhất định anh thì không phải là như vậy.

Sở Dục: Cố Diễn Chi đến chết cũng sẽ không thừa nhận trước mặt mọi người mình có phần yêu trẻ nhỏ, Đỗ Oản, cái vấn đề này cô nên để về nhà hỏi, đáp án nhận được có thể đáng tin hơn một chút, cô nói có đúng không?

Đỗ Oản: . . . . . .

45, Sở Dục: Phương pháp biểu hiện tình yêu là?

Cố Diễn Chi: Cố gắng làm bạn.

Đỗ Oản: Có thể chắp tay đưa ra tất cả. Cho dù có thể anh ấy sẽ không cần.

46. Sở Dục: Loài hoa giống với đối phương là?

Cố Diễn Chi: Hoa sen, lúc mới chớm nở.

Sở Dục: Anh là muốn nói Đỗ Oản gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn sao. Sinh sống ở một nơi không biết xấu hổ như nhà họ Cố vậy, còn có thể lớn lên được như thế, quả thật không dễ dàng mà.

Đỗ Oản: . . . . . .

47. Sở Dục: Giữa 2 người có chuyện giấu giếm nhau không?

Đỗ Oản: Không có.

Cố Diễn Chi: Không có.

48. Sở Dục: Loại tình kết của bạn là?

Đỗ Oản: . . . . . . Cố Diễn Chi.

Cố Diễn Chi (hơi mỉm cười): Đỗ Oản.

Sở Dục (không thèm nhìn thẳng): Thật ra thì đổi một câu trả lời trực tiếp hơn phải là, một luyến huynh (yêu thích anh trai), một luyến đồng (yêu thích trẻ con).

Cố Diễn Chi: . . . . . .

49. Sở Dục: Quan hệ của hai người là được người xung quanh công nhận? Hay là vẫn giữ bí mật?

Đỗ Oản: Công nhận.

Cố Diễn Chi: công nhận.

Sở Oục: Đúng thế, các tờ báo của thành phố T, từ lúc hai người ly hôn đến khi Đỗ Oản nằm viện, liên tiếp lên báo ít nhất phải hơn một tháng. Anh đã giúp ngành tin tức cả thành phố T kiếm tiền đó Cố Diễn Chi.

50. Sở Dục: Hai người cho là tình yêu sẽ có thể kéo dài đến vĩnh viễn sao?

Cố Diễn Chi & Đỗ Oản: Có thể.