Lăng Thần đi vào trong phòng bên cạnh, mới vào, một âm thanh nữ nhân vang lên:
- Tên khốn nạn, ngươi là ai? Sao lại bắt cóc ta?
- Ta tên Lăng Thần, còn vì sao ư? Đơn giản, bởi ta thích.
Lăng Thần hùng hổ nói.
- Ban đầu ta còn tính từ từ thuyết phục nàng sau đó nhẹ nhàng với nàng, nhưng không ngờ, nàng lại ra tay độc ác với Hoàng Dung như vậy. Nữ nhân ác độc, cần phải trừng phạt xứng đáng.
Lăng Thần nói xong liền cởi hết đồ ra, Lam Nguyệt dù là chủ của kỹ viện, thấy vô số cảnh nam nữ làm chuyện ấy nhưng khi thấy côn thịt của Lăng Thần to như vậy, trong lòng nàng bỗng có cảm giác sợ hãi. Cộng thêm điều hắn vừa nói, nàng sợ Lăng Thần sẽ ra tay với nàng sau khi lăng nhục.
- Ngươi... ngươi... Mau cút... ra...
Lam Nguyệt cố gắng chống đỡ nhưng hai tay nàng đang bị xích sắt khóa lại kéo sang hai bên, chỉ có thể đá chân ra để cản lại, nhưng với chút sức mạnh ấy, căn bản chẳng làm bị thương Lăng Thần được.
- Hừ.
Bốp!
Lăng Thần lại gần xong tát một cái vào mặt nàng, đưa côn thịt lại gần miệng, rồi kêu.
- Mau liếm nó.
- Ta mới không... ưm...
Lam Nguyệt còn chưa kịp từ chối xong thì thân thể nàng lại tự quỳ xuống dưới thân Lăng Thần, hai tay mặc kệ xích sắt làm đau đớn mà cần lấy côn thịt hắn rồi đem đôi môi ngậm vào trong.
- Hừ, có chút kỹ năng như vậy, còn không bằng Hoàng Dung.
Dù Lam Nguyệt có là chủ thanh lâu, nhưng nàng chỉ làm với mục đích dụ dỗ rồi đe dọa chứ chưa có thực sự làm chuyện phục vụ nam nhân bằng mồm, nàng tất nhiên đã mất lần đầu, nhưng dùng mồm thì chưa bao giờ. Lăng Thần cũng không quan tâm rằng Lam Nguyệt có biết bú liếm côn thịt hay không, hai tay hắn bắt lấy đầu nàng kéo tới, cổ họng Lam Nguyệt ngay lập tức bị côn thịt đâm vào, hai mắt nàng trợn trắng, khuôn mặt trông cực kỳ thống khổ, miệng đã bị chặn nên chỉ có thể phát ra những tiếng "Ô... ô..."
Lăng Thần vờ như không thấy sự không thổ của nàng, xem miệng nàng như dâm huyệt vậy, hai tay liên tục đem đầu nàng đưa ra rồi lại đâm vào, liên tục như vậy, khiến cho côn thịt hắn cứ mỗi lần đâm thì đâm tới tận sâu trong họng.
Lam Nguyệt bị làm như vậy thì cực kỳ nhục nhã, nàng lại không có sức phản kháng, vì vậy chỉ có thể nhắm mắt chịu đựng, cố gắng sống sót qua lần này.
Một hồi lâu sau, Lăng Thần cảm thấy như sắp ra, hắn liền làm mạnh thêm vài lần nữa, sau đó đem côn thịt đâm vào trong, lượng lớn tinh dịch phun trào mạnh mẽ vào trong miệng Lam Nguyệt.
- Ọe... ọe...
Sau khi Lăng Thần bỏ côn thịt ra, Lam Nguyệt cảm thấy khó thở do tinh dịch quá nhiều nên ngước đầu xuống muốn nôn hết ra, Lăng Thần thấy vậy thì nắm đầu nàng, sau đó ấn mạnh xuống đống tinh dịch dưới sàn, lạnh lùng nói:
- Mau ăn hết chúng đi... Nếu bỏ sót, ta sẽ cho ngươi cảm giác sống không bằng chết.
Lam Nguyệt dù trong lòng không muốn, cuối cùng vẫn phải thỏa hiệp, nàng liền đem chiếc lưỡi mềm mại ra liếm từng giọt tinh dịch trên sàn, đến khi hết sạch thì Lăng Thần tiếp tục ra lệnh.
- Đừng dậy, giơ một chân cao lên.
- Đừng... ta không muốn... đừng mà... bắt ta làm gì cũng được... nhưng đừng chuyện đó...
Lam Nguyệt khóc lóc cầu xin, nàng không muốn bản thân mình bị tên này lăng nhục. Bởi lần đầu của nàng, cũng là bị người khác làm như vậy, sau đó nàng vớ được một con dao rồi giết ngược lại hắn, nếu không thì nàng không biết cuộc sống hiện tại của mình sẽ như thế nào.
- Hừ, cầu xin cũng vô dụng.
Lăng Thần liền nói, hắn liền phá hủy xích sắt, sau đó xé rách bộ đồ mà Lam Nguyệt đang mặc. Bầu vú trắng nõn cùng núm vú hồng hào, khác với những nữ nhân Lăng Thần từng gặp, núm vú nàng vậy mà thụt ở bên trong.
- Hửm? Núm vú thụt vào sao? Không ngờ ngươi lại có cái này?
- Đừng... đừng nhìn mà...
Lam Nguyệt đỏ mặt, nàng biết số phận của mình sắp tới, liền lấy hai tay che mắt, không muốn nhìn thấy tên nam tử trước mắt đem côn thịt đâm vào trong nàng.
- Hừ, miệng thì nói không nhưng cơ thể rất thành thục. Để ta xem cô còn cứng rắn được bao lâu.
Lăng Thần liền cúi người xuống mút mạnh lấy bầu vú của Lam Nguyệt khiến toàn thân nàng run rẩy kịch liệt.
- Ưm... đừng... ư... nhột... nhột quá... cảm giác này... ưm...
Lam Nguyệt cong người lên rên rỉ liên tục, khi Lăng Thần hút mạnh khiến cho núm vú cương cứng của nàng lòi ra thì nàng đột nhiên toàn thân co giật, âm đạo điên cuồng phun ra dâm dịch làm côn thịt của hắn ướt nhẹp.
- Mới nhiêu đó mà đã ra, đúng là một nữ nhân dâm đãng cần dạy dỗ.
Sau đó hắn cũng không chần chờ nữa, ép mạnh nàng vào tường, để cho cặp ngực ấy run rẩy trước mặt, một tay hắn giữ chặt tay nàng, tay còn lại đưa một chân lên cao, miệng thì hôn lấy đôi môi mềm mại. Dù lúc đầu Lam Nguyệt đóng chặt răng phản đối nhưng dần dà, do khí tức của Lăng Thần ảnh hưởng nên cũng dần buông thả, để cho lưỡi hắn tùy ý hành động.
Sau một lúc hôn nhau, cả hai người tách đầu ra, Lăng Thần đưa côn thịt vào mép âm đạo của nàng, rồi thì thầm.
- Ta vào đây.
Phốc!
- Ư... to... to quá... ứ...
Lam Nguyệt cảm nhận được côn thịt to bự ấy đâm tận vào trong tử cung của mình, dù cho có dịch trơn hay nàng đã mất lần đầu nhưng kích thước côn thịt là quá to, khuôn mặt nàng liền ngửa lên, hai mắt trợn trắng, cơ thể liên tục co giật.
Bạch! Bạch! Bạch!
Lăng Thần không cho nàng kịp làm quen, ngay lập tức dùng sức đem côn thịt rút khỏi động rồi lại đưa vào mạnh mẽ khiến cho quy đầu đâm tới hoa tâm mấy phát, cứ như vậy, côn thịt không ngừng ra ra vào vào, mỗi lần đều khiến cho Lam Nguyệt từ khó chịu nhanh chóng cảm thấy sung sướng khó tả, nàng không kìm được rên lên vài tiếng.
- Ư... sướng... sướng quá... ưm... ư... mạnh .... mạnh quá... aaaa...
Lam Nguyệt vừa bị côn thịt đâm vào vừa rên rỉ những bằng câu nói dâm đãng. Dương vật to lớn liên tục đâm vào trong khiến cô sung sướng tột độ.
Nghe tiếng rên của nàng, Lăng Thần càng hưng phấn, sức lực càng mạnh thêm, hay tay cũng không quên vừa giữ lấy eo, vừa tét mạnh vào mông to của nàng vài cái.
Bốp! Bốp! Bốp
- Ư... không được... không chịu... nổi... ưm...
- Sắp... sắp ra... ưm... ta sắp raaaa...
Lam Nguyệt hét to một tiếng, sau gần trăm cú nhấp mạnh bạo của Lăng Thần, sau không biết lần nàng cao trào, dâm thủy tầm trong tử cung bắn lên côn thịt rồi yếu ớt muốn nằm xuống.
Lăng Thần cũng cảm thấy không chịu nổi nữa đâm thêm vài chục cái rồi rút ra, sau đó hắn đem côn thịt nhét vào miệng của Lam Nguyệt, lúc này đang mở to thở từng tiếng hổn hển, sau đó bắn vào trong miệng nàng. Dù chỉ mới làm một lần, cộng với tâm trí Lam Nguyệt còn đang đắm chìm trong việc vừa ròi nhưng khi tinh dịch đi vào, nàng không phun ra nữa mà cố gắng nuốt vào, sau đó liền mệt mỏi ngất hoàn toàn,
Nhìn nữ nhân nằm trên người mình, Lăng Thần liền dọn dẹp chỗ xung quanh rồi đặt nàng nằm trên giường. Dù nói là xả giận nhưng hắn cũng không làm quá nhiều điều quá đáng. Chủ yếu là tra tấn chút cô nàng để dễ dàng chinh phục hơn thôi.
--Hết chương 64--