Ngày hôm sau, Lăng Thần và chúng nữ sau khi ngủ dậy thì sửa soạn rồi đi ra đại sảnh, những món ăn đã được chuẩn bị đầy đủ trên bàn, hắn cùng chúng nữ không khách khí mà chia nhau ra vài người một bàn.
Công Tôn Chỉ đa tạ Lăng công tử cùng các phu nhân đã ở lại dự hôn lễ của ta.
Công Tôn Chỉ mặc một bộ hỉ phục màu đỏ đứng phía ở trên chắp tay về hướng Lăng Thần và chúng nữ, giọng có chút vui mừng mà nói.
- Cô dâu đến.
Lúc này, mấy tên sai vặt của Công Tôn Chỉ từ bên ngoài kêu to.
Lăng Thần quay lại nhìn thì hai mắt sáng ngời, hắn thấy được một nữ nhân tầm hai lăm tuổi với thân hình đầy đặn, ngực tấn công mông phòng thủ, đang được hai nha hoàn dẫn vào, nàng mặc đồ cưới màu đỏ, khuôn mặt thì đã bị che đi nhưng mái tóc đen dài vẫn lộ ra.
- Phu quân, nếu thiếp không nhầm. Nàng chính là Hương Lan, cũng là nữ nhân được xứng tên trong Thập Đại mĩ nhân.
Mộ Dung Tuyết ở một bên truyền âm tới Lăng Thần, dù sao nàng cũng là một người trong gian hồ, có mối quan hệ cũng không không ít người.
Hai nha đầu hiện đang xách hai bên Hương Lan dẫn vào lễ đường, Lăng Thần thấy nàng có chút run rẩy kháng cự nhưng không được, hiển nhiên là đã bị tên Công Tôn Chỉ làm gì đó.
- Nhất bái thiên địa.
Một trong số tên thủ hạ đọc lên lễ thành thân. Lăng Thần tất nhiên muốn đem Hương Lan cướp lấy, dù nàng ta cũng là nữ nhân đã có chồng, nhưng sắc đẹp vẫn phải nói là cực mĩ.
Công Tôn Chỉ nghe theo lời nói mà khom người, còn Hương Lan thì hai nha hoàn phải ép lấy.
- Nhị bái cao đường!
- Phu thê giao bái!
- Tất cả đã xong, có thể động phòng.
Khi làm xong lễ nghi đính hôn, Công Tôn Chỉ liền đỡ lấy cơ thể Hương Lan, hai nha hoàn liền xong nhiệm vụ mà lui ra.
- Lăng công tử cứ tự nhiên ăn uống, ta và tân nương có chút việc phải làm.
Công Tôn Chỉ nhìn về phía đám người Lăng Thần nói một tiếng rồi dẫn Hương Lăng vào phòng cách xa bàn tiệc.
- Các nàng cứ ở đây thưởng thức đồ ăn cùng với Công Tôn cô nương, ta một mình đi vệ sinh một chút.
Lăng Thần thấy hai người đi vào trong phòng thì cũng tìm cớ đi ra, sau đó hắn lợi dụng góc khuất rồi quay vòng lại chỗ phòng mà Công Tôn Chỉ đi vào sau đó ở ngoài thám thính nhất cử nhát động của hai người.
- Hừ, tên khốn Công Tông Chỉ... Uổng công phu quân ta tin tưởng ngươi như huynh đệ, không ngờ ngươi lại làm những chuyện bỉ ổi như vậy.
Khi cả hai vừa vào phòng, Công Tôn Chỉ liền giải ít huyệt cho Hương Lan thì bị nàng chửi mắng liên tục.
- Lan nhi, tên kia thì có gì tốt. Trong đầu hắn suốt ngày chỉ nghĩ đến đánh đấm, làm sao có thể thỏa mãn được nàng. Còn Công Tôn Chỉ ta, từ khi mới gặp liền đã say mê nàng... Ta chỉ yêu mỗi mình nàng và chắc chắn có thể đem lại hạnh phúc cho nàng, tại sao nàng lại không chịu chấp nhận ta?...
Công Tôn Chỉ nói với Hương Lan, Lăng Thần ở ngoài nghe mà tím mặt. "Mẹ nó, không phải hắn cũng có ý đồ với nữ nhân của ta sao? Còn ở đây giả vờ giả vịt?" Thực chất Lăng Thần cũng muốn ra tay với Công Tôn Chỉ lắm rồi, nhưng vì hắn muốn âm thầm xài độc giết chết hắn nên chưa ra tay, với cả hiện tại hắn còn chưa làm gì Công Tôn Lục Ngạc, nếu ra tay sợ nàng sẽ buồn.
- Hừ, yêu thương ta? Không phải ngươi cố tình độc chết phu quân ta, sau đó bỏ thuốc khiến ta không thể dùng được nội lực, rồi nhanh chóng ép ta tham gia lễ đường với ngươi? Tên khốn nạn... Tên súc vật...
Hương Lan không chịu khuất phục, nhưng sâu trong mắt nàng vẫn là sự tuyệt vọng bởi hiện nàng đã rơi vào tay sói, vô pháp thoát ra.
- Dù nàng có nói gì thì chúng ta cũng đã bái đường thành phu thê, qua hôm nay thì sẽ chính thức là vợ chồng, chúng ta uống chút rượu rồi làm chính sự.
Công Tôn Chỉ thấy không thể thuyết phục được nàng thì liền trở nên lạnh lùng, mà Hương Lan cũng chỉ được giải huyệt để có thể nói chuyện, còn cơ thể nàng vẫn chưa động nên đành bất lực nhìn hắn lấy rượu, thậm chí còn thấy cảnh hắn đem xuân dược bỏ vào trong cốc của nàng.
Sau khi hắn đem hai ly rượu lại, hắn liền tu một phát hết ly của hắn, sau đó đem ly rượu có xuân dược đổ vào mồm nàng.
- Hừ, nữ nhân cứng đầu... Để ta xem uống xong chén này, nàng còn như vậy không? Hay là liền yêu cầu ta đ-t nàng tới chết?
Hương Lan bị ép uống hết ly rượu, khuôn mặt dần đỏ lên. Nàng không phải say mà là do xuân dược phát tác, cơ thể trở nên nóng rức, âm đạo nàng lúc này vô cùng ngứa ngáy.
- Ư... không được... không... cho ta... mau cho ta...
- Được thôi.
Côn Tôn Chỉ còn chưa kịp trả lời thì một âm thanh kỳ lạ vang lên sau lưng hắn, sau đó hắn liền bị đánh vào gáy rồi bất tỉnh nhân sự.
- Tên...
Công Tôn Chỉ nghe được âm thanh nam nhân thì đang muốn hỏi xem là ai thì bị đánh ngất, người ra tay tất nhiên là Lăng Thần, hắn biết nếu mình còn không ra tay, chỉ sợ tên này đã ăn luôn mĩ nhân. Còn vì sao hắn không giết, tất nhiên là có trò hay cần làm rồi.
Sau đó hắn đi lại chỗ Hương Lan, bộ đồ trên người cũng dần biến mất, để lộ côn thịt đã cương cứng .
- Ngươi... ngươi là ai…
Hương Lan còn chút lý trí cuối cùng thấy vậy, có chút giật mình hỏi, nàng không ngờ nam nhân trước mắt mạnh như vậy, nhưng khi thấy hắn cởi hết đồ để lộ côn thịt, nàng liền biết người trước mắt cũng không phải là quân tử, dẫu vậy, dục vọng trong lòng nàng lúc này đã lên rất cao.
- Ưm... cho... cho ta...
Lăng Thần nhìn lấy khuôn mặt thành thục, xinh đẹp của Huong Lan, mắt ngọc, bờ môi đỏ mọng, một đầu tóc đen óng xã xuống tới bờ mông càng thêm gợi cảm.
-Chậc, Công Tôn lão già, dù sao cũng là khách, để ta giúp ngươi giải quyết luôn "thê tử" mới cưới của ngươi.
- Ưm... ưm...
Lăng Thần không nhịn được nữa, còn chưa để nàng ta kịp làm gì thì đã hôn vào đôi môi đỏ mọng... Tiếng chọp chẹp vang lên.
Đầu lưỡi Lăng Thần nhẹ nhàng tách ra hàm răng của Anh Cô, để cho rượu mừng mà nãy hắn uống đem vào miệng mĩ nhân.
Hương Lan do bị ảnh hưởng xuân dược mà hai mắt mê ly, phối hợp với Lăng Thần để cho lưỡi hắn tùy tiện nghịch trong miệng nàng, hai lưỡi quấn quýt lấy nhau.
Chụt!
Hai tay Lăng Thần lúc này liền xé toạc bộ đồ của Hương Lan khiến cho cặp vú to tròn của nàng lộ ra không khí nảy một hồi rồi bị hai bàn tay to chiếm lấy, nhào nặn liên tục.
- Ư!...ư!...
Hai vú to bị trêu chọc càng làm cho Hương Lan hứng tình mà rên rỉ, hai tay Lăng Thần bắt lấy hai vú to của nàng, cảm giác mềm mãi mà co dãn của bầu vú mang lạilàm cho Lăng Thần sướng mà không ngừng nhào nặn, hắn thậm chí còn dùng ngón tay kẹp lấy núm vú đang cương cứng của nàng mà trêu chọc.
Lăng Thần buông bờ môi đỏ mọng của nàng ra, ngắm nhìn một thân thể trắng nõn hai vú to tròn, bờ mông săn chắc, mà trên bầu vú to có hai hạt núm vú to đỏ chót mà cương cứng, còn cái âm đạo màu hống phấn mà ướt át vì dâm thủy chảy ra.
Lăng Thần liền đè người nàng xuống, một tay tiếp tục nghịch bầu vú, còn bầu vú còn lại thì bị hắn dùng miệng chiếm lấy, răng hắn cắn nhẹ vào da thịt mềm mại, lưỡi không ngừng liếm đầu vú như liếm kem
- Ah!... Thật sướng...ư!
Làm cho Anh Cô rên một tiếng , Dương Thần một tay bắt bầu vú còn lại mà nhào nặn xoa bóp , lâu lâu để hai ngón tay kẹp lấy núm mà se se.
Hương Lan sung sướng rên rỉ, Lăng Thần liền đem tay còn lại một đưa xuống âm đạo mà xoa lên mép âm đạo sau đó dùng một ngón tay đâm vào tiểu huyệt của nàng khiến cho hắn cảm nhận được sự co bóp của từng lớp thịt bên trong
- Ư... sướng quá... ta ra... ra rồi... aaa...
Đã lâu chưa được sung sướng như vậy, Hương Lan không thể chịu được nữa mà cao trào.
Lăng Thần rút ngón tay ra thì thấy tay mình dính đầy dâm thủy, thấy mĩ nhân đã không chịu được hắn liền buông tha cặp ngực, đem côn thịt cọ sát mép âm đạo.
- Đừng... đừng trêu chọc ta nữa... Mau vào...
- Hừ, gọi phu quân.
Thấy Hương Lan đã thèm thuồng, Lăng Thần liền trực tiếp ép nàng, một tay giữ chặt eo, một tay vỗ vào một bên đùi nàng.
- Phu... phu quân... l-n thiếp ngứa quá... mau đút vào... thiếp... chịu... không... không nổi nữa...
Phốc!
Lăng Thần nghe lời gian nhân liền không chút ngần ngại mà đâm một phát thật mạnh khiến cho Hương Lan chịu không nổi hét lên một tiếng đau đớn.
Anh Cô hét thảm một cái vì đau đớn nước mắt đều chảy ra.
- Quá chật, thật sướng.
Côn thịt Lăng Thần đâm vào âm đạo nàng, vì đã lâu không được thoải mái nên mép thịt bên trong không ngừng siết và co thắt kẹp lấy côn thịt hắn, làm Lăng Thần cực kỳ thoải mái.
Bạch! Bạch! Bạch!
- Ư... sương quá... sướng... côn thịt to... đâm vào... tử cung... rồi... ưmm....
Sau khi Hương Lan hết đau thì Lăng THần bắt đầu động, hắn không ngừng đem côn thịt rút ra rồi lại đâm vào một cách mạnh bạo, hai tay bắt hai bầu vú to nhào nặn. Theo những cú đâm thọc ra vào, Hương Lan cảm giác từng cơn khoái cảm đang ùa tới, nàng cũng phối hợp mà rên rỉ.
Dương Thần nghe nàng rên mà hưng phấn hai tay bỏ qua nàng hai vú to, đưa bờ mông to lớn của nàng nắm chặt, côn thịt thì đâm thọc càng nhanh càng mạnh vào âm đạo.
Bạch! Bạch! Bạch!
- Ưm... ư... thật to... ư... aaa...
Những tiếng ra vào mạnh mẽ của côn thịt , hai chổ giao hợp va đập vào làm không ngừng phát ra âm thanh.
Không lâu sau đó, Hương Lan không chịu nổi nữa mà cao trào, không biết đây là lần thứ bao nhiêu của nàng, chỉ biết từ nãy tới giờ Lăng Thần chưa hề ra lần nào, từ trong tử cung phun ra từng đợt dâm thủy dội lên côn thịt Lăng Thần.
- Ta cũng ra.
Lăng Thần Thần không kiềm chế mà nắm chặt mông nàng, thút hông thật mạnh một cái khiến quy đầu lên đỉnh hoa tâm , tinh dịch mãnh mẽ mà phun ra bắn đầy trong tử cũng nàng.
Hương Lan hết sức liền nằm im trong ngực hắn, xuân dược cũng đã tiêu tan hết nhưng nàng không hiểu vì sao, dù bị hắn cưỡng ép nhưng nàng lại không chán ghét hắn, ngược lại như hoàn toàn yêu hắn, thậm chí thân ảnh phu quân nàng cũng đã quên. Lúc này Lăng Thần mới chú ý được Công Tôn Chỉ đã dậy, hai mắt đỏ rực, giận dữ nhìn lấy hắn.
- Aiza, Công Tôn lão huynh đã dậy... Yên tâm, ta cũng đã đem nàng làm xong... Khặc khắc
Lăng Thần thấy ánh mắt giận dữ của Công Tôn Chỉ thì liền trêu chọc, hắn cũng đã bị khóa hành động, ngoài trừ tức giận thì còn làm được gì.
Hương Lan thấy Công Tôn Chỉ đã dậy, có chút ngại ngùng ôm chặt Lăng Thần, hai mắt không dám nhìn xuống. Nàng dù sao cũng làm chuyện ấy với người nam nhân này ở trước mặt tên khốn nạn kia, dù trong lòng có chát ghét lão Công Tôn Chỉ, nhưng cũng có chút ngại ngùng vì bị nhìn thấy hết.
Lăng Thần an ủi Hương Lan một chút, rồi đi đến trước mặt Công Tôn Chỉ, sau đó liền giải huyệt cho Công Tôn Chỉ.
- Tên khốn... Tại sao ngươi làm vậy với ta... Không phải ta với ngươi không thù không oán sao?
Lăng Thần mặc kệ tiếng chửi của hắn, lập tức dùng một lại thuốc màu lạ đem đổ vào trong miệng Công Tôn Chỉ sau đó chỉ thấy Côn Tôn Chỉ hóa thành dòng nước rồi biến mất.
- Chậc, thuốc độc này cũng thật là mạnh. Lần sau nên để tránh xa tầm tay chúng nữ, cận thận một chút.
Thấy tác dụng lọ thuốc, Lăng Thần cũng có chút sợ sợ, nhưng nhiều hơn là tự hào vì bản thân đã làm được loại thuốc có thể làm tan chảy xác ngay lập tức...
Sau đó hắn liền mặc kệ, liền quay lại giường ôm lấy Hương Lan, hắn còn chưa kịp hỏi nàng cảm thấy thế nào thì liền cửa phòng ngay lập tức bị mở ra.
--Hết chương 55--