Chương 46: Bắt đầu

Hoàng Dung nhìn ra được rằng Lăng Thần còn đang có chút thất thố, chưa động thì trong lòng liền có chút vui vẻ, nàng dùng ánh mắt tà mị nhìn hắn nói:

- Chủ nhân, liệu ngài có thích không… Dung Nô vì ngài mà sẵn sàng làm như vậy. Có biết trên đường Dung Nô sợ người ta nhìn thấy lắm không…

Lời nói của Hoàng Dung có phần dâm đãng, Lăng Thần làm sao không biết nàng đang cố tình nhưng hắn mặc kệ:

- Chà, Dung Nô đúng là quá dâm, quà nhiên là trời sinh kĩ nữ, dâm đến như vậy mà giang hồ cứ đồ là nữ nhân thông minh, yêu chống… Chậc đúng là không thể đánh giá qua vẻ bề ngoài mà, nhưng ta lại thích… Mau lại đây cho ta nhìn một chút nào.

Trước khi quyết định và đi đến đây, Hoàng Dung đã chuẩn bị tinh thần… Mà lúc này nàng cũng không còn kháng cự, mang tâm thức hưởng thụ mong chờ đi đến.

Hoàng Dung liền giữ cao hay váy, sau đó ngoan ngãn đi đến trước mặt Lăng Thần, nàng còn cố tình vặn vẹo mông làm cho dâm dịch văng ra khắp sàn.

Lăng Thần nhìn vậy thì trong lòng cực kỳ sảng khoái, một tay bóp lấy ngực sữa của nàng rồi nhào nặn, không quên nghịch ngợm núm vú hồng hào đã cương cứng, một tay vuốt ve mép ngoài dâm huyệt nàng sau đó liền một tiếng “Phốc!’, hắn liền rút ngọc bội ra làm cho dâm dịch không ngừng tuôn trào, sau đó hắn liền đem ngọc bội ướt đẫm ấy đưa lên miệng Hoàng Dung nói:

- Dung Nô, mau thưởng thức dâm dịch của mình đi.

Hoàng Dung bất đắc dĩ vươn ra chiếc lưỡi mềm mại ấy rồi liếm những chất dính dầy tren ngọc bội, dù biết thứ này là do mình xuất ra nhưng trong lòng nàng vẫn có chút kích thích.

Lăng Thần thấy nàng không ngậm vào thì cũng mặc kệ, hắn liền đem tay đang rảnh sờ soạn hết toàn bộ cơ thể nàng, lúc thì bóp bầu vú sữa, lúc thì đem ngón tay móc vào trong dâm huyệt rồi nghịch ngợm, có lúc còn vuốt ve đùi nàng khiến cho Hoàng Dung rất nhanh liền chìm đắm trong dục vọng.

Thấy Hoàng Dung đã như vậy, Lăng Thần liền dừng lại làm cho nàng có chút khó hiểu. Chưa kịp chờ Hoàng Dung hỏi lại, hắn đã nói:

- Chậc, mọi thứ đều hoàn hảo? Ngoại trừ nơi này quá dài…

Nói rồi hắn liền đem tay rờ xuống dâm huyệt Hoàng Dung, sau đó chạm vào lớp lông mao mềm mại bên ngoài…

Hoàng Dung thấy cực kỳ kì xấu hổ, đặc biệt là khi thấy Lăng Thần dùng cách không cầm vật đem dao lam đến tay kia, mà ngọc bội thì bị hắn nắm từ khi nào.

Thấy dao lam tiến đến gần mép âm đạo, Hoàng Dung run lên một tiếng, nàng ngại ngùng nói:

- Có thể không làm không?

Lăng Thần nhìn nàng, cười nhẹ một tiếng ròi tiếp tục đem dao lam lại gần, miệng nói:

- Đừng nhúc nhích, ta không hay dùng mấy cái này nên sẽ dễ bị thương, còn vì sao ta làm vậy, thứ nhất là để cho tiện trong việc ân ái giữa chúng ta, thứ hai chính là để nàng làm vài tiết mục tiêu khiển.

Nghe Lăng Thần nói vậy, Hoàng Dung càng thêm ngại ngùng, nàng biết trò tiêu khiển hắn nói có lẽ không tốt lành gì, nhưng dù vậy, hiện Lăng Thần đã ra tay, nàng muốn ngăn cản cũng không kịp.

- Chậc, đừng quên nàng dù sao cũng là tình nô của ta, vì vậy nàng có nhiệm vụ là phải nghe theo lời của chủ nhân, dù cho điều ta làm có nhục nhã tới cỡ nào, nàng cũng phải đáp ứng…

Hoàng Dung nghe vậy thì hai mắt đỏ bừng như muống khóc, nàng hiển nhiên tức giận, muốn phản kháng nhưng không hiểu sao lại không làm gì cả, tùy cho Lăng Thần tiếp tục.

- Với cả nàng đã đem cả ngọc bội đến đây, sẵn sàng đi qua chốn đông người với sự dâm đãng như vậy, và cũng chỉ có ta mới nhìn thấy dâm huyệt của nàng, không lẽ liền sợ người khác nhìn thấy.

Lời nói Lăng Thần như cảnh tỉnh Hoàng Dung, đúng vậy, nàng đã quyết định tùy hắn sai khiến, tại sao còn có thái độ như vậy… Thậm chí tại sao khi bị nhục nhã như vậy, nàng lại cảm thấy sung sướng, âm đạo ngứa ngáy muốn phun nước…

Ngay khi nàng mới nghĩ xong, cơ thể như không thể chịu nữa mà xuất tinh, không chỉ một lần mà là hai, lượng lớn dâm thủy màu trắng phun ra từ lỗ l-n của Hoàng Dung, vừa mới phun xong thì lập tức liền phun ra lần nữa, tất cả đều phun lên cơ thể, thậm chí do Hoàng Dung đang nghiêng người ra nên không ít nước bắn lên mặt Lăng Thần. Có vẻ do lời hắn nói đã khiến cho dục vọng bị áp chế trong Hoàng Dung cuối cùng cũng bị giải phóng.

Thấy hành vi dâm đãng của mình, Hoàng Dung ngại ngùng chỉ muốn tìm lỗ chui vào.

Lăng Thần lúc này lại rất vui, lời hắn nói chính là sử dụng tới thôi miên, tất nhiên không phải thôi miên trức tiếp mà từ từ thay đổi nhận thức của Hoàng Dung, hắn muốn chinh phục nàng không bằng cách thôi miên ngay mà muốn phải từ từ, phải khiến cho nàng cảm nhận được sự nhục nhã, cuối cùng ngoan ngoãn chấp nhận.

Tất nhiên, nếu là người bình thường có lẽ khó có thể thực hiện, nhưng những người mang mị thể giống Tiểu Long Nữ và Minh Nguyệt lẫn Hoàng Dung lại khác, dục tính trong họ rất cao, chỉ cần được đánh thức thì họ sẽ dễ dàng bị dục vọng chi phối, và tất nhiên nếu hắn có thể thỏa mãn được họ, thì họ sẽ như một con cún ngoan ngoãn lúc nào cùng nghe theo hắn, thậm chí điêu cuồng bám theo hắn.

- Chậc, Dung Nô có vẻ rất thích thú nhỉ, liệu có muốn bắn lên mặt ta nữa không?

- Chủ nhân đừng nói vậy, Dung Nô ngại…

Hoàng Dung biết Lăng Thần trêu chọc mình nhưng cũng không có phản cảm, ngược lại còn ngoan ngoãn đáp lại hắn. Nàng cũng không nhận ra khi hắn nói cái tên Dung Nô, nàng lại dễ dàng tiếp nhận như vậy.

- Vừa rồi Dung Nô có phải quá dâm đãng.

Hoàng Dung chần chờ một lúc rồi hỏi.

- Tất nhiên, cực kỳ dâm đãng là đằng khắc. Nếu là bình thường tất nhiên Dung Nô sẽ bị người ta chỉ chỏ nhưng ở đây, nàng làm vậy thì rất tốt. Chứng tỏ nàng đã chấp nhận thân phân là tình nô, mà tình nô thì phải làm ra các hành động dâm dục như vậy để lấy lòng chủ nhân, nếu không thì sao nàng lại ở đây.

Hắn vừa nói chuyện, vừa không quên nhắc nhở nàng về thân phận hiện tại. Hoàng Dung nghe hiểu ý hắn thì mặt đỏ tới tận tai, nhưng trong lòng lại có cảm giác hài lòng… Nàng liền nói:

- Ban đầu Dung Nô còn chưa quen với thân phận, còn nhiều sai xót, hy vọng chủ nhân có thể cho Dung Nô thời gian để thích ứng…

Hoàng Dung nói xong thì cảm thấy rất tốt, lúc trước nàng có nói thì cũng đang có chút dối lòng nhưng giờ thì thì đây là những lời từ nội tâm, dù cho nàng còn có chút e thẹn nhưng cũng không quá để tâm. Thân phận này dần trở nên rõ ràng hơn trong tâm thức của Hoàng Dung.

Lăng Thần biết ý đồ đã thành công, Hoàng Dung cũng dần trở nên ngoan ngoãn hơn. Hắn liền vui vẻ nói:

- Không sao, dù sao thân phận chuyển biến lớn như vậy, không quen cũng là điều dễ phải. Mà Dung Nô cũng thật ngoan ngoãn, hai tay vẫn nghe theo lời ta, luôn giữ cho váy cao để chủ nhân có thể nhìn thấy dâm huyệt của nàng.

- Đa tạ chủ nhân quá khen, Dung Nô sẽ tiếp tục cố gắng, xin chủ nhân tiếp tục cạo lông mao cho Dung Nô.

Dù cho nãy giờ nàng bị Lăng Thần nhìn hết nhưng tay vẫn không chút nào bỏ váy xuống, thậm chí lúc nãy dù cơ thể nàng tự ý xuất tinh nhưng vẫn giữ nguyên tư thế, trong lòng nàng đã hiểu rõ mọi chuyện.

- Tốt… Tốt lắm, mau dạng chân ra cho chủ nhân giúp Dung Nô dọn dẹp hết nào.

Lăng Thần trêu chọc khiến Hoàng Dung đỏ mặt, nhưng vẫn nghe lời tách cặp đùi trắng ra, khiến cho âm đạo hồng hào càng lộ rõ.

Lăng Thần cúi thấp xuống, điêu luyện dùng dao quét mạnh trên mép l-n của nàng, một tay không quên phủi qua để đem vụn lông ra, mỗi lần như vậy, dục hỏa trong Hoàng Dung càng bùng cháy dữ dội nhưng nàng vẫn cố gắng trấn áp, không muốn xuất tinh lần nữa.

Lăng Thần phát giác được tâm trạng Hoàng Dung lúc này, trong lòng liền thích thú mà làm nhẹ nhàng hơn, thậm chí còn cố tình kích thích âm đạo khiến cho nàng động tình mạnh mẽ hơn. Hoàng Dung lúc này cũng mặt đỏ tai hồng, nhưng vẫn cố gắng để cho Lăng Thần tùy ý làm bậy, nàng biết hắn đang muốn dạy dỗ nàng nhưng cũng không phản kháng.

Rất nhanh Lăng Thần đã cạo sạch lông l-n của nàng, âm đạo hồng hào cũng trở nên dễ thấy, không có thứ gì che mất.

- Như vậy đẹp hơn nhiều.

Hoàng Dung nhẹ nhàng thổi ra một hơi, nàng sợ nếu hắn làm thêm nữa nàng sẽ không chịu nổi mà lên đỉnh… Lúc sau không cần hắn nhắc, nàng liền dùng ánh mắt quyến rũ và nói:

- Cảm ơn chủ nhân đã giúp Dung Nô cạo sạch lông.

--Hết chương 46--