Chương 6: Cổ Phàm Luyện
Thiên Ca dạo bước trên phố, đôi mắt xanh nhìn xung quanh. Hắn đã nghĩ cho mình một phương pháp khởi nghiệp, đó là luyện chế nước ngọt, thứ thức uống quen thuộc của giới trẻ, chanh và trà thì không vấn đề gì, nhưng còn thiếu mật ong.
Kinh doanh ai chẳng có một chiêu áp tròng chứ. Ngoài trà mật ong ra, còn có trà sữa nữa, loại thức uống khiến giới trẻ điên đảo.
Phương Nguyên là người xuyên không, vì vậy hắn rất nhanh chóng nhận ra Thiên Ca là loại người giống hắn.
Thiên Ca cũng cân nhắc tới vấn đề này, nên đã có biện pháp xử lý rồi.
Hắn cần một người nuôi ong tài ba, là người có thể thường xuyên cung cấp mật ong cho hắn.
Đi một vòng, không phải không thu được lợi ích gì, Thiên Ca biết người nuôi ong giỏi trước đây chính là Trương Tam, hắn thường xuyên đến một khách điếm để uống rượu Thanh Trúc.
Thiên Ca bước vào một khách điếm, một người đàn ông nhanh chóng thu hút sự chú ý của hắn, người này sắp vào ba mươi, tu vi cũng chỉ mới đạt tới nhất chuyển cao giai.
Thân còn mặc áo cổ sư của tộc, ánh mắt lờ đờ nhìn về phía bình rượu trên bàn.
Bỗng, một âm thanh cắt ngang ánh mắt của hắn: "Chú Trương Tam, cháu có thể nhờ chú chuyện này không?"
"Không rảnh, ngươi đi ra chỗ khác đi!"
Trương Tam xua xua tay, ánh mắt chẳng buồn liếc hắn lấy một cái.
"Ta muốn mua mật ong của ngươi!"
Thiên Ca đưa ra một lời đề nghị hấp dẫn.
"Đi đi, ta không rảnh bán buôn!"
Thiên Ca cũng chỉ đành rời đi, hắn có hỏi một số người gần đây, nên biết về chỗ ở của Trương Tam.
Đến tối, Trương Tam lê thân hình say ngước đi về nhà, phía trước là một cậu bé đang khoanh tay.
Hết cách, hắn chỉ đành để đối phương vào nhà, Thiên Ca liên tục đưa ra các lợi ích hấp dẫn, tỉ lệ chia chác là 4 và 6.
Để chứng minh vụ làm ăn này có triển vọng. Thiên Ca đã đặt ra yêu cầu với đối phương, bản thân sau ba ngày nữa sẽ đưa thành quả tới nhà hắn.
Đây cũng là lần đầu tiên Thiên Ca làm thứ này, không tránh khỏi những công đoạn sai lầm.
Ngâm chanh vào trong mật ong, đợi ba ngày sau đó. Pha thêm một bình trà, đổ trà vào ống trúc đã được chuẩn bị sẵn, pha thêm chút mật ong trước.
Khi Thiên Ca chứng kiến từng hũ mật ong của mình, hắn không tránh khỏi sự vui mừng.
Cứ vậy, hắn và Trương Tam đã thành lập một giao dịch.
Lợi nhuận chia 4 và 6, Thiên Ca 6, Trương Tam 4. Quy trình làm Thiên Ca sẽ cung cấp.
Trương Tam sẽ là người đại diện buôn bán, Thiên Ca sẽ là hắc thủ sau màn.
Bên cạnh đó Trương Tam sẽ phải mua một số cổ tài, cùng cổ trùng hắn yêu cầu.
Trà sữa chính là chìa khoá để một cá nhân, hay một tổ chức mua nhiều trà mật ong của hắn. Chỉ tặng cho người mua mười hũ trà mật ong, không bán.
Bên cạnh đó, liên tục thay đổi phương pháp để bán, mỗi hũ một khối nguyên thạch, ba hũ là bốn khối.
Lợi nhuận cứ vậy mà tăng lên, chớp mắt Thiên Ca đã nắm giữ hàng trăm khối nguyên thạch.
Hiện tại, Thiên Ca đang ở nhà Trương Tam, miệng vẫn đang thưởng thức trà sữa của mình.
"Chú Trương Tam, cháu có thể mượn chú Nguyệt Quang cổ để xem xét được không ạ?"
"Thần tài của ta nói huyện gì khách sáo vậy, cháu cứ tự nhiên đi."
Trương Tam cười không khép được mồm, từ không khiếu lấy ra một đạo cổ trùng màu lam.
Thiên Ca lấy được đồ, nhanh chóng quay lưng lại, kích hoạt Thiên Huyễn Linh Đồng.
Cổ trùng đúng là có ưu và khuyết, ưu điểm là không cần chân nguyên. Khuyết chính là năng lực quá mức không thực dụng, phải phối hợp thêm nhiều cổ trùng để sử dụng, điều đó cũng làm hao tổn lượng lớn thức ăn cho cổ trùng.
Dưới con mắt màu xanh phát sáng như hoả diễm địa ngục, cấu tạo của Nguyệt Quang cổ nhanh chóng hiện ra.
Toàn thân là một màu xanh lam đang phát sáng, càng nhìn lại càng giống những sợi chỉ đang đan vào nhau. Những sợi chỉ này có thể là đạo ngân. Nhìn giống sợi chỉ vậy thôi, chứ nó phải gọp lại vô số sợi đạo ngân lại với nhau mới được như vậy.
Thiên Ca lật lại mặt sau, mơ hồ nhìn thấy phía khe hở hiện ra một màu trắng nhỏ, không rõ nó là loại đạo ngân gì.
Hắn quay lưng, trả lại cổ trùng rồi mượn thêm con khác nữa.
Cổ trùng hoả đạo chỉ có một màu đỏ đang phát sáng, như ngọn lửa đang cháy.
Thiên Ca từ khi bắt đầu khởi nghiệp đã được tám tháng rồi. Vì bận kiếm nguyên thạch, mà hắn không có thời gian để nghiên cứu cổ trùng.
Một năm rồi cũng qua nhanh, hiện tại hắn đã được bảy tuổi rồi, cơ thể so với trước kia chính là một trời một vực. Kỹ thuật rèn cũng được phát triển tốt, hiện tại hắn đang đá sang ba bộ môn khác như bắn cung, luyện kiếm, thổi sáo.
Căn nhà cũng đuợc sửa sang lại, trông rất khang trang. Cái hồ trước nhà cũng được mở rộng thêm, và nuôi thêm một số loại cá cảnh.
Kế bên nhà còn dựng thêm một cái chuồng gà. Khi nào chán chán thì nướng vài con lên ăn, trù đạo cũng được hắn chăm chú phát triển, vì nó có liên quan đến thực đạo.
Hồn đạo, Thực đạo, Luyện đạo, Lực đạo là bốn lưu phái được hắn quan tâm.
Thiên Ca đang trầm tư vấn đề liên quan đến lưu phái của mình.
Dự định đi lên con đường Hồn đạo, chắc chắn phải cải thiện vấn đề linh hồn, và phát triển nó lên mức cao nhất.
Linh hồn phát triển mạnh mẽ, mà thân thể lại không gánh vác được, dễ sinh bệnh tật. Do đó cần phát triển Hồn đạo song song với Lực đạo.
Thực đạo chính là lưu phái quan trọng để gia tăng đạo ngân. Luyện đạo là lưu phái cần thiết để bổ sung các cổ trùng theo ý bản thân.
Nếu có thể thì nên phát triển thêm lưu phái Thâu đạo. Muốn có tài nguyên phải đi cướp, mà lưu phái này không còn nghi ngờ gì nữa, chính là một công cụ hoàn hảo.
Năm nay hắn được bảy tuổi, hệ thống tài chính được phát triển đến kinh ngạc.
Có rất nhiều người muốn trả giá lớn chỉ để mua trà sữa của hắn.
Lại nói về quy tắc buôn bán của hắn, trà sữa có thể tặng, nhưng không bán. Nếu trả với giá cao thì suy nghĩ lại, tuyệt đối không thể bại lộ tin tức về thức uống này ra ngoài, nếu âm thầm thảo luận thì không vấn đề.
Nguyên thạch đã chất đầy như núi, năm nay Thiên Ca không bỏ qua thương hội sẽ đến.
Đến rồi mới thấy náo nhiệt không thôi, xung quanh bán rất nhiều sản vật phong phú.
Thiên Ca tùy tiện đi dạo ở một nơi, cũng thấy rất nhiều cổ trùng được bán với giá cao.
Hắn liếc nhìn đi từng đạo cổ trùng, nhìn thấy cấu tạo của bọn chúng.
Như Nguyệt Quang cổ, là một hình trăng non phát sáng ánh sáng màu xanh, mơ hồ còn nhìn thấy những ánh sáng này rõ ràng là những sợi chỉ đan vào nhau.
Cổ trùng hoả đạo, tùy vào mỗi con mà sẽ có hình dạng khác nhau, chung quy bọn chúng đều có những sợi chỉ màu đỏ phát sáng.
Cổ trùng Thủy đạo là màu xanh nhẹ, Hồn đạo là là màu xám, Quang đạo là màu vàng, Kiếm đạo là màu trắng, Lực đạo là màu cam, Mộc đạo là màu xanh lá cây.
Đi dạo một vòng, hắn chẳng thấy loại cổ trùng nào hợp với mình, cứ vậy quay người bỏ đi.
Một năm sau, đây chính là ngày định mệnh của hắn, nói không ngoa là ngày hắn nhận được cơ duyên lớn nhất đời. Chằng phải là truyền thừa gì, cũng chẳng phải sở hữu một cổ trùng nghịch thiên, hay Thiên Huyễn Linh Đồng giác tỉnh lần nữa.
Ảo tưởng sức mạnh ít thôi, bán được chút gỗ được một khối nguyên thạch. Đây chính là vận may lớn nhất của hắn rồi.
Nghe nói người dẫn đầu thương hội lần này là Thanh gia, gia chủ của bọn họ có tu vi tứ chuyển cao giai. Thanh Dương đích thân dẫn đội, chắc chắn có giao tình rất lớn với tộc Cổ Nguyệt.
Chuyến này có hai huynh đệ Thanh gia tới góp vui. Điểm đặc sắc nhất có lẽ là cổ trùng ở đây rất đặc sắc, cổ Phàm Luyện, Tửu Trùng.
Phàm Luyện chính là cổ trùng có thể sử dụng cho phàm nhân, dù chưa vẫn chưa trở thành cổ sư.
Đây là cổ trùng sử dụng một lần, công dụng là cung cấp Luyện đạo đạo ngân, giúp cho người không phải là cổ sư cũng có thể luyện cổ được. Cũng giống như Hắc Bạch Thỉ cổ, nhưng lại muốn hiếm hơn, không chỉ tác dụng với phàm nhân, sử dụng cho cổ sư có tài năng về luyện đạo còn muốn lợi hơn.
Có một loại Hung Thú mang theo đạo ngân luyện đạo trên người, nhưng nếu tước đi loại đạo ngân này trên người nó. Rất nhanh nó sẽ chết thôi, đạo ngân là thứ vừa ảnh hưởng tới tập tính, cùng năng lực của nhiều sinh vật.
Trong đó có con người, đạo ngân được tổng hợp trở thành cổ trùng. Con người tận dụng cổ trùng để chiến đấu, thích nghi, dành lãnh thổ.
Đến khi trở thành cổ tiên, đạo ngân cũng là một phần không thể thiếu trong sức mạnh của bọn họ.
Nói không ngoa càng nhiều đạo ngân, sinh vật đó càng mạnh. Dù vậy, nếu trên người có quá nhiều loại đạo ngân, không những không mạnh lên, trái lại còn làm suy giảm sức mạnh, thậm chí là nguy hiểm đến tính mạng. Cái này người ta gọi là xung đột đạo ngân.
Thiên Ca quét tới đạo cổ trùng này, vì hắn để ý Phàm Luyện cùng Tửu Trùng.
Hắn cũng biết Tửu Trùng đang được bán gần đây, và đang có người mua lấy nó. Nhưng Tửu Trùng cần trở thành cổ sư mới sử dụng được, còn Phàm Luyện là thứ còn quý hơn cả Tửu Trùng, giúp hắn tranh thủ đại lượng thời gian để tăng lên cảnh giới Luyện đạo.
Mỗi lưu phái đều được phân chia như sau, thông thường, chuẩn đại sư, đại sư, chuẩn tông sư, tông sư, chuẩn đại tông sư, đại tông ư, chuẩn vô thượng đại tông sư, vô thượng đại tông sư.
Thiên Ca chỉ mới ở mức thông thường, hắn cần rất nhiều thời gian để nâng cao cảnh giới, đặc biệt là Luyện đạo, với Hồn đạo.
Rốt cuộc cái gì mới gọi là cảnh giới, cảnh giới chính là hiểu biết của bản thân về lưu phái đó. Liệu nó có bao gồm hiểu sâu hay chỉ đơn thuần là biết.
Trăm mối khó giải, Thiên Ca chăm chú vào con cổ phía trước, giá bán tam trăm khối nguyên thạch. Hình thức diễn ra là đấu giá.
Cổ Phàm Luyện có hình dáng giống một con dán có màu cam, trên lưng có vết chày hình ngôi sao cánh, màu sắc trông giống bị lõm xuống một lỗ.
Nhìn vào giá đó, đôi mắt loé lên lam quang, Thiên Ca dứt khoát chạy về nhà, tốc độ của hắn nhanh đến mức còn tưởng là sao băng xoẹt qua.
Cánh cửa mở ra, hắn chạy vào trong nhà, hơi thở dồn dập. Hai tay mạng mẽ mở mật thất, lấy theo ba túi nguyên thạch to, mỗi túi ít nhất năm trăm khối nguyên thạch.
Cổ đeo một túi, bên phải bên trái đều đeo một túi. Hình dáng cậu bé bưng theo ba túi lớn nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều người.
Đến nơi, có người ra giá chín trăm khối.
"Không còn ai ra giá rồi, vậy ta quyết định cổ Phàm Luyện thuộc về...."
Ngay khi ngươi chủ trì sắp chốt giá, Thiên Ca hét to lên: "Ta ra giá một ngàn khối nguyên thạch!"
"Ta ra giá một ngàn một trăm khối nguyên thạch!"
"Ta ra một ngàn ba trăm khối!"
Đối phương không nghĩ một đứa trẻ tám tuổi lại liều như vậy, người chủ quán chốt giá thuộc về Thiên Ca.
Không chần chừng, Thiên Ca nhận lấy cổ trùng, nuốt nó vào bụng.
Một cảm giác ấm áp lặng lẽ trào dâng trong cơ thể hắn, hắn chính thức sở hữu đạo ngân Luyện đạo.
Cách dùng cổ Phàm Luyện khác hẳn so với cổ trùng bình thường, đó là không cần sử dụng chân nguyên.
Ném tới đối phương một ngàn ba trăm khối, chính mình đem đi hai trăm khối còn lại.
Thiên Ca nhanh chóng đi tới cửa tiệm bán Tửu Trùng trước đó: "Cô ơi, cho con hỏi Tửu Trùng còn bao nhiêu? Bán bao nhiêu vậy ạ?"
Dáng vẻ ngoan ngoãn của hắn nhanh chóng dành kấy thiện cảm từ đối phương.
"Để ta nghĩ coi?"
"Hình như có tận ba con Tửu Trùng, nhưng nãy ta mới bán được hai thôi nhỉ? Đúng là kỳ lạ thật!"
Nghe xong, Thiên Ca bất ngờ không thôi, có người lũng đoạn cổ trùng. Sau đó hắn cũng đáp lại sự giúp đỡ của đối phương.
"Cảm ơn cô."
Đáy mắt Thiên Ca loé lên một tia âm u khó nói.
"Nếu vậy, ta sẽ lấy nó!"
Thiên Ca giữa đường thầm suy đoán những người có nghi vấn, người có thể lấy đi Tửu Trùng, chắc chắn người này rất có quyền.
Ánh mắt Thiên Ca liếc đến những người quyền cao chức trọng ở đây.
Một cậu bé đang đi cùng một người hầu, nụ cười vui vẻ thưởng thức các món ngon ở đây.
"Hình như đó là công tử của Thanh gia đây mà, thế thì một người nữa đâu?"
Chợt một tia sinh nghi loé lên, hắn cũng đoán được người lũng đoạn cổ trùng là ai rồi.