Chương 102: Cổ giới: Ta chỉ là nhân vật quần chúng.

Chương 102:

Thiên Ca đứng trên lôi đài, hướng ánh mắt quét tới xung quanh, phía trước là chỗ ngồi của tộc trưởng, cùng các gia lão khác.

Tất cả đều hướng ánh mắt về một phía riêng biệt, họ đang nhìn thân nhân của mình. Trong gia tộc, các học viên đa số đều có thế lực của riêng mình, một số là con cháu của một vị gia lão, uy thế vô cùng.

Người Thiên Ca vừa đánh xuống lôi đài cũng là con cháu của một vị gia lão, vô thức hắn cảm nhận được một cỗ rét lạnh truyền đến thân.

"Thua thì chịu đi."

Thiên Ca nhàn nhạt nói, giây sau hắn lại giơ ngón cái chỉ xuống dưới, giọng điệu lạnh lẽo, đôi mắt trừng lên đáng sợ quát: "Nếu không muốn trọng thương thì nhận thua đi, ta không muốn lãng phí chân nguyên."

Các học viên bây giờ đã thấy được bộ mặt của Thiên Ca như thế nào, Xích Hải cũng thầm lo lắng.

Lúc trước hắn có nói với Thiên Ca cho bản thân vào tiểu tổ của Phương Chính.

"Cái này ta không nói chắc. Nhưng Phương Nguyên giúp ta kiếm được Hoa Thỉ cổ, ta hứa với hắn chắc chắn sẽ thực hiện."

"Tuy nhiên..."

Thiên Ca dần quay đầu lại, ánh mắt quét từ trên xuống dưới Xích Hải, trầm giọng nói: "Ngươi phải hoàn thành baì kiểm tra bí mật này, ta đảm bảo Phương Chính sẽ cho ngươi vào tiểu tổ."

Phương Nguyên cũng rất dễ dàng vượt ải, đối thủ của hắn chỉ cần một đấm là nằm. Thiên Ca đá người xuống lôi đài, thì đối phương lại dùng đấm, từng động tác cứ ngỡ là riêng biệt, không ngờ hoàn hảo như vậy, làm thành một bộ quyền pháp cũng không phải là không thể.

Cả hai bắt đầu càn quét cả lôi đài, chớp mắt chẳng mấy ai dám làm đối thủ của bọn hắn.

"Tên tiểu tử này giấu sâu thật, không nghĩ hắn lại có thể hành đến trình độ này, thực cũng thật sự là khủng bố trong cùng thế hệ."

Tộc trưởng khẽ vuốt râu, cảm thán thực lực của Thiên Ca.

"Cổ Nguyệt Thiên Ca đối đầu Cổ Nguyệt Xích Thành."

Cổ Nguyệt Mạc Trần nhìn thấy đối thủ của Xích Thành, lòng không nhịn nổi mà nói móc gia gia đối phương một phen: "Xích lão đầu, cháu ngươi sắp đấu với tên tiểu tử rồi đó, không lo lắng sao? Dù sao cũng là một nhị chuyển."

"Hừ, ngươi không lo lắng, chỉ là một nhị chuyển, cháu ta còn không đánh lại sao?"

Thiên Ca nhìn thấy đối thủ của mình là Xích Thành, khoé miệng không nhịn được mà nhếch lên.

"Chịu thôi đi, ta vẫn chưa sử dụng cổ trùng đâu."

Thiên Ca đưa ra lời mời đầu hàng cho đối phương, tay làm động tác khiêu khích.

"Ngươi giấu khá sâu đây, nhân cơ hội hôm nay ta sẽ vượt cấp khiêu chiến, làm rạng danh Xích mạch."

Lời vừa dứt, Xích Thành phóng tới một đạo nguyệt nhận, uy lực mạnh mẽ vô cùng.

Thiên Ca chỉ khẽ động bàn tay, mười đạo thân ảnh lập tức xuất hiện, một trong số đó chắn trước mặt Thiên Ca, chặt lại đòn tấn công vừa rồi, còn lại chín đạo thân ảnh tiến hành bao vây lấy Xích Thành.

"Nhiều thì sao chứ, một mình ta cũng có thể xử hết."

Nhìn thấy cổ trùng kỳ lạ này, Xích Thành không khỏi có suy nghĩ chừng bước, nhưng hắn vì gia gia của hắn, tuyệt không thể lùi bước được.

"Cổ trùng kỳ dị này, chúng ta có nên bắt tên nhóc này giao ra cổ phương không?"

Các gia lão nhìn thấy cổ trùng này không khỏi loé lên ánh mắt tham lam.

Thiên Ca trên lôi đài, chỉ nhếch lên: "Xích Thành ngươi có ghen tị với ta không?"

"Ý ngươi là gì?"

Xích Thành nhịn không được muốn tiếp cận đối phương, đưa tay vào không khiếu, cướp lấy con cổ này.

"