Chương 186: Chuyện nhà họ La

Chương 186 : Việc nhà họ La.

La Phúc gia chủ bữa gần đây tâm tình rất tốt, La gia sóng yên bể lặng, chuyện của tiểu công chúa La La hữu kinh vô hiểm, bên tài vụ cũng vừa đưa lên danh sách, thu nhập quý này vượt chỉ tiêu một khoản. Cộng thêm vài việc tốt nhỏ lẻ khác, người làm gia chủ như ông không muốn vui cũng không được.

Đang vây xung quanh ông là đám người bên kế toán, mà đại diện chính là La Toán.

Sau cái chết của La Tính và chuyến về quê làm ruộng của La Kế, La Toán lúc này chính là người đứng đầu lo sổ sách của La gia.

La Toán là người được một vị tộc lão lựa chọn đề cử, hắn có đầy đủ phẩm chất của một người đóng vai nhân vật phụ chuyên nghiệp.

Hậu thuẫn không dày, con cháu không đông, bình thường cũng biết điệu thấp làm người, đầu óc không quá chói sáng nhưng được cái siêng năng cần mẫn. Nói chung là mẫu người càng đứng cao thì càng không dám nhảy loạn.

Nhưng nhân vô thập toàn, làm người ai không có khuyết điểm, La Toán có một cái tật, chính là rất hay lo xa. Làm người biết tính trước là tốt, vấn đề là La Toán luôn lo theo hướng tiêu cực, đã vậy lại không biết giữ trong lòng, cứ gặp dịp là nói ra, cứ như sợ người ta không biết bụng mình toàn chuyện xấu.

Hôm nay tốt ngày, Đường trưởng lão thấy trong người khỏe khoắn nên cũng có mặt tại đây, vừa uống trà trò chuyện, vừa tranh thủ ngó qua chuyện của gia tộc

_ Ân, sổ sách khá rõ ràng, nhưng mấy cái khoản chi khẩn cấp này là sao đây, phần này không nhỏ đâu.

Đường trưởng lão hỏi sơ, nhưng trong lòng La Toán mấy động, vội vàng trả lời :

_ Một cái là của đại công tử, khoản tiền chuyển lần trước hình như không đủ, mới vừa rồi ta theo lệnh của đại công tử mà chuyển thêm. Lại sợ nhỡ việc của đại công tử nên ta một lần tự ý tăng gấp ba, cũng không thấy hồi âm lại gì.

_ Hừ, không đi chợ không biết củi gạo mắc, hắn quanh năm trong quân đoàn, có việc gì mà suốt ngày cần đến tiền. Tính thằng nhỏ này ta biết, tiền dư vào tay hắn ỉm đi còn không kịp, lấy gì mà hồi âm. Sau này cứ theo lệ thường mà làm, đừng dễ dãi với hắn quá._ Đường trưởng lão không vui không giận đáp.

La Toán :

_ Khoản thứ hai là của La La tiểu thư, ta chỉ mới đặt cọc trước, nhưng lúc này không cần sài nữa, vài bữa nữa sẽ hồi về.

_ Chuyện gì mà đặt trước, rồi lại phải hồi về.

_ Là.._ La Toán rung lên._ lúc đó tiểu thư không có tin tức, ta hướng người...lo trước hậu sự.

_ Hoang đường. La Phúc gia chủ đập bàn _ Chuyện của La La tới khi nào mới đến lượt ngươi lo, mà có lo cũng không thể xuẩn ngốc như vậy, tin này mà đến tai Thiết Huyết với Chính Phong, ngươi mười cái mạng cũng không đủ trút giận.

Sắc mặt La gia chủ với Đường trưởng lão sa sầm, La La trong lòng họ quan trọng cũng đâu kém, tên La Toán này cũng quá sai rồi. Coi như chuyện đã qua, lần này tạm tha cho hắn.

La gia chủ thật hết tâm trạng thưởng trà.

_ Còn gì nữa nói luôn đi.

_ Dạ, còn một khoảng cuối là ta mới gần đây hướng ra bên ngoài, thu mua trái kí ức hoàn hảo của Tạ gia, là muốn mua của thí sinh tham dự thí luyện. 50 trái xuất ra, ta nghĩ nếu trả đại giá, có chăng sẽ thu mua được một hai.

Ừm, chuyện này ngươi nghĩ không sai.

La gia chủ thở dài, suy nghĩ một chút rồi nói.

_ Có bao nhiêu đứa trẻ của gia tộc còn tham gia bên trong.

_ Tin mới nhất là tại vòng hai còn 50 người, trong đó La gia ta có 5 người bên trong, một cơ giới sư với bốn cơ giới sĩ, nếu so ra về số lượng, thì La gia ta ít nhất trong các nhà.

La gia chủ quay sang nói với Đường trưởng lão :

_ Sơ qua chuyện này cũng nói lên gần đúng thực lực các nhà, có vẻ lứa thời đại này, La gia ta không vượt trội gì mấy, nếu không muốn nói là có chút thua kém. Ta thật không yên tâm.

Đường trưởng lão :

_ Hzzz, gia chủ đừng quá lo, thời vận mỗi lúc một khác. Thấp một chút sức cá nhân, nhưng lấy tổng thể bù lại, La gia ta vẫn là xê xích dẫn đầu, huống hồ ta vẫn còn có La La.

_ Nói đến La La ta cũng yên tâm phần nào, nhưng chỉ dựa vào mình nó cũng quá gượng ép, dù sao chỗ đứng muôn đời luôn là dùng nắm đấm giành lấy. Thiết Huyết hắn coi như trong quân đội trụ đủ danh vọng, nhưng còn người kế thừa hắn thì sao đây.

_ Đại công tử khai mở đặc thù sư, năng lực luôn được đánh giá tốt, chắc chắn có thể tiếp bước Thiết Huyết tướng quân mà.

_ Đường thúc không cần phải an ủi ta, ta tin ngài cũng hiểu rõ, đứa nhỏ kia tâm kế có thừa, nhưng cũng chính vậy mà tâm trí không vững, con đường rèn luyện không chuyên tâm, nói hắn lấy hoàng kim chiến sĩ làm mốc thì không quá khó, nhưng muốn tiến thêm một bước thì không cách nào nắm chắc. Hi vọng kiếm một chức danh tốt là được rồi.

_ Còn đệ đệ hắn La Thần ? Ta nhớ năm xưa còn nhỏ, biểu hiện của hắn đâu kém gì huynh trưởng của mình. Liệu có nên không suy xét một chút định hướng của hắn.

_ Không cần, chuyện này vốn là trưởng lão hội đã quyết. Đứng đầu phe tay đen bắt buộc phải là dòng chính, như vậy mới đảm bảo sự trung tâm. Ta chỉ có hai đứa cháu ruột, nếu đứa lớn đã chọn theo phe tay trắng, thì đứa kia cũng không cần phải chọn nữa. Nếu La Thần hắn cũng là đặc thù sư thì còn có thể nghĩ, nhưng hắn không, vậy nên, cứ huấn luyện hắn chuẩn bị thế chỗ ta là được.

_ Dòng chính cũng không phải mình hắn, thân đường huynh đường đệ chẳng lẽ không chọn được một ai. Gia chủ ngài không thể nghĩ thoáng hơn sao.

_ Ta chỉ có một đứa con trai, vậy mà hắn lại đi trước. Để lại ta hai đứa cháu này, không lẽ ngài muốn ta đẩy cả hai ra chiến trường không gian. Chút tâm ý này, Đường thúc chẳng thể thông cảm cho ta sao.

_ Hzzz, cũng là ta người già nhiều chuyện, gia chủ yên tâm, còn chút hơi tàn, ta sẽ gắn hết sức để La Thần hắn bình yên kế vị ngài.

_ Ta thay hắn tạ ơn Đường thúc.

Nói đến tâm bệnh của mình, La gia chủ có chút thoát lực.

Bỏ qua cái ghế gia chủ, đóng vai ông nội, liệu có người ông nào muốn đóng một cái lồng nhốt cháu mình từ nhỏ hay không. Huống hồ cái lồng này có bao nhiêu tàn khốc, chính ông là người biết rõ nhất.

Đúng lúc này thì thiết bị liên lạc của La Toán kêu lên, đây là do thám tử đặt tại sân ngoài Tạ gia điện về. Thí luyện đã kết thúc, hắn đang đóng vai người mua bí mật giấu tên tiếp cận thí sinh có thành tích tốt để ra giá thu mua.

Thám tử kia chỉ đóng vai trò tiếp cận, còn thỏa thuận trực tiếp giá tiền thì phải do La Toán kia làm chủ.

Có mấy vị cao tầng ở đây nên La Toán không dám lén lút, trực tiếp mở loa ngoài lên mà kêu giá.

Loa vừa mở ra thì bên kia đã chủ động nói trước. Là giọng nói vừa nghe đã biết là của một cực kỳ cao ngạo tiểu tử.

_" Ta nghe nói ngươi là chủ sự mua bán trái kí ức hoàn hảo. Đúng là ta có chút dư dùng ở đây, nhưng muốn ta bán hay không phải do ngươi ra giá vừa ý.

Khoan nói giá của ngươi, trước ta muốn ngươi biết rõ hai việc.

Một, ta là người duy nhất lúc này dư dùng trái ký ức hoàn hảo, những thí sinh còn lại cho mình dùng còn chưa đủ, muốn bán ra họa chăng có bị điên, nhưng ta đảm bảo người lấy được trái này chắc chắn không thể là kẻ điên.

Hai, chính là điều quan trọng nhất, nhà ta cực kỳ có tiền, bất kể nhà nào khác đem tiền ra so đốt, chắc chắn nhà ta cháy cuối cùng, ngươi suy nghĩ đi. Một giá vừa ra, ta mà không hài lòng, lập tức đi không quay đầu.

Giọng nói kia vừa vang lên thì La gia chủ đang uống trà giật mình phun hết vào mặt La Toán, sau khi nghe xong hai điều trên thì lại sặc phun thêm lần nữa.

Nhìn bên cạnh thấy Đường trưởng lão cũng đang hồ nghi sắc thái, La gia chủ hét vào thiết bị liên lạc :

_ Nhãi con, có tin ta dùng một cây gậy để đổi với ngươi.

Đầu dây bên kia :

_ Hơ, hơ, ông nội...