Chương 126: Một đêm dài (11)

Chương 126 : Một đêm dài (11)

Cảm giác của việc dịch chuyển tức thời, là rất bình thường, chính là không có cảm giác gì.

Vương Lang vốn đã chuẩn bị đón chờ một trải nghiệm nào đó đặc biệt, thú vị. Lúc này hắn có hơi thất vọng.

Vương Lang rất yêu thích tính cách hồn nhiên của cô bé La La, nhưng để cô bé lại là lựa chọn đúng đắn nhất, Vương Lang còn cảm thấy vui vì việc đó.

Hắn để ngôi sao thần ảnh và thẻ bài chứa Trương gia tâm quyền vào tay nải. Bây giờ thì có thể thở phào được rồi. Chính là tận hưởng cảm giác vui sướng vì thoát nạn.

Nhưng Mỹ Mỹ thì không, mất đi đồng phạm cùng chí hướng , lại có thêm đại ca tính tình bạo lực. Với Mỹ Mỹ tuyệt không dễ chịu gì, những ngày hạnh phúc đã qua đi.

Mỹ Mỹ thút thít thương tâm :

_ La La ,hic hic, La La tỷ tỷ, hic hic. Chừng nào đại ca cho Mỹ Mỹ gặp lại La La ,hic hic.

_ Rồi rồi, Mỹ Mỹ ngoan. Để La La về nhà cũng tốt mà, đợi đại ca tìm được tiên nữ cho Mỹ Mỹ, rồi dắt La La tới ra mắt luôn. Ngoan, đừng khóc nữa.

_ Mỹ Mỹ biết rồi, hu hu hu hu.

Vương Lang vốn bị hư thoát cơ thể nghiêm trọng, là sự đổ vỡ ở cấp độ tế bào do việc nội kích gượng ép. Hạt giống sinh mệnh bên trong vòng sáng xanh chỉ có thể chậm rãi chữa trị.

Nhưng nước mắt với nước mũi của Mỹ Mỹ thì khác, nghe thì không hay. Nhưng tính năng chữa trị của nó không thua gì thanh năng lượng sinh mệnh huyền thoại màu đỏ mà Lý gia tặng cho La Thần.

Vương Lang đã phục hồi rất tốt, cả tinh thần lẫn thể xác. Còn hao hụt vùng chứa của hắn, so với người khác thì nhiều, nhưng với hắn thì không thấm vào đâu.

Quan sát nơi họ vừa dịch chuyển đến, Vương Lang tâm nhãn đánh giá là an toàn, còn Vương Lang thì thấy yên bình. Đây là nơi tốt để nghĩ ngơi sau những ngày mệt mỏi vừa qua.

Còn hơn một ngày nữa là đến thời điểm hẹn với ngài chấp pháp giả, có lẽ hắn nên nghỉ ngơi đến lúc đó.

Đây là một trang viên rộng có tường cao bao vây, hiện không có người bên trong.

Kiến trúc còn mới nhưng nhìn xơ xác tiêu điều, có lẽ chủ nhà vừa dọn đi.

Mỹ Mỹ có ấn ký tọa độ ở đây, tức nó đã từng ở đây, nhưng nó không nhớ gì nhiều, dù sao Mỹ Mỹ vốn không giỏi trong việc nhớ.

Vương Lang bồng Mỹ Mỹ, tay xoa xoa. Cất bước vào bên trong, tìm một chỗ ngã lưng.

Cổng năng lượng đang ở tay nải sau lưng, hắn có việc cần làm trong zone s. Chính là kiểm tra tài khoản xem có kiếm được đủ vốn không.

Oan có đầu nợ có chủ, việc đêm nay hắn sẽ quy hết cho lão già thần bí trong hẻm tối, đừng để hắn gặp lại, nếu không tiền lời sẽ không ít đâu.

Hai huynh đệ đi vòng vòng.

Vương Lang thất vọng, phủ đệ rất rộng rãi, nhưng nội thất đều bị tháo dỡ, có lẽ do vội vàng, mọi thứ rất bừa bộn. Đầy bụi bặm và mãnh vỡ. Chính là một biệt viện bỏ hoang.

Chỉ có một thứ còn nguyên, là tấm biển treo trước cửa gian nhà chính, nó ghi " Lữ Nhất Tham biệt viện "

Hai huynh đệ kéo nhau ra khu vườn, chọn một bãi cỏ đẹp, Vương Lang gối đầu lên Mỹ Mỹ. Đây chính là chức năng tốt nhất của Mỹ Mỹ.

Vương Lang truyền âm :

_ Đệ có vẻ mập ra, nói ca nghe xem mấy ngày nay đệ chơi có vui không? Mà đệ biết dịch chuyển tức thời từ lúc nào.

Mỹ Mỹ nằm ngửa, đầu Vương Lang đè lên bụng nó, bốn chân ngắn củn của nó quơ quơ, đại ca nó đương nhiên thoải mái, còn nó có hay không thì chưa biết.

_ Không có ca sao đệ vui được, ca không biết vì tìm ca đệ đã vất vả đến thế nào đâu. Còn dịch chuyển thì đệ mới nhớ ra gần đây thôi, cũng không chắc là từ lúc nào.

Có lẽ ngoài dịch chuyển, Mỹ Mỹ còn học thêm được bản lĩnh diễn xuất của La La. Vương Lang thật có chút lo lắng cho Mỹ Mỹ, nếu Mỹ Mỹ có thêm cách để bảo mệnh, hắn sẽ yên tâm hơn.

_ Vậy đệ lưu lại được bao nhiêu ấn ký rồi, có thể chọn lựa được nơi đến không.

_ Đệ không nhớ, La La tỷ có thử mấy lần rồi. Chỉ có thể ngẫu nhiên thôi.

_ Vậy sao đệ tìm được ca, không có ấn ký sao đệ dịch chuyển đến được.

_ Có mà.

Mỹ Mỹ giải thích, thật ra tọa độ mà ông lão mặt trắng cho Mỹ Mỹ, chính là tọa độ ấn ký Mỹ Mỹ đã lưu lại trên người Mộng Băng Doanh. Tuệ nữ kia có lẽ không đoán được, bản thân mình đã dẫn dắt đến sát thủ bốn bánh bao bao đen.

Vương Lang nghe một hiểu mười, cũng không phiền Mỹ Mỹ phải giải thích dài dòng.

_ Kể ca nghe xem đệ với La La đã chơi những đâu.

_ Đệ không có đi chơi, đệ đi tìm ca.

Mỹ Mỹ oan uổng.

_ Rồi, rồi. Ca biết ca có lỗi rồi, sau này ca không để đệ một mình nữa. Vậy kể ca nghe đệ tìm ca ở đâu.

Bỗng Vương Lang nghe tiếng nhóp nhép.

_ Đệ đang ăn gì đó.

_ Bò khô.

_ Cho ca miếng.

Mỹ lấy ra một miếng. Vương Lang :

_ Bò khô ngon. Cho ca miếng nữa.

Mỹ Mỹ lấy ra miếng nữa.

_ Cho ca nhiều hơn đi.

Mỹ Mỹ lấy ra nhiều hơn.

_ Cay thật. Có nước không.

_ Có.

Mỹ Mỹ lấy ra lon nước ngọt.

Ngồi dậy. Bật nắp lon, uống một ngụm. Vương Lang giật mình, có gì đó không đúng :

_ Bò khô ở đâu ra.

Mỹ Mỹ vẫn đang nhai nhóp nhép, nó cũng lấy ra thêm lon nước ngọt nhưng loay hoay chưa khui được.

_ La La tỷ lấy cho Mỹ Mỹ .

_ Ta biết rồi, mà Mỹ Mỹ cất ở đâu

Mỹ Mỹ lăn lon nước ngọt về phía Vương Lang :

_ Trong bụng của Mỹ Mỹ, ca khui dùm Mỹ Mỹ đi.

Vương Lang sờ soạn cấu véo bụng Mỹ Mỹ thiếu đường mổ ra để xem, mặc nó oán thán :

_ Bụng nào ?

_ La La tỷ gọi đó là vùng chứa của Mỹ Mỹ, để Mỹ Mỹ mở ra, ca dùng năng lượng nhìn vào sẽ thấy.

Vương Lang dùng năng lượng dò xét, đầu hắn sáng lóng lánh, là màu của kim tiền, xếp thành ba chữ " phát tài rồi ".

Đây là lần đầu tiên Vương Lang nhìn vào không gian bên trong của Mỹ Mỹ.

Nó không phải là vòng tròn sáng, nó là quả cầu sáng. Hoàn toàn được cấu thành từ năng lượng sinh mệnh bổn nguyên, nếu Mỹ Mỹ không cho phép, sẽ không ai nhìn thấy được.

Đương nhiên trừ người khác sở hữu loại năng lượng cùng cấp bổn nguyên. Mỹ Mỹ là tồn tại độc nhất, tạm thời coi như không có.

Bên trong quả cầu là không gia rộng dường như vô hạn, giống như không gian bên trong vòng sáng xanh dương của Vương Lang.

Bên trong không có 49 vòng sáng như Vương Lang, chỉ lơ lửng vô số thứ vật linh tinh: đồ cổ, đồ mới, thiết bị, đồ lưu niệm, đồ ăn, rất nhiều đồ ăn, quần áo, đồ chơi, tiểu kim thạch, nguyên liệu,... Một đống những thứ đủ thể loại.

Gọi là đồ linh tinh, nhưng phải biết, muốn nó lọt được vào kho của Mỹ Mỹ, thì phải thỏa mãn được tầm mắt của La La - cô bé sinh ra ở nhà đại gia.

Vương Lang ôm Mỹ Mỹ, hun thắm thiết, hạnh phúc không nói nên lời.

Giấc mơ ban đầu mà Vương Lang có khi gặp Mỹ Mỹ đã thành hiện thực, đi đến đâu thì hốt sạch đến đó.

Vương Lang như ăn mày đếm tiền chẵn, vì quá kích động nên hắn để tâm nhãn lo luôn việc kiểm kê. Con số sơ bộ nhanh chóng được đưa ra, mấy món đồ lưu niệm linh tinh thì nhiều nhất nhưng giá trị không đáng kể, đáng tiền là khoảng 1/ 3 trong số đó, chính là tiền tệ với nguyên liệu năng lượng tinh thần. Tính sơ đã gấp mấy lần số tiền hắn cắm đầu khắc mạch kiếm được.

Nếu đổi thành tinh thần tệ, có thể dùng con số hàng tỷ để tính.

Giàu rồi. Đúng hơn là lại giàu rồi.

Mới để Mỹ Mỹ đi bụi vài ngày mà đã đổi đời.

Vương Lang đang hận sao không gặp lại tiểu đệ trễ thêm chút nữa.

Liên kết thông tin với cái tên " sát thủ bốn bánh bao đen" nổi danh gần đây, Vương Lang nhanh chóng hiểu ra. Hắn đã không nghĩ sai về Mỹ Mỹ.

Con hàng đệ đệ này thật có " tâm " đi tìm hắn.

Em làm anh chịu, đám người kia vu cho Vương Lang cái tội danh sát thủ cũng không sai, đây coi như tiền bồi thường danh dự.

Số tài sản này sẽ rất khó đổi thành tinh thần tệ, mà cũng không cần, đặc biệt là đống nguyên liệu tinh thần, sẽ có có ích rất nhiều cho hắn, cơ bản mục đích chính của Vương Lang vẫn là học tập để trở thành cơ giới sư.

Biết đây là tiền phi nghĩa, còn mình thì đang tính đường tiêu thụ đồ gian, Vương Lang có chút lương tâm cắn rứt, hắn giao việc cắn rứt đó cho tâm nhãn giải quyết, cứ thoải mái suy xét, không cần đưa ra kết quả.

Việc chính bây giờ là ăn mừng, cây nhà lá vườn.

Vương Lang thò tay bóc miếng bò khô.

Hết rồi?

Hắn tìm lon nước ngọt. Cũng không thấy.

Ken ,ken. Vỏ lon rơi từ trên cao xuống.

Cùng hướng là giọng nói phát ra. Giọng khá trẻ :

_ Ngươi nói đúng, bò khô cay thật, còn không?