Chương 346: Chương 345: Thăm dò của ma nữ - P.1

Đối với đánh giá như vậy, Galbo vẫn thản nhiên. Đúng là trẻ con a, có ngạo khí cũng bình thường, nhưng đây là truyền hình trực tiếp a. Đối với vị ngôi sao mới nổi này, các trường quân sự đều xem trọng, đều nhìn biểu hiện của hắn, ai cũng hi vọng hắn có thể vượt qua các vị tiền bối có thực lực, dù cho là USE hay NUP.

Vì sao phải khiêm tốn? Vì sao phải khách sao? Thật đáng khinh!

Có bản lĩnh thì đến chiến, lời khách sáo hắn không biết nói!

Gabriel ghét nhất là bị một đám không ra gì chỉ chỉ trỏ trỏ, nếu cón bản lĩnh thì ra chiến với hắn!

Nhiệt náo như vậy, Lý Phong cũng ghé mắt nhìn video những trận của Phong Cuồng Toản Thạch. Hắn hoàn toàn hài lòng với an bài của Galbo, lấy đối thủ như thế làm thí nghiệm chiến đấu thật tốt. Còn chuyện cuồng vọng, Lý Phong không có cảm giác gì. Thật bình thường a, hơn nữa hắn cũng nói có đạo lý. Nếu lắng nghe cái đám bình luận gì đó thì đúng là ngu xuẩn.

Nhưng sự cuồng vọng đó lại làm bảo bối của hắn vô cùng khó chịu, nàng không thích ai coi thường bảo bối của nàng, dù là thân phận thật hay giả đều thế.

- Phong ca, nhất định phải giáo huấn thật nặng vào!

Đường Linh nắm chặt tay lại.

- Ha ha ha, không cần làm thật như vậy chứ, hắn chỉ là đứa con nít mà thôi!

- Hừ, chỉ nhỏ hơn chúng ta ba bốn tuổi mà con nít gì.

- Trời, bào bối của anh khi nào trở nên nhỏ nhen thế, thật là hiếm thấy nha Đường Đường công chúa!

- Còn nói nữa! Nếu không phải anh, người ta thèm để ý chắc!

- Yên tâm, Em cứ chờ một trận đại chiến đi, tên này rất thú vị!

- Phong ca, nhất định phải đánh thật mạnh tay nhé, em đã tìm hiểu qua, tên này đúng là một thiên tài, thuộc loại tiến hóa cấp bậc 2, sự hoàn mỹ về gen có thể nói là hiếm thấy, loại đột biến tự nhiên này con người không thể làm được, sự thừa nhận trọng lực của hắn cũng đạt gấp mười lần. Điều này là do Chu tỷ tỷ tiết lộ đó.

Đường Linh nói nghiêm túc, bất quá bộ dạng trông thật đáng yêu, làm cho lòng của Lý Phong lại "động đậy". Hắn chuẩn bị giở trò thì có người xuất hiện làm rối ngay, lại đúng là người mà hắn không muốn thấy nhất.

- Ha ha ha, hình như ta nghe thấy có ai nhắc tên của ta a!

- A, Chu tỷ tỷ, tỷ đã quay lại!

Đường Linh cao hứng nhảy dựng lên, trực tiếp vứt bỏ đồng học Lý Phong mà nhào vào lòng Chu Chỉ.

Vỗ lưng Đường Linh nhè nhẹ, tay còn lại Chu Chỉ lại làm ra động tác nổ súng vào đầu Lý Phong, làm hắn trợn trắng cả mắt. Tên này đúng thật là xem nàng như yêu quái, mà cũng không trách hắn, nhiệm vụ nguy hiểm như thế mà lôi hắn vào, dù sao hắn chỉ còn là một sinh viên mà thôi.

- Tỷ tỷ, lần này cần phải ở chơi lâu một chút nhé, chỉ có một mình ta thật là buồn chán.

Đường Linh chu cái miệng nhỏ nhắn làm nũng.

- Thật sao? Ta thấy hình như không đúng a, hình như ta thấy có người sớm muốn vứt ta vào thùng rác, phải không Lý Phong?

- Ha ha ha, làm sao như thế được, cô giáo Chu xinh đẹp như thế, ai có thể quên được!

Chu Chỉ nhìn Đường Linh:

- Ta không ở lâu được, ta có việc gần đây, sẵn tiện ghé thăm một chút, lúc nãy đang nói chuyện gì mà vui vẻ thế?

- À, đang nói tới tên Gabriel kia. Đúng rồi tỷ tỷ, tỷ biết hắn không?

- Gabriel à? Biết chứ, một tên thanh niên rất lợi hại, rất có thiên phú, nếu tập trung bồi dưỡng chắc chắn sẽ thành át chủ bài. TIN khá chú ý đến hắn, nhưng hắn vẫn chưa quyết định vào đại học quân đội hay vào TIN, người này rất lý thú, tuy có chút tự cao tự đại nhưng hắn biết rất rõ hắn muốn gì.

- Ha ha, nghe nói hắn muốn cùng chiến với Đao Phong Chiến Sĩ, ta và Phong ca đang thảo luận coi ai có thể thắng!

- Đao Phong Chiến Sĩ gặp hắn... cũng khó mà nói. Lấy thực lực của Gabriel, một khi hắn quen thuộc thao tác của Vũ Chiến, hắn có thể phát huy sức chiến đấu tương đối khủng bố, trận này đáng xem a!

- Tên này lợi hại vậy sao?

Đường Linh có chút khó tin.

- Tiểu nha đầu, trên thế giới này, có rất nhiều thiên tài và cường giả, không phải ai cũng nổi tiếng. Tinh thần của hắn của hắn có thể không cao, nhưng độ cường hóa của thân thể cao hơn người thường rất nhiều lần, tổng hợp hai thứ này lại, hắn có thể gọi là siêu cấp chiến sĩ, tiền đồ bất khả hạn lượng, chỉ cần hắn trầm ổn thêm một tí thì rất khó đối phó. Tuy nhiên, ai cũng có ưu điểm của mình, muội ngoại trừ tinh thần lực rất xuất sắc, còn có cái nhìn đại cục và tinh thần nghiên cứu khoa học rất cao, người khác không thể so sánh với muội về hai điểm này.

Chu Chỉ chậm rãi mà nói. Nàng ta hiểu rất rõ những điểm này, chẳng ai hoàn mỹ, chỉ có thể dựa vào ưu điểm của mình mà không ngừng phát triển, không thể nào có người bất cứ mặt nào cũng ưu việt cả.

- Tỷ tỷ, tỷ ngồi chơi đi, ta đi chuẩn bị chút hoa quả cho hai người, nhớ, đừng khi dễ Phong ca nha!

- Trời, cô bé này, xem thử coi hắn có chỗ nào đáng cho tỷ khi dễ nào?

Đường Linh sôi nổi đi chuẩn bị hoa quả, trong phòng chỉ còn lại Lý Phong và Chu Chỉ.

- Ngươi dạo gần đây có vẻ rảnh a!

- Ý cô là về mặt nào?

- Ta nghe nói ngươi không có ý định đi thực tập tiếp tục, gần đây lại đam mê Vũ Chiến phải ko?

- Trời, cái này mà cô giáo cũng phát hiện sao? TIN quả thật là không gì không biết a!

- Lý Phong, ta không biết trò tại Taklamakan gặp phải chuyện gì, nhưng chấp nhận thất bại kiểu này không phải là tính cách của trò chứ?

Chu Chỉ nhìn thẳng vào mắt Lý Phong, hy vọng có thể từ đó tìm ra chút manh mối nào đó.

- Quả thật là làm cho cô thất vọng rồi, kỳ thật cá tính của em là thích ứng với mọi goàn cảnh, Vũ Chiến rất vui a, không cần khinh thường nó, cẩn thận người chơi liều mạng với cô đấy.

Lý Phong không thèm để ý, hắn rất thích thời gian hiện tại a, chơi đùa một chút, đến khi nào muốn làm anh hùng siêu cấp thì lôi Ma Quỷ Chiến Cơ ra, lúc nào cũng có thể hưởng thụ cảm giác chiến đấu chân chính.